Chương 22: Thành Công
Hoàn Nhĩ WR
25/04/2022
Khi Tôn Khải Minh nhìn Lại Giang Sắt, không còn giống như lúc trước, có vài phần khinh miệt nữa, hiển nhiên nhân vật này Giang Sắt đã cầm được đến tay.
Giang Sắt cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy nhanh hai bước, tiến lên bắt tay anh ta, sau đó mới được người phụ nữ tóc ngắn lúc trước dẫn cô vào phòng họp dẫn cô rời đi.
"Thật lợi hại."
Trên mặt người đẹp tóc ngắn kia lộ ra nụ cười, vẻ mặt ân cần hơn rất nhiều:
"Sáng nay, anh Tôn đã gặp qua vài người, nhưng cô là người đầu tiên được quyết định vai diễn."
"Vậy tôi thật sự là may mắn."
Giang Sắt vừa nói chuyện, vừa được cô nàng dẫn vào một phòng làm việc khác tạm thời ngồi chờ.
Sau năm đến sau phút, có một người khác đi tới.
Lần này Giang Sắt đóng nhân vật phụ có vài câu thoại chân chính, tuy rằng phân cảnh cũng không quan trọng, nhưng cũng không phải như nhân vật đối diễn với Cao Vinh ở đoàn làm phim "Hành động giải cứu" lúc trước có thể so sánh.
Bởi vậy không chỉ chuẩn bị hai phần hợp đồng, mà còn có kịch bản cũng đã chuẩn bị xong cho cô. Cả hai đều được mang đến.
"Bộ phim "Biến giả thành thật" ước chừng sẽ khai máy vào ngày 16 tháng 7, cảnh quay của cô sẽ được sắp xếp theo lịch trình..." Người giải thích với cô là một cô gái mặc váy hồng, buộc tóc đuôi ngựa.
Lúc cô gái đó nói chuyện, còn thỉnh thoảng nhìn mặt Giang Sắt, nhất thời có chút thất thần.
"Xin lỗi." Tự bản thân cô gái kia ý thức được, nên lộ ra một nụ cười áy náy với Giang Sắt: "Tuy nhiên, khoảng thời gian này sẽ nằm trong khoảng từ cuối tháng bảy đến đầu tháng chín tùy theo thời gian của cô.”
Cái gọi là điều chỉnh theo lịch trình, hẳn là căn cứ vào lịch trình của nam nữ chính "Biến giả thành thật".
Bản thân Giang Sắt cũng biết rõ, cô chỉ là người mới trong giới giải trí, về mặt thời gian đương nhiên phải phối hợp với những ngôi sao lớn hơn.
Thấy cô không có ý kiến gì, cô gái kia lấy hợp đồng ra, đẩy tới trước mặt Giang Sắt.
Hiện giờ Giang Sắt không có ký hợp đồng với công ty quản lý, cho nên tất cả mọi việc chỉ có thể do chính cô tự mình làm.
Cô cầm hợp đồng trong tay, cũng không tùy ý lật mấy trang rồi nhanh chóng ký tên như cô gái kia nghĩ, mà ngược lại lại kiểm tra rất nghiêm túc.
Hôm nay, sau khi Tôn Khải Minh thử vai thì trước mắt mới chỉ có Giang Sắt là thành công, cho nên cô gái kia cũng chỉ nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ một chút, mà không lên tiếng thúc giục Giang Sắt.
Hợp đồng cũng không nhiều, một bản chỉ có chín trang, Giang Sắt đọc xong quy định trong hợp đồng, xác định không có vấn đề gì, thì sau đó mới gật đầu, đẩy hợp đồng đến trước mặt cô gái: "Phần thù lao không thấy điền.”
"Về phần thù lao này..."
Người đẹp mặc váy hồng kia ngẩng đầu lên, nhìn Giang Sắt một cái.
Ngồi trước mặt cô cũng không phải là ngôi sao có địa vị hàng đầu trong giới giải trí, nhưng vẫn làm cho cô cảm thấy có chút áp lực vô hình.
