Tình Bất Phong Ma, Ái Bất Thành Hoạt
Chương 19:
Chỉ Nguyện Trầm Mê
02/04/2024
Nụ hôn này tinh tế như vậy, triền miên như vậy, dài như vậy.
Miệng lưỡi Mặc Đam đã tê dại, nhưng y vẫn không nỡ bỏ ra.
Trầm Cố cũng hôn đến động tình, bàn tay vô thức vuốt ve lồng ngực bằng phẳng của Mặc Đam, cho đến khi phát hiện hô hấp dưới tay quá mức phập phồng, thân thể mang thai nặng nề của xà yêu không chịu nổi mới đột nhiên tỉnh táo lại.
Trầm Cố tách ra miệng lưỡi đang quyến luyến không thôi của hai người, đầu đặt lên trán Mặc Đam điều chỉnh hô hấp.
Mặc Đam giùng giằng chuyển động người, Trầm Cố cho là y khó chịu chỗ nào, vội vàng giơ một tay đỡ y.
Mặc Đam nặng nề chuyển động, quỳ gối dưới giường, chỉ mấy động tác đơn giản lại đưa đến một trận cố sức thở dốc.
“Đam…”
Hai tay Mặc Đam linh hoạt cởi ra vạt áo của Trầm Cố, không để ý sự từ chối của Trầm Cố, đầu cúi xuống giữa chân Trầm Cố, hôn lên tiểu Trầm Cố do động tác vừa nãy mà đã hơi có chút động tình.
Trầm Cố ngửa đầu than thở, “Đam…” Tên Mặc Đam đọc trong miệng hắn giống như ngâm tụng vậy.
Mái tóc đen như thác của Mặc Đam xõa tung, vạt áo do việc làm tình vừa nãy mà lỏng lẻo, lộ ra da thịt trắng như tuyết, xương quai xanh mảnh khảnh, ngực đơn bạc, bụng đang mang thai mượt mà đầy đặn đến run rẩy, suy nhược lại mị hoặc.
Thân thể sắp sinh của xà yêu trong mi mắt tràn đầy tình ý, y một mực không chớp mắt nhìn Trầm Cố, môi mỏng đang ngậm lấy phân thân của hắn.
Trầm Cố biết, mình vĩnh viễn sẽ không quên màn này, người này…
Dựng phu mang thai nhiều thai không nghi ngờ là chưa đủ tháng đã phải sinh sớm, theo như tiêu chuẩn bình thường này, bụng Mặc Đam cũng gần đến lúc rồi. Bụng lớn như vậy, đã sớm vượt qua mức độ có thể sinh sản bình thường, chứ đừng nói đến lúc đủ tháng.
Nhưng Trầm Cố biết, một thai này của Mặc Đam không sinh ra được, bây giờ không sinh ra được, đầy đủ tháng, vẫn như cũ không sinh ra được.
Một thai này, chính là bùa đòi mạng, do chính Mặc Đam chọn.
*
Mặc Đam ở một bên ngủ, trên mặt tái nhợt dưới mắt có quầng thâm màu xanh thật sâu.
Trong khi mang thai rất lâu y không có một khắc thoải mái cũng không có một giấc ngủ đầy đủ thật sự, cho dù thật vất vả ngủ trong mộng cũng không thoát khỏi vô tận hành hạ.
Nhưng bây giờ, y ngủ rất say. Y quá mệt mỏi, cho dù đau đớn cũng không ngăn cản được thiếp đi, cho dù ngủ cũng không thể để cho y thoải mái.
Bụng mang thai to lớn của y không quy luật phập phồng chuyển động, đây là chuyện thường ngày trong thời kỳ mang thai cuối, thai nhi không chịu một tầng buộc bụng trói buộc, cũng không biết mỗi một phần động tác của để cho mẫu thể yếu ớt đang mang thai đau đến phát run.
Mặc Đam giữ tư thế này ngủ một lát, Trầm Cố nửa ôm lấy y, cố gắng nhẹ nhàng giúp y xoay người điều chỉnh tư thế ngủ.
Bụng nặng nề khiến xà yêu sớm không có cách nào tự mình xoay người, để một tư thế trong một thời gian dài sẽ khiến nửa người tê dại quá mức đưa đến co rút động bào thai.
*
Đáng thương xà yêu là bị đau đớn làm cho tỉnh lại.
“Ách a! Đau… Không muốn… A a a”
Đau bụng khiến y hận không thể bất tỉnh lần nữa, Mặc Đam chỉ biết sống chết nắm chặt y phục trên bụng, hai chân không dừng được đạp loạn.
