Chương 40: (H nhẹ): Trang phục ba lê play.
Cửu Ngũ Đích Mạch Điền
14/07/2021
Convert: ???? Vespertine ????
Edit: Sam
***
Trên chiếc giường lớn tại căn hộ, một cảnh tượng cực kỳ dâm mỹ đang diễn ra.
Âm thanh cô gái nhỏ khóc nức nở truyền ra từ khe cửa, mềm mại chọc lòng người.
"Ân a...Nhẹ chút...A..."
Bùi Yên mặc một chiếc váy ba lê, hai chân giương rộng, mắt hạnh mê ly, làn da hồng hào.
Lâm Dịch Phong nằm trên giường, tay anh vỗ về mông nhỏ, đầu lưỡi liếm láp miệng huyệt phấn nộn.
Nửa người trên cô gái nhỏ kín đáo, chỉ có lớp vải nơi hoa tâm bị xé rách, lộ ra cánh hoa đỏ bừng được anh ngậm trong miệng.
Hương thơm độc dược dụ hoặc Lâm Dịch Phong nổi lên thú tính thăm dò hoa phùng.
Anh nâng mông nhỏ, đầu lưỡi cứng rắn như côn th*t chui sâu vào miệng huyệt, nơi riêng tư cô nhóc co giật, chất lỏng thơm ngon chảy ra bên ngoài, người đàn ông há miệng nuốt sạch sẽ.
"Dịch Phong...Đừng như vậy..."
Người đàn ông càn rỡ làm loạn trên người cô, Bùi Yên nắm tóc anh, cơ thể điên cuồng dưới bàn tay anh, mỗi khi cô ngồi dậy sẽ bị đánh "bang" vào mông.
Mà tiếng nước "tư tư" chỗ hoa mật chưa bao giờ gián đoạn, từng ngụm từng ngụm, căng trướng như thể có người muốn ăn luôn vào bụng vậy.
Cô gái nhỏ sợ hãi, nước mắt giàn dụa cầu xin anh.
"Ông xã...Em không dám...Yên Yên không bao giờ nghe lời người khác nói...Ô ô"
Cô nhóc nói ra lời anh muốn nghe, người đàn ông vui vẻ ấn mông cô, môi răng chơi đùa tiểu huyệt, khi thì liếm láp khắp nơi, khi thì không nặng không nhẹ gặm mút.
Dường như anh đang muốn cắn xé cánh hoa của cô, tiếng nước tấm tắc mỗi lúc một rung động.
"Dịch Phong...Từ bỏ...Được không..."
hoa huy*t ngứa ngáy nóng ướt không ngừng, mật dịch tuôn trào róc rách như suối.
Bùi Yên cúi đầu là có thể thấy rõ chỗ riêng tư được anh mê mẩn chăm sóc. Hành vi phóng đãng ngầm báo cho cô biết rằng anh sắp phá đảo điểm mấu chốt của cô.
Thấy bé con phía trên không nhịn nổi nữa, người đàn ông mới dừng lại, trở tay đặt cô gái nhỏ lên giường.
Lâm Dịch Phong lau sạch khóe mắt cô nhóc đầy nước, khẽ hôn gương mặt phấn hồng, gian xảo cười nói.
"Bảo bối, bây giờ đã khóc thành như vậy rồi, lát nữa làm sao đây?"
Lời nói người đàn ông mang theo hàm ý, ánh mắt sói đói tản ra sự u ám, hô hấp nặng nề, vị tanh nồng còn vờn quanh mũi anh.
Lâm Dịch Phong giữ đầu cô, cúi người ngậm lấy cái miệng nhỏ xinh, truyền toàn bộ hơi thở sang người cô gái nhỏ.
Đêm nay người đàn ông hết sức bá đạo, anh hầu như đánh dấu điên cuồng lên cơ thể cô. Mỗi động tác của anh mạnh mẽ, không còn sự bao dung với cô nữa.
Bùi Yên chiều theo ý anh, ra sức hôn đáp trả người đàn ông xấu xa này.
Lúc sau, cô gái nhỏ hít thở khó khăn, khuôn mặt đỏ bừng bừng.
Lâm Dịch Phong đứng dậy, bàn tay to vác hai chân của cô hướng lên trên, đưa chân cô gái nhỏ đè bẹp kiều nhũ dưới thân, nửa dụ dỗ nửa mệnh lệnh.
"Bảo bối, dùng tay em ôm chặt hai chân lại." Anh đặt tay cô gái nhỏ trên đôi chân bạch ngọc.
Tư thế thẹn thùng quá đi, hai chân trắng tuyết lắc lư trước đôi thỏ ngọc non mềm, hơi ngẩng đầu một chút liền bắt gặp cảnh tượng xấu hổ ẩn sau lớp váy lụa bông xù.