Giang Sắt cũng không làm cái gì, thậm chí thoạt nhìn còn rất nhỏ tuổi, nhưng cô gái váy hồng vẫn vô thức nói ra mức báo giá cao nhất mà đoàn làm phim ban đầu đã định ra cho nhân vật "Miss. Trương" này:
"Cao nhất là bảy ngàn rưỡi, sau thuế còn sáu ngàn." Cô gái hít sâu một hơi, cắn môi:
"Về phần cách thức lấy thù lao phim, trước ba sau bảy, nếu như không có vấn đề gì, thì sau này tôi sẽ trả trước cho cô ba phần, sau khi cảnh quay của cô kết thúc, mới có thể kết toán bảy phần còn lại, có vấn đề gì không?"
Từ sự biến hóa nhỏ trên vẻ mặt của cô gái, Giang Sắt đoán ra mức giá này chỉ sợ không còn thương lượng được nữa.
Bởi vì sau khi cô gái kia nói xong lời này, thì khẽ nhíu chân mày, trong mắt lộ ra vẻ hơi hối hận.
Tuy nhiên, mức giá này đã tốt hơn so với tưởng tượng của Giang Sắt rất nhiều, cô gật đầu, cầm bút ký tên mình dưới chỗ bên B: "Về phần số điện thoại, tôi sẽ bổ sung sau."
"Mau chóng bổ sung số điện thoại." Cô gái gật đầu, cầm con dấu đóng dấu xuống chỗ Văn phòng đại diện bên A, thu lại một bản hợp đồng, mới giống như nhớ tới cái gì đó:
"Cô đã mười tám tuổi rồi phải không?"
Hoa Hạ quy định công dân mười sáu tuổi có thể có giấy phép lái xe và một số quyền hạn nhất định, nhưng về mặt pháp lý, mười sáu tuổi không phải là người thành niên hoàn toàn có được quyền tự chủ.
Phải đủ mười tám mới có thể thoát khỏi sự giám hộ của cha mẹ.
Còn dưới mười tám, thì việc ký hợp đồng hay những thứ rườm rà khác phải cần cha mẹ đi cùng.
Đương nhiên Giang Sắt không có khả năng để Chu Huệ và Đỗ Xương Quần thay mình ký kết hợp đồng này, thù lao đóng phim càng không có khả năng đặt vào trong tay người khác.
Giang Sắt nhìn cô gái kia mỉm cười, mới nhớ tới bảng thông tin mình đã điền vào lúc trước:
"Tất nhiên."
Cô nói dối không thay đổi sắc mặt, cô gái kia cũng không hoài nghi, liền ôm hợp đồng đứng lên: "Nếu vậy, cô đi theo tôi.”
Sau đó, chạy theo vài lần, đã làm thỏa đáng một vài thủ tục. Khi nhận được tờ chi phiếu, cũng đã là một giờ sau đó.
Giang Sắt cầm tấm chi phiếu một ngàn tám này, mà trong lòng cảm xúc trăm mối ngổn ngang.
Đây có lẽ là số tiền lớn nhất mà cô ấy từng thấy kể từ khi trọng sinh.
Nghĩ đến còn một khoản bảy phần nữa sau khi quay xong, cô lại nhìn thoáng qua chi phiếu, rồi mới gấp lại bỏ vào trong túi quần denim của mình.
Lúc từ bên trong đi ra, tầng mười ba mà lúc trước cô chờ ở bên trong đã có rất nhiều người.
Ngoài những cô gái xinh đẹp muôn hình muôn vẻ, còn có một số chàng trai anh tuấn [1] có ngoại hình chuẩn.
[1] Gốc: Soái ca
Khi Giang Sắt được nhân viên công tác dẫn ra, có không ít ánh mắt đều rơi xuống người cô, có người ghen tị có người hâm mộ.
Người nơi này đều đang xếp hàng chờ thử vai, Giang Sắt nhìn thoáng qua, cũng không tìm được bóng dáng của Lô Bảo Bảo, có lẽ hôm nay cô nàng sẽ không tới nữa rồi.
Đầu tiên, cô đi xuống cầu tìm ngân hàng để đổi chi phiếu, sau đó lại đi xung quanh vài vòng.
Trước kia cô thường đi dạo quanh khu vực Thượng Hoàn này, nhưng cô lại không biết gì về Thông Tấn Thành, nơi có bán điện thoại giá rẻ ở gần đó.
Sau khi lang thang nửa ngày mới tìm được một nơi bán điện thoại cũ, bỏ ra ba trăm mua một chiếc điện thoại di động có chức năng đơn giản, lại làm số điện thoại, rồi nạp tiền. Xong xuôi đâu đó thì tiền trong tay cô chỉ còn lại hơn một nghìn sáu.
