Chương 23
Nhất Thế Hoa Thường
27/09/2020
Trong mắt của bọn Quả Quả Nha, chuyện này trông vô cùng đơn giản.
Qua vụ cản người lần trước, bọn họ suy đoán Thân Hóa Thương Khung có quen biết với Thủy Vô Ngân. Sau khi bàn bạc với người của bang Phượng Tự, phó bang chủ bên kia đưa ra ý tưởng ‘vạch trần nằm vùng’, vì vậy hắn phái người nằm vùng bên Thủy Vô Ngân đi tiếp cận Thân Hóa Thương Khung.
Người của bạn tốt tìm tới cửa, Thân Hóa Thương Khung kiểu nào cũng phải trả lời lại hai câu.
Biện pháp gài bẫy là phó bang chủ tự mình sắp xếp và chỉ huy, bọn Quả Quả Nha cũng không biết quá trình, chỉ thấy bên kia gửi bức ảnh tới, cứ nghĩ chuyện đã thành công nên liền gửi tọa độ đi theo kế hoạch rồi để nhóm người này tới giết.
Chờ bang chúng bị giết một lần rồi lại một lần và lửa giận triệt để bị nhóm lên, bọn họ sẽ tung bức ảnh ra, biểu thị rằng Thân Hóa Thương Khung là một tay già đời và cũng là tình nhân giả của bang chủ. Sau đó bọn họ sẽ nhường bang chủ vài bậc thang, đến lúc đó bang chúng đã giận dữ hết cỡ rồi. Thậm chí là khi cơn tức bị giết trồi lên thì bang chủ có thể cũng sẽ làm khó dễ Thân Hóa Thương Khung rồi nổ tung cậu luôn. Bọn họ cũng không cần phải lo rằng Thân Hóa Thương Khung sẽ đùa mà thành thật với bang chủ nữa.
Cho dù sau đó Thân Hóa Thương Khung có chờ Thủy Vô Ngân online rồi hỏi về việc này và dẫn đến chuyện Thủy Vô Ngân vì để giữ tình nghĩa nên phải chạy tới xử lý hay không thì cũng chẳng sao cả, bởi vì người của bang Phượng Tự sẽ đúng lúc xuất hiện giải vây. Nếu Thủy Vô Ngân lộ diện, trái lại sẽ càng xác nhận thêm chuyện Thân Hóa Thương Khung là nằm vùng thật thôi.
Nhưng nếu Thân Hóa Thương Khung nói vụ ghi chép tán gẫu bàn bạc hành động này của cậu và Thủy Vô Ngân là bị hãm hại, bọn họ có thể kết tội cậu là đang cố ý chuẩn bị lời giải thích để phòng ngừa sự tình sẽ bị lòi ra, Thân Hóa Thương Khung vẫn khó lòng giãi bày như cũ. Dù bang chúng có tin cậu đi chăng nữa, chuyện tình nhân giả của cậu và bang chủ cũng đã được mọi người biết đến rồi, sau này không thể tú ân ái ở nơi công cộng nữa. Mọi thứ đều rất hoàn mỹ.
Nhưng kết quả thì tiền đề cho kế hoạch lớn này của bọn họ vốn đã là một sai lầm rồi.
Thân Hóa Thương Khung căn bản có thể không quen biết gì Thủy Vô Ngân cả, cho nên cậu mới trực tiếp thọt chuyện này cho bang chủ.
Tim của Quả Quả Nha đập thình thịch, đại não nhanh chóng vận chuyển, dần dần tỉnh táo lại.
Không sao hết, người là của bang Phượng Tự, bọn cô không nhúng tay vào, có thể nói dối là cắn lộn thôi.
Lần này tuy không thể giết chết Thân Hóa Thương Khung, nhưng ít ra mọi người đều biết chuyện tình nhân giả, cũng coi như là thành công đi.
Thông suốt được điểm này, cô vội vàng trò chuyện riêng với mấy người Kiều Tu Vũ, bảo bọn họ rằng mọi thứ đã chanh bành hết rồi, nhớ đừng lộ ra sơ hở gì hết.
Trong lúc bang chúng vẫn đang thảo luận về mấy bang phái lớn này nọ, nói rằng trái tim của bọn người kia bẩn quá, lúc này Khương Tiêu đột nhiên nói: “Hồi sinh tại chỗ đi.”
Bang chúng ngẩn ra, ngay sau đó phấn khởi nói: “Bang chủ nghĩ ra biện pháp phản kích rồi?”
Khương Tiêu nói: “Không có, những bang phái kia đến rồi.”
Bang chúng liền ngẩn ra, sau khi click hồi sinh mới phát hiện đường vào hẻm núi có một đám người chơi đang vọt tới.
Nhìn kỹ vài lần, ngoại trừ bang phái hạng nhất tốp năm Phong Hoa Tuyết Nguyệt ra, còn lại đã đến đông đủ.
Nơi này là chỗ đánh phó bản mười người, người đến người đi, tin tức linh hoạt lắm.
Các bang phái lớn này nọ đều muốn mời chào bang chủ của Bạch Cẩm Lý, đương nhiên sẽ đuổi đến khi biết anh gặp phải phiền phức rồi.
Tài khoản đánh dã luôn trông coi thi thể thấy thế không giết người nữa, quay người chạy về phía trước, dự định chạy đến vùng Bình Nguyên rồi log out.
