Chương 31: Diễn Thử
Hoàn Nhĩ WR
25/04/2022
Khói bốc lên một đoạn, Giang Sắt cầm lấy thổi thổi, ánh lửa trên tàn thuốc sáng lên mạnh hơn, cháy càng nhanh hơn một chút.
Cô dụi điếu thuốc lá lên bệ cửa sổ bên cạnh và đặt tàn thuốc ở đó.
"Cô xem, không hút thì nó cũng sẽ cháy hết." Giang Sắt nhìn thoáng qua tàn thuốc lá, cô cố ý đặt thứ này ở đây, hẳn là sẽ có người đến xử lý.
Sắc mặt Đới Giai có chút trắng bệch, môi mím chặt, không lên tiếng.
Trên tay Giang Sắt mang theo mùi thuốc lá, cô nhíu mày, nói một tiếng: "Xin lỗi không tiếp được.”
Rồi tìm phòng vệ sinh, rửa sạch mùi thuốc lá trên tay, lúc đi ra, Đới Giai đã không thấy bóng dáng.
Ở bên ngoài ngây người một lúc, khi Giang Sắt vào lại trường quay, đoạn ngắn của Hàng Vu Nhất đã được quay xong, đám người Cố Gia Nhĩ đã được đổi lại trường quay về như lúc trước, chuẩn bị quay lại cảnh Triệu Nhược Quân và Cao Tiểu Minh.
Lăn qua lăn lại mấy lần, cho đến khi đến lượt quay thử nhân vật của Giang Sắt, thì đã hơn tám giờ tối rồi.
Sau một ngày, lớp trang điểm trên mặt Giang Sắt đã sớm bị mờ đi, chuyên gia trang điểm một lần nữa trang điểm và làm tạo hình lại cho cô.
Các thiết bị và dụng cụ cần sử dụng cho quay phim đã được bố trí sẵn ở trong cabin mô phỏng, diễn viên quần chúng đã ngồi vào vị trí, chờ đạo diễn hô bắt đầu.
Cố Gia Nhĩ nhỏ giọng nói chuyện phiếm với biên kịch, Giang Sắt và một đám diễn viên đóng vai tiếp viên hàng không tiến vào, Cố Gia Nhĩ liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên này.
Trong cabin bật đèn, là đạo diễn thì đều có một đôi mắt tinh tường phát hiện cái đẹp, ngay từ cái nhìn đầu tiên Cố Gia Nhĩ đã bắt được Giang Sắt.
"Đây là ai gọi tới?"
Ông không thể không hỏi một câu.
Gần đây, trong đoàn làm phim "Biến giả thành thật" thật sự có rất nhiều nhân vật khá “nóng”, ngoại trừ hai nhân vật chính Triệu Nhược Quân và Hàng Vu Nhất ra, thì người đáng giá để mọi người thảo luận còn có Đới Giai, người đóng vai bạn gái cũ của Hàng Vu Nhất và người còn lại là Giang Sắt.
Người bên cạnh thấy Cố Gia Nhĩ hỏi Giang Sắt, thì không khỏi tiến lại gần, nói:
"Mấy ngày trước, không phải ngài muốn tuyển mấy diễn viên từ Đại học Điện ảnh và Truyền hình sao?"
Nói xong, thì kể lại chuyện Giang Sắt thử vai được Tôn Khải Minh nhìn trúng, rồi cuối cùng còn nói: "Nghe nói, lúc ấy anh Tôn cũng đã hỏi qua, biết tiếng Pháp, lại từng ở trong đoàn làm phim của Trương Tĩnh An, cho nên lập tức định ra nhân vật này.”
Cố Gia Nhĩ lại nhìn Giang Sắt một cái, ông am hiểu nhất là làm phim tình cảm và nghệ thuật, trong nháy mắt ở trong đầu đã nghĩ đến Giang Sắt sẽ phù hợp với nhân vật nào dưới lăng kính của mình.
Cô cũng giống như những người khác, mặc đồng phục tiếp viên hàng không màu xanh đậm, nhưng dung mạo và khí chất làm cho cô nổi bật giữa một nhóm các cô gái.
