Chương 8: Sư đồ
Diệt Tuyệt
21/07/2014
Đại khái là cực ít bị người hỏi vấn đề này Lòng ta hướng trăng sáng ngẩn người, bất quá kế tiếp trả lời coi như nhanh.
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: mở ra nhiệm vụ giết sói này rồi nhìn goc trái có chữ cùng hưởng là được rồi.
Mạc Lục nhìn xem trả lời, âm thầm cảm khái. Đầu năm nay quả nhiên là có quan hệ thì làm việc sẽ tốt. Nếu là acc Nước biếc người ta quấn hỏi người trước mắt phỏng đoán ngay cả nhìn chính mình cũng không.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: (*__* ) hì hì… Tốt lắm, thanks sư phụ ~
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ừ, cứ đứng cạnh nhìn được rồi, ta sẽ làm nốt q cho.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: a, ok.
Quái lv 20 đối với kiếm khách lv 70 mà nói chính là chuyện trong nháy mắt. Mở vài kĩ năng quần công không đến 3 phút trên mặt đất dĩ nhiên đầy thi thể quái.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: sư phụ, nhiệm vụ đã xong.
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ừ, chúng ta bây giờ đi giao nhiệm vụ.
Lòng ta hướng trăng sáng nói xong triệu hồi ra bạch mã đi trước tới nơi giao nhiệm vụ, ai ngờ chạy tới lại phát hiện trên bản đồ cái hình chấm biểu thị đội viên vẫn còn ở vị trí bất động.
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ? Như thế nào còn không đi đến?
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: sư phụ chờ một chút….. hắc, đồ đệ nhặt hòm. Không nghĩ tới quái rơi ra nhiều đồ như vậy, lần sau lại đến tốt lắm ~
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]:…
Ngồi trước máy tính Hướng Mãn có chút bất đắc dĩ đối với đồ đệ nói:
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: những vật này đừng nhặt, không chỉ không có tác dụng gì còn chật hòm đồ. Lễ bao của lv 15 đồ đệ mở ra chưa?
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: … không có
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: bây giờ đem lễ bao mở ra bên trong có tặng mười cái phù, lập tức dùng sau đó tự động tìm đường đến chỗ giao nhiệm vụ.
Mạc Lục vốn còn muốn hỏi thăm mở như thế nào bất quá giả nai như vậy có vẻ hơi quá. Sử dụng phù sau nữ thầy thuốc cưỡi báo hướng nơi giao nhiệm vụ chạy như điên.
Giao xong nhiệm vụ sau tận hết chức trách sư phụ bắt đầu chỉ cho đồ đệ thay bộ đồ tân thủ bằng trang phục lv 15, hơn nữa mang nàng đi làm nhiệm vụ thăng cấp. Thời gian học buổi chiều nhanh đến lúc này Trăng sáng chiếu mương máng đã lên lv 19.
Ta dựa vào (‵o′ ) ! Quả nhiên trong game sư phụ giống như cha ruột, không có sư phụ, không có cha nuôi như đứa trẻ lạc… Nhớ ngày đó nàng chơi acc Nước biếc người ta quấn một buổi tối mới miễn cưỡng gắng gượng bay lên một lv a a… / (ㄒoㄒ )/…
Trong phòng ngủ Vương Đan rốt cục đang thúc giục rất nhiều lần 3 người còn lại là đến thời gian lên lớp, phát tối hậu thư nói nếu như chơi trò chơi không tắt máy tính, ngủ nếu không rời giường, nàng liền 1 mình đi.
Mạc Lục vội vàng hét được rồi đợi thêm 30 giây nữa. Vì vậy vội vàng cùng Lòng ta hướng trăng sáng nói lời từ biệt.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: sư phụ, thời gian lên lớp đã đến, đợi buổi tối trở lại lại tán gẫu nha ~
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ừ, học quan trọng hơn, chớ tới trễ.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng] : 88~
Sau đó Mạc Lục lấy sách bút còn Vương Đan trong tiếng hô bò xuống giường…
Lúc đó, tại chỗ bầy quầy thành đông 1 hắc y kiếm khách trong lúc vô tình trông thấy một cái ID quen thuộc, vì vậy chậm chạp sáng ngời đi đến trước mặt nàng.
Mở ra gian hàng bán ra gì đó vừa nhìn, ôi mẹ nó…. người bình thường bán 8, 9J gì đó, nơi này rõ ràng tăng gấp mười lần.