Kết quả vừa ngẩng đầu nhìn lên lại thấy phía trước cũng có rất nhiều người chơi đã phá hỏng hẻm núi như mấy người chơi ở đằng sau, trực tiếp bao vây bọn họ và người của Bạch Cẩm Lý ở chính giữa.
Điều này không bình thường chút nào cả.
Bình Nguyên bốn phía toàn là núi, căn bản không có đường, muốn tới đây chỉ có thể đi qua hẻm núi. Bởi vậy nhóm bang chủ mang người đến giải vây cũng chỉ có thể đã đi vào từ cửa vào kia. Theo lý thuyết mà nói, lối ra phải không có người mới đúng. Trừ khi có một nhóm người đi vòng qua chặn lại bọn họ từ phía trên hai vách núi, nhưng bang phái của họ cũng có bang chủ đi theo, nếu như nhìn thấy có người leo núi thì đã sớm thông báo cho bọn họ rồi.
Lẽ nào… lẽ nào bên trên hai vách núi này vốn luôn có một nhóm người?!
Mấy tài khoản đánh dã không khỏi tỉ mỉ quan sát người ở phía trước, phát hiện tên là Đông Phương Tuyết, Nguyệt Trầm và Tinh Diệt, nhất thời hít vào một hơi, một đội ở phía trước lại chính là bang phái lớn hạng nhất nữa chứ Phong Hoa Tuyết Nguyệt!
Đông Phong Tuyết nhận được thông báo của Liệt thần liền quay lại đổi về tài khoản của mình rồi mang theo bang chúng từ trên vách núi chạy xuống cùng với bọn Nguyệt Trầm, đồng thời gửi tin nhắn tới.
[Phụ Cận] Đông Phong Tuyết: Bây giờ có muốn log out cũng vô dụng thôi.
Mấy tài khoản đánh dã nhất thời dừng tay.
Bọn họ đúng là muốn log out. Rất nhiều bang phái đã đến, bọn họ liền log out tại chỗ, chuyện này thực sự làm cho người khác cảm thấy rất đáng nghi, vừa mắng người lại vừa chạy đi. Nhưng hôm nay hai đầu đều bị chặn cả, log out tại chỗ cũng hợp lý, nhưng Đông Phong Tuyết đây là có ý gì?
Đông Phong Tuyết tựa hồ biết bọn họ có nghi vấn, trực tiếp gửi lên kênh thế giới.
[Thế Giới] Đông Phong Tuyết: Tiểu Tiểu Hào (hệ trường kiếm), Phong Trung Khách (vũ tăng hệ côn), KKK (sát thủ)…
Danh sách rất dài, hắn tổng cộng chia thành ba phần để gửi đi.
[Phụ Cận] Đông Phong Tuyết: Không thống kê sai chứ nhỉ?
Một đám tài khoản đánh dã tiếp tục nhìn hắn, không hiểu dụng ý của hắn.
Dù hắn không thống kê, người Bạch Cẩm Lý xem lại thông tin chiến đấu cũng có thể biết được ID của bọn họ, việc này có ích lợi gì?
Bọn họ vừa muốn cười nhạo mắng người, một khắc sau lại nhìn thấy ba cái loa.
[Loa] Nguyệt Trầm: Mọi người thấy những tin tức trên kênh thế giới kia, nếu như có ai biết là tài khoản đánh dã của nhà nào, xin hãy gửi đến trò chuyện riêng nhé, chắc chắn sẽ có hậu tạ. Yên tâm, tôi nhất định sẽ giữ bí mật cho bạn [mỉm cười]
[Loa] Tinh Diệt: Như trên.
[Loa] Mặc Mặc Em Yêu Anh: Tôi là Mặc Dương, thái độ giống như trên, còn có quà cảm ơn nữa, anh đây không phải không thể cân nhắc vụ hình khỏa thân có kèm chữ ký đâu nha [ngượng ngùng]
Thế giới yên tĩnh một giây, trong nháy mắt vỡ tổ.
Đông Phong Tuyết thiếu chút nữa bị sặc chết bằng chính nước miếng của mình: “Mặc thần, cậu nghiêm túc há?”
Nguyệt Trầm cười nói: “Cậu còn chưa thấy rõ tính hay nhây của cậu ấy à? Lúc đó cậu ấy khẳng định sẽ lột sạch trang bị của nhân vật, in ra rồi ký tên vậy thôi.”
Mặc Dương nói: “Phải nói là, hình khỏa thân của tôi đương nhiên chỉ có vợ tương lai của tôi mới xem được rồi. Nhưng thấy chúng ta đã quen biết nhau một ngày rồi, A Tuyết, nếu cậu cảm thấy hứng thú, chỉ cần ra giá thích hợp, tôi cũng không phải không thể cân nhắc nha.”
Đông Phong Tuyết run rẩy khóe miệng: “… Không cần, cảm ơn.”
Mặc Dương chậc chậc vài tiếng nói gã không biết nắm lấy cơ hội, thấy loa của mình bị quét xuống, liền quét thêm một cái mới.
Lúc này một đám tài khoản đánh dã đã cảm thấy cả người không ổn rồi.
Phó bang chủ bang Phượng Tự cũng thấy không xong tới nơi luôn.
Vì tránh bị nhận ra lại, lần này hắn gọi một nhóm người đánh dã tương đối ít dùng đến, thậm chí còn tạm thời mua thêm mấy tài khoản nữa, dù sau đó người của Bạch Cẩm Lý có muốn truy cứu thì cũng không có nơi để hỏi. Huống hồ có bức ảnh kia, bọn họ đại khái sẽ cho rằng đó là Thủy Vô Ngân giở trò quỷ chứ sẽ không hoài nghi hắn đâu.