Mắt hạnh nhút nhát cụp xuống.
Lâm Dịch Phong cong môi cười, anh càng muốn cô thấy rõ hơn nữa, trực tiếp xé rách làn váy chướng mắt, phía dưới miễn cưỡng được che đậy bằng tất chân, mà hoa tâm cô gái nhỏ đã sớm bị anh yêu thương tàn bạo.
Bối thịt non mịn sưng tấy, e lệ ngượng ngùng phun ra mật dịch, hương thơm ngào ngạt hòa vào không khí.
Lâm Dịch Phong si mê thưởng thức, bàn tay to chống ở bắp đùi cô gái nhỏ, quy đầu thô cứng chậm chạp cọ xát miệng huyệt, ác ý chọc ghẹo hoa đế mẫn cảm, đôi khi toàn bộ mệnh căn dán sát vào cánh hoa run rẩy.
Anh sảng khoái chơi đùa.
Âm thanh ướt dính vang dội cả căn phòng.
Bùi Yên gắt gao cắn môi, xoang mũi phát ra tiếng ngâm nga vì vui sướng, ngón chân nhịn không được mà căng chặt.
Cô biết người đàn ông đang muốn làm gì, cô gái nhỏ thầm kinh hãi như sắp nhận khổ hình, từng bước tiến vào cảnh giới dục tiên dục tử.
Tuy trong lòng phức tạp nhưng cô rất chờ mong, cô nhóc sợ sệt quay đầu, cầu mong thời khắc này nhanh chóng qua đi.
Quy đầu khảm bên trong hoa huy*t, Lâm Dịch Phong ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ, đôi mắt sâu không thấy đáy chứa đầy dục vọng.
Người đàn ông không hài lòng trước bộ dáng trốn tránh của thỏ con, bàn tay to nâng đầu nhỏ, tay còn lại nâng mông đầy đặn, chỗ kết hợp cứ như thế đập vào mắt cô.
côn th*t cắm được một nửa, trướng đến mức cánh hoa hoàn toàn nở rộ.
Bùi Yên hổ thẹn nhắm chặt hai mắt, giây tiếp theo đã bị anh đánh mông. Lâm Dịch Phong buồn bực mở miệng, giọng điệu bá đạo.
"Không được trốn, anh muốn em thấy rõ anh làm em như thế nào."
Phía dưới, căn cự vật cứng rắn đi vào, giống như một cây đinh ghim chặt cô gái nhỏ trên giường.
***
Edit: Sam
***
Trên chiếc giường lớn tại căn hộ, một cảnh tượng cực kỳ dâm mỹ đang diễn ra.
Âm thanh cô gái nhỏ khóc nức nở truyền ra từ khe cửa, mềm mại chọc lòng người.
"Ân a...Nhẹ chút...A..."
Bùi Yên mặc một chiếc váy ba lê, hai chân giương rộng, mắt hạnh mê ly, làn da hồng hào.
Lâm Dịch Phong nằm trên giường, tay anh vỗ về mông nhỏ, đầu lưỡi liếm láp miệng huyệt phấn nộn.
Nửa người trên cô gái nhỏ kín đáo, chỉ có lớp vải nơi hoa tâm bị xé rách, lộ ra cánh hoa đỏ bừng được anh ngậm trong miệng.
Hương thơm độc dược dụ hoặc Lâm Dịch Phong nổi lên thú tính thăm dò hoa phùng.
Anh nâng mông nhỏ, đầu lưỡi cứng rắn như côn th*t chui sâu vào miệng huyệt, nơi riêng tư cô nhóc co giật, chất lỏng thơm ngon chảy ra bên ngoài, người đàn ông há miệng nuốt sạch sẽ.
"Dịch Phong...Đừng như vậy..."
Người đàn ông càn rỡ làm loạn trên người cô, Bùi Yên nắm tóc anh, cơ thể điên cuồng dưới bàn tay anh, mỗi khi cô ngồi dậy sẽ bị đánh "bang" vào mông.
Mà tiếng nước "tư tư" chỗ hoa mật chưa bao giờ gián đoạn, từng ngụm từng ngụm, căng trướng như thể có người muốn ăn luôn vào bụng vậy.
Cô gái nhỏ sợ hãi, nước mắt giàn dụa cầu xin anh.
"Ông xã...Em không dám...Yên Yên không bao giờ nghe lời người khác nói...Ô ô"
Cô nhóc nói ra lời anh muốn nghe, người đàn ông vui vẻ ấn mông cô, môi răng chơi đùa tiểu huyệt, khi thì liếm láp khắp nơi, khi thì không nặng không nhẹ gặm mút.
Dường như anh đang muốn cắn xé cánh hoa của cô, tiếng nước tấm tắc mỗi lúc một rung động.