"Đã từng đóng vai ở trong đoàn làm phim của Trương Tĩnh An à?" Cố Gia Nhĩ nhìn một đám người đi vào trường quay, ánh mắt lại chuyển đến trên người Giang Sắt, biên kịch ở một bên liền nói:
"Đóng qua, nói là còn gặp Trương Tĩnh An và Lưu Nghiệp, lúc đó Lưu Nghiệp còn mở miệng nói hộ cô ấy."
Giang Sắt lớn lên thật sự rất xinh đẹp, khuôn mặt trứng ngỗng nhỏ gọn tiêu chuẩn, đường quai hàm tinh xảo, đôi mắt phượng quyến rũ, nhưng ánh mắt cô lại đoan chính, khí chất trong trẻo lạnh lùng, vừa tốt để trung hòa sự mềm mại đáng yêu này.
Cô cao khoảng một mét bảy, đồng phục của tiếp viên hàng không đoan trang, làn váy dài đến đầu gối, nhưng cũng không che giấu được đôi chân dài của cô, thon dài, thẳng tắp.
Dáng người như vậy, nếu như gặp được Lưu Nghiệp, thì việc làm cho ảnh đế lên tiếng vì cô cũng không có gì ngạc nhiên.
Cố Gia Nhĩ lại nhìn Giang Sắt một cái, cô cũng không có nhiều bối rối đối với buổi diễn thử sắp tới, ngược lại còn có chút trấn định.
Cho đến khi ống kính được điều chỉnh xong, Cố Gia Nhĩ mới dời ánh mắt từ trên người Giang Sắt đi, sau khi suy nghĩ một chút, thì gọi thư ký trường quay tới, nhỏ giọng phân phó hai câu bên tai anh ta:
"Lúc Triệu Nhược Quân và Hàng Vu Nhất tiến vào, thì để cho cô ấy tiếp đón."
Ông chỉ vào Giang Sắt, thư ký trường quay ngẩn người, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, đáp một tiếng.
Máy quay nhắm ngay cửa khoang máy bay, hai tiếp viên hàng không vốn định ra tiếp đón thì một người đã bị thư ký trường quay gọi xuống.
Khó có cơ hội ló mặt, cô gái kia còn chưa kịp phản ứng, thì trong nháy mắt đã thấy thư ký trường quay bảo Giang Sắt đi lên, cô ta biến sắc, cắn môi không dám lên tiếng, chỉ là nhìn Giang Sắt nước mắt suýt chút nữa đã chảy ra.
Giang Sắt cũng không hiểu rõ là vì sao, người trong đoàn làm phim trước đó đã nói với cô, lời thoại chỉ có hai câu, nhưng không hiểu sao bây giờ lại thêm một cảnh.
"Sau khi mọi người đi lên, thì mỉm cười và nói, "Xin chào, chào mừng quý khách đến với chuyến bay." là được.”
Câu thoại này cũng không phức tạp, Giang Sắt gật đầu, thư ký trường quay chạy đi. Sau khi tiếng bảng clapboard của thư ký trường quay vang lên, ống kính máy quay ở bên ngoài trước tiên là nhắm vào Hàng Vu Nhất đang chuẩn bị lên máy bay.
Anh ta đóng vai Chu Dung Sâm vừa mới chia tay bạn gái, bị bố mẹ thúc giục kết hôn, tâm tình bực bội, lấy cớ là đi công tác, chuẩn bị đi Pháp.
Trước khi bay, nhận được điện thoại của cha mẹ, chậm trễ một lúc, làm cho anh ta có chút phiền muộn.
Chu Dung Sâm xách cặp, mặt lạnh lên máy bay.
Ống kính trong cabin nhắm ngay cửa khoang, Cố Gia Nhĩ nhìn màn hình một cái, tư thế đứng ở cửa của Giang Sắt rất đúng tiêu chuẩn, quan trọng nhất là, không ít người khi đứng trước ống kính thì ánh mắt sẽ đuổi theo máy quay theo bản năng, ngay cả cô gái đóng vai tiếp viên hàng không bên cạnh cô cũng muốn nhìn về phía này theo bản năng, nhưng cô lại thể hiện rất vững, phảng phất dường như cũng không biết có máy quay phim tồn tại, ánh mắt cũng không di chuyển sang phía bên này.