Nhưng bây giờ đã không giống như vậy nữa.
Sức ảnh hưởng của ba vị đại thần rất khủng khiếp, mà trong đó còn có một người mất tiết tháo nữa. Cõi đời này không có tường nào gió không lọt qua được, lỡ đâu có người biết được sự thật nhưng ý chí không được kiên định thì tuyệt đối sẽ chạy đi mật báo thôi.
Quả nhiên chưa tới năm phút đồng hồ, Nguyệt Trầm đã quét một cái loa nói mình biết rồi, cũng gửi số phòng YY, mời mấy vị bang chủ cùng nhau vào tán gẫu.
Mấy người chơi thích tham gia náo nhiệt, cũng bấm vào trong đó, phát hiện là kênh bang hội Bạch Cẩm Lý lập ra.
Bọn họ tò mò muốn chết được, lúc muốn vào kênh lại thấy có mật mã nên phải dồn dập bắt đầu tìm hiểu đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì ngay.
Lúc này nhóm bang chủ và phó bang chủ đều đã đến đông đủ.
Nguyệt Trầm đơn giản nói ra chuyện tài khoản đánh dã giết người trông coi thi thể các kiểu, sau đó để Liệt Phong chủ trì mọi thứ.
Bang chúng của Bạch Cẩm Lý đều ở trong phòng, Khương Tiêu không muốn nghe bọn họ ồn ào nên trực tiếp tắt micro của họ, nói: “Mời mọi người tới là muốn triệt để làm rõ chuyện này. Mấy tài khoản đánh dã kia là của bang Phượng Tự, bang chủ giải thích một chút đi?”
Lúc bang chủ của bang Phượng Tự nhìn thấy tên mấy tài khoản đánh dã kia liền biết ngay sắp có chuyện xấu, nghe vậy vội ho một tiếng: “Tôi cũng vừa biết thôi, đang hỏi người bên dưới, thật sự không thể làm gì hơn. Chuyện hôm nay tôi nhất định sẽ cho các cậu một câu trả lời hợp lý.”
Khương Tiêu “ừ” một tiếng, gửi bức ảnh vu oan hãm hại ban đầu ra, hỏi: “Về chuyện bức ảnh này, bang chủ Thủy Vô Ngân có điều gì muốn nói không?”
Thủy Vô Ngân thật sự không biết chuyện gì cả.
Gã biết Bạch Cẩm Lý bị tàn sát, còn rất cao hứng là có người nào đó ngu ngốc đã cho gã cơ hội, nhờ dịp đây hắn dắt người đến, lúc này vừa nhìn thấy bức ảnh kia, gã lập tức văng tục: “Ông đệt, đây là muốn giội nước bẩn lên người ông đây đấy hả? Thông minh hơn một chút có được hay không vậy? Tôi căn bản không quen biết Thân Hóa Thương Khung!”
Đường Tâm Đường vừa nghe thấy liền nổ tung.
Bạn trai nàng đang bị bang chủ chửi đến máu chó đầy đầu, còn rất có thể sẽ bị đẩy ra đội nồi, nhưng bọn họ làm mọi thứ như vậy, đều là bởi vì Thủy Vô Ngân thôi!
Nàng không có quyền hạn gì để nói nên liền chạy lên kênh công cộng mắng Thủy Vô Ngân không phải người.
Khương Tiêu liếc mắt thấy được, mở micro của nàng lên, nhàn nhạt nói: “Có việc thì cứ nói ở đây đi.”
Đường Tâm Đường liền đem chuyện lần trước nói ra một mạch, cả giận bảo: “Ông còn dám nói ông không quen biết Thân Hóa Thương Khung, ông không quen biết cậu ta vậy thì bức tường bọn tôi làm gì!”
Thủy Vô Ngân nghẹn lại.
Lần trước gã phái người giả thành fan của Nguyệt thần đi giết Thân Hóa Thương Khung, việc này chẳng mấy vẻ vang gì đâu nha.
Đường Tâm Đường thấy thế liền nói: “Không trả lời được chứ gì!”
Thủy Vô Ngân đang suy nghĩ cách đáp trả, đột nhiên nghe thấy tiếng tin nhắn vang lên, mở ra nhìn thấy là Đông Phong Tuyết gửi tới, nội dung rất đơn giản: Ba vị đại thần bảo cậu mà không nói thật, bọn họ sẽ lại phát loa một lần nữa, cậu nói thật đi, bọn họ đều nhờ ơn của cậu hết đấy.
Gã lau mồ hôi lạnh, do dự hai giây rồi cắn răng một cái: “Được, chuyện đã đến mức này tôi cũng không sợ mất mặt nữa.”
Gã đem chuyện nghĩ lại một lần, cười lạnh nói: “Tôi nói xong tới phiên cô thú nhận tài khoản đánh dã của bang Phượng Tự các cô ngày đó đi làm gì nhé?”
Đường Tâm Đường cảm thấy cả người mông lung, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có tình huống như thế này.
Bang chủ của bang Phượng Tự thì lại tức giận đến đau não, thế mới biết bọn họ tự tay làm ra một chuyện ngu xuẩn, song lại mắng phó bang chủ thêm một trận nữa.