"Dịch Phong...Từ bỏ...Được không..."
hoa huy*t ngứa ngáy nóng ướt không ngừng, mật dịch tuôn trào róc rách như suối.
Bùi Yên cúi đầu là có thể thấy rõ chỗ riêng tư được anh mê mẩn chăm sóc. Hành vi phóng đãng ngầm báo cho cô biết rằng anh sắp phá đảo điểm mấu chốt của cô.
Thấy bé con phía trên không nhịn nổi nữa, người đàn ông mới dừng lại, trở tay đặt cô gái nhỏ lên giường.
Lâm Dịch Phong lau sạch khóe mắt cô nhóc đầy nước, khẽ hôn gương mặt phấn hồng, gian xảo cười nói.
"Bảo bối, bây giờ đã khóc thành như vậy rồi, lát nữa làm sao đây?"
Lời nói người đàn ông mang theo hàm ý, ánh mắt sói đói tản ra sự u ám, hô hấp nặng nề, vị tanh nồng còn vờn quanh mũi anh.
Lâm Dịch Phong giữ đầu cô, cúi người ngậm lấy cái miệng nhỏ xinh, truyền toàn bộ hơi thở sang người cô gái nhỏ.
Đêm nay người đàn ông hết sức bá đạo, anh hầu như đánh dấu điên cuồng lên cơ thể cô. Mỗi động tác của anh mạnh mẽ, không còn sự bao dung với cô nữa.
Bùi Yên chiều theo ý anh, ra sức hôn đáp trả người đàn ông xấu xa này.
Lúc sau, cô gái nhỏ hít thở khó khăn, khuôn mặt đỏ bừng bừng.
Lâm Dịch Phong đứng dậy, bàn tay to vác hai chân của cô hướng lên trên, đưa chân cô gái nhỏ đè bẹp kiều nhũ dưới thân, nửa dụ dỗ nửa mệnh lệnh.
"Bảo bối, dùng tay em ôm chặt hai chân lại." Anh đặt tay cô gái nhỏ trên đôi chân bạch ngọc.
Tư thế thẹn thùng quá đi, hai chân trắng tuyết lắc lư trước đôi thỏ ngọc non mềm, hơi ngẩng đầu một chút liền bắt gặp cảnh tượng xấu hổ ẩn sau lớp váy lụa bông xù.
Mắt hạnh nhút nhát cụp xuống.
Lâm Dịch Phong cong môi cười, anh càng muốn cô thấy rõ hơn nữa, trực tiếp xé rách làn váy chướng mắt, phía dưới miễn cưỡng được che đậy bằng tất chân, mà hoa tâm cô gái nhỏ đã sớm bị anh yêu thương tàn bạo.
Bối thịt non mịn sưng tấy, e lệ ngượng ngùng phun ra mật dịch, hương thơm ngào ngạt hòa vào không khí.
Lâm Dịch Phong si mê thưởng thức, bàn tay to chống ở bắp đùi cô gái nhỏ, quy đầu thô cứng chậm chạp cọ xát miệng huyệt, ác ý chọc ghẹo hoa đế mẫn cảm, đôi khi toàn bộ mệnh căn dán sát vào cánh hoa run rẩy.
Anh sảng khoái chơi đùa.
Âm thanh ướt dính vang dội cả căn phòng.
Bùi Yên gắt gao cắn môi, xoang mũi phát ra tiếng ngâm nga vì vui sướng, ngón chân nhịn không được mà căng chặt.
Cô biết người đàn ông đang muốn làm gì, cô gái nhỏ thầm kinh hãi như sắp nhận khổ hình, từng bước tiến vào cảnh giới dục tiên dục tử.
Tuy trong lòng phức tạp nhưng cô rất chờ mong, cô nhóc sợ sệt quay đầu, cầu mong thời khắc này nhanh chóng qua đi.
Quy đầu khảm bên trong hoa huy*t, Lâm Dịch Phong ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ, đôi mắt sâu không thấy đáy chứa đầy dục vọng.
Người đàn ông không hài lòng trước bộ dáng trốn tránh của thỏ con, bàn tay to nâng đầu nhỏ, tay còn lại nâng mông đầy đặn, chỗ kết hợp cứ như thế đập vào mắt cô.
côn th*t cắm được một nửa, trướng đến mức cánh hoa hoàn toàn nở rộ.
Bùi Yên hổ thẹn nhắm chặt hai mắt, giây tiếp theo đã bị anh đánh mông. Lâm Dịch Phong buồn bực mở miệng, giọng điệu bá đạo.
"Không được trốn, anh muốn em thấy rõ anh làm em như thế nào."
Phía dưới, căn cự vật cứng rắn đi vào, giống như một cây đinh ghim chặt cô gái nhỏ trên giường.
***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.