Trước mắt cô đang sống ở nhà họ Đỗ, phòng ở lại không thể khóa lại.
Từ việc Chu Huệ tùy thời có thể ra vào phòng của cô mấy ngày này, thì số tiền này cầm trong tay sẽ có thể gây ra phiền toái, bởi vậy cô tìm một ngân hàng, rồi mở tài khoản, cho một ngàn sáu này vào, chỉ để lại hơn mười đồng tiêu vặt ở trên người.
Sau khi lưu lại số điện thoại cho đoàn làm phim "Biến giả thành thật", Giang Sắt ở nhà chuyên tâm chờ tin tức thi đại học.
Ngày 17, cô trở về trường một chuyến, xác nhận bảng nguyện vọng. Khi nhìn thấy nguyện vọng một của cô là Học viện Đệ nhất Đế Đô, cô giáo chủ nhiệm lớp chỉ nhăn mày, khuyên cô nên cân nhắc thêm.
Dù sao đây cũng là chuyện lớn của cuộc đời, Giang Sắt gần một tháng nay học tập so với trước kia xác thực là thay đổi rất nhiều. Dựa vào tình hình của kỳ thi tháng cuối cùng thì mấy môn đều có tiến bộ rõ rệt, nhưng dựa theo biểu hiện trước kia của cô, nếu như chỉ là tạm thời cuống quít nước đến chân mới nhảy, thì khoảng cách giữa cô và Học viện Đệ nhất Đế đô vẫn là quá lớn.
Chỉ là sau khi nói vài câu, lại thấy Giang Sắt cũng không có ý thay đổi suy nghĩ, thì cô giáo chủ nhiệm lớp cũng không phí thêm miệng lưỡi nữa.
Trong lòng nhận định Giang Sắt chỉ là nước chảy bèo trôi, không thấy rõ bản lĩnh thật sự của mình nằm ở chỗ nào, chỉ sợ điền Học viện Đệ nhất là nguyện vọng một cũng là do lòng tham hư vinh quấy phá.
Dạy "Giang Sắt" mấy năm, cô giáo chủ nhiệm lớp cũng có vài phần hiểu rõ đối với tính cách của nguyên thân Giang Sắt.
Giang Sắt cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy nhanh hai bước, tiến lên bắt tay anh ta, sau đó mới được người phụ nữ tóc ngắn lúc trước dẫn cô vào phòng họp dẫn cô rời đi.
"Thật lợi hại."
Trên mặt người đẹp tóc ngắn kia lộ ra nụ cười, vẻ mặt ân cần hơn rất nhiều:
"Sáng nay, anh Tôn đã gặp qua vài người, nhưng cô là người đầu tiên được quyết định vai diễn."
"Vậy tôi thật sự là may mắn."
Giang Sắt vừa nói chuyện, vừa được cô nàng dẫn vào một phòng làm việc khác tạm thời ngồi chờ.
Sau năm đến sau phút, có một người khác đi tới.
Lần này Giang Sắt đóng nhân vật phụ có vài câu thoại chân chính, tuy rằng phân cảnh cũng không quan trọng, nhưng cũng không phải như nhân vật đối diễn với Cao Vinh ở đoàn làm phim "Hành động giải cứu" lúc trước có thể so sánh.
Bởi vậy không chỉ chuẩn bị hai phần hợp đồng, mà còn có kịch bản cũng đã chuẩn bị xong cho cô. Cả hai đều được mang đến.
"Bộ phim "Biến giả thành thật" ước chừng sẽ khai máy vào ngày 16 tháng 7, cảnh quay của cô sẽ được sắp xếp theo lịch trình..." Người giải thích với cô là một cô gái mặc váy hồng, buộc tóc đuôi ngựa.
Lúc cô gái đó nói chuyện, còn thỉnh thoảng nhìn mặt Giang Sắt, nhất thời có chút thất thần.
"Xin lỗi." Tự bản thân cô gái kia ý thức được, nên lộ ra một nụ cười áy náy với Giang Sắt: "Tuy nhiên, khoảng thời gian này sẽ nằm trong khoảng từ cuối tháng bảy đến đầu tháng chín tùy theo thời gian của cô.”