Hàng Vu Nhất vừa vào khoang máy bay, người phụ nữ bên cạnh cô còn chưa kịp phản ứng, thì Giang Sắt đã mỉm cười nói lời thoại:
"Xin chào, chào mừng quý khách đến với chuyến bay."
Để Giang Sắt nói câu thoại đơn giản này thì cũng không có vấn đề, lúc đầu Cố Gia Nhĩ cũng không nghĩ tới cô sẽ xảy ra vấn đề gì.
Dù sao cảnh này cũng không cần diễn xuất gì, chỉ là muốn để vẻ đẹp của cô tăng thêm một chút màu sắc cho cảnh quay này mà thôi.
Nhưng Giang Sắt làm tốt bổn phận một bình hoa, lại cố tình xảy ra chút vấn đề ở nơi Hàng Vu Nhất.
Trong nháy mắt Giang Sắt nói xong lời thoại này, Hàng Vu Nhất vậy mà ngẩn người, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn cô một cái.
Phía sau anh ta còn có những diễn viên khác muốn đi theo lên máy bay, vì Hàng Vu Nhất sững sờ, cho nên người phía sau liền bị đẩy đi lên, thoáng cái liền có chút rối loạn.
“Sorry.” Hàng Vu Nhất lấy lại tinh thần, giơ tay lên xin lỗi, Cố Gia Nhĩ cau mày, phát hiện ra vì bản thân tạm thời nảy lòng tham mà giống như đã rước lấy một phiền toái nhỏ.
"Làm lại."
Ông khoát tay, suy nghĩ một chút lại phân phó thư ký trường quay cho Giang Sắt đổi lại.
Gương mặt cô đứng ở cửa ra vào ngược lại có thể trở thành một chiếc bình hoa tốt, nhưng đồng thời vẻ đẹp của cô cũng quá bắt mắt, một người lăn lộn trong giới giải trí mấy năm như Hàng Vu Nhất đột nhiên nhìn thấy cũng ngây người, ảnh hưởng đến tiến độ quay phim.
Giang Sắt lại bị thay thế, lần này Hàng Vu Nhất không tái phạm sai lầm lúc trước nữa, chiếu theo kịch bản, anh ta và nữ chính Uông Thiến Thiến lần lượt lên máy bay.
Trong cabin nhanh chóng ngồi đầy người, khi Giang Sắt đóng vai Miss. Trương đi ra, ánh mắt của nhiều người đổ dồn về phía cô, nhưng cô vẫn mỉm cười nói lời chào bằng tiếng Pháp, rồi bắt đầu giới thiệu về lịch sử của Paris, Pháp.
Trong phim, cảnh quay thuộc về Giang Sắt cũng không nhiều, vốn là vào lúc cô giới thiệu về Paris, ống kính nên chuyển đến trên người Triệu Nhược Quân, nhưng mà sau khi quay cảnh cô chào đón xong, người quay phim đang định dời ống kính đi, thì Cố Gia Nhĩ lại ra dấu, ngăn lại hành động của anh ta.
Cô mỉm cười nhắc tới Paris, Pháp, ngữ điệu dịu dàng, rất có nét đặc trưng của người phụ nữ Pháp, dung hợp rất tốt sự kiêu ngạo và lãng mạn, làm cho người nghe vô cùng thoải mái, Cố Gia Nhĩ quay đầu nói với đạo diễn điều hành [1]:
"Tôi cảm thấy lần sau khi quay thực, có thể thu tiếng trực tiếp.”
[1] Đạo diễn điều hành (tiếng Anh: Executive Director): Dùng để chỉ đạo diễn phụ trách công việc tại nơi quay chụp khi có hai đạo diễn trở lên khi quay phim điện ảnh và truyền hình, vì vậy đạo diễn điều hành còn được gọi là "đạo diễn trường quay", nắm giữ quyền duyệt mọi cảnh quay. Đạo diễn điều hành đôi khi bị nhầm là trợ lý đạo diễn trong đoàn phim thay vì đạo diễn, nhưng đạo diễn điều hành thực sự được coi là đạo diễn trong các đoàn làm phim.