Khương Tiêu lục ra bài viết ‘cực kỳ giống như tình yêu’, gửi bức ảnh lúc đó tới, hỏi: “Ngày đó người của mấy bang hội chúng tôi cũng ở đây, bọn họ đã làm gì?”
Thủy Vô Ngân nhớ lại một phen, nói rằng: “Ngăn ở trước mặt Thân Hóa Thương Khung nói muốn giết bọn người kia, rồi cũng chẳng làm gì khác nữa cả.”
Khương Tiêu một lần nữa nhìn về phía Đường Tâm Đường, hỏi: “Nghĩ xong chưa, các cô ngày đó đi làm gì?”
Đường Tâm Đường hơi hoàn hồn, nhìn bức ảnh trên kênh công cộng, nghĩ nếu không phải chuyện lần trước của Quả Quả Nha kia, căn bản bọn họ sẽ không đi đến bước này. Bây giờ nàng và bạn trai rất có thể sẽ bị trục xuất khỏi bang hội, bạn trai không chịu được còn có thể sẽ chia tay với nàng nữa… nàng nhất thời tức khóc, vừa hu hu vừa nói chuyện của Quả Quả Nha bọn họ ra.
Khương Tiêu nói: “Chuyện hôm nay cũng thế?”
Đường Tâm Đường khóc ròng nói: “Ừm, mọi chuyện cũng là vì cô ta hết thôi!”
“Ừm, vậy chuyện này đã rõ ràng rồi,” Khương Tiêu nói, “Vụ tài khoản đánh dã, bang Phượng Tự cho tôi một lời giải thích, chuyện bang hội của chúng tôi tôi sẽ tự mình giải quyết, giải tán đi.”
Nói xong câu này, anh đá toàn bộ đám người ra khỏi phòng, chỉ chừa lại người trong bang.
Anh mở thanh quyền hạn ra, nhìn mấy người Quả Quả Nha: “Các cô còn có muốn nói gì nữa không?”
Sắc mặt của mấy người Quả Quả Nha đã hoàn toàn trắng bệch.
Bọn cô nghĩ xong một đống lời giải thích oan ức rồi, kết quả ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có. Khương Tiêu nửa lời cũng lười hỏi bọn họ, thay vì đó lại bạo ngược gọi người vào đối chất, bây giờ có nói gì cũng trễ rồi.
Lần này, Kiều Tu Vũ là khóc thật: “Đều là Quả Quả hết, là cô ta khuyến khích bọn em!”
Hồ Ly nói: “Đúng, chủ ý cũng đều là cô ta nghĩ ra cả!”
Lê Hoa Vũ Vũ cười khổ: “Ừm.”
Quả Quả Nha nghiến răng nghiến lợi: “Bên tôi có ghi âm, các cô đều là tự nguyện hết mà!”
Khương Tiêu không muốn nghe bọn họ nội chiến nữa, đá từng người từng ra khỏi bang hội, bảo: “Hôm nay số lần một người tử vong cao nhất trong bang là bảy lần, tôi tăng gấp đôi tính cho các cô. Các cô có hai phút để chạy. Bắt đầu từ hôm nay, tôi thấy các cô một lần sẽ giết một lần, mãi đến lúc giết đủ mười bốn lần mới thôi, nếu ai có dị nghị gì với chuyện này thì cứ rời khỏi bang với bọn họ đi.”
Kênh bang hội một mảnh trầm mặc, hiển nhiên đều không có ý kiến.
Sắc mặt của mấy người Quả Quả Nha càng trắng hơn.
Tính cách của bang chủ ra sao bọn họ đều hiểu rõ, anh tuyệt đối nói được làm được. Bọn họ hoặc là nhận mệnh bị giết, hoặc là từ đây về sau không chơi game nữa, hoặc là dùng tiền mua thẻ cải danh, kiểu nào cũng phải phun máu thôi.
Khương Tiêu đá bọn họ ra khỏi phòng ngữ âm, mở lại game và chờ giết người.
Việt Nhiên yên lặng xem xong toàn cảnh, liếc mắt nhìn anh họ một cái: “Anh không sao chứ?”
Tần Tu Kiệt đứng dậy đi tới: “Nhường chỗ một chút.”
Việt Nhiên không rõ vì sao, nhường lại chỗ ngồi cho anh.
Tần Tu Kiệt liền mua thẻ cải danh và thẻ sửa mặt cho cậu, bỏ vào một số tiền lớn, nói: “Uầy, trang phục tùy ý chọn lựa nha.”
Việt Nhiên nháy mắt mấy cái, nhanh chóng phản ứng lại.
Anh họ không theo đuổi chị dâu nữa, chuyện giả tình nhân đến đây là chấm dứt rồi nè!
Cậu lập tức kích động gõ chữ, duy trì thiết lập của tính cách một lần cuối cùng.
[Bang Hội] Thân Hóa Thương Khung <: Xin lỗi xin lỗi xin lỗi [rơi lệ], tui không biết mọi chuyện sẽ đến nông nổi này. Nói cho cùng là vì tui nên mới có chuyện của hôm nay, tui không có mặt mũi đợi tiếp nữa, chuẩn bị trở về tài khoản cũ đây. Cám ơn mọi người trong khoảng thời gian này đã chăm sóc, gặp lại sau nghen [gào khóc] [phất tay] [nghiêng mình]
Cậu click gửi đi rồi lập tức rời khỏi bang hội, log out tại chỗ, biến mất chẳng thấy được bóng dáng đâu luôn.