Cái gọi là điều chỉnh theo lịch trình, hẳn là căn cứ vào lịch trình của nam nữ chính "Biến giả thành thật".
Bản thân Giang Sắt cũng biết rõ, cô chỉ là người mới trong giới giải trí, về mặt thời gian đương nhiên phải phối hợp với những ngôi sao lớn hơn.
Thấy cô không có ý kiến gì, cô gái kia lấy hợp đồng ra, đẩy tới trước mặt Giang Sắt.
Hiện giờ Giang Sắt không có ký hợp đồng với công ty quản lý, cho nên tất cả mọi việc chỉ có thể do chính cô tự mình làm.
Cô cầm hợp đồng trong tay, cũng không tùy ý lật mấy trang rồi nhanh chóng ký tên như cô gái kia nghĩ, mà ngược lại lại kiểm tra rất nghiêm túc.
Hôm nay, sau khi Tôn Khải Minh thử vai thì trước mắt mới chỉ có Giang Sắt là thành công, cho nên cô gái kia cũng chỉ nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ một chút, mà không lên tiếng thúc giục Giang Sắt.
Hợp đồng cũng không nhiều, một bản chỉ có chín trang, Giang Sắt đọc xong quy định trong hợp đồng, xác định không có vấn đề gì, thì sau đó mới gật đầu, đẩy hợp đồng đến trước mặt cô gái: "Phần thù lao không thấy điền.”
"Về phần thù lao này..."
Người đẹp mặc váy hồng kia ngẩng đầu lên, nhìn Giang Sắt một cái.
Ngồi trước mặt cô cũng không phải là ngôi sao có địa vị hàng đầu trong giới giải trí, nhưng vẫn làm cho cô cảm thấy có chút áp lực vô hình.
Giang Sắt cũng không làm cái gì, thậm chí thoạt nhìn còn rất nhỏ tuổi, nhưng cô gái váy hồng vẫn vô thức nói ra mức báo giá cao nhất mà đoàn làm phim ban đầu đã định ra cho nhân vật "Miss. Trương" này:
"Cao nhất là bảy ngàn rưỡi, sau thuế còn sáu ngàn." Cô gái hít sâu một hơi, cắn môi:
"Về phần cách thức lấy thù lao phim, trước ba sau bảy, nếu như không có vấn đề gì, thì sau này tôi sẽ trả trước cho cô ba phần, sau khi cảnh quay của cô kết thúc, mới có thể kết toán bảy phần còn lại, có vấn đề gì không?"
Từ sự biến hóa nhỏ trên vẻ mặt của cô gái, Giang Sắt đoán ra mức giá này chỉ sợ không còn thương lượng được nữa.
Bởi vì sau khi cô gái kia nói xong lời này, thì khẽ nhíu chân mày, trong mắt lộ ra vẻ hơi hối hận.
Tuy nhiên, mức giá này đã tốt hơn so với tưởng tượng của Giang Sắt rất nhiều, cô gật đầu, cầm bút ký tên mình dưới chỗ bên B: "Về phần số điện thoại, tôi sẽ bổ sung sau."
"Mau chóng bổ sung số điện thoại." Cô gái gật đầu, cầm con dấu đóng dấu xuống chỗ Văn phòng đại diện bên A, thu lại một bản hợp đồng, mới giống như nhớ tới cái gì đó:
"Cô đã mười tám tuổi rồi phải không?"
Hoa Hạ quy định công dân mười sáu tuổi có thể có giấy phép lái xe và một số quyền hạn nhất định, nhưng về mặt pháp lý, mười sáu tuổi không phải là người thành niên hoàn toàn có được quyền tự chủ.
Phải đủ mười tám mới có thể thoát khỏi sự giám hộ của cha mẹ.
Còn dưới mười tám, thì việc ký hợp đồng hay những thứ rườm rà khác phải cần cha mẹ đi cùng.
Đương nhiên Giang Sắt không có khả năng để Chu Huệ và Đỗ Xương Quần thay mình ký kết hợp đồng này, thù lao đóng phim càng không có khả năng đặt vào trong tay người khác.
Giang Sắt nhìn cô gái kia mỉm cười, mới nhớ tới bảng thông tin mình đã điền vào lúc trước:
"Tất nhiên."
Cô nói dối không thay đổi sắc mặt, cô gái kia cũng không hoài nghi, liền ôm hợp đồng đứng lên: "Nếu vậy, cô đi theo tôi.”