Cô dụi điếu thuốc lá lên bệ cửa sổ bên cạnh và đặt tàn thuốc ở đó.
"Cô xem, không hút thì nó cũng sẽ cháy hết." Giang Sắt nhìn thoáng qua tàn thuốc lá, cô cố ý đặt thứ này ở đây, hẳn là sẽ có người đến xử lý.
Sắc mặt Đới Giai có chút trắng bệch, môi mím chặt, không lên tiếng.
Trên tay Giang Sắt mang theo mùi thuốc lá, cô nhíu mày, nói một tiếng: "Xin lỗi không tiếp được.”
Rồi tìm phòng vệ sinh, rửa sạch mùi thuốc lá trên tay, lúc đi ra, Đới Giai đã không thấy bóng dáng.
Ở bên ngoài ngây người một lúc, khi Giang Sắt vào lại trường quay, đoạn ngắn của Hàng Vu Nhất đã được quay xong, đám người Cố Gia Nhĩ đã được đổi lại trường quay về như lúc trước, chuẩn bị quay lại cảnh Triệu Nhược Quân và Cao Tiểu Minh.
Lăn qua lăn lại mấy lần, cho đến khi đến lượt quay thử nhân vật của Giang Sắt, thì đã hơn tám giờ tối rồi.
Sau một ngày, lớp trang điểm trên mặt Giang Sắt đã sớm bị mờ đi, chuyên gia trang điểm một lần nữa trang điểm và làm tạo hình lại cho cô.
Các thiết bị và dụng cụ cần sử dụng cho quay phim đã được bố trí sẵn ở trong cabin mô phỏng, diễn viên quần chúng đã ngồi vào vị trí, chờ đạo diễn hô bắt đầu.
Cố Gia Nhĩ nhỏ giọng nói chuyện phiếm với biên kịch, Giang Sắt và một đám diễn viên đóng vai tiếp viên hàng không tiến vào, Cố Gia Nhĩ liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên này.
Trong cabin bật đèn, là đạo diễn thì đều có một đôi mắt tinh tường phát hiện cái đẹp, ngay từ cái nhìn đầu tiên Cố Gia Nhĩ đã bắt được Giang Sắt.
"Đây là ai gọi tới?"
Ông không thể không hỏi một câu.
Gần đây, trong đoàn làm phim "Biến giả thành thật" thật sự có rất nhiều nhân vật khá “nóng”, ngoại trừ hai nhân vật chính Triệu Nhược Quân và Hàng Vu Nhất ra, thì người đáng giá để mọi người thảo luận còn có Đới Giai, người đóng vai bạn gái cũ của Hàng Vu Nhất và người còn lại là Giang Sắt.
Người bên cạnh thấy Cố Gia Nhĩ hỏi Giang Sắt, thì không khỏi tiến lại gần, nói:
"Mấy ngày trước, không phải ngài muốn tuyển mấy diễn viên từ Đại học Điện ảnh và Truyền hình sao?"
Nói xong, thì kể lại chuyện Giang Sắt thử vai được Tôn Khải Minh nhìn trúng, rồi cuối cùng còn nói: "Nghe nói, lúc ấy anh Tôn cũng đã hỏi qua, biết tiếng Pháp, lại từng ở trong đoàn làm phim của Trương Tĩnh An, cho nên lập tức định ra nhân vật này.”
Cố Gia Nhĩ lại nhìn Giang Sắt một cái, ông am hiểu nhất là làm phim tình cảm và nghệ thuật, trong nháy mắt ở trong đầu đã nghĩ đến Giang Sắt sẽ phù hợp với nhân vật nào dưới lăng kính của mình.
Cô cũng giống như những người khác, mặc đồng phục tiếp viên hàng không màu xanh đậm, nhưng dung mạo và khí chất làm cho cô nổi bật giữa một nhóm các cô gái.