Lúc ấy, Nguyệt Hắc Phong Cao duy nhất trong lòng nghĩ chính là… yêu nhân này muốn tiền điên rồi.
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ê, ta nói đồ Lessbian, mi nha rốt cuộc hiểu hay không giá thị trường ? Thứ này nếu là có người mua, ông đây sẽ đem cái đầu tặng nhà ngươi làm bóng đá!
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… Chẳng lẽ… mi là vì tiền nợ ta? Ai nha..ta đã lần trước không phải đã nói cho phép mi trả theo định kì sao? Chỉ cần một ngày 100J sớm muộn gì có một ngày sẽ đem nợ trả sạch cần gì ngồi bán kiểu này sẽ bị người ta lên án cho coi?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: mi nếu như không có tiền, ông đây xét co mi trước dùng thảo dược gán nợ ~ mặc dù giá trị không vài cái tiền, bất quá cũng cho ta thấy một chút quyết tâm trả tiền của mi ~
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ơ… cả buổi cũng không lên tiếng, không phải là bị người mắng thành ngu chứ?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: -_-||| mẹ kiếp nhà ngươi… đồ Lessbian, mi kêu ta coi nào! ! ! ! Rõ ràng làm cho ông đây độc tấu à! ! ! ! ! ! ! ! ! !
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:…
Đường phố thành đông rộng rãi, hắc y thích khách tại trước quầy hàng tức giận đến giơ chân cuối cùng dứt khoát tại bên cạnh quầy Nước biếc người ta quấn bày vài thứ.
Thật lâu sau, có một nam thầy thuốc kim quang lấp lánh lv 25 đến mua thuốc nhìn xem giá cả mắt cũng không nhìn nháy liền mua 5 bình. Nguyệt Hắc Phong Cao nhìn cái tên như nhà giàu mới nổi kia cưỡi sư tử dùng nhân dân tệ mua chỉ muốn đánh một cái từ…. SB.
Chủ sạp bên cạnh như cũ mặt không đổi sắc bình tĩnh ngồi ở chỗ bày quầy, đồng chí Nguyệt Hắc Phong Cao cẩn thận quan sát lúc này mới phát hiện thì ra là tên quầy kia viết ba chữ to: đang treo máy
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: mở ra nhiệm vụ giết sói này rồi nhìn goc trái có chữ cùng hưởng là được rồi.
Mạc Lục nhìn xem trả lời, âm thầm cảm khái. Đầu năm nay quả nhiên là có quan hệ thì làm việc sẽ tốt. Nếu là acc Nước biếc người ta quấn hỏi người trước mắt phỏng đoán ngay cả nhìn chính mình cũng không.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: (*__* ) hì hì… Tốt lắm, thanks sư phụ ~
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ừ, cứ đứng cạnh nhìn được rồi, ta sẽ làm nốt q cho.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: a, ok.
Quái lv 20 đối với kiếm khách lv 70 mà nói chính là chuyện trong nháy mắt. Mở vài kĩ năng quần công không đến 3 phút trên mặt đất dĩ nhiên đầy thi thể quái.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: sư phụ, nhiệm vụ đã xong.
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ừ, chúng ta bây giờ đi giao nhiệm vụ.
Lòng ta hướng trăng sáng nói xong triệu hồi ra bạch mã đi trước tới nơi giao nhiệm vụ, ai ngờ chạy tới lại phát hiện trên bản đồ cái hình chấm biểu thị đội viên vẫn còn ở vị trí bất động.
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ? Như thế nào còn không đi đến?
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: sư phụ chờ một chút….. hắc, đồ đệ nhặt hòm. Không nghĩ tới quái rơi ra nhiều đồ như vậy, lần sau lại đến tốt lắm ~
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]:…
Ngồi trước máy tính Hướng Mãn có chút bất đắc dĩ đối với đồ đệ nói:
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: những vật này đừng nhặt, không chỉ không có tác dụng gì còn chật hòm đồ. Lễ bao của lv 15 đồ đệ mở ra chưa?
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: … không có
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: bây giờ đem lễ bao mở ra bên trong có tặng mười cái phù, lập tức dùng sau đó tự động tìm đường đến chỗ giao nhiệm vụ.
Mạc Lục vốn còn muốn hỏi thăm mở như thế nào bất quá giả nai như vậy có vẻ hơi quá. Sử dụng phù sau nữ thầy thuốc cưỡi báo hướng nơi giao nhiệm vụ chạy như điên.
