Chương 76
Nàng lười
07/05/2023
Đại hội thể thao kết thúc trong mỹ mãng, nhưng chỉ mỹ mãng đối với 10¹ bởi lớp đã đạt rất nhiều giải trong cả đại hội, lần này không nhất thì nhì không nhì cũng ba.
Giấy khen và huy trương nhanh tróng được cấp xuống cùng với một ít tiền mừng mà các giải đạt được. Mang số tiền mừng đó đặt vào quỷ lớp phòng hờ cho hai năm học còn lại nếu có việc chung thì sẻ mang ra dùng.
Hồ đại lão lúc nhìn xuống cuối lớp đang treo một đống giấy khen cùng mấy cái huy trương thì nhịn không được mà cười tít mắt.
"Chuyện cô hứa mời các em đi ăn các em mau chọn quán, với thời gian rồi báo lại với cô nhé" Hồ đại lão vừa ngồi trên bàn giáo viên vừa lên tiếng nhắc nhở.
Cả lớp nghe vậy liền bắt đầu lao nhao bàn tán mặc kệ hiện tại đang là giờ sinh hoạt chung của lớp.
"Quán lẫu A Lữ rất ngon tớ ăn ở đó mấy lần rồi, từ cách phục vụ đến thức ăn chẳng có gì để bàn" Một bạn nữ lên tiếng nói.
"Nhưng tớ muốn ăn món nướng cơ" Một bạn nữ khác cũng lên tiếng.
"Quán đó kết hợp lẫu nướng nên cậu cứ yên tâm" một nam sinh khác cũng từng đến đó ăn nên lên tiếng.
"Ể tớ nghe nói A Lữ chổ đó đông khách lắm, chúng ta mà vào một lược vậy chắc phải bao nguyên một phòng to đấy" một bạn khác lên tiếng.
Nghe thế mọi người bắt đầu nhìn đến cô Hồ, dù sao bao phòng to cũng tốn không ít tiền đấy.
Cô Hồ thấy mọi người nhìn mình thì mĩm cười "Bao thì bao, tài chính cô của mấy đứa dư sức" dù sao cô Hồ làm ở đây nhiều năm tiền lương hàng tháng cũng chẳng phải ít tích góp nhiều năm cũng không phải con số nhỏ nên cô Hồ cũng rất hào phóng.
Dù sao hiện tại nhà xe cô đều có đủ cả, cha mẹ thì cũng đã có một khoảng kha khá để dưỡng già nên cô cũng không muốn tiết kiệm quá mức để làm gì.
Nghe thế cả lớp tuy có tiếc tiền của cô nhưng vẫn nhịn không được mà vui vẻ, bao phòng riêng cả lớp muốn chơi như nào thì chơi muốn quậy như thế nào thì quậy không bị người ngoài dòm ngó mà đánh giá thật tốt biết bao.
"Vậy chốt A Lữ, các cậu có ý kiến gì không?" Như Di lên tiếng để chốt quán ăn, nếu hiện tại có người ý kiến vậy cũng có thể bàn lại để trao đổi.
Những người từng ăn ở A Lữ thì không có ý kiến gì cả bởi đồ ăn ở đó rất ngon, còn những người chưa từng ăn bao giờ cũng muốn đến thử một lần xem mùi vị ra sao mà bạn mình khen nhiều như vậy.
Như Di thấy một lúc mà chẳng ai có ý kiến gì cả liền chốt đáp án là A Lữ.
"Cô ơi chúng em muốn đến A Lữ ăn, chiều nay cô có rảnh không ạ?" Như Di thay mặt cả lớp mà báo cáo lại với Hồ đại lão.
Hồ đại lão thấy học sinh của mình chọn được quán liền không có ý kiến gì cả "Chiều nay cô rảnh, mấy em muốn đi ăn lúc mấy giờ?"
Cả lớp nghe hỏi ngược lại liền bắt đầu xì xào bàn tán, chiều nay bọn họ 17h sẻ tan học, về nhà sẻ mất 30p nếu tấm rữa chuẩn bị xong chắc sẻ khoản 18h20, từ 18h25 bắt đầu lên xe đi khoản 18h45 đến nơi nếu trường hợp kẹt xe mất thêm 15p nữa. Vậy 19h10chính là thời gian hợp lí đúng 19h10 có mặt trước quán là được.
