Chương 122
Nàng lười
05/07/2023
Lúc Thế Hạo mang vali về đến nhà cô liền thấy cô đang nằm dài trên sofa
nghịch điện thoại, hắn nhìn bộ dáng này của cô cũng thừa hiểu từ lúc hắn rời đi tới giờ cô ngay cả việc đặt chân xuống đi một vòng cũng chưa
từng.
"Đừng nghịch điện thoại nữa, em mau ngồi dậy rữa tay ăn cơm thôi" hắn vừa nói vừa cầm mấy hợp thức ăn mang vào nhà bếp.
Cô vừa nghe vậy cũng chẳng vội vàng gì mà đứng dậy hơn nữa vẫn còn thông thả nghịch điện thoại, mà nói cô nghịch điện thoại cũng không đúng giờ cô đang bận call video với Vi Vi và Di Di.
Lúc Thế Hạo vừa lên tiếng nói chuyện hai người bên kia không khỏi hít ngụm khí lạnh, dù sao hai người đó vẫn chưa biết cô và hắn đã chính thức ở bên nhau.
Bên kia Vi Vi và Di Di đang ngồi cạnh nhau không khỏi đưa mắt nhìn nhau giống như đang xác nhận điều gì đó với nhau vậy.
Cả hai người họ im lặng một chút rồi khó khăn mở miệng "Nghi Nghi hãy nói với tớ cái người vừa rồi nói chuyện với cậu không phải là Thế Hạo đi"
Cô nghe Vi Vi nói thì không khỏi mĩm cười mà nhìn hay người bọn họ "Đúng vậy không phải Thế Hạo đâu, hai cậu nghe nhầm rồi đấy."
Vừa nghe thế hai người bên kia dù có chút không tin nhưng cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng cô nào đâu để bọn họ nhẹ nhõm như vậy chứ.
Lúc này cô đột nhiên mĩm cười mà nhìn hai người "Tiếc ghê câu vừa rồi hai cậu nghe là sạo đó, nhưng nghe được lời các cậu muốn nghe có phải là vui lắm hay không?"
Nghe thế hai người kia không khỏi tròn mắt, thông ma màng hình điện thoại cô cũng đủ thấy hai người đó bị cô chọc cho ú ớ không nói nên lời. Đam Mỹ H Văn
Lúc này cô lại mĩm cười nhìn bọn họ "Dù có hơi muộn một chút nhưng tớ muốn báo cho hai cậu biết, tớ yêu đương rồi hơn nữa đối tượng yêu đương của tớ còn là oan gia nữa đấy.
Bất ngờ không?Ngạc nhiên không?"
Vừa nghe cô nói thế hai người bọn họ liền gật đầu như búa bổ, quá bất ngờ quá ngạc nhiên dù trước kia bọn họ biết Thế Hạo đối với cô không bình thường nhưng việc cô cũng thích Thế Hạo bọn họ có nghĩ nhưng cũng chưa nghĩ đến mức này.
Đùng một cái thông báo bản thân yêu đương, đúng là có chút không đở nổi nhưng nói ra thì hai người họ cảm thấy đột nhiên thông báo yêu đương thì không phải là chuyện quá đổi không dự tính được dù sao trước kia bọn họ cũng thấy cô và hắn quá mức mập mờ rồi.
"Tiểu Nghi, nếu cậu yêu đương rồi vậy chúng tớ chúc mừng cậu đợi đến khi nào cậu về nước thì nhớ mang cậu ấy ra giới thiệu lần nữa đấy nhé chứ chỉ nói qua điện thoại như này tớ không chịu đâu" Di Di bên kia lên tiếng nói.
Cô nghe thế cũng không ngại gật đầu đồng ý với bọn họ, dù sao ngoài việc giới thiệu với mấy người bọn họ thì bên phía gia đình cô cũng phải thông báo một tiếng để cho mọi người trong nhà khỏi phải bở ngờ vì đâu đó sẻ thấy hình ảnh cô ở cùng hắn.
Lúc này trong bếp Thế Hạo sau khi dọn xong thức ăn vẫn chưa thấy cô có bất kì hành động nào của dấu hiệu sẻ ngồi dậy liền bất đầu đi đến muốn đở cô lên.