Bụng to lớn của y run lẩy bẩy, bị thai nhi đấm đá thành các hình dạng khác nhau, cái bụng trắng như tuyết gần như muốn phá vỡ.
Miệng lưỡi Mặc Đam đã tê dại, nhưng y vẫn không nỡ bỏ ra.
Trầm Cố cũng hôn đến động tình, bàn tay vô thức vuốt ve lồng ngực bằng phẳng của Mặc Đam, cho đến khi phát hiện hô hấp dưới tay quá mức phập phồng, thân thể mang thai nặng nề của xà yêu không chịu nổi mới đột nhiên tỉnh táo lại.
Trầm Cố tách ra miệng lưỡi đang quyến luyến không thôi của hai người, đầu đặt lên trán Mặc Đam điều chỉnh hô hấp.
Mặc Đam giùng giằng chuyển động người, Trầm Cố cho là y khó chịu chỗ nào, vội vàng giơ một tay đỡ y.
Mặc Đam nặng nề chuyển động, quỳ gối dưới giường, chỉ mấy động tác đơn giản lại đưa đến một trận cố sức thở dốc.
“Đam…”
Hai tay Mặc Đam linh hoạt cởi ra vạt áo của Trầm Cố, không để ý sự từ chối của Trầm Cố, đầu cúi xuống giữa chân Trầm Cố, hôn lên tiểu Trầm Cố do động tác vừa nãy mà đã hơi có chút động tình.
Trầm Cố ngửa đầu than thở, “Đam…” Tên Mặc Đam đọc trong miệng hắn giống như ngâm tụng vậy.
Mái tóc đen như thác của Mặc Đam xõa tung, vạt áo do việc làm tình vừa nãy mà lỏng lẻo, lộ ra da thịt trắng như tuyết, xương quai xanh mảnh khảnh, ngực đơn bạc, bụng đang mang thai mượt mà đầy đặn đến run rẩy, suy nhược lại mị hoặc.
Thân thể sắp sinh của xà yêu trong mi mắt tràn đầy tình ý, y một mực không chớp mắt nhìn Trầm Cố, môi mỏng đang ngậm lấy phân thân của hắn.
Trầm Cố biết, mình vĩnh viễn sẽ không quên màn này, người này…
Dựng phu mang thai nhiều thai không nghi ngờ là chưa đủ tháng đã phải sinh sớm, theo như tiêu chuẩn bình thường này, bụng Mặc Đam cũng gần đến lúc rồi. Bụng lớn như vậy, đã sớm vượt qua mức độ có thể sinh sản bình thường, chứ đừng nói đến lúc đủ tháng.
Nhưng Trầm Cố biết, một thai này của Mặc Đam không sinh ra được, bây giờ không sinh ra được, đầy đủ tháng, vẫn như cũ không sinh ra được.
Một thai này, chính là bùa đòi mạng, do chính Mặc Đam chọn.
*
Mặc Đam ở một bên ngủ, trên mặt tái nhợt dưới mắt có quầng thâm màu xanh thật sâu.
Trong khi mang thai rất lâu y không có một khắc thoải mái cũng không có một giấc ngủ đầy đủ thật sự, cho dù thật vất vả ngủ trong mộng cũng không thoát khỏi vô tận hành hạ.
Nhưng bây giờ, y ngủ rất say. Y quá mệt mỏi, cho dù đau đớn cũng không ngăn cản được thiếp đi, cho dù ngủ cũng không thể để cho y thoải mái.
Bụng mang thai to lớn của y không quy luật phập phồng chuyển động, đây là chuyện thường ngày trong thời kỳ mang thai cuối, thai nhi không chịu một tầng buộc bụng trói buộc, cũng không biết mỗi một phần động tác của để cho mẫu thể yếu ớt đang mang thai đau đến phát run.
Mặc Đam giữ tư thế này ngủ một lát, Trầm Cố nửa ôm lấy y, cố gắng nhẹ nhàng giúp y xoay người điều chỉnh tư thế ngủ.
Bụng nặng nề khiến xà yêu sớm không có cách nào tự mình xoay người, để một tư thế trong một thời gian dài sẽ khiến nửa người tê dại quá mức đưa đến co rút động bào thai.
*
Đáng thương xà yêu là bị đau đớn làm cho tỉnh lại.
“Ách a! Đau… Không muốn… A a a”
Đau bụng khiến y hận không thể bất tỉnh lần nữa, Mặc Đam chỉ biết sống chết nắm chặt y phục trên bụng, hai chân không dừng được đạp loạn.
Bụng to lớn của y run lẩy bẩy, bị thai nhi đấm đá thành các hình dạng khác nhau, cái bụng trắng như tuyết gần như muốn phá vỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.