Chương 50: Chủ động hoan ái.
Cửu Ngũ Đích Mạch Điền
17/07/2021
Cô gái nhỏ như say rượu, cơ thể non mềm liền biến thành giọt nước lênh đênh trên biển.
Lên lên xuống xuống, nương theo từng đợt sóng triều chìm nổi.
Cô cứ như vậy xoắn tới xoắn lui, dần dần mất đi phương hướng.
Phía bên trong hỗn độn, Bùi Yên khát vọng mở rộng thêm một chút, giống như những đứa bé nếm được mật ngọt, không biết thỏa mãn quấn lấy người đàn ông muốn nhiều hơn nữa.
Cô nhóc quỳ bò nằm trên giường lớn, hai cánh tay ngó sen chống lên gối đầu.
Mông đào nở nang, eo nhỏ uốn lượn, toàn bộ đường cong cơ thể hấp dẫn phập phồng giống hệt đồi núi.
Mà hai bánh mật đào quyến rũ hạ thân anh cương cứng, động tác cực kì phóng đãng.
hoa huy*t phấn nộn ăn côn th*t, không biết xấu hổ mà vặn vẹo phần hông anh, mông nhỏ trắng trẻo nhộn nhạo thành một vòng nhũ sóng.
Thật thoải mái... Thật thoải mái...
Mỗi khi quy đầu nghiền ép huyệt thịt mẫn cảm, tầng tầng lớp lớp khoái cảm không cần dè chừng nhắm thẳng vào anh, có cảm giác lâng lâng như ở trên mây vậy.
"Ân a ~~ a ~~ a ân ~~"
Ánh mắt Bùi Yên mê mẩn nhìn về phía đầu giường, cái miệng đỏ hồng rên rỉ ra tiếng, mông nhỏ kiều nộn bắt đầu động đậy giữa chân anh.
Khi thì giận dỗi rút ra, khi thì "òm ọp" nuốt nguyên gậy th*t, hai bên trái phải đều được bé con nuốt trọn.
Cùng với hai tiểu bạch thỏ trước ngực lắc qua lắc lại tạo nên phong cảnh sắc tình.
Trong đầu bỗng dưng xuất hiện tiếng khóc thảm thiết, liều mạng ngăn cản cô không thể làm như vậy. Quá thẹn, quá mất mặt rồi, mau dừng lại! Mau dừng lại đi!
Nhưng mà... Rất vui vẻ.... Rất thoải mái...
Lý trí hò hét cô gái nhỏ, trong khi đó bàn tay to hư đốn lại nâng eo cô, côn th*t chụp đánh nơi tư mật vài vòng, hoặc tự khắc đảo lộng hoa huy*t yếu ớt.
Một dòng điện lưu từ chỗ kết hợp xâm nhập vào tấc da thịt cô nhóc, phá hủy lý trí bạc nhược của cô, đến cả cảm giác xấu hổ cũng biến mất từ lúc nào.
Vì thế, dục vọng trong người Bùi Yên ngày càng tăng vọt.
Mông nhỏ ngập ngừng đung đưa cùng với tiếng nức nở bên môi, cứ thế quanh quẩn không dứt trong phòng ngủ.
Lâm Dịch Phong rũ mắt nhìn chốn đào nguyên cắn nuốt anh, hầu kết lăn lộn nhiều lần, cổ anh căng chặt thấy rõ gân xanh.
Anh đang đấu tranh cho dục vọng điên cuồng của bản thân, cố ý nhường sân nhà để cô gái nhỏ động thủ, cũng vì đạt mục đích được khai phá thân thể cô.
Một lát nữa có thể "ăn" bảo bối rồi, dù anh có làm gì đi nữa, chắc chắn cô sẽ không kêu đau.
Nhìn cô gái nhỏ lắc eo muốn anh yêu thương, người đàn ông vui vẻ hài lòng.
Không ai hiểu cơ thể cô bằng anh, anh biết cách để cô trầm luân vào vực sâu dục vọng, để cô thành thật cầu hoan dưới người anh.
Lâm Dịch Phong nổi lên tình ý chiếm hữu, anh muốn cô nhóc này yêu anh, cũng khát vọng thân thể mảnh mai không thể thiếu anh.
Trừ bỏ anh, không ai có thể mơ ước cô!
