Chương 143: Tôi muốn nói
Tuyết Nhiii
15/07/2023
...TẤT CẢ NHÂN VẬT, SỰ KIỆN, TÌNH TIẾT ĐỀU LÀ HƯ CẤU...
In-Na tay bưng nước trái cây không hết, cô loạng choạng khó khăn mở cửa phòng.
Cạch.
_ Chị ơi sang đây nghỉ ngơi uống tí nước nhé!?
_Hả...?!
In-Na ngạc nhiên, ngồi lại im lặng.
Cô chậm rãi, nhẹ nhàng không chút tiếng động, đặt đĩa trái cây và ly nước nước xuống bàn. Rồi lặng khẽ bước ra ngoài, nhưng vẫn còn nán lại nhìn vào trông, phì cười mới đóng cửa.
Tuyết Nhi đã ngủ, khuôn mặt mệt mỏi hiện lên cô ngồi ngủ, nữa người nằm trên giường của Ji-Hoon, hơn nữa tay Tuyết Nhi đã đặt vào lòng bàn tay của anh ta lúc nào không hay.
Cứ thế, 1 phòng 2 người, kiệt sức chìm vào giấc ngủ nhưng quan hệ lại được tiến gần hơn, mối quan hệ gần như chỉ có 2 người.
Sáng hôm sau:
_Ưm~
Ánh sáng chói lóa đua nhau chiếu vào căn phòng, rèm cửa chẳng kéo lại khiến cho căn phòng sáng rực bởi ánh sáng mặt trời.
Tuyết Nhi bị ánh sáng chói lóa chiếu vào khuôn mặt, cô khó chịu không ngừng dụi dụi vào chăn.
1 thứ gì đó ấm áp đã chạm vào khuôn mặt đó, che đi ánh nắng ban mai khiến cho cô cảm thấy dễ chịu vô cùng. Lại cảm thấy thoải mái như muốn chìm vào giấc ngủ làn nữa, nhưng dần cô đã tỉnh giấc.
"!!!!"
Tuyết Nhi giật mình bật dậy nhanh chóng khiến cô xem chút nữa đã phải ngã bật lại phía sau.
1 cảm giác vừa đau vừa mệt chạy dọc cơ thể, Tuyết Nhi cử động khó khăn cơn đau khiến cô không kìm được mà rên lên vài tiếng.
_Chào buổi sáng!
_!!!!!
Tuyết Nhi giật mình, cô nhìn người đàn ông trước mặt đã tĩnh giấc, đang ngồi tựa vào thành giường.
Ji-Hoon nở 1 nụ cười dịu dàng nhìn Tuyết Nhi, cô có chút ngại ngùng nhìn người đàn ông trước mắt như bị hớp hồn.
_Chào....Chào buổi...Sáng!!!!
_A....Anh không sao chứ!!!!
Tuyết Nhi đứng bật dậy, lo lắng hỏi liên tục.
Ji-Hoon chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay Tuyết Nhi, ánh mắt triều mến nhìn cô, khiến cô dường như muốn bị cuống vào trong đôi mắt đó.
_!!!!!
Cô giật mình, theo phản xạ giật phắt tay lại, tim càng ngày càng đập nhanh, không biết nên phản ứng lại thế nào.
Cô ấp úng, ngập ngừng lùi về sau.
_Tôi...Tôi đi gọi em....Em gái của anh!!!
Cô nhanh chân chạy ra ngoài, chẳng dám nhìn lại mà đóng cửa nhanh chóng. Nhìn Tuyết Nhi lòng anh đã có chút gợn sóng, 1 con sóng nhỏ đang dần tấp vào bờ.
Anh cau có nhắm chặt mắt, nắm tay chặt lại dường như muốn ứa máu, dựa vào thành tường hít 1 hơi dài.
Chạy vào phòng tắm, Tuyết Nhi đỏ mặt, nhìn vào gương ngạc nhiên không thôi, cô rửa mặt cố bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra.
Hồi lâu, tiếng bước chân mạnh bạo đã dần tiến đến căn phòng.
Rầm!!!!
_Anh đã làm chuyện gì nữa vậy hả!!!!!
In-Na mặt hầm hầm, hét lớn.
Cô tiến đến lay Ji-Hoon 2 cách thô bạo, khiến anh vừa đau vừa ngạc nhiên.
_Chỉ là...Có chút chuyện! em đừng quan tâm!
Ji-Hoon thản nhiên nói.
_Anh....Bị thương không nặng...Nhưng không nghe máy khiến người khác rất lo lắng!
Tuyết Nhi rầu rĩ ánh mắt kì lạ nhìn Ji-Hoon.
Anh tròn mắt ngạc nhiên, nhìn Tuyết Nhi với đôi mắt dường như chẵng thể tin được. Khuôn mặt Tuyết Nhi hiện rõ vẻ lo lắng cô nhìn anh vừa giận vừa lo.
_Tuy không bị thương nặng nhưng anh đã làm em của anh...Và cả tôi....Rất lo lắng...
Tuyết Nhi run run nói.
Chẵng hiểu sao, 1 người luôn cứng rắn lại đang rưng rưng nước mắt. Tuy không rơi giọt nào trên má nhưng có thể thấy bản thân cô đã đang cố kìm nén lại.
Ánh mắt giận dữ nhưng lại không nói, chỉ biết trách móc 1 cách nhẹ nhàng. Bỗng nhiên cô đã nhận ra gì đó, giật mình khẽ run lên nhìn In-Na và Ji-Hoon đang ngạc nhiên nhìn bản thân.
_A...Chỉ là...Tôi có hơi lo...Anh khỏe lại thì...Đã tốt rồi!!!
_Thế tôi về trước nhé!!!!
Tuyết Nhi ngại ngùng nói.