Sau đó, chạy theo vài lần, đã làm thỏa đáng một vài thủ tục. Khi nhận được tờ chi phiếu, cũng đã là một giờ sau đó.
Giang Sắt cầm tấm chi phiếu một ngàn tám này, mà trong lòng cảm xúc trăm mối ngổn ngang.
Đây có lẽ là số tiền lớn nhất mà cô ấy từng thấy kể từ khi trọng sinh.
Nghĩ đến còn một khoản bảy phần nữa sau khi quay xong, cô lại nhìn thoáng qua chi phiếu, rồi mới gấp lại bỏ vào trong túi quần denim của mình.
Lúc từ bên trong đi ra, tầng mười ba mà lúc trước cô chờ ở bên trong đã có rất nhiều người.
Ngoài những cô gái xinh đẹp muôn hình muôn vẻ, còn có một số chàng trai anh tuấn [1] có ngoại hình chuẩn.
[1] Gốc: Soái ca
Khi Giang Sắt được nhân viên công tác dẫn ra, có không ít ánh mắt đều rơi xuống người cô, có người ghen tị có người hâm mộ.
Người nơi này đều đang xếp hàng chờ thử vai, Giang Sắt nhìn thoáng qua, cũng không tìm được bóng dáng của Lô Bảo Bảo, có lẽ hôm nay cô nàng sẽ không tới nữa rồi.
Đầu tiên, cô đi xuống cầu tìm ngân hàng để đổi chi phiếu, sau đó lại đi xung quanh vài vòng.
Trước kia cô thường đi dạo quanh khu vực Thượng Hoàn này, nhưng cô lại không biết gì về Thông Tấn Thành, nơi có bán điện thoại giá rẻ ở gần đó.
Sau khi lang thang nửa ngày mới tìm được một nơi bán điện thoại cũ, bỏ ra ba trăm mua một chiếc điện thoại di động có chức năng đơn giản, lại làm số điện thoại, rồi nạp tiền. Xong xuôi đâu đó thì tiền trong tay cô chỉ còn lại hơn một nghìn sáu.
Trước mắt cô đang sống ở nhà họ Đỗ, phòng ở lại không thể khóa lại.
Từ việc Chu Huệ tùy thời có thể ra vào phòng của cô mấy ngày này, thì số tiền này cầm trong tay sẽ có thể gây ra phiền toái, bởi vậy cô tìm một ngân hàng, rồi mở tài khoản, cho một ngàn sáu này vào, chỉ để lại hơn mười đồng tiêu vặt ở trên người.
Sau khi lưu lại số điện thoại cho đoàn làm phim "Biến giả thành thật", Giang Sắt ở nhà chuyên tâm chờ tin tức thi đại học.
Ngày 17, cô trở về trường một chuyến, xác nhận bảng nguyện vọng. Khi nhìn thấy nguyện vọng một của cô là Học viện Đệ nhất Đế Đô, cô giáo chủ nhiệm lớp chỉ nhăn mày, khuyên cô nên cân nhắc thêm.
Dù sao đây cũng là chuyện lớn của cuộc đời, Giang Sắt gần một tháng nay học tập so với trước kia xác thực là thay đổi rất nhiều. Dựa vào tình hình của kỳ thi tháng cuối cùng thì mấy môn đều có tiến bộ rõ rệt, nhưng dựa theo biểu hiện trước kia của cô, nếu như chỉ là tạm thời cuống quít nước đến chân mới nhảy, thì khoảng cách giữa cô và Học viện Đệ nhất Đế đô vẫn là quá lớn.
Chỉ là sau khi nói vài câu, lại thấy Giang Sắt cũng không có ý thay đổi suy nghĩ, thì cô giáo chủ nhiệm lớp cũng không phí thêm miệng lưỡi nữa.
Trong lòng nhận định Giang Sắt chỉ là nước chảy bèo trôi, không thấy rõ bản lĩnh thật sự của mình nằm ở chỗ nào, chỉ sợ điền Học viện Đệ nhất là nguyện vọng một cũng là do lòng tham hư vinh quấy phá.
Dạy "Giang Sắt" mấy năm, cô giáo chủ nhiệm lớp cũng có vài phần hiểu rõ đối với tính cách của nguyên thân Giang Sắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.