Âm thanh giao hoan "chậc chậc chậc" vang dội, lượng lớn d*m thủy từ miệng huyệt chảy xuống bắp đùi người đàn ông.
Tiểu huyệt trùng trùng điệp điệp đè ép quy đầu cực đại, xoang mũi Lâm Dịch Phong khẽ rên một tiếng gợi cảm, sướng đến mức da đầu muốn nổ tung.
Cô gái nhỏ sắp cao trào rồi!
Người đàn ông nắm lấy đôi bồng đào, côn th*t ác liệt đâm thọc, thịt huyệt non nớt đều bị anh kéo ra.
"Ô ô... Đừng đi..."
Sâu bên trong hoa huy*t như bị kiến cắn, từng cơn sóng dạt dào dâng lên cảm giác sảng khoái, khe thịt gắt gao bám chặt gậy th*t không rời.
Bùi Yên xoay người nhìn anh, khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt hạnh mù mịt hơi nước chớp chớp mấy cái, oa oa khóc.
"Dịch Phong... Muốn..."
Vừa nói vừa lùi vài bước, vểnh mông hướng về phía anh, hoa huy*t tràn lan mật dịch, tựa như kêu la đòi anh đi vào, mau đi vào...
Người đàn ông mỉm cười, bàn tay to dùng sức.
Hoa phùng chật hẹp bị anh đâm thật mạnh, nguyên gậy th*t đút cô no căng.
"A..."
Mãnh thú xỏ xuyên làm cô gái nhỏ dựng thẳng người, rên rỉ nghe thật êm tai, đồng thời hoa huy*t lại liên tiếp trào ra lượng lớn d*m thủy.
Sau nhiều lần hoan ái, cao trào qua đi, Bùi Yên đã không còn sức phản kháng.
Cô nhóc không chịu nhúc nhích nằm liệt trên giường, "ba" một tiếng, côn th*t rút khỏi mật hoa.
Mông nhỏ run rẩy, Bùi Yên đang hôn mê không biết rằng, phía sau là côn th*t cương cứng thẳng tắp giữa chân người đàn ông.
Ánh mắt Lâm Dịch Phong âm u, tĩnh mịch như màn đêm, có lẽ con sói đói đang cân nhắc làm thế nào để xâu xé chú dê non trước mặt này.
Lên lên xuống xuống, nương theo từng đợt sóng triều chìm nổi.
Cô cứ như vậy xoắn tới xoắn lui, dần dần mất đi phương hướng.
Phía bên trong hỗn độn, Bùi Yên khát vọng mở rộng thêm một chút, giống như những đứa bé nếm được mật ngọt, không biết thỏa mãn quấn lấy người đàn ông muốn nhiều hơn nữa.
Cô nhóc quỳ bò nằm trên giường lớn, hai cánh tay ngó sen chống lên gối đầu.
Mông đào nở nang, eo nhỏ uốn lượn, toàn bộ đường cong cơ thể hấp dẫn phập phồng giống hệt đồi núi.
Mà hai bánh mật đào quyến rũ hạ thân anh cương cứng, động tác cực kì phóng đãng.
hoa huy*t phấn nộn ăn côn th*t, không biết xấu hổ mà vặn vẹo phần hông anh, mông nhỏ trắng trẻo nhộn nhạo thành một vòng nhũ sóng.
Thật thoải mái... Thật thoải mái...
Mỗi khi quy đầu nghiền ép huyệt thịt mẫn cảm, tầng tầng lớp lớp khoái cảm không cần dè chừng nhắm thẳng vào anh, có cảm giác lâng lâng như ở trên mây vậy.
"Ân a ~~ a ~~ a ân ~~"
Ánh mắt Bùi Yên mê mẩn nhìn về phía đầu giường, cái miệng đỏ hồng rên rỉ ra tiếng, mông nhỏ kiều nộn bắt đầu động đậy giữa chân anh.
Khi thì giận dỗi rút ra, khi thì "òm ọp" nuốt nguyên gậy th*t, hai bên trái phải đều được bé con nuốt trọn.
Cùng với hai tiểu bạch thỏ trước ngực lắc qua lắc lại tạo nên phong cảnh sắc tình.
Trong đầu bỗng dưng xuất hiện tiếng khóc thảm thiết, liều mạng ngăn cản cô không thể làm như vậy. Quá thẹn, quá mất mặt rồi, mau dừng lại! Mau dừng lại đi!
