Chương 93
Hoa Nguyễn Thanh
09/01/2023
Sau cuộc nói chuyện cô vào lại bên trong, Tần Tổng vẫn đang chăm chú.
-“ Ngài thấy hồ sơ có vấn đề gì sao?”
-“ Không! tôi chỉ muốn xem kĩ một chút, mà cô muốn uống gì không?”
-“ Dạ không! cảm ơn ngài, chắc tôi uống nước lọc được rồi.”
nói xong cô cầm cốc nước lọc mà nhà hàng chuẩn bị sẵn nên uống một hơi vì đường từ công ty đến đây cũng khá xa, cô lại còn đi xe máy nữa nên là nói không mệt thì không đúng mà phải nói là mệt bở hơi tai.
-“ Hồ sơ đều ổn cả, cảm ơn cô đã mang nó cho tôi!”
-“ Không có gì đâu thưa ngài!”
-“ Chắc tôi phải về công ty trước rồi! chào cô!”
-“ Dạ chào Tần Tổng!!!”
ông ta đi được vào bước thì tự nhiên khuỵ xuống bàn ăn gần đó, cô hốt hoảng chạy đến.
-“ Ngài không sao chứ???”
-“ Tôi không được khoẻ cho lắm! xe tôi đậu ngoài sảnh kia rồi!”
-“ Để tôi giúp ngài”
cô đỡ ông ta đi ra sảnh, phía xa một tên chụp lén đã trực sẵn ở đó, gần ra đến sảnh đầu cô bắt đầu choáng váng, chân tay bủn rủn, cô chỉ kịp nhìn thấy Tần Tổng nở một nụ cười tà ác, cô không hề nhận ra đây là vở kịch của hắn. Vì lượng thuốc mê khá cao nên cô không thể chống đở nổi mà cứ thế lịm đi, ông ta bế cô vào trong xe, tên chụp lén cũng đã chụp lại được toàn bộ cảnh vừa rồi.
Alex cũng vừa lái xe tới, thấy cô gái được người đàn ông bế vào trong xe kia anh giật mình nhận ra đó là cô, không chút trần trừ Alex lái xe đuổi theo sau. Anh ta vừa lái xe vừa cố gọi điện thoại cho cô nhưng không hề có ai bắt máy cả nên Alex càng chắc chắn hơn. Chiếc xe của Tần Tổng dừng lại ở khách sạn KL ông ta cứ thế đắc ý định bế cô vào sảnh khách sạn, vừa bước xuống xe thì bị ai đó kéo lại khiến hắn ta tức giận.
-“ Tên khốn nào dám kéo áo ông đây???”
-“ Hình như ông động vào người không nên động rồi!!!”
-“ Mày là thằng nào mà dám xen vào chuyện của tao???”
Alex nhìn vào trong xe thì thấy cô nằm bất tỉnh ở hàng ghế sau, anh ta tức giận hét vào mặt Tần Tổng.
-“ Ông dám làm gì cô ấy???”
-“ Thằng nhãi, khôn hồn thì cút đi đừng làm hỏng chuyện tốt của tao!??”
lúc này mấy tên vệ sĩ to cao của hắn cũng bước xuống xe, người nào người nấy mặt hằm hằm như muốn ăn tươi nuốt sống Alex vậy, nhưng gặp ai không gặp lại gặp đúng con trai ông trùm mafia kia chứ. Chỉ vài cú đạp mấy tên vệ sĩ của Tần tổng ngã sõng soài dưới đất, có tên định rút dao ra nhưng lại bị Alex chĩa súng thẳng đầu, mấy tên kia thấy vậy cũng xanh hết mặt mũi, tên Tần Tổng run rẩy xin tha nhưng cũng bị Alex đạp ngã dúi dụi.
-“ Cậu trai trẻ à, xin tha mạng....”
-“ Biết sợ như vậy thì đừng có làm chuyện bỉ ổi...”
-“ Tôi thề là tôi chưa động vào cô ta...”
-“ Ông nghĩ ông động vào cô ấy mà ông được toàn thây sao???
-“ Tôi... tôi không dám....”
-“ Các người mà dám làm hại đến cô ấy thêm một lần nữa thì đừng có trách..”
