Chương 47: Hấp dẫn…
Diệt Tuyệt
21/07/2014
Sáng sớm tám giờ rưỡi ngồi ở trong phòng học, Nhạc Hằng phát hiện mình tai nghe mà suy nghĩ luôn không ý thức lại bay tới 1 người nào đấy cách xa ngoài ngàn dặm.
Trong lúc học phó viện trưởng gọi hắn kêu trả lời vài vấn đề, hắn lần đầu tiên không biết nên trả lời như thế nào. Tình huống như vậy liên tục kéo dài cả ngày.Buổi chiều học hết hai tiết, hắn liền trực tiếp trở về phòng ngủ.
Trèo lên game sau vô ý thức chú ý xem người nào đó có online không. Nhưng nhìn đến đối phương xám tro tâm tình của hắn tiếp tục có vẻ thất lạc… Một mình đối với máy tính lặng thần một hồi lâu, đợi đến tiếng Quân Thiếu Liễm gọi hỏi thăm lúc đó hắn mới rốt cục lấy lại tinh thần.
Lúc đó, ngoài cửa sổ mặt trời sớm đã xuống núi.
Loại cảm giác này… Loại cảm giác này bao lâu rồi không có xuất hiện qua ?
Lâu đến mức… Hắn cơ hồ cho là mình từ đó sẽ không lại thích bất luận ai…
Mấy năm qua liên tục để lại ở trong lòng vết thương, tựa hồ cũng không có tưởng tượng sâu như vậy… Ít nhất, hắn hôm nay thật là có thể chính thức buông xuống.
Hắn cùng với Thanh Hoan cuối cùng là hữu duyên vô phận. Trong trường hợp đó duyên phận mặc dù không cưỡng cầu được, nhưng cơ hội trước mắt phải dựa vào chính mình đi cầm. (L: đó hóa ra người đó là mối tình đau thương của Nhạc Hằng đồng chí, liệu Mạc Lục khi biết 2 người đó từng yêu nhau sẽ có thái độ thế nào, các bạn hãy tiếp tục theo dõi truyện nhé!)
Nghĩ tới những thứ này Nhạc Hằng đột nhiên gạt qua thất lạc toàn thân lấy lại nhiệt tình.
Vì vậy một giây sau, bạn cùng phòng kêu Nhạc Hằng cùng nhau phó bản thì hắn lập tức biến thành hắc y cuồng tính đại phát, đám quái bị diệt mãnh liệt.
Hai giây sau, ý đồ muốn dùng kĩ năng quần công đột nhiên nhớ tới thích khách không có kỹ năng này…
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: huynh đệ, mau giúp ta một chuyện…
[tổ đội] [quân tử ái tài] :… Không rảnh
Kiếm khách kia đang cùng 1 người lv 24 ra sức hướng đại BOSS dâng lên tính mạng của mình. Nhạc Hằng nhìn xem hình ảnh trong phó bản đột nhiên cười ha ha, cũng không phản kháng, tâm tình sung sướng tùy ý đem tiểu quái giày vò chết.
Cuối cùng từ phó bản đi ra sau, Quân Thiếu Liễm đồng chí vứt bỏ tiểu người hầu, bắt đầu cực độ không bình thường người nào đó nói chuyện.
[tổ đội] [quân tử ái tài]: a Hằng, cậu hôm nay tâm tình biến hóa rất giống thời tiết thay đổi thất thường a
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: O__O “… Có sao?
[tổ đội] [quân tử ái tài]: không có sao?
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: đương nhiên không có, cậu suy nghĩ nhiều ~
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: có phải hay không gần đây vài ngày bị tiểu người hầu làm cho choáng váng? Nói thật đi, huynh đệ cũng sẽ không chê cười cậu~!
Vừa rồi gõ xong gửi đi, ngồi trước máy tính Nhạc Hằng lập tức rất không hiền hậu bật cười.
[tổ đội] [quân tử ái tài]: còn không biết xấu hổ cười?
[tổ đội] [quân tử ái tài]: kẻ khó dây kia không phải là là cậu ra chiêu bắt ta rước lấy!
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: phốc
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: a tài ca bớt giận
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: nếu không lần sau em ấy xuất hiện tại phòng chúng ta, ta liền trực tiếp nói với em ấy cậu chán ghét cô ấy, kêu cô ấy đừng đến ?