Dường như cô muốn bỏ trốn khỏi đây, bước chân cô lùi lại nhưng lại bị Ji-Hoon nhanh nhạy nắm chặt lấy tay cô, ánh mắt có chút gì đó khác thường anh ấp úng nói.
_Em...Em ở lại 1 chút....Tôi....tôi có đều muốn nói....Với em!
In-Na tay bưng nước trái cây không hết, cô loạng choạng khó khăn mở cửa phòng.
Cạch.
_ Chị ơi sang đây nghỉ ngơi uống tí nước nhé!?
_Hả...?!
In-Na ngạc nhiên, ngồi lại im lặng.
Cô chậm rãi, nhẹ nhàng không chút tiếng động, đặt đĩa trái cây và ly nước nước xuống bàn. Rồi lặng khẽ bước ra ngoài, nhưng vẫn còn nán lại nhìn vào trông, phì cười mới đóng cửa.
Tuyết Nhi đã ngủ, khuôn mặt mệt mỏi hiện lên cô ngồi ngủ, nữa người nằm trên giường của Ji-Hoon, hơn nữa tay Tuyết Nhi đã đặt vào lòng bàn tay của anh ta lúc nào không hay.
Cứ thế, 1 phòng 2 người, kiệt sức chìm vào giấc ngủ nhưng quan hệ lại được tiến gần hơn, mối quan hệ gần như chỉ có 2 người.
Sáng hôm sau:
_Ưm~
Ánh sáng chói lóa đua nhau chiếu vào căn phòng, rèm cửa chẳng kéo lại khiến cho căn phòng sáng rực bởi ánh sáng mặt trời.
Tuyết Nhi bị ánh sáng chói lóa chiếu vào khuôn mặt, cô khó chịu không ngừng dụi dụi vào chăn.
1 thứ gì đó ấm áp đã chạm vào khuôn mặt đó, che đi ánh nắng ban mai khiến cho cô cảm thấy dễ chịu vô cùng. Lại cảm thấy thoải mái như muốn chìm vào giấc ngủ làn nữa, nhưng dần cô đã tỉnh giấc.
"!!!!"
Tuyết Nhi giật mình bật dậy nhanh chóng khiến cô xem chút nữa đã phải ngã bật lại phía sau.
1 cảm giác vừa đau vừa mệt chạy dọc cơ thể, Tuyết Nhi cử động khó khăn cơn đau khiến cô không kìm được mà rên lên vài tiếng.
_Chào buổi sáng!
_!!!!!
Tuyết Nhi giật mình, cô nhìn người đàn ông trước mặt đã tĩnh giấc, đang ngồi tựa vào thành giường.
Ji-Hoon nở 1 nụ cười dịu dàng nhìn Tuyết Nhi, cô có chút ngại ngùng nhìn người đàn ông trước mắt như bị hớp hồn.
_Chào....Chào buổi...Sáng!!!!
_A....Anh không sao chứ!!!!
Tuyết Nhi đứng bật dậy, lo lắng hỏi liên tục.
Ji-Hoon chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay Tuyết Nhi, ánh mắt triều mến nhìn cô, khiến cô dường như muốn bị cuống vào trong đôi mắt đó.
_!!!!!
Cô giật mình, theo phản xạ giật phắt tay lại, tim càng ngày càng đập nhanh, không biết nên phản ứng lại thế nào.
Cô ấp úng, ngập ngừng lùi về sau.
_Tôi...Tôi đi gọi em....Em gái của anh!!!
Cô nhanh chân chạy ra ngoài, chẳng dám nhìn lại mà đóng cửa nhanh chóng. Nhìn Tuyết Nhi lòng anh đã có chút gợn sóng, 1 con sóng nhỏ đang dần tấp vào bờ.
Anh cau có nhắm chặt mắt, nắm tay chặt lại dường như muốn ứa máu, dựa vào thành tường hít 1 hơi dài.
Chạy vào phòng tắm, Tuyết Nhi đỏ mặt, nhìn vào gương ngạc nhiên không thôi, cô rửa mặt cố bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra.
Hồi lâu, tiếng bước chân mạnh bạo đã dần tiến đến căn phòng.
Rầm!!!!
_Anh đã làm chuyện gì nữa vậy hả!!!!!
In-Na mặt hầm hầm, hét lớn.
Cô tiến đến lay Ji-Hoon 2 cách thô bạo, khiến anh vừa đau vừa ngạc nhiên.
_Chỉ là...Có chút chuyện! em đừng quan tâm!
Ji-Hoon thản nhiên nói.
_Anh....Bị thương không nặng...Nhưng không nghe máy khiến người khác rất lo lắng!
Tuyết Nhi rầu rĩ ánh mắt kì lạ nhìn Ji-Hoon.
Anh tròn mắt ngạc nhiên, nhìn Tuyết Nhi với đôi mắt dường như chẵng thể tin được. Khuôn mặt Tuyết Nhi hiện rõ vẻ lo lắng cô nhìn anh vừa giận vừa lo.
_Tuy không bị thương nặng nhưng anh đã làm em của anh...Và cả tôi....Rất lo lắng...
Tuyết Nhi run run nói.
Chẵng hiểu sao, 1 người luôn cứng rắn lại đang rưng rưng nước mắt. Tuy không rơi giọt nào trên má nhưng có thể thấy bản thân cô đã đang cố kìm nén lại.
Ánh mắt giận dữ nhưng lại không nói, chỉ biết trách móc 1 cách nhẹ nhàng. Bỗng nhiên cô đã nhận ra gì đó, giật mình khẽ run lên nhìn In-Na và Ji-Hoon đang ngạc nhiên nhìn bản thân.
_A...Chỉ là...Tôi có hơi lo...Anh khỏe lại thì