Khương Tiêu: “…”
Qua vụ cản người lần trước, bọn họ suy đoán Thân Hóa Thương Khung có quen biết với Thủy Vô Ngân. Sau khi bàn bạc với người của bang Phượng Tự, phó bang chủ bên kia đưa ra ý tưởng ‘vạch trần nằm vùng’, vì vậy hắn phái người nằm vùng bên Thủy Vô Ngân đi tiếp cận Thân Hóa Thương Khung.
Người của bạn tốt tìm tới cửa, Thân Hóa Thương Khung kiểu nào cũng phải trả lời lại hai câu.
Biện pháp gài bẫy là phó bang chủ tự mình sắp xếp và chỉ huy, bọn Quả Quả Nha cũng không biết quá trình, chỉ thấy bên kia gửi bức ảnh tới, cứ nghĩ chuyện đã thành công nên liền gửi tọa độ đi theo kế hoạch rồi để nhóm người này tới giết.
Chờ bang chúng bị giết một lần rồi lại một lần và lửa giận triệt để bị nhóm lên, bọn họ sẽ tung bức ảnh ra, biểu thị rằng Thân Hóa Thương Khung là một tay già đời và cũng là tình nhân giả của bang chủ. Sau đó bọn họ sẽ nhường bang chủ vài bậc thang, đến lúc đó bang chúng đã giận dữ hết cỡ rồi. Thậm chí là khi cơn tức bị giết trồi lên thì bang chủ có thể cũng sẽ làm khó dễ Thân Hóa Thương Khung rồi nổ tung cậu luôn. Bọn họ cũng không cần phải lo rằng Thân Hóa Thương Khung sẽ đùa mà thành thật với bang chủ nữa.
Cho dù sau đó Thân Hóa Thương Khung có chờ Thủy Vô Ngân online rồi hỏi về việc này và dẫn đến chuyện Thủy Vô Ngân vì để giữ tình nghĩa nên phải chạy tới xử lý hay không thì cũng chẳng sao cả, bởi vì người của bang Phượng Tự sẽ đúng lúc xuất hiện giải vây. Nếu Thủy Vô Ngân lộ diện, trái lại sẽ càng xác nhận thêm chuyện Thân Hóa Thương Khung là nằm vùng thật thôi.
Nhưng nếu Thân Hóa Thương Khung nói vụ ghi chép tán gẫu bàn bạc hành động này của cậu và Thủy Vô Ngân là bị hãm hại, bọn họ có thể kết tội cậu là đang cố ý chuẩn bị lời giải thích để phòng ngừa sự tình sẽ bị lòi ra, Thân Hóa Thương Khung vẫn khó lòng giãi bày như cũ. Dù bang chúng có tin cậu đi chăng nữa, chuyện tình nhân giả của cậu và bang chủ cũng đã được mọi người biết đến rồi, sau này không thể tú ân ái ở nơi công cộng nữa. Mọi thứ đều rất hoàn mỹ.
Nhưng kết quả thì tiền đề cho kế hoạch lớn này của bọn họ vốn đã là một sai lầm rồi.
Thân Hóa Thương Khung căn bản có thể không quen biết gì Thủy Vô Ngân cả, cho nên cậu mới trực tiếp thọt chuyện này cho bang chủ.
Tim của Quả Quả Nha đập thình thịch, đại não nhanh chóng vận chuyển, dần dần tỉnh táo lại.
Không sao hết, người là của bang Phượng Tự, bọn cô không nhúng tay vào, có thể nói dối là cắn lộn thôi.
Lần này tuy không thể giết chết Thân Hóa Thương Khung, nhưng ít ra mọi người đều biết chuyện tình nhân giả, cũng coi như là thành công đi.
Thông suốt được điểm này, cô vội vàng trò chuyện riêng với mấy người Kiều Tu Vũ, bảo bọn họ rằng mọi thứ đã chanh bành hết rồi, nhớ đừng lộ ra sơ hở gì hết.
Trong lúc bang chúng vẫn đang thảo luận về mấy bang phái lớn này nọ, nói rằng trái tim của bọn người kia bẩn quá, lúc này Khương Tiêu đột nhiên nói: “Hồi sinh tại chỗ đi.”
Bang chúng ngẩn ra, ngay sau đó phấn khởi nói: “Bang chủ nghĩ ra biện pháp phản kích rồi?”
Khương Tiêu nói: “Không có, những bang phái kia đến rồi.”
Bang chúng liền ngẩn ra, sau khi click hồi sinh mới phát hiện đường vào hẻm núi có một đám người chơi đang vọt tới.
Nhìn kỹ vài lần, ngoại trừ bang phái hạng nhất tốp năm Phong Hoa Tuyết Nguyệt ra, còn lại đã đến đông đủ.
Nơi này là chỗ đánh phó bản mười người, người đến người đi, tin tức linh hoạt lắm.
Các bang phái lớn này nọ đều muốn mời chào bang chủ của Bạch Cẩm Lý, đương nhiên sẽ đuổi đến khi biết anh gặp phải phiền phức rồi.
Tài khoản đánh dã luôn trông coi thi thể thấy thế không giết người nữa, quay người chạy về phía trước, dự định chạy đến vùng Bình Nguyên rồi log out.
Kết quả vừa ngẩng đầu nhìn lên lại thấy phía trước cũng có rất nhiều người chơi đã phá hỏng hẻm núi như mấy người chơi ở đằng sau, trực tiếp bao vây bọn họ và người của Bạch Cẩm Lý ở chính giữa.