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: như thế nào? Biện pháp này không sai đi? Một lần vất vả suốt đời nhàn nhã!
[tổ đội] [quân tử ái tài]:… Cậu ra tay phỏng đoán kết quả càng hỏng bét…
[tổ đội] [quân tử ái tài]: cho nên vẫn là không nhọc ngài đại giá, ngài trước trông nom chuyện của mình đi!
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: cắt, vậy coi như ~ cậu tự mình liền đi ~
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: bất quá lần sau học muội đến, ta sẽ đem cửa mở thêm chút ít ~
[tổ đội] [quân tử ái tài]:…
[tổ đội] [quân tử ái tài]: ngây thơ!
Quân Thiếu Liễm chờ trong chốc lát, phát hiện đối phương rõ ràng không có lên tiếng phản bác? Cái này thật sự là quá kinh ngạc… Nên biết trước kia hắn nói người nào đó ngây thơ, người nào đó lập tức sẽ tức giận đến giơ chân…
A… Có mờ ám!
Nhưng vào lúc này, hắc y thích khách cưỡi ngựa đột nhiên dừng bước lại không đi. Quân Thiếu Liễm hiếu kỳ nhìn chung quanh quanh mình một vòng, chỉ nhìn thấy cách đó không xa có 1 người thích khách tên là Lòng ta hướng trăng sáng cấp 72 mang theo 1 acc cấp thấp lv 40 tên một Cực đêm làm nhiệm vụ.
[tổ đội] [quân tử ái tài]: Sao thế? Cậu biết?
Nhạc Hằng nhíu mày nhìn cách đó không xa hai thân ảnh kia, trầm mặc không nói hồi lâu, cuối cùng vẫn thao tác hắc y thích khách rời đi.
Hắn bản ý là muốn tìm Mạc Lục giải đáp nghi hoặc. Đáng tiếc buổi tối hôm đó Mạc Lục tham gia liên hoan công nhân viên, cơm nước xong lại bị các đồng nghiệp kéo đi Karaoke. Đợi nàng về đến nhà đã sớm mệt mỏi nằm, một giấc ngủ thẳng sáng ngày thứ hai, ở đâu còn chỗ on game…
Trong lúc học phó viện trưởng gọi hắn kêu trả lời vài vấn đề, hắn lần đầu tiên không biết nên trả lời như thế nào. Tình huống như vậy liên tục kéo dài cả ngày.Buổi chiều học hết hai tiết, hắn liền trực tiếp trở về phòng ngủ.
Trèo lên game sau vô ý thức chú ý xem người nào đó có online không. Nhưng nhìn đến đối phương xám tro tâm tình của hắn tiếp tục có vẻ thất lạc… Một mình đối với máy tính lặng thần một hồi lâu, đợi đến tiếng Quân Thiếu Liễm gọi hỏi thăm lúc đó hắn mới rốt cục lấy lại tinh thần.
Lúc đó, ngoài cửa sổ mặt trời sớm đã xuống núi.
Loại cảm giác này… Loại cảm giác này bao lâu rồi không có xuất hiện qua ?
Lâu đến mức… Hắn cơ hồ cho là mình từ đó sẽ không lại thích bất luận ai…
Mấy năm qua liên tục để lại ở trong lòng vết thương, tựa hồ cũng không có tưởng tượng sâu như vậy… Ít nhất, hắn hôm nay thật là có thể chính thức buông xuống.
Hắn cùng với Thanh Hoan cuối cùng là hữu duyên vô phận. Trong trường hợp đó duyên phận mặc dù không cưỡng cầu được, nhưng cơ hội trước mắt phải dựa vào chính mình đi cầm. (L: đó hóa ra người đó là mối tình đau thương của Nhạc Hằng đồng chí, liệu Mạc Lục khi biết 2 người đó từng yêu nhau sẽ có thái độ thế nào, các bạn hãy tiếp tục theo dõi truyện nhé!)
Nghĩ tới những thứ này Nhạc Hằng đột nhiên gạt qua thất lạc toàn thân lấy lại nhiệt tình.
