Chương 3
Nàng lười
02/04/2023
Đợi sau khi từ nhà chính Diệp gia quay về sắc trời đã không còn sớm nữa, hiện tại tuy cô mới về nhưng cũng không rảnh rỗi gì. Lúc quyết định quay về nước thì gia đình cô đã chuẩn bị xong thủ tục nhập học cho cô chỉ cần cô vừa về là có thể lập tức đi học.
"Con nghĩ sớm một chút ngày mai anh con sẻ đưa con đến trường"
"Dạ con biết rồi" Cô ngoan ngoản mà đáp
"Nhưng mẹ, con chắc không phải học cùng với tên đáng ghét kia đâu phải không?" cô ngồi tựa vào vai mẹ mình mà hỏi
Mẹ Diệp nghe cô hỏi thì cũng xút quên mất cái tên đáng ghét kia là ai mai mắn có Thiên Hành ngồi cạnh mà nhắc nhở "Là nhị thiếu gia của nhà họ Chung, Chung Thế Hạo"
Mẹ Diệp nghe thế mới nhớ ra con nhà mình có thù với người ta, bà cứ nghĩ ba năm trôi qua thù hận cũng theo đó mà tan biến nhưng hóa ra vẫn còn.
"Hai đứa học cùng trường nhưng có cùng lớp hay không thì mẹ không chắc" mẹ Diệp đáp
Bà không phải nói dối mà đó hoàn toàn là sự thật, lúc ba Diệp lo hồ sơ nhập học cho cô cũng không có nhắc đến việc muốn để cô học ở lớp nào, việc này ông hoàn toàn giao cho trường phụ trách.
"Mẹ, lỡ như ngày mai con đi học mà gặp tên đó thì sao?" cô khó chịu lên tiếng
"Thi Nghi ngoan, hiện tại con đã lớn hơn nữa lại càng ngày càng đẹp tên nhóc kia chắc sẻ không nỡ chọc giận con đâu" mạ Diệp vừa nhìn con gái mình vừa cười
Cô nghe thế tuy không trả lời nhưng trong lòng không ngừng gào thét, cái tên chết bầm kia mà không chọc cô chắc chắn hắn không phải họ Chung.
Nhưng mà nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, lúc nhỏ hắn trẻ trâu như vậy nhở đâu vài năm không gặp tính hắn có thay đổi thì làm sao?
Cô cứ suy nghĩ như vậy mãi đến khi chìm vào giấc ngủ, do cơ thể mệt mõi nên cô ngủ rất sâu đến tận khi ở nhà có người đập cữa phòng gọi cô dậy đi học.
Lúc đó cô mới mơ hồ mà bò khỏi giường đi vào tolet. Đến khi cô hoàng tất xong thì đã gần đến giờ học, cô không ăn sáng tại nhà mà chỉ vội vàng cầm theo hộp sửa đuổi theo anh trai vào xe.
Thiên Hành vốn dĩ đã sắp trể làm nhưng anh không quan tâm đến, dù sao anh cũng là ông chủ nên có trể thì người khác cũng chẳng thể nói gì. Cứ như thế hai anh em thông thả mà đến trường học.
"Thi Nghi, em sau này sẻ học tại học viện Hoàng Gia nơi này sẻ theo em từ năm lớp mười đến tận khi tốt nghiệp đại học.
Tuy vậy nhưng mó sẻ chia ra hai chuyên khu, một bên là từ lớp 10 cho đến 12 còn bên kia sẻ dành cho sinh viên từ năm nhất đến năm tư" Thiên Hành vừa nói vừa lái xe vào khuôn viên trường học
Cô nghe anh nói thì đưa mắt nhìn ra bên ngoài, nơi này cô được nghe hai anh mình nhắc đến rất nhiều bởi vì bọn họ đều tốt nghiệp tại nơi này.
Ngôi trường này được xây dựng nên để chuyên đào tạo người ở tầng lớp thượng lưu nhưng trong những năm gần đây trường cũng bắt đầu đặc cách cho nhiều học sinh có thành tích xuất sắc vào trường, phải nói rằng ngôi trường này là ước mơ của rất nhiều học sinh điều kiện gia đình không mấy khá giả.
Lúc xe của hai người vào trong bải đổ thì đã có người bước đến để tiếp đón.
Người này tướng hơi lùng bụng hơi phệ đầu lại hói đặc biệt trên mặt còn đeo một cặp kính tròn nhìn rất giống một giáo viên.
"Chào Diệp tổng, lâu rồi không gặp ngày" Người đàn ông cười hề hề đưa tay chào hỏi.