Điều này không bình thường chút nào cả.
Bình Nguyên bốn phía toàn là núi, căn bản không có đường, muốn tới đây chỉ có thể đi qua hẻm núi. Bởi vậy nhóm bang chủ mang người đến giải vây cũng chỉ có thể đã đi vào từ cửa vào kia. Theo lý thuyết mà nói, lối ra phải không có người mới đúng. Trừ khi có một nhóm người đi vòng qua chặn lại bọn họ từ phía trên hai vách núi, nhưng bang phái của họ cũng có bang chủ đi theo, nếu như nhìn thấy có người leo núi thì đã sớm thông báo cho bọn họ rồi.
Lẽ nào… lẽ nào bên trên hai vách núi này vốn luôn có một nhóm người?!
Mấy tài khoản đánh dã không khỏi tỉ mỉ quan sát người ở phía trước, phát hiện tên là Đông Phương Tuyết, Nguyệt Trầm và Tinh Diệt, nhất thời hít vào một hơi, một đội ở phía trước lại chính là bang phái lớn hạng nhất nữa chứ Phong Hoa Tuyết Nguyệt!
Đông Phong Tuyết nhận được thông báo của Liệt thần liền quay lại đổi về tài khoản của mình rồi mang theo bang chúng từ trên vách núi chạy xuống cùng với bọn Nguyệt Trầm, đồng thời gửi tin nhắn tới.
[Phụ Cận] Đông Phong Tuyết: Bây giờ có muốn log out cũng vô dụng thôi.
Mấy tài khoản đánh dã nhất thời dừng tay.
Bọn họ đúng là muốn log out. Rất nhiều bang phái đã đến, bọn họ liền log out tại chỗ, chuyện này thực sự làm cho người khác cảm thấy rất đáng nghi, vừa mắng người lại vừa chạy đi. Nhưng hôm nay hai đầu đều bị chặn cả, log out tại chỗ cũng hợp lý, nhưng Đông Phong Tuyết đây là có ý gì?
Đông Phong Tuyết tựa hồ biết bọn họ có nghi vấn, trực tiếp gửi lên kênh thế giới.
[Thế Giới] Đông Phong Tuyết: Tiểu Tiểu Hào (hệ trường kiếm), Phong Trung Khách (vũ tăng hệ côn), KKK (sát thủ)…
Danh sách rất dài, hắn tổng cộng chia thành ba phần để gửi đi.
[Phụ Cận] Đông Phong Tuyết: Không thống kê sai chứ nhỉ?
Một đám tài khoản đánh dã tiếp tục nhìn hắn, không hiểu dụng ý của hắn.
Dù hắn không thống kê, người Bạch Cẩm Lý xem lại thông tin chiến đấu cũng có thể biết được ID của bọn họ, việc này có ích lợi gì?
Bọn họ vừa muốn cười nhạo mắng người, một khắc sau lại nhìn thấy ba cái loa.
[Loa] Nguyệt Trầm: Mọi người thấy những tin tức trên kênh thế giới kia, nếu như có ai biết là tài khoản đánh dã của nhà nào, xin hãy gửi đến trò chuyện riêng nhé, chắc chắn sẽ có hậu tạ. Yên tâm, tôi nhất định sẽ giữ bí mật cho bạn [mỉm cười]
[Loa] Tinh Diệt: Như trên.
[Loa] Mặc Mặc Em Yêu Anh: Tôi là Mặc Dương, thái độ giống như trên, còn có quà cảm ơn nữa, anh đây không phải không thể cân nhắc vụ hình khỏa thân có kèm chữ ký đâu nha [ngượng ngùng]
Thế giới yên tĩnh một giây, trong nháy mắt vỡ tổ.
Đông Phong Tuyết thiếu chút nữa bị sặc chết bằng chính nước miếng của mình: “Mặc thần, cậu nghiêm túc há?”
Nguyệt Trầm cười nói: “Cậu còn chưa thấy rõ tính hay nhây của cậu ấy à? Lúc đó cậu ấy khẳng định sẽ lột sạch trang bị của nhân vật, in ra rồi ký tên vậy thôi.”
Mặc Dương nói: “Phải nói là, hình khỏa thân của tôi đương nhiên chỉ có vợ tương lai của tôi mới xem được rồi. Nhưng thấy chúng ta đã quen biết nhau một ngày rồi, A Tuyết, nếu cậu cảm thấy hứng thú, chỉ cần ra giá thích hợp, tôi cũng không phải không thể cân nhắc nha.”
Đông Phong Tuyết run rẩy khóe miệng: “… Không cần, cảm ơn.”
Mặc Dương chậc chậc vài tiếng nói gã không biết nắm lấy cơ hội, thấy loa của mình bị quét xuống, liền quét thêm một cái mới.
Lúc này một đám tài khoản đánh dã đã cảm thấy cả người không ổn rồi.
Phó bang chủ bang Phượng Tự cũng thấy không xong tới nơi luôn.
Vì tránh bị nhận ra lại, lần này hắn gọi một nhóm người đánh dã tương đối ít dùng đến, thậm chí còn tạm thời mua thêm mấy tài khoản nữa, dù sau đó người của Bạch Cẩm Lý có muốn truy cứu thì cũng không có nơi để hỏi. Huống hồ có bức ảnh kia, bọn họ đại khái sẽ cho rằng đó là Thủy Vô Ngân giở trò quỷ chứ sẽ không hoài nghi hắn đâu.