Mà hai người kia sau khi thấy bóng hắn lắp ló trong camera liền nhanh tróng nói lời tạm biệt với cô sau đó cúp máy mất tiu.
Đến lúc này đây cô mới xoay người ngồi dậy nhìn hắn "Anh, lúc nãy em mới nghe Vi Vi nói mấy ngày em không ở đó tâm trạng anh rất không tốt hơn nữa còn suýt nữa đánh nhau"
Hắn vừa nghe cô nói liền có chút rồi rắm, đắng đo một hồi hắn liền lên tiếng nói thật với cô "Đúng vậy, em đi không nói với anh một tiếng anh rất không vui. Hơn nữa em còn đi cùng lúc với Bách Duật nên anh liền cho rằng em chán anh rồi không cần anh nữa nên tâm trạng anh cực kì tệ.
Còn về việc suýt chút nữa đánh nhau là do mấy tên lúc trước anh đánh bại đột nhiên nổi điên muốn đến phục thù, suýt chút nữa anh đã tẩn cho bọn chúng một trận nhưng mai có giáo viên ngăn lại"
Mà nhắc lại hắn thấy càng thêm ấm ức, đột nhiên bị bỏ rơi như vậy dù có là ai đi nữa cũng sẻ suy nghĩ đến 7749 ngàn lý do tiêu cực không vui. Hơn nữa lúc vừa gặp lại hắn lại thấy hình ảnh hắn từng tưởng tượng ra rất nhiều lần, ấm ức, tức giận, lo lắng.... gì đó ngay giờ phút đó đều đổ ập đến.
Nhìn thấy hắn im lặng như như vậy hơn nữa ánh mắt cũng bắt đầu đỏ hoe cô không khỏi đau lòng, hơn nữa còn cảm thấy bản thân thật sự rất có lỗi trong việc này nên nhịn không được mà đứng dậy ôm hắn hơn nữa còn hôn hắn.
Hắn bị hành động ôm hôn của cô làm cho bất ngờ nhưng vẫn nhanh tróng đưa tay ôm lấy cô, giống như đang thể hiện bản thân là một đứa trẻ đáng thương đang rất không vui cần được an ủi dổ dành nhiều hơn nếu không vết thương trong lòng sẻ khó mà lành lại được.
"Đừng nghịch điện thoại nữa, em mau ngồi dậy rữa tay ăn cơm thôi" hắn vừa nói vừa cầm mấy hợp thức ăn mang vào nhà bếp.
Cô vừa nghe vậy cũng chẳng vội vàng gì mà đứng dậy hơn nữa vẫn còn thông thả nghịch điện thoại, mà nói cô nghịch điện thoại cũng không đúng giờ cô đang bận call video với Vi Vi và Di Di.
Lúc Thế Hạo vừa lên tiếng nói chuyện hai người bên kia không khỏi hít ngụm khí lạnh, dù sao hai người đó vẫn chưa biết cô và hắn đã chính thức ở bên nhau.
Bên kia Vi Vi và Di Di đang ngồi cạnh nhau không khỏi đưa mắt nhìn nhau giống như đang xác nhận điều gì đó với nhau vậy.
Cả hai người họ im lặng một chút rồi khó khăn mở miệng "Nghi Nghi hãy nói với tớ cái người vừa rồi nói chuyện với cậu không phải là Thế Hạo đi"
Cô nghe Vi Vi nói thì không khỏi mĩm cười mà nhìn hay người bọn họ "Đúng vậy không phải Thế Hạo đâu, hai cậu nghe nhầm rồi đấy."
Vừa nghe thế hai người bên kia dù có chút không tin nhưng cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng cô nào đâu để bọn họ nhẹ nhõm như vậy chứ.
Lúc này cô đột nhiên mĩm cười mà nhìn hai người "Tiếc ghê câu vừa rồi hai cậu nghe là sạo đó, nhưng nghe được lời các cậu muốn nghe có phải là vui lắm hay không?"
