Chương 12: Biến Hóa
Vô Sắc Chi Tâm
20/05/2023
Ngọc Thảo hai lần đạt cao trào, Hoàng thấy như vậy đã đủ rồi. Hắn vòng tay bế con bé đặt lên giường, chính hắn cũng trèo lên, nằm bên cạnh con gái.
"Ba không về phòng ngủ sao?"
Ngọc Thảo lúc này cơn hứng tình coi như tạm lắng, lại bắt đầu sợ hãi, nhỏ giọng nói. Nó sợ ba làm gì nó. Nhưng có một điều mà Ngọc Thảo cũng không nhận ra, đó là thái độ đã bớt quyết liệt hơn rất nhiều.
"Tối nay ba ngủ cùng con."Hoàng một tay ôm Ngọc Thảo, một tay móc ra côn thịt, nhẹ nhàng chen váo u cốc ướt át, hắn không động đậy, chỉ chen vào để đó, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Ngay khi bị côn thịt xâm nhập, Ngọc Thảo có chút hoảng, nhưng thấy Hoàng vẫn nằm im, mới dịu đi một chút. Đợi Hoàng ngủ say, Ngọc Thảo liền cựa mình, muốn thoát khỏi ma trảo của hắn.
"Ưm"
Ngọc Thảo đột nhiên rên nhẹ, hóa ra từ đầu đến cuối, côn thịt của Hoàng vẫn ngập trong âm đạo. Ngọc Thảo cựa mình tạo ra ma sát, sản sinh dòng điện khiến con bé tê tái.
"Ưm"
Giống như bị thôi miên, Ngọc Thảo tiếp tục cựa, nhưng không động bên trên mà động thân dưới. Một đợt lại một đợt ma sát, con bé lại rên khẽ, ánh mắt lim dim. Cứ như thế, nó ngủ lúc nào không biết.
Sáng sớm hôm sau, trong lúc Ngọc Thảo đang say giấc, Hoàng đã mở mắt, do nhất thời quên mất mình ngủ cùng con gái, hắn liền muốn động người. Ngay lập tức côn thịt vốn ngâm nguyên đêm trong hang nhỏ cũng động theo.
"Ưm"
Ngọc Thảo đột nhiên rên lên, mơ mơ màng màng mở mắt. Rất nhanh nó phát hiện ba đang nhìn nó, hai cha con bốn mắt nhìn nhau.
"A" Ngọc Thảo che miệng khẽ kêu lên, nó cũng quên hôm qua hai cha con ngủ chung một giường. Cái kia cũng nằm trong cơ thể chưa từng lấy ra.
"Con gái ba đẹp thật"
Hoàng mĩm cười gỡ tay con gái, say mê ngắm nhìn gương mặt yêu kiều do chính hắn tạo ra.
Ngọc Thảo mặt đỏ như trái cà, cố ý muốn quay đầu sang một bên, nhưng bị Hoàng đưa tay ngăn lại. Hai cha con lại nhìn nhau, Hoàng chậm chạp áp sát mặt con gái.
Ngọc Thảo ánh mắt bối rối, nửa muốn kháng cự, nửa muốn được ba hôn. Tâm sinh lý của con bé hôm nay quá khác so với hôm qua. Rốt cuộc Ngọc Thảo chậm rãi khép lại hai mắt, đón nhận nụ hôn.
Môi chạm môi, thời gian như ngừng lại, một cảm giác kỳ diệu dâng lên, giờ đây bọn họ giống một đôi tình nhân chứ không phải cha và con gái.
Hoàng cũng bất ngờ với phản ứng của con gái, hắn còn tưởng con bé sẽ kháng cự một hồi. Bất quá hắn không nghĩ quá nhiều, tiếp tục hôn.
"Ba không về phòng ngủ sao?"
Ngọc Thảo lúc này cơn hứng tình coi như tạm lắng, lại bắt đầu sợ hãi, nhỏ giọng nói. Nó sợ ba làm gì nó. Nhưng có một điều mà Ngọc Thảo cũng không nhận ra, đó là thái độ đã bớt quyết liệt hơn rất nhiều.
"Tối nay ba ngủ cùng con."Hoàng một tay ôm Ngọc Thảo, một tay móc ra côn thịt, nhẹ nhàng chen váo u cốc ướt át, hắn không động đậy, chỉ chen vào để đó, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Ngay khi bị côn thịt xâm nhập, Ngọc Thảo có chút hoảng, nhưng thấy Hoàng vẫn nằm im, mới dịu đi một chút. Đợi Hoàng ngủ say, Ngọc Thảo liền cựa mình, muốn thoát khỏi ma trảo của hắn.
"Ưm"
Ngọc Thảo đột nhiên rên nhẹ, hóa ra từ đầu đến cuối, côn thịt của Hoàng vẫn ngập trong âm đạo. Ngọc Thảo cựa mình tạo ra ma sát, sản sinh dòng điện khiến con bé tê tái.
"Ưm"
Giống như bị thôi miên, Ngọc Thảo tiếp tục cựa, nhưng không động bên trên mà động thân dưới. Một đợt lại một đợt ma sát, con bé lại rên khẽ, ánh mắt lim dim. Cứ như thế, nó ngủ lúc nào không biết.
Sáng sớm hôm sau, trong lúc Ngọc Thảo đang say giấc, Hoàng đã mở mắt, do nhất thời quên mất mình ngủ cùng con gái, hắn liền muốn động người. Ngay lập tức côn thịt vốn ngâm nguyên đêm trong hang nhỏ cũng động theo.
"Ưm"
Ngọc Thảo đột nhiên rên lên, mơ mơ màng màng mở mắt. Rất nhanh nó phát hiện ba đang nhìn nó, hai cha con bốn mắt nhìn nhau.
"A" Ngọc Thảo che miệng khẽ kêu lên, nó cũng quên hôm qua hai cha con ngủ chung một giường. Cái kia cũng nằm trong cơ thể chưa từng lấy ra.
"Con gái ba đẹp thật"
Hoàng mĩm cười gỡ tay con gái, say mê ngắm nhìn gương mặt yêu kiều do chính hắn tạo ra.
Ngọc Thảo mặt đỏ như trái cà, cố ý muốn quay đầu sang một bên, nhưng bị Hoàng đưa tay ngăn lại. Hai cha con lại nhìn nhau, Hoàng chậm chạp áp sát mặt con gái.
Ngọc Thảo ánh mắt bối rối, nửa muốn kháng cự, nửa muốn được ba hôn. Tâm sinh lý của con bé hôm nay quá khác so với hôm qua. Rốt cuộc Ngọc Thảo chậm rãi khép lại hai mắt, đón nhận nụ hôn.
Môi chạm môi, thời gian như ngừng lại, một cảm giác kỳ diệu dâng lên, giờ đây bọn họ giống một đôi tình nhân chứ không phải cha và con gái.
Hoàng cũng bất ngờ với phản ứng của con gái, hắn còn tưởng con bé sẽ kháng cự một hồi. Bất quá hắn không nghĩ quá nhiều, tiếp tục hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.