Nhưng bây giờ đã không giống như vậy nữa.
Sức ảnh hưởng của ba vị đại thần rất khủng khiếp, mà trong đó còn có một người mất tiết tháo nữa. Cõi đời này không có tường nào gió không lọt qua được, lỡ đâu có người biết được sự thật nhưng ý chí không được kiên định thì tuyệt đối sẽ chạy đi mật báo thôi.
Quả nhiên chưa tới năm phút đồng hồ, Nguyệt Trầm đã quét một cái loa nói mình biết rồi, cũng gửi số phòng YY, mời mấy vị bang chủ cùng nhau vào tán gẫu.
Mấy người chơi thích tham gia náo nhiệt, cũng bấm vào trong đó, phát hiện là kênh bang hội Bạch Cẩm Lý lập ra.
Bọn họ tò mò muốn chết được, lúc muốn vào kênh lại thấy có mật mã nên phải dồn dập bắt đầu tìm hiểu đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì ngay.
Lúc này nhóm bang chủ và phó bang chủ đều đã đến đông đủ.
Nguyệt Trầm đơn giản nói ra chuyện tài khoản đánh dã giết người trông coi thi thể các kiểu, sau đó để Liệt Phong chủ trì mọi thứ.
Bang chúng của Bạch Cẩm Lý đều ở trong phòng, Khương Tiêu không muốn nghe bọn họ ồn ào nên trực tiếp tắt micro của họ, nói: “Mời mọi người tới là muốn triệt để làm rõ chuyện này. Mấy tài khoản đánh dã kia là của bang Phượng Tự, bang chủ giải thích một chút đi?”
Lúc bang chủ của bang Phượng Tự nhìn thấy tên mấy tài khoản đánh dã kia liền biết ngay sắp có chuyện xấu, nghe vậy vội ho một tiếng: “Tôi cũng vừa biết thôi, đang hỏi người bên dưới, thật sự không thể làm gì hơn. Chuyện hôm nay tôi nhất định sẽ cho các cậu một câu trả lời hợp lý.”
Khương Tiêu “ừ” một tiếng, gửi bức ảnh vu oan hãm hại ban đầu ra, hỏi: “Về chuyện bức ảnh này, bang chủ Thủy Vô Ngân có điều gì muốn nói không?”
Thủy Vô Ngân thật sự không biết chuyện gì cả.
Gã biết Bạch Cẩm Lý bị tàn sát, còn rất cao hứng là có người nào đó ngu ngốc đã cho gã cơ hội, nhờ dịp đây hắn dắt người đến, lúc này vừa nhìn thấy bức ảnh kia, gã lập tức văng tục: “Ông đệt, đây là muốn giội nước bẩn lên người ông đây đấy hả? Thông minh hơn một chút có được hay không vậy? Tôi căn bản không quen biết Thân Hóa Thương Khung!”
Đường Tâm Đường vừa nghe thấy liền nổ tung.
Bạn trai nàng đang bị bang chủ chửi đến máu chó đầy đầu, còn rất có thể sẽ bị đẩy ra đội nồi, nhưng bọn họ làm mọi thứ như vậy, đều là bởi vì Thủy Vô Ngân thôi!
Nàng không có quyền hạn gì để nói nên liền chạy lên kênh công cộng mắng Thủy Vô Ngân không phải người.
Khương Tiêu liếc mắt thấy được, mở micro của nàng lên, nhàn nhạt nói: “Có việc thì cứ nói ở đây đi.”
Đường Tâm Đường liền đem chuyện lần trước nói ra một mạch, cả giận bảo: “Ông còn dám nói ông không quen biết Thân Hóa Thương Khung, ông không quen biết cậu ta vậy thì bức tường bọn tôi làm gì!”
Thủy Vô Ngân nghẹn lại.
Lần trước gã phái người giả thành fan của Nguyệt thần đi giết Thân Hóa Thương Khung, việc này chẳng mấy vẻ vang gì đâu nha.
Đường Tâm Đường thấy thế liền nói: “Không trả lời được chứ gì!”
Thủy Vô Ngân đang suy nghĩ cách đáp trả, đột nhiên nghe thấy tiếng tin nhắn vang lên, mở ra nhìn thấy là Đông Phong Tuyết gửi tới, nội dung rất đơn giản: Ba vị đại thần bảo cậu mà không nói thật, bọn họ sẽ lại phát loa một lần nữa, cậu nói thật đi, bọn họ đều nhờ ơn của cậu hết đấy.
Gã lau mồ hôi lạnh, do dự hai giây rồi cắn răng một cái: “Được, chuyện đã đến mức này tôi cũng không sợ mất mặt nữa.”
Gã đem chuyện nghĩ lại một lần, cười lạnh nói: “Tôi nói xong tới phiên cô thú nhận tài khoản đánh dã của bang Phượng Tự các cô ngày đó đi làm gì nhé?”
Đường Tâm Đường cảm thấy cả người mông lung, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có tình huống như thế này.
Bang chủ của bang Phượng Tự thì lại tức giận đến đau não, thế mới biết bọn họ tự tay làm ra một chuyện ngu xuẩn, song lại mắng phó bang chủ thêm một trận nữa.