"Đã từng đóng vai ở trong đoàn làm phim của Trương Tĩnh An à?" Cố Gia Nhĩ nhìn một đám người đi vào trường quay, ánh mắt lại chuyển đến trên người Giang Sắt, biên kịch ở một bên liền nói:
"Đóng qua, nói là còn gặp Trương Tĩnh An và Lưu Nghiệp, lúc đó Lưu Nghiệp còn mở miệng nói hộ cô ấy."
Giang Sắt lớn lên thật sự rất xinh đẹp, khuôn mặt trứng ngỗng nhỏ gọn tiêu chuẩn, đường quai hàm tinh xảo, đôi mắt phượng quyến rũ, nhưng ánh mắt cô lại đoan chính, khí chất trong trẻo lạnh lùng, vừa tốt để trung hòa sự mềm mại đáng yêu này.
Cô cao khoảng một mét bảy, đồng phục của tiếp viên hàng không đoan trang, làn váy dài đến đầu gối, nhưng cũng không che giấu được đôi chân dài của cô, thon dài, thẳng tắp.
Dáng người như vậy, nếu như gặp được Lưu Nghiệp, thì việc làm cho ảnh đế lên tiếng vì cô cũng không có gì ngạc nhiên.
Cố Gia Nhĩ lại nhìn Giang Sắt một cái, cô cũng không có nhiều bối rối đối với buổi diễn thử sắp tới, ngược lại còn có chút trấn định.
Cho đến khi ống kính được điều chỉnh xong, Cố Gia Nhĩ mới dời ánh mắt từ trên người Giang Sắt đi, sau khi suy nghĩ một chút, thì gọi thư ký trường quay tới, nhỏ giọng phân phó hai câu bên tai anh ta:
"Lúc Triệu Nhược Quân và Hàng Vu Nhất tiến vào, thì để cho cô ấy tiếp đón."
Ông chỉ vào Giang Sắt, thư ký trường quay ngẩn người, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, đáp một tiếng.
Máy quay nhắm ngay cửa khoang máy bay, hai tiếp viên hàng không vốn định ra tiếp đón thì một người đã bị thư ký trường quay gọi xuống.
Khó có cơ hội ló mặt, cô gái kia còn chưa kịp phản ứng, thì trong nháy mắt đã thấy thư ký trường quay bảo Giang Sắt đi lên, cô ta biến sắc, cắn môi không dám lên tiếng, chỉ là nhìn Giang Sắt nước mắt suýt chút nữa đã chảy ra.
Giang Sắt cũng không hiểu rõ là vì sao, người trong đoàn làm phim trước đó đã nói với cô, lời thoại chỉ có hai câu, nhưng không hiểu sao bây giờ lại thêm một cảnh.
"Sau khi mọi người đi lên, thì mỉm cười và nói, "Xin chào, chào mừng quý khách đến với chuyến bay." là được.”
Câu thoại này cũng không phức tạp, Giang Sắt gật đầu, thư ký trường quay chạy đi. Sau khi tiếng bảng clapboard của thư ký trường quay vang lên, ống kính máy quay ở bên ngoài trước tiên là nhắm vào Hàng Vu Nhất đang chuẩn bị lên máy bay.
Anh ta đóng vai Chu Dung Sâm vừa mới chia tay bạn gái, bị bố mẹ thúc giục kết hôn, tâm tình bực bội, lấy cớ là đi công tác, chuẩn bị đi Pháp.
Trước khi bay, nhận được điện thoại của cha mẹ, chậm trễ một lúc, làm cho anh ta có chút phiền muộn.
Chu Dung Sâm xách cặp, mặt lạnh lên máy bay.
Ống kính trong cabin nhắm ngay cửa khoang, Cố Gia Nhĩ nhìn màn hình một cái, tư thế đứng ở cửa của Giang Sắt rất đúng tiêu chuẩn, quan trọng nhất là, không ít người khi đứng trước ống kính thì ánh mắt sẽ đuổi theo máy quay theo bản năng, ngay cả cô gái đóng vai tiếp viên hàng không bên cạnh cô cũng muốn nhìn về phía này theo bản năng, nhưng cô lại thể hiện rất vững, phảng phất dường như cũng không biết có máy quay phim tồn tại, ánh mắt cũng không di chuyển sang phía bên này.