"Lâu ngày không gặp, thấy Hứa" Thiên Hành không từ trối mà lập tức đưa tay bắt lấy tay của thầy Hứa.
"Thầy Hứa, đây là em gái tôi mới từ nước ngoài về mong thầy giúp đở con bé" Thiên Hành vừa nói vừa kéo cô đến trước mặt.
"Chào thầy Hứa" cô ngoan ngoãn mà trào hỏi
"Chào trò Diệp tôi là phó hiệu trưởng của trường này, việc em chuyển đến đây học tôi cũng đã nghe nói qua" ông nhìn cô mà đánh giá, dù sao cô cũng là thế hệ vàng của vòng hào môn hơn nữa còn từng được tiến cử sang nước ngoài.
"Sau này xin thầy giúp đở" cô vừa nói vừa cuối đầu
"Không giám, không giám.
Hiện tại tôi đưa trò đến gặp hiệu trưởng sau đó sẻ đưa trò đến lớp, nếu trên đường đi trò có thắc mắt gì cứ việc hỏi tôi"
Thiên Thừa đứng cạnh nghe thế thì lên tiếng "Thật phiền cho thầy quá rồi"
"Không sau chuyện nên làm thôi mà" Thầy Hứa cười đáp.
Thấy vậy Thiên Thừa cũng dặn dò cô vài câu sau đó lên xe mà rời đi, còn cô thì đi theo vị phó hiệu trưởng này đến gặp hiệu trưởng.
Hiệu trưởng năm nay đã hơn 50 nhưng vẫn còn tốt có thể nói nói cười cười, gặp hiểu trưởng xong cô cũng biết mình được phân vào lớp nào rồi.
10¹ lớp trọng điểm của khối, chủ yếu là con cái nhà thượng lưu có thành tích tốt số ít còn lại là học sinh gia cảnh bình thường.
Lúc cô biết được lớp mình sắp đến cũng là lúc lớp 10¹ loạn hết cả lên.
Bọn họ đang bận đoán xem người đến là ai, là nam hay nữ.
Nam thì có đẹp trai không?
Nữ thì có xin gái không?
Hoàn cảnh gia đình thế nào?
Lúc này trong lớp đủ các câu hỏi vì sao, thế nào làm người khác có chút đau đầu hoa tai.
Lúc này nam xin đang gục đầu xuống bàn mới chầm chậm ngẫn đầu nhìn lên, cái nhìn của hắn làm mọi người trong lớp đều im bật. Sau khi thấy lớp đã yên ổn lại hắn mới tiếp tục gục đầu xuống bàn mà ngủ.
"Con nghĩ sớm một chút ngày mai anh con sẻ đưa con đến trường"
"Dạ con biết rồi" Cô ngoan ngoản mà đáp
"Nhưng mẹ, con chắc không phải học cùng với tên đáng ghét kia đâu phải không?" cô ngồi tựa vào vai mẹ mình mà hỏi
Mẹ Diệp nghe cô hỏi thì cũng xút quên mất cái tên đáng ghét kia là ai mai mắn có Thiên Hành ngồi cạnh mà nhắc nhở "Là nhị thiếu gia của nhà họ Chung, Chung Thế Hạo"
Mẹ Diệp nghe thế mới nhớ ra con nhà mình có thù với người ta, bà cứ nghĩ ba năm trôi qua thù hận cũng theo đó mà tan biến nhưng hóa ra vẫn còn.
"Hai đứa học cùng trường nhưng có cùng lớp hay không thì mẹ không chắc" mẹ Diệp đáp
Bà không phải nói dối mà đó hoàn toàn là sự thật, lúc ba Diệp lo hồ sơ nhập học cho cô cũng không có nhắc đến việc muốn để cô học ở lớp nào, việc này ông hoàn toàn giao cho trường phụ trách.
"Mẹ, lỡ như ngày mai con đi học mà gặp tên đó thì sao?" cô khó chịu lên tiếng
"Thi Nghi ngoan, hiện tại con đã lớn hơn nữa lại càng ngày càng đẹp tên nhóc kia chắc sẻ không nỡ chọc giận con đâu" mạ Diệp vừa nhìn con gái mình vừa cười
Cô nghe thế tuy không trả lời nhưng trong lòng không ngừng gào thét, cái tên chết bầm kia mà không chọc cô chắc chắn hắn không phải họ Chung.
Nhưng mà nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, lúc nhỏ hắn trẻ trâu như vậy nhở đâu vài năm không gặp tính hắn có thay đổi thì làm sao?
Cô cứ suy nghĩ như vậy mãi đến khi chìm vào giấc ngủ, do cơ thể mệt mõi nên cô ngủ rất sâu đến tận khi ở nhà có người đập cữa phòng gọi cô dậy đi học.