Khương Tiêu lục ra bài viết ‘cực kỳ giống như tình yêu’, gửi bức ảnh lúc đó tới, hỏi: “Ngày đó người của mấy bang hội chúng tôi cũng ở đây, bọn họ đã làm gì?”
Thủy Vô Ngân nhớ lại một phen, nói rằng: “Ngăn ở trước mặt Thân Hóa Thương Khung nói muốn giết bọn người kia, rồi cũng chẳng làm gì khác nữa cả.”
Khương Tiêu một lần nữa nhìn về phía Đường Tâm Đường, hỏi: “Nghĩ xong chưa, các cô ngày đó đi làm gì?”
Đường Tâm Đường hơi hoàn hồn, nhìn bức ảnh trên kênh công cộng, nghĩ nếu không phải chuyện lần trước của Quả Quả Nha kia, căn bản bọn họ sẽ không đi đến bước này. Bây giờ nàng và bạn trai rất có thể sẽ bị trục xuất khỏi bang hội, bạn trai không chịu được còn có thể sẽ chia tay với nàng nữa… nàng nhất thời tức khóc, vừa hu hu vừa nói chuyện của Quả Quả Nha bọn họ ra.
Khương Tiêu nói: “Chuyện hôm nay cũng thế?”
Đường Tâm Đường khóc ròng nói: “Ừm, mọi chuyện cũng là vì cô ta hết thôi!”
“Ừm, vậy chuyện này đã rõ ràng rồi,” Khương Tiêu nói, “Vụ tài khoản đánh dã, bang Phượng Tự cho tôi một lời giải thích, chuyện bang hội của chúng tôi tôi sẽ tự mình giải quyết, giải tán đi.”
Nói xong câu này, anh đá toàn bộ đám người ra khỏi phòng, chỉ chừa lại người trong bang.
Anh mở thanh quyền hạn ra, nhìn mấy người Quả Quả Nha: “Các cô còn có muốn nói gì nữa không?”
Sắc mặt của mấy người Quả Quả Nha đã hoàn toàn trắng bệch.
Bọn cô nghĩ xong một đống lời giải thích oan ức rồi, kết quả ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có. Khương Tiêu nửa lời cũng lười hỏi bọn họ, thay vì đó lại bạo ngược gọi người vào đối chất, bây giờ có nói gì cũng trễ rồi.
Lần này, Kiều Tu Vũ là khóc thật: “Đều là Quả Quả hết, là cô ta khuyến khích bọn em!”
Hồ Ly nói: “Đúng, chủ ý cũng đều là cô ta nghĩ ra cả!”
Lê Hoa Vũ Vũ cười khổ: “Ừm.”
Quả Quả Nha nghiến răng nghiến lợi: “Bên tôi có ghi âm, các cô đều là tự nguyện hết mà!”
Khương Tiêu không muốn nghe bọn họ nội chiến nữa, đá từng người từng ra khỏi bang hội, bảo: “Hôm nay số lần một người tử vong cao nhất trong bang là bảy lần, tôi tăng gấp đôi tính cho các cô. Các cô có hai phút để chạy. Bắt đầu từ hôm nay, tôi thấy các cô một lần sẽ giết một lần, mãi đến lúc giết đủ mười bốn lần mới thôi, nếu ai có dị nghị gì với chuyện này thì cứ rời khỏi bang với bọn họ đi.”
Kênh bang hội một mảnh trầm mặc, hiển nhiên đều không có ý kiến.
Sắc mặt của mấy người Quả Quả Nha càng trắng hơn.
Tính cách của bang chủ ra sao bọn họ đều hiểu rõ, anh tuyệt đối nói được làm được. Bọn họ hoặc là nhận mệnh bị giết, hoặc là từ đây về sau không chơi game nữa, hoặc là dùng tiền mua thẻ cải danh, kiểu nào cũng phải phun máu thôi.
Khương Tiêu đá bọn họ ra khỏi phòng ngữ âm, mở lại game và chờ giết người.
Việt Nhiên yên lặng xem xong toàn cảnh, liếc mắt nhìn anh họ một cái: “Anh không sao chứ?”
Tần Tu Kiệt đứng dậy đi tới: “Nhường chỗ một chút.”
Việt Nhiên không rõ vì sao, nhường lại chỗ ngồi cho anh.
Tần Tu Kiệt liền mua thẻ cải danh và thẻ sửa mặt cho cậu, bỏ vào một số tiền lớn, nói: “Uầy, trang phục tùy ý chọn lựa nha.”
Việt Nhiên nháy mắt mấy cái, nhanh chóng phản ứng lại.
Anh họ không theo đuổi chị dâu nữa, chuyện giả tình nhân đến đây là chấm dứt rồi nè!
Cậu lập tức kích động gõ chữ, duy trì thiết lập của tính cách một lần cuối cùng.
[Bang Hội] Thân Hóa Thương Khung <: Xin lỗi xin lỗi xin lỗi [rơi lệ], tui không biết mọi chuyện sẽ đến nông nổi này. Nói cho cùng là vì tui nên mới có chuyện của hôm nay, tui không có mặt mũi đợi tiếp nữa, chuẩn bị trở về tài khoản cũ đây. Cám ơn mọi người trong khoảng thời gian này đã chăm sóc, gặp lại sau nghen [gào khóc] [phất tay] [nghiêng mình]
Cậu click gửi đi rồi lập tức rời khỏi bang hội, log out tại chỗ, biến mất chẳng thấy được bóng dáng đâu luôn.
Khương Tiêu: “…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.