"Cô ơi 19h10 chính là lúc cả lớp có mặt đầy đủ ạ" Như Di lại lần nữa đại diện cả lớp, dù Hồ đại lão ngồi phía trên nghe toàn bộ nhưng lớp trưởng phải là người thai mặt cả lớp báo lại.
Chức vị lớp trưởng này không phải bầu ra chơi cho vui ai ngồi vào cũng không dễ dàng gì, lớp trưởng một chức vị mà ai làm chính là xui xẻo vừa quản lớp lại phải vừa báo cáo cho giáo viên, lớp nếu chẳng mai sai xót điều gì người bị đưa ra đầu súng chính là lớp trưởng.
Mà Như Di từ lúc làm lớp trưởng đến giờ đã muốn từ chức vài lần nhưng trong lớp luôn khóc lóc đáng thương bán thảm với cô nên cô mới cam chịu tới giờ này.
Hồ đại lão nghe xong thì gật đầu "Được vậy 19h10 cô sẻ đợi em trước cửa.
Vậy hiện tại cô đi trước, tối gặp lại các em" Hồ đại lão thấy sắp đến giờ vào tiết nên vội rời đi, dù sao tiết tiếp theo cô phải dại ở dãi khác đường đi có chút xa nếu qua trể quá thì phần bài giảng của ngày hôm nay không dại hết.
Cô Hồ lúc đi còn không quên lên mạng tìm quán lẩu A Lữ sau đó vào trang web chính mà đặt phòng, nếu quên thì cả lớp tối nay e là phải thất vọng rồi.
"Tiểu Nghi, tối nay tôi đến đón cậu nha" Thế Hạo nhìn cô mĩm cười mà lên tiếng.
Nghe hắn nói chuyện cô hơi giật mình mà nhìn sang "Lần đầu tiên trong đời tôi nghe cậu gọi tôi bằng tiểu Nghi đấy, nhưng mà làm ơn đừng gọi như vậy da gà của tôi nổi hết rồi này" cô không phải nói xuông da gà cô thật sự đã nỗi hết rồi nè.
Hắn nghe vậy thì biểu môi "Người khác gọi được tôi cũng gọi được, nên là tiểu Nghi tôi nay cậu ngoan ngoãn ở nhà đợi tôi đến đón nha"
Giấy khen và huy trương nhanh tróng được cấp xuống cùng với một ít tiền mừng mà các giải đạt được. Mang số tiền mừng đó đặt vào quỷ lớp phòng hờ cho hai năm học còn lại nếu có việc chung thì sẻ mang ra dùng.
Hồ đại lão lúc nhìn xuống cuối lớp đang treo một đống giấy khen cùng mấy cái huy trương thì nhịn không được mà cười tít mắt.
"Chuyện cô hứa mời các em đi ăn các em mau chọn quán, với thời gian rồi báo lại với cô nhé" Hồ đại lão vừa ngồi trên bàn giáo viên vừa lên tiếng nhắc nhở.
Cả lớp nghe vậy liền bắt đầu lao nhao bàn tán mặc kệ hiện tại đang là giờ sinh hoạt chung của lớp.
"Quán lẫu A Lữ rất ngon tớ ăn ở đó mấy lần rồi, từ cách phục vụ đến thức ăn chẳng có gì để bàn" Một bạn nữ lên tiếng nói.
"Nhưng tớ muốn ăn món nướng cơ" Một bạn nữ khác cũng lên tiếng.
"Quán đó kết hợp lẫu nướng nên cậu cứ yên tâm" một nam sinh khác cũng từng đến đó ăn nên lên tiếng.
"Ể tớ nghe nói A Lữ chổ đó đông khách lắm, chúng ta mà vào một lược vậy chắc phải bao nguyên một phòng to đấy" một bạn khác lên tiếng.
Nghe thế mọi người bắt đầu nhìn đến cô Hồ, dù sao bao phòng to cũng tốn không ít tiền đấy.
Cô Hồ thấy mọi người nhìn mình thì mĩm cười "Bao thì bao, tài chính cô của mấy đứa dư sức" dù sao cô Hồ làm ở đây nhiều năm tiền lương hàng tháng cũng chẳng phải ít tích góp nhiều năm cũng không phải con số nhỏ nên cô Hồ cũng rất hào phóng.
