Quyển 1 - Chương 3: Chương 3.1: Lễ vật một tuổi
Ssy124
07/03/2016
Đêm hôm đó Thủy Dạng
cung vì nàng mà nháo đến gà bay chó sủa. Đầu tiên là trách phạt tội thất trách của bà vú và Đông Tuyết, sau đó là thị vệ nha hoàn Thủy Dạng
Cung, có thể thấy được phụ vương vì chuyện này mà vô cùng tức giận. Trái lại đầu sỏ là nàng lại ở trên giường bò qua bò lại, lén lút trộm nhìn
gương mặt tức giận của phụ vương và nét thẹn thùng xấu hổ của mẫu phi.
Cuối cùng mọi người được giải tán, Phong Triệt híp đôi mắt phượng đánh giá Liên Y, tiểu gia hỏa thế nhưng không hề hoảng hốt mà chỉ dừng động tác tay như trống bỏi, gương mặt nhỏ nhắn nâng lên đối diện hắn như có ý nói “Ngươi muốn xử lý t thế nào?”. Phong Triệt lắc lắc đầu, đem cái ý niệm hoang đường đó thổi bay.
Hạnh phi nhìn đến một lớn một nhỏ đối diện nhau, không hiểu gì đành nắm lấy tay áo hắn hỏi “Vương thượng, xảy ra chuyện gì sao?”. “Không hiểu sao bản vương cảm thấy nàng cái gì cũng đều hiểu biết”.
Hạnh phi miệng nở nụ cười tiếng nói dịu dàng làm người nghe thật thoải mái “Vương thượng, Liên Y còn chưa đến một tuổi đâu, làm sao nàng có thể biết được cái gì. Bất quá là do ham chơi nên mới đi sai đường.” Phong Triệt cuối cùng bỏ qua cái ý niệm hoang đường của mình, sau đó vung tay để bà vú mang nàng xuống trông coi cẩn thận.
Sau chuyện đó Liên Y an phận không ít. Lão cha nàng thế nhưng có thể nhìn ra được manh mối, nàng nếu như không có ngoan ngoãn lại bị xem như là yêu nghiệt mà đem thiêu thì phải làm sao đây. Phụ vương là người có quyền lực tối cao, nàng phải cố gắng làm vui lòng kim chủ này đến lúc đó nàng muốn gì còn sợ không được à. (yui: có ai như LY không, đem cha mình thành rùa vàng rồi tính kế ^o^)
Nàng so với người khác hơn nhất là trí nhớ, biết rõ cách chọc cười người khác lại thêm khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, gặp người liền cười ngọt ngào khiến nhất thời chọc người thương yêu trong hoàng cung chính là nàng nha.
Không bao lâu đã đến sinh nhật một tuổi của nàng, dựa theo tập tục ngày này nàng phải chọn đồ vật đóan tương lai. Sáng sớm nàng còn chưa kịp mở mắt đã bị bà vú ôm đi tắm rửa sau đó Đông Tuyết thay cho nàng một bộ y phục xinh đẹp nhưng cũng thật cầu kì, Hạnh phi vẫn ở cạnh nhìn nàng gật gù cái đầu nhỏ nhịn không được nói ra “Đứa nhỏ này thật là đáng yêu!”. Chuẩn bị thỏa đáng cho nàng xong, Mẫu phi mang nàng cùng đoàn người đến đại điện.
Thời điểm đến đại điện Hạnh phi lay tỉnh nàng, gương mặt ưu sầu, mi nhăn lại nói với nàng, bất chấp nàng có hiểu hay không “Liên Y, con ta, mẫu phi chỉ mong sao đời này con có thể bình an vui vẻ mà sống nên lễ mừng tuổi này nhất định con không được sờ mó đến những vật không nên sờ nhé!”.
Nhìn mẫu phi gương mặt lo lắng Liên Y dường như cũng lĩnh hội được, từ lúc sinh ra đến giờ vẫn bình yên nhưng không có nghĩa là sau này cũng thế, chốn thâm cung sài lang hổ báo luôn rình rập chỉ mong trừ bỏ chính mình. Mà mẫu phi lại là phi tử được phụ hoàng sủng ái nhất nên chỉ sợ càng có nhiều áp lực.