Nghe thế hai người kia không khỏi tròn mắt, thông ma màng hình điện thoại cô cũng đủ thấy hai người đó bị cô chọc cho ú ớ không nói nên lời. Đam Mỹ H Văn
Lúc này cô lại mĩm cười nhìn bọn họ "Dù có hơi muộn một chút nhưng tớ muốn báo cho hai cậu biết, tớ yêu đương rồi hơn nữa đối tượng yêu đương của tớ còn là oan gia nữa đấy.
Bất ngờ không?Ngạc nhiên không?"
Vừa nghe cô nói thế hai người bọn họ liền gật đầu như búa bổ, quá bất ngờ quá ngạc nhiên dù trước kia bọn họ biết Thế Hạo đối với cô không bình thường nhưng việc cô cũng thích Thế Hạo bọn họ có nghĩ nhưng cũng chưa nghĩ đến mức này.
Đùng một cái thông báo bản thân yêu đương, đúng là có chút không đở nổi nhưng nói ra thì hai người họ cảm thấy đột nhiên thông báo yêu đương thì không phải là chuyện quá đổi không dự tính được dù sao trước kia bọn họ cũng thấy cô và hắn quá mức mập mờ rồi.
"Tiểu Nghi, nếu cậu yêu đương rồi vậy chúng tớ chúc mừng cậu đợi đến khi nào cậu về nước thì nhớ mang cậu ấy ra giới thiệu lần nữa đấy nhé chứ chỉ nói qua điện thoại như này tớ không chịu đâu" Di Di bên kia lên tiếng nói.
Cô nghe thế cũng không ngại gật đầu đồng ý với bọn họ, dù sao ngoài việc giới thiệu với mấy người bọn họ thì bên phía gia đình cô cũng phải thông báo một tiếng để cho mọi người trong nhà khỏi phải bở ngờ vì đâu đó sẻ thấy hình ảnh cô ở cùng hắn.
Lúc này trong bếp Thế Hạo sau khi dọn xong thức ăn vẫn chưa thấy cô có bất kì hành động nào của dấu hiệu sẻ ngồi dậy liền bất đầu đi đến muốn đở cô lên.
Mà hai người kia sau khi thấy bóng hắn lắp ló trong camera liền nhanh tróng nói lời tạm biệt với cô sau đó cúp máy mất tiu.
Đến lúc này đây cô mới xoay người ngồi dậy nhìn hắn "Anh, lúc nãy em mới nghe Vi Vi nói mấy ngày em không ở đó tâm trạng anh rất không tốt hơn nữa còn suýt nữa đánh nhau"
Hắn vừa nghe cô nói liền có chút rồi rắm, đắng đo một hồi hắn liền lên tiếng nói thật với cô "Đúng vậy, em đi không nói với anh một tiếng anh rất không vui. Hơn nữa em còn đi cùng lúc với Bách Duật nên anh liền cho rằng em chán anh rồi không cần anh nữa nên tâm trạng anh cực kì tệ.
Còn về việc suýt chút nữa đánh nhau là do mấy tên lúc trước anh đánh bại đột nhiên nổi điên muốn đến phục thù, suýt chút nữa anh đã tẩn cho bọn chúng một trận nhưng mai có giáo viên ngăn lại"
Mà nhắc lại hắn thấy càng thêm ấm ức, đột nhiên bị bỏ rơi như vậy dù có là ai đi nữa cũng sẻ suy nghĩ đến 7749 ngàn lý do tiêu cực không vui. Hơn nữa lúc vừa gặp lại hắn lại thấy hình ảnh hắn từng tưởng tượng ra rất nhiều lần, ấm ức, tức giận, lo lắng.... gì đó ngay giờ phút đó đều đổ ập đến.
Nhìn thấy hắn im lặng như như vậy hơn nữa ánh mắt cũng bắt đầu đỏ hoe cô không khỏi đau lòng, hơn nữa còn cảm thấy bản thân thật sự rất có lỗi trong việc này nên nhịn không được mà đứng dậy ôm hắn hơn nữa còn hôn hắn.
Hắn bị hành động ôm hôn của cô làm cho bất ngờ nhưng vẫn nhanh tróng đưa tay ôm lấy cô, giống như đang thể hiện bản thân là một đứa trẻ đáng thương đang rất không vui cần được an ủi dổ dành nhiều hơn nếu không vết thương trong lòng sẻ khó mà lành lại được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.