Giao xong nhiệm vụ sau tận hết chức trách sư phụ bắt đầu chỉ cho đồ đệ thay bộ đồ tân thủ bằng trang phục lv 15, hơn nữa mang nàng đi làm nhiệm vụ thăng cấp. Thời gian học buổi chiều nhanh đến lúc này Trăng sáng chiếu mương máng đã lên lv 19.
Ta dựa vào (‵o′ ) ! Quả nhiên trong game sư phụ giống như cha ruột, không có sư phụ, không có cha nuôi như đứa trẻ lạc… Nhớ ngày đó nàng chơi acc Nước biếc người ta quấn một buổi tối mới miễn cưỡng gắng gượng bay lên một lv a a… / (ㄒoㄒ )/…
Trong phòng ngủ Vương Đan rốt cục đang thúc giục rất nhiều lần 3 người còn lại là đến thời gian lên lớp, phát tối hậu thư nói nếu như chơi trò chơi không tắt máy tính, ngủ nếu không rời giường, nàng liền 1 mình đi.
Mạc Lục vội vàng hét được rồi đợi thêm 30 giây nữa. Vì vậy vội vàng cùng Lòng ta hướng trăng sáng nói lời từ biệt.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng]: sư phụ, thời gian lên lớp đã đến, đợi buổi tối trở lại lại tán gẫu nha ~
[tổ đội] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ừ, học quan trọng hơn, chớ tới trễ.
[tổ đội] [Trăng sáng chiếu mương máng] : 88~
Sau đó Mạc Lục lấy sách bút còn Vương Đan trong tiếng hô bò xuống giường…
Lúc đó, tại chỗ bầy quầy thành đông 1 hắc y kiếm khách trong lúc vô tình trông thấy một cái ID quen thuộc, vì vậy chậm chạp sáng ngời đi đến trước mặt nàng.
Mở ra gian hàng bán ra gì đó vừa nhìn, ôi mẹ nó…. người bình thường bán 8, 9J gì đó, nơi này rõ ràng tăng gấp mười lần.
Lúc ấy, Nguyệt Hắc Phong Cao duy nhất trong lòng nghĩ chính là… yêu nhân này muốn tiền điên rồi.
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ê, ta nói đồ Lessbian, mi nha rốt cuộc hiểu hay không giá thị trường ? Thứ này nếu là có người mua, ông đây sẽ đem cái đầu tặng nhà ngươi làm bóng đá!
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:… Chẳng lẽ… mi là vì tiền nợ ta? Ai nha..ta đã lần trước không phải đã nói cho phép mi trả theo định kì sao? Chỉ cần một ngày 100J sớm muộn gì có một ngày sẽ đem nợ trả sạch cần gì ngồi bán kiểu này sẽ bị người ta lên án cho coi?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: mi nếu như không có tiền, ông đây xét co mi trước dùng thảo dược gán nợ ~ mặc dù giá trị không vài cái tiền, bất quá cũng cho ta thấy một chút quyết tâm trả tiền của mi ~
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ơ… cả buổi cũng không lên tiếng, không phải là bị người mắng thành ngu chứ?
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: -_-||| mẹ kiếp nhà ngươi… đồ Lessbian, mi kêu ta coi nào! ! ! ! Rõ ràng làm cho ông đây độc tấu à! ! ! ! ! ! ! ! ! !
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:…
Đường phố thành đông rộng rãi, hắc y thích khách tại trước quầy hàng tức giận đến giơ chân cuối cùng dứt khoát tại bên cạnh quầy Nước biếc người ta quấn bày vài thứ.
Thật lâu sau, có một nam thầy thuốc kim quang lấp lánh lv 25 đến mua thuốc nhìn xem giá cả mắt cũng không nhìn nháy liền mua 5 bình. Nguyệt Hắc Phong Cao nhìn cái tên như nhà giàu mới nổi kia cưỡi sư tử dùng nhân dân tệ mua chỉ muốn đánh một cái từ…. SB.
Chủ sạp bên cạnh như cũ mặt không đổi sắc bình tĩnh ngồi ở chỗ bày quầy, đồng chí Nguyệt Hắc Phong Cao cẩn thận quan sát lúc này mới phát hiện thì ra là tên quầy kia viết ba chữ to: đang treo máy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.