Lúc đó cô mới mơ hồ mà bò khỏi giường đi vào tolet. Đến khi cô hoàng tất xong thì đã gần đến giờ học, cô không ăn sáng tại nhà mà chỉ vội vàng cầm theo hộp sửa đuổi theo anh trai vào xe.
Thiên Hành vốn dĩ đã sắp trể làm nhưng anh không quan tâm đến, dù sao anh cũng là ông chủ nên có trể thì người khác cũng chẳng thể nói gì. Cứ như thế hai anh em thông thả mà đến trường học.
"Thi Nghi, em sau này sẻ học tại học viện Hoàng Gia nơi này sẻ theo em từ năm lớp mười đến tận khi tốt nghiệp đại học.
Tuy vậy nhưng mó sẻ chia ra hai chuyên khu, một bên là từ lớp 10 cho đến 12 còn bên kia sẻ dành cho sinh viên từ năm nhất đến năm tư" Thiên Hành vừa nói vừa lái xe vào khuôn viên trường học
Cô nghe anh nói thì đưa mắt nhìn ra bên ngoài, nơi này cô được nghe hai anh mình nhắc đến rất nhiều bởi vì bọn họ đều tốt nghiệp tại nơi này.
Ngôi trường này được xây dựng nên để chuyên đào tạo người ở tầng lớp thượng lưu nhưng trong những năm gần đây trường cũng bắt đầu đặc cách cho nhiều học sinh có thành tích xuất sắc vào trường, phải nói rằng ngôi trường này là ước mơ của rất nhiều học sinh điều kiện gia đình không mấy khá giả.
Lúc xe của hai người vào trong bải đổ thì đã có người bước đến để tiếp đón.
Người này tướng hơi lùng bụng hơi phệ đầu lại hói đặc biệt trên mặt còn đeo một cặp kính tròn nhìn rất giống một giáo viên.
"Chào Diệp tổng, lâu rồi không gặp ngày" Người đàn ông cười hề hề đưa tay chào hỏi.
"Lâu ngày không gặp, thấy Hứa" Thiên Hành không từ trối mà lập tức đưa tay bắt lấy tay của thầy Hứa.
"Thầy Hứa, đây là em gái tôi mới từ nước ngoài về mong thầy giúp đở con bé" Thiên Hành vừa nói vừa kéo cô đến trước mặt.
"Chào thầy Hứa" cô ngoan ngoãn mà trào hỏi
"Chào trò Diệp tôi là phó hiệu trưởng của trường này, việc em chuyển đến đây học tôi cũng đã nghe nói qua" ông nhìn cô mà đánh giá, dù sao cô cũng là thế hệ vàng của vòng hào môn hơn nữa còn từng được tiến cử sang nước ngoài.
"Sau này xin thầy giúp đở" cô vừa nói vừa cuối đầu
"Không giám, không giám.
Hiện tại tôi đưa trò đến gặp hiệu trưởng sau đó sẻ đưa trò đến lớp, nếu trên đường đi trò có thắc mắt gì cứ việc hỏi tôi"
Thiên Thừa đứng cạnh nghe thế thì lên tiếng "Thật phiền cho thầy quá rồi"
"Không sau chuyện nên làm thôi mà" Thầy Hứa cười đáp.
Thấy vậy Thiên Thừa cũng dặn dò cô vài câu sau đó lên xe mà rời đi, còn cô thì đi theo vị phó hiệu trưởng này đến gặp hiệu trưởng.
Hiệu trưởng năm nay đã hơn 50 nhưng vẫn còn tốt có thể nói nói cười cười, gặp hiểu trưởng xong cô cũng biết mình được phân vào lớp nào rồi.
10¹ lớp trọng điểm của khối, chủ yếu là con cái nhà thượng lưu có thành tích tốt số ít còn lại là học sinh gia cảnh bình thường.
Lúc cô biết được lớp mình sắp đến cũng là lúc lớp 10¹ loạn hết cả lên.
Bọn họ đang bận đoán xem người đến là ai, là nam hay nữ.
Nam thì có đẹp trai không?
Nữ thì có xin gái không?
Hoàn cảnh gia đình thế nào?
Lúc này trong lớp đủ các câu hỏi vì sao, thế nào làm người khác có chút đau đầu hoa tai.
Lúc này nam xin đang gục đầu xuống bàn mới chầm chậm ngẫn đầu nhìn lên, cái nhìn của hắn làm mọi người trong lớp đều im bật. Sau khi thấy lớp đã yên ổn lại hắn mới tiếp tục gục đầu xuống bàn mà ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.