Dù sao hiện tại nhà xe cô đều có đủ cả, cha mẹ thì cũng đã có một khoảng kha khá để dưỡng già nên cô cũng không muốn tiết kiệm quá mức để làm gì.
Nghe thế cả lớp tuy có tiếc tiền của cô nhưng vẫn nhịn không được mà vui vẻ, bao phòng riêng cả lớp muốn chơi như nào thì chơi muốn quậy như thế nào thì quậy không bị người ngoài dòm ngó mà đánh giá thật tốt biết bao.
"Vậy chốt A Lữ, các cậu có ý kiến gì không?" Như Di lên tiếng để chốt quán ăn, nếu hiện tại có người ý kiến vậy cũng có thể bàn lại để trao đổi.
Những người từng ăn ở A Lữ thì không có ý kiến gì cả bởi đồ ăn ở đó rất ngon, còn những người chưa từng ăn bao giờ cũng muốn đến thử một lần xem mùi vị ra sao mà bạn mình khen nhiều như vậy.
Như Di thấy một lúc mà chẳng ai có ý kiến gì cả liền chốt đáp án là A Lữ.
"Cô ơi chúng em muốn đến A Lữ ăn, chiều nay cô có rảnh không ạ?" Như Di thay mặt cả lớp mà báo cáo lại với Hồ đại lão.
Hồ đại lão thấy học sinh của mình chọn được quán liền không có ý kiến gì cả "Chiều nay cô rảnh, mấy em muốn đi ăn lúc mấy giờ?"
Cả lớp nghe hỏi ngược lại liền bắt đầu xì xào bàn tán, chiều nay bọn họ 17h sẻ tan học, về nhà sẻ mất 30p nếu tấm rữa chuẩn bị xong chắc sẻ khoản 18h20, từ 18h25 bắt đầu lên xe đi khoản 18h45 đến nơi nếu trường hợp kẹt xe mất thêm 15p nữa. Vậy 19h10chính là thời gian hợp lí đúng 19h10 có mặt trước quán là được.
"Cô ơi 19h10 chính là lúc cả lớp có mặt đầy đủ ạ" Như Di lại lần nữa đại diện cả lớp, dù Hồ đại lão ngồi phía trên nghe toàn bộ nhưng lớp trưởng phải là người thai mặt cả lớp báo lại.
Chức vị lớp trưởng này không phải bầu ra chơi cho vui ai ngồi vào cũng không dễ dàng gì, lớp trưởng một chức vị mà ai làm chính là xui xẻo vừa quản lớp lại phải vừa báo cáo cho giáo viên, lớp nếu chẳng mai sai xót điều gì người bị đưa ra đầu súng chính là lớp trưởng.
Mà Như Di từ lúc làm lớp trưởng đến giờ đã muốn từ chức vài lần nhưng trong lớp luôn khóc lóc đáng thương bán thảm với cô nên cô mới cam chịu tới giờ này.
Hồ đại lão nghe xong thì gật đầu "Được vậy 19h10 cô sẻ đợi em trước cửa.
Vậy hiện tại cô đi trước, tối gặp lại các em" Hồ đại lão thấy sắp đến giờ vào tiết nên vội rời đi, dù sao tiết tiếp theo cô phải dại ở dãi khác đường đi có chút xa nếu qua trể quá thì phần bài giảng của ngày hôm nay không dại hết.
Cô Hồ lúc đi còn không quên lên mạng tìm quán lẩu A Lữ sau đó vào trang web chính mà đặt phòng, nếu quên thì cả lớp tối nay e là phải thất vọng rồi.
"Tiểu Nghi, tối nay tôi đến đón cậu nha" Thế Hạo nhìn cô mĩm cười mà lên tiếng.
Nghe hắn nói chuyện cô hơi giật mình mà nhìn sang "Lần đầu tiên trong đời tôi nghe cậu gọi tôi bằng tiểu Nghi đấy, nhưng mà làm ơn đừng gọi như vậy da gà của tôi nổi hết rồi này" cô không phải nói xuông da gà cô thật sự đã nỗi hết rồi nè.
Hắn nghe vậy thì biểu môi "Người khác gọi được tôi cũng gọi được, nên là tiểu Nghi tôi nay cậu ngoan ngoãn ở nhà đợi tôi đến đón nha"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.