Không bao lâu các nàng đã tiến vào đại điện. Lần đầu tiên đến nơi này, Liên Y thỉnh thoảng nghiêng đầu nhìn quanh bốn phía, trang trí ngọc bích cùng hoàng kim làm mắt nàng thật kinh hoàng, a thật là nhiều vàng làm cho nàng không nhịn được cảm thán. Còn chưa có xem đủ thì nàng đã bị đặt ỡ giữa thảm lông trung tâm đại điện, nàng lúc này mới lấy lại tinh thần, thì lại là một tấm thảm lông lớn xung quanh bày rất nhiều đồ vật. Trong đám đồ vật đó còn thấy cả ngọc tỷ, nàng ngay lập tức sửng sốt, nàng là công chúa à nha, chẳng lẽ phụ vương còn trông cậy nàng cầm ngọc tỷ làm nữ vương à? Thứ này xem r là mầm tai vạ, nếu lấy không chừng mang họa sát thân thôi.
Sau khi nghe bọn hạ nhân nói chuyện nàng mới biết được nàng sẽ phải chọn những vật gì, có Hàn Ngọc Tiêu lai lịch không nhỏ, nghe nói là do Hàn Ngọc băng ngàn năm chế tác mà thành, dùng nó thổi ra được thanh âm cực kì thanh thúy động lòng người. Còn quyển sách kia so ra thì tầm thường hơn, dĩ nhiên là do bị đặt nhiều năm ở Tàng Thư các, lý do là chẳng ai hiểu được trong đó viết cái gì cả, nói đúng hơn là không ai biết được chữ viết trong sách có ý nghĩa gì, hôm nay bởi vội vàng nên mới chọn đại nó đem đến đây, ai biết được rằng sau này nàng thế nhưng lại chọn nó chứ. Cái này thật là …
Lễ trảo chu này là sinh nhật của nàng, các phi tần đều mang hoàng nhi đến tham dự nên nàng mới có cơ hội nhìn sáu vị ca ca tỷ tỷ. Mẫu phi ôm nàng đến hoa viên dự yến tiệc, bên trong đã sớm đứng đầy giai nhân mỹ nam. Liên Y không khỏi vui vẻ, trước kia chỉ trên tivi mới có thể nhìn thấy cảnh này, hiện tại thế nhưng nàng có thể gần gũi ngắm nhìn mỹ nữ, có hương vị lại có cả phong tình, Liên Y đột nhiên thật hâm mộ phụ vương, phụ vương thế nhưng có thể hưởng phúc như thế.
Cuối cùng mọi người được giải tán, Phong Triệt híp đôi mắt phượng đánh giá Liên Y, tiểu gia hỏa thế nhưng không hề hoảng hốt mà chỉ dừng động tác tay như trống bỏi, gương mặt nhỏ nhắn nâng lên đối diện hắn như có ý nói “Ngươi muốn xử lý t thế nào?”. Phong Triệt lắc lắc đầu, đem cái ý niệm hoang đường đó thổi bay.
Hạnh phi nhìn đến một lớn một nhỏ đối diện nhau, không hiểu gì đành nắm lấy tay áo hắn hỏi “Vương thượng, xảy ra chuyện gì sao?”. “Không hiểu sao bản vương cảm thấy nàng cái gì cũng đều hiểu biết”.
Hạnh phi miệng nở nụ cười tiếng nói dịu dàng làm người nghe thật thoải mái “Vương thượng, Liên Y còn chưa đến một tuổi đâu, làm sao nàng có thể biết được cái gì. Bất quá là do ham chơi nên mới đi sai đường.” Phong Triệt cuối cùng bỏ qua cái ý niệm hoang đường của mình, sau đó vung tay để bà vú mang nàng xuống trông coi cẩn thận.
Sau chuyện đó Liên Y an phận không ít. Lão cha nàng thế nhưng có thể nhìn ra được manh mối, nàng nếu như không có ngoan ngoãn lại bị xem như là yêu nghiệt mà đem thiêu thì phải làm sao đây. Phụ vương là người có quyền lực tối cao, nàng phải cố gắng làm vui lòng kim chủ này đến lúc đó nàng muốn gì còn sợ không được à. (yui: có ai như LY không, đem cha mình thành rùa vàng rồi tính kế ^o^)
Nàng so với người khác hơn nhất là trí nhớ, biết rõ cách chọc cười người khác lại thêm khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, gặp người liền cười ngọt ngào khiến nhất thời chọc người thương yêu trong hoàng cung chính là nàng nha.