Vì vậy một giây sau, bạn cùng phòng kêu Nhạc Hằng cùng nhau phó bản thì hắn lập tức biến thành hắc y cuồng tính đại phát, đám quái bị diệt mãnh liệt.
Hai giây sau, ý đồ muốn dùng kĩ năng quần công đột nhiên nhớ tới thích khách không có kỹ năng này…
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: huynh đệ, mau giúp ta một chuyện…
[tổ đội] [quân tử ái tài] :… Không rảnh
Kiếm khách kia đang cùng 1 người lv 24 ra sức hướng đại BOSS dâng lên tính mạng của mình. Nhạc Hằng nhìn xem hình ảnh trong phó bản đột nhiên cười ha ha, cũng không phản kháng, tâm tình sung sướng tùy ý đem tiểu quái giày vò chết.
Cuối cùng từ phó bản đi ra sau, Quân Thiếu Liễm đồng chí vứt bỏ tiểu người hầu, bắt đầu cực độ không bình thường người nào đó nói chuyện.
[tổ đội] [quân tử ái tài]: a Hằng, cậu hôm nay tâm tình biến hóa rất giống thời tiết thay đổi thất thường a
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: O__O “… Có sao?
[tổ đội] [quân tử ái tài]: không có sao?
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: đương nhiên không có, cậu suy nghĩ nhiều ~
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: có phải hay không gần đây vài ngày bị tiểu người hầu làm cho choáng váng? Nói thật đi, huynh đệ cũng sẽ không chê cười cậu~!
Vừa rồi gõ xong gửi đi, ngồi trước máy tính Nhạc Hằng lập tức rất không hiền hậu bật cười.
[tổ đội] [quân tử ái tài]: còn không biết xấu hổ cười?
[tổ đội] [quân tử ái tài]: kẻ khó dây kia không phải là là cậu ra chiêu bắt ta rước lấy!
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: phốc
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: a tài ca bớt giận
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: nếu không lần sau em ấy xuất hiện tại phòng chúng ta, ta liền trực tiếp nói với em ấy cậu chán ghét cô ấy, kêu cô ấy đừng đến ?
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: như thế nào? Biện pháp này không sai đi? Một lần vất vả suốt đời nhàn nhã!
[tổ đội] [quân tử ái tài]:… Cậu ra tay phỏng đoán kết quả càng hỏng bét…
[tổ đội] [quân tử ái tài]: cho nên vẫn là không nhọc ngài đại giá, ngài trước trông nom chuyện của mình đi!
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: cắt, vậy coi như ~ cậu tự mình liền đi ~
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: bất quá lần sau học muội đến, ta sẽ đem cửa mở thêm chút ít ~
[tổ đội] [quân tử ái tài]:…
[tổ đội] [quân tử ái tài]: ngây thơ!
Quân Thiếu Liễm chờ trong chốc lát, phát hiện đối phương rõ ràng không có lên tiếng phản bác? Cái này thật sự là quá kinh ngạc… Nên biết trước kia hắn nói người nào đó ngây thơ, người nào đó lập tức sẽ tức giận đến giơ chân…
A… Có mờ ám!
Nhưng vào lúc này, hắc y thích khách cưỡi ngựa đột nhiên dừng bước lại không đi. Quân Thiếu Liễm hiếu kỳ nhìn chung quanh quanh mình một vòng, chỉ nhìn thấy cách đó không xa có 1 người thích khách tên là Lòng ta hướng trăng sáng cấp 72 mang theo 1 acc cấp thấp lv 40 tên một Cực đêm làm nhiệm vụ.
[tổ đội] [quân tử ái tài]: Sao thế? Cậu biết?
Nhạc Hằng nhíu mày nhìn cách đó không xa hai thân ảnh kia, trầm mặc không nói hồi lâu, cuối cùng vẫn thao tác hắc y thích khách rời đi.
Hắn bản ý là muốn tìm Mạc Lục giải đáp nghi hoặc. Đáng tiếc buổi tối hôm đó Mạc Lục tham gia liên hoan công nhân viên, cơm nước xong lại bị các đồng nghiệp kéo đi Karaoke. Đợi nàng về đến nhà đã sớm mệt mỏi nằm, một giấc ngủ thẳng sáng ngày thứ hai, ở đâu còn chỗ on game…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.