-“ Không.... không bao giờ có chuyện đó nữa đâu...”
mấy tên vệ sĩ người nào người lấy mặt tái mét ngồi gọn một chỗ, tên Tần Tổng thì bạt vía, Alex bế cô nằm vào hàng ghế sau xe anh ta rồi lái xe đi thẳng, mấy tên vệ sĩ lúc này mới hoàn hồn còn tên Tần tổng dù tức tối nhưng có lẽ hắn không dám làm gì cô nữa.
-“ Các người toàn một lũ ăn hại, còn ngồi đó làm gì”
-“ Tên đó thật sự không vừa đâu Tần Tổng...”
ông ta vừa ôm lưng vì đau vừa trầm tư suy nghĩ “ Lần nào con nhỏ đó cũng có người giúp, món ngon này chắc mình khó mà ăn được...”
Alex vừa lái xe vừa không khỏi Sốt sắng: “ vừa về nước đã không yên tâm rồi, cô gái nhỏ này thật khiến cho người ta lo lắng mà...”. Rồi anh ta cứ thế lái xe một mạch đến bệnh viện gần nhất.
-“ Bác sĩ cô ấy có sao không?”
-“ Không vấn đề gì nghiêm trọng đâu chỉ là cô ta bị trúng thuốc mê với liều lượng cao thôi, ngủ một giấc là sẽ tỉnh.”
-“ Thế bao giờ cô ấy mới tỉnh???”
-“ Có thể là 4 tiếng hoặc nhiều hơn...”
-“ Cảm ơn bác sĩ....”
Alex nhìn vào cô thở phào nhưng bụng anh ta lại reo liên hồi.
-“ Như Hoa em nợ anh bữa trưa nay rồi đó, vừa không được ăn vừa phải lo lắng cho em thế này, mau tỉnh dậy mời anh đi ăn đi nha....”
...----------------...
Tại Hàn Thị, từ khi đến công ty anh để ý không thấy cô trong phòng làm việc nên có phần hơi thắc mắc.
-“ Trợ lí Lục? thư kí Hoàng xin nghỉ sao???”
-“ Dạ không có”
-“ Ừm, anh đi làm nốt công việc tôi giao đi!!!”
-“ Dạ vâng thưa Hàn Tổng!”
Chẳng hiểu bản thân anh nghĩ gì nữa, chỉ là không thấy cô lòng anh có chút vương vấn mà thôi.....
-“ Ngài thấy hồ sơ có vấn đề gì sao?”
-“ Không! tôi chỉ muốn xem kĩ một chút, mà cô muốn uống gì không?”
-“ Dạ không! cảm ơn ngài, chắc tôi uống nước lọc được rồi.”
nói xong cô cầm cốc nước lọc mà nhà hàng chuẩn bị sẵn nên uống một hơi vì đường từ công ty đến đây cũng khá xa, cô lại còn đi xe máy nữa nên là nói không mệt thì không đúng mà phải nói là mệt bở hơi tai.
-“ Hồ sơ đều ổn cả, cảm ơn cô đã mang nó cho tôi!”
-“ Không có gì đâu thưa ngài!”
-“ Chắc tôi phải về công ty trước rồi! chào cô!”
-“ Dạ chào Tần Tổng!!!”
ông ta đi được vào bước thì tự nhiên khuỵ xuống bàn ăn gần đó, cô hốt hoảng chạy đến.
-“ Ngài không sao chứ???”
-“ Tôi không được khoẻ cho lắm! xe tôi đậu ngoài sảnh kia rồi!”
-“ Để tôi giúp ngài”
cô đỡ ông ta đi ra sảnh, phía xa một tên chụp lén đã trực sẵn ở đó, gần ra đến sảnh đầu cô bắt đầu choáng váng, chân tay bủn rủn, cô chỉ kịp nhìn thấy Tần Tổng nở một nụ cười tà ác, cô không hề nhận ra đây là vở kịch của hắn. Vì lượng thuốc mê khá cao nên cô không thể chống đở nổi mà cứ thế lịm đi, ông ta bế cô vào trong xe, tên chụp lén cũng đã chụp lại được toàn bộ cảnh vừa rồi.
Alex cũng vừa lái xe tới, thấy cô gái được người đàn ông bế vào trong xe kia anh giật mình nhận ra đó là cô, không chút trần trừ Alex lái xe đuổi theo sau. Anh ta vừa lái xe vừa cố gọi điện thoại cho cô nhưng không hề có ai bắt máy cả nên Alex càng chắc chắn hơn. Chiếc xe của Tần Tổng dừng lại ở khách sạn KL ông ta cứ thế đắc ý định bế cô vào sảnh khách sạn, vừa bước xuống xe thì bị ai đó kéo lại khiến hắn ta tức giận.