Hàng Vu Nhất vừa vào khoang máy bay, người phụ nữ bên cạnh cô còn chưa kịp phản ứng, thì Giang Sắt đã mỉm cười nói lời thoại:
"Xin chào, chào mừng quý khách đến với chuyến bay."
Để Giang Sắt nói câu thoại đơn giản này thì cũng không có vấn đề, lúc đầu Cố Gia Nhĩ cũng không nghĩ tới cô sẽ xảy ra vấn đề gì.
Dù sao cảnh này cũng không cần diễn xuất gì, chỉ là muốn để vẻ đẹp của cô tăng thêm một chút màu sắc cho cảnh quay này mà thôi.
Nhưng Giang Sắt làm tốt bổn phận một bình hoa, lại cố tình xảy ra chút vấn đề ở nơi Hàng Vu Nhất.
Trong nháy mắt Giang Sắt nói xong lời thoại này, Hàng Vu Nhất vậy mà ngẩn người, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn cô một cái.
Phía sau anh ta còn có những diễn viên khác muốn đi theo lên máy bay, vì Hàng Vu Nhất sững sờ, cho nên người phía sau liền bị đẩy đi lên, thoáng cái liền có chút rối loạn.
“Sorry.” Hàng Vu Nhất lấy lại tinh thần, giơ tay lên xin lỗi, Cố Gia Nhĩ cau mày, phát hiện ra vì bản thân tạm thời nảy lòng tham mà giống như đã rước lấy một phiền toái nhỏ.
"Làm lại."
Ông khoát tay, suy nghĩ một chút lại phân phó thư ký trường quay cho Giang Sắt đổi lại.
Gương mặt cô đứng ở cửa ra vào ngược lại có thể trở thành một chiếc bình hoa tốt, nhưng đồng thời vẻ đẹp của cô cũng quá bắt mắt, một người lăn lộn trong giới giải trí mấy năm như Hàng Vu Nhất đột nhiên nhìn thấy cũng ngây người, ảnh hưởng đến tiến độ quay phim.
Giang Sắt lại bị thay thế, lần này Hàng Vu Nhất không tái phạm sai lầm lúc trước nữa, chiếu theo kịch bản, anh ta và nữ chính Uông Thiến Thiến lần lượt lên máy bay.
Trong cabin nhanh chóng ngồi đầy người, khi Giang Sắt đóng vai Miss. Trương đi ra, ánh mắt của nhiều người đổ dồn về phía cô, nhưng cô vẫn mỉm cười nói lời chào bằng tiếng Pháp, rồi bắt đầu giới thiệu về lịch sử của Paris, Pháp.
Trong phim, cảnh quay thuộc về Giang Sắt cũng không nhiều, vốn là vào lúc cô giới thiệu về Paris, ống kính nên chuyển đến trên người Triệu Nhược Quân, nhưng mà sau khi quay cảnh cô chào đón xong, người quay phim đang định dời ống kính đi, thì Cố Gia Nhĩ lại ra dấu, ngăn lại hành động của anh ta.
Cô mỉm cười nhắc tới Paris, Pháp, ngữ điệu dịu dàng, rất có nét đặc trưng của người phụ nữ Pháp, dung hợp rất tốt sự kiêu ngạo và lãng mạn, làm cho người nghe vô cùng thoải mái, Cố Gia Nhĩ quay đầu nói với đạo diễn điều hành [1]:
"Tôi cảm thấy lần sau khi quay thực, có thể thu tiếng trực tiếp.”
[1] Đạo diễn điều hành (tiếng Anh: Executive Director): Dùng để chỉ đạo diễn phụ trách công việc tại nơi quay chụp khi có hai đạo diễn trở lên khi quay phim điện ảnh và truyền hình, vì vậy đạo diễn điều hành còn được gọi là "đạo diễn trường quay", nắm giữ quyền duyệt mọi cảnh quay. Đạo diễn điều hành đôi khi bị nhầm là trợ lý đạo diễn trong đoàn phim thay vì đạo diễn, nhưng đạo diễn điều hành thực sự được coi là đạo diễn trong các đoàn làm phim.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.