Không bao lâu đã đến sinh nhật một tuổi của nàng, dựa theo tập tục ngày này nàng phải chọn đồ vật đóan tương lai. Sáng sớm nàng còn chưa kịp mở mắt đã bị bà vú ôm đi tắm rửa sau đó Đông Tuyết thay cho nàng một bộ y phục xinh đẹp nhưng cũng thật cầu kì, Hạnh phi vẫn ở cạnh nhìn nàng gật gù cái đầu nhỏ nhịn không được nói ra “Đứa nhỏ này thật là đáng yêu!”. Chuẩn bị thỏa đáng cho nàng xong, Mẫu phi mang nàng cùng đoàn người đến đại điện.
Thời điểm đến đại điện Hạnh phi lay tỉnh nàng, gương mặt ưu sầu, mi nhăn lại nói với nàng, bất chấp nàng có hiểu hay không “Liên Y, con ta, mẫu phi chỉ mong sao đời này con có thể bình an vui vẻ mà sống nên lễ mừng tuổi này nhất định con không được sờ mó đến những vật không nên sờ nhé!”.
Nhìn mẫu phi gương mặt lo lắng Liên Y dường như cũng lĩnh hội được, từ lúc sinh ra đến giờ vẫn bình yên nhưng không có nghĩa là sau này cũng thế, chốn thâm cung sài lang hổ báo luôn rình rập chỉ mong trừ bỏ chính mình. Mà mẫu phi lại là phi tử được phụ hoàng sủng ái nhất nên chỉ sợ càng có nhiều áp lực.
Không bao lâu các nàng đã tiến vào đại điện. Lần đầu tiên đến nơi này, Liên Y thỉnh thoảng nghiêng đầu nhìn quanh bốn phía, trang trí ngọc bích cùng hoàng kim làm mắt nàng thật kinh hoàng, a thật là nhiều vàng làm cho nàng không nhịn được cảm thán. Còn chưa có xem đủ thì nàng đã bị đặt ỡ giữa thảm lông trung tâm đại điện, nàng lúc này mới lấy lại tinh thần, thì lại là một tấm thảm lông lớn xung quanh bày rất nhiều đồ vật. Trong đám đồ vật đó còn thấy cả ngọc tỷ, nàng ngay lập tức sửng sốt, nàng là công chúa à nha, chẳng lẽ phụ vương còn trông cậy nàng cầm ngọc tỷ làm nữ vương à? Thứ này xem r là mầm tai vạ, nếu lấy không chừng mang họa sát thân thôi.
Sau khi nghe bọn hạ nhân nói chuyện nàng mới biết được nàng sẽ phải chọn những vật gì, có Hàn Ngọc Tiêu lai lịch không nhỏ, nghe nói là do Hàn Ngọc băng ngàn năm chế tác mà thành, dùng nó thổi ra được thanh âm cực kì thanh thúy động lòng người. Còn quyển sách kia so ra thì tầm thường hơn, dĩ nhiên là do bị đặt nhiều năm ở Tàng Thư các, lý do là chẳng ai hiểu được trong đó viết cái gì cả, nói đúng hơn là không ai biết được chữ viết trong sách có ý nghĩa gì, hôm nay bởi vội vàng nên mới chọn đại nó đem đến đây, ai biết được rằng sau này nàng thế nhưng lại chọn nó chứ. Cái này thật là …
Lễ trảo chu này là sinh nhật của nàng, các phi tần đều mang hoàng nhi đến tham dự nên nàng mới có cơ hội nhìn sáu vị ca ca tỷ tỷ. Mẫu phi ôm nàng đến hoa viên dự yến tiệc, bên trong đã sớm đứng đầy giai nhân mỹ nam. Liên Y không khỏi vui vẻ, trước kia chỉ trên tivi mới có thể nhìn thấy cảnh này, hiện tại thế nhưng nàng có thể gần gũi ngắm nhìn mỹ nữ, có hương vị lại có cả phong tình, Liên Y đột nhiên thật hâm mộ phụ vương, phụ vương thế nhưng có thể hưởng phúc như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.