-“ Tên khốn nào dám kéo áo ông đây???”
-“ Hình như ông động vào người không nên động rồi!!!”
-“ Mày là thằng nào mà dám xen vào chuyện của tao???”
Alex nhìn vào trong xe thì thấy cô nằm bất tỉnh ở hàng ghế sau, anh ta tức giận hét vào mặt Tần Tổng.
-“ Ông dám làm gì cô ấy???”
-“ Thằng nhãi, khôn hồn thì cút đi đừng làm hỏng chuyện tốt của tao!??”
lúc này mấy tên vệ sĩ to cao của hắn cũng bước xuống xe, người nào người nấy mặt hằm hằm như muốn ăn tươi nuốt sống Alex vậy, nhưng gặp ai không gặp lại gặp đúng con trai ông trùm mafia kia chứ. Chỉ vài cú đạp mấy tên vệ sĩ của Tần tổng ngã sõng soài dưới đất, có tên định rút dao ra nhưng lại bị Alex chĩa súng thẳng đầu, mấy tên kia thấy vậy cũng xanh hết mặt mũi, tên Tần Tổng run rẩy xin tha nhưng cũng bị Alex đạp ngã dúi dụi.
-“ Cậu trai trẻ à, xin tha mạng....”
-“ Biết sợ như vậy thì đừng có làm chuyện bỉ ổi...”
-“ Tôi thề là tôi chưa động vào cô ta...”
-“ Ông nghĩ ông động vào cô ấy mà ông được toàn thây sao???
-“ Tôi... tôi không dám....”
-“ Các người mà dám làm hại đến cô ấy thêm một lần nữa thì đừng có trách..”
-“ Không.... không bao giờ có chuyện đó nữa đâu...”
mấy tên vệ sĩ người nào người lấy mặt tái mét ngồi gọn một chỗ, tên Tần Tổng thì bạt vía, Alex bế cô nằm vào hàng ghế sau xe anh ta rồi lái xe đi thẳng, mấy tên vệ sĩ lúc này mới hoàn hồn còn tên Tần tổng dù tức tối nhưng có lẽ hắn không dám làm gì cô nữa.
-“ Các người toàn một lũ ăn hại, còn ngồi đó làm gì”
-“ Tên đó thật sự không vừa đâu Tần Tổng...”
ông ta vừa ôm lưng vì đau vừa trầm tư suy nghĩ “ Lần nào con nhỏ đó cũng có người giúp, món ngon này chắc mình khó mà ăn được...”
Alex vừa lái xe vừa không khỏi Sốt sắng: “ vừa về nước đã không yên tâm rồi, cô gái nhỏ này thật khiến cho người ta lo lắng mà...”. Rồi anh ta cứ thế lái xe một mạch đến bệnh viện gần nhất.
-“ Bác sĩ cô ấy có sao không?”
-“ Không vấn đề gì nghiêm trọng đâu chỉ là cô ta bị trúng thuốc mê với liều lượng cao thôi, ngủ một giấc là sẽ tỉnh.”
-“ Thế bao giờ cô ấy mới tỉnh???”
-“ Có thể là 4 tiếng hoặc nhiều hơn...”
-“ Cảm ơn bác sĩ....”
Alex nhìn vào cô thở phào nhưng bụng anh ta lại reo liên hồi.
-“ Như Hoa em nợ anh bữa trưa nay rồi đó, vừa không được ăn vừa phải lo lắng cho em thế này, mau tỉnh dậy mời anh đi ăn đi nha....”
...----------------...
Tại Hàn Thị, từ khi đến công ty anh để ý không thấy cô trong phòng làm việc nên có phần hơi thắc mắc.
-“ Trợ lí Lục? thư kí Hoàng xin nghỉ sao???”
-“ Dạ không có”
-“ Ừm, anh đi làm nốt công việc tôi giao đi!!!”
-“ Dạ vâng thưa Hàn Tổng!”
Chẳng hiểu bản thân anh nghĩ gì nữa, chỉ là không thấy cô lòng anh có chút vương vấn mà thôi.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.