Nhưng mà... Rất vui vẻ.... Rất thoải mái...
Lý trí hò hét cô gái nhỏ, trong khi đó bàn tay to hư đốn lại nâng eo cô, côn th*t chụp đánh nơi tư mật vài vòng, hoặc tự khắc đảo lộng hoa huy*t yếu ớt.
Một dòng điện lưu từ chỗ kết hợp xâm nhập vào tấc da thịt cô nhóc, phá hủy lý trí bạc nhược của cô, đến cả cảm giác xấu hổ cũng biến mất từ lúc nào.
Vì thế, dục vọng trong người Bùi Yên ngày càng tăng vọt.
Mông nhỏ ngập ngừng đung đưa cùng với tiếng nức nở bên môi, cứ thế quanh quẩn không dứt trong phòng ngủ.
Lâm Dịch Phong rũ mắt nhìn chốn đào nguyên cắn nuốt anh, hầu kết lăn lộn nhiều lần, cổ anh căng chặt thấy rõ gân xanh.
Anh đang đấu tranh cho dục vọng điên cuồng của bản thân, cố ý nhường sân nhà để cô gái nhỏ động thủ, cũng vì đạt mục đích được khai phá thân thể cô.
Một lát nữa có thể "ăn" bảo bối rồi, dù anh có làm gì đi nữa, chắc chắn cô sẽ không kêu đau.
Nhìn cô gái nhỏ lắc eo muốn anh yêu thương, người đàn ông vui vẻ hài lòng.
Không ai hiểu cơ thể cô bằng anh, anh biết cách để cô trầm luân vào vực sâu dục vọng, để cô thành thật cầu hoan dưới người anh.
Lâm Dịch Phong nổi lên tình ý chiếm hữu, anh muốn cô nhóc này yêu anh, cũng khát vọng thân thể mảnh mai không thể thiếu anh.
Trừ bỏ anh, không ai có thể mơ ước cô!
Âm thanh giao hoan "chậc chậc chậc" vang dội, lượng lớn d*m thủy từ miệng huyệt chảy xuống bắp đùi người đàn ông.
Tiểu huyệt trùng trùng điệp điệp đè ép quy đầu cực đại, xoang mũi Lâm Dịch Phong khẽ rên một tiếng gợi cảm, sướng đến mức da đầu muốn nổ tung.
Cô gái nhỏ sắp cao trào rồi!
Người đàn ông nắm lấy đôi bồng đào, côn th*t ác liệt đâm thọc, thịt huyệt non nớt đều bị anh kéo ra.
"Ô ô... Đừng đi..."
Sâu bên trong hoa huy*t như bị kiến cắn, từng cơn sóng dạt dào dâng lên cảm giác sảng khoái, khe thịt gắt gao bám chặt gậy th*t không rời.
Bùi Yên xoay người nhìn anh, khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt hạnh mù mịt hơi nước chớp chớp mấy cái, oa oa khóc.
"Dịch Phong... Muốn..."
Vừa nói vừa lùi vài bước, vểnh mông hướng về phía anh, hoa huy*t tràn lan mật dịch, tựa như kêu la đòi anh đi vào, mau đi vào...
Người đàn ông mỉm cười, bàn tay to dùng sức.
Hoa phùng chật hẹp bị anh đâm thật mạnh, nguyên gậy th*t đút cô no căng.
"A..."
Mãnh thú xỏ xuyên làm cô gái nhỏ dựng thẳng người, rên rỉ nghe thật êm tai, đồng thời hoa huy*t lại liên tiếp trào ra lượng lớn d*m thủy.
Sau nhiều lần hoan ái, cao trào qua đi, Bùi Yên đã không còn sức phản kháng.
Cô nhóc không chịu nhúc nhích nằm liệt trên giường, "ba" một tiếng, côn th*t rút khỏi mật hoa.
Mông nhỏ run rẩy, Bùi Yên đang hôn mê không biết rằng, phía sau là côn th*t cương cứng thẳng tắp giữa chân người đàn ông.
Ánh mắt Lâm Dịch Phong âm u, tĩnh mịch như màn đêm, có lẽ con sói đói đang cân nhắc làm thế nào để xâu xé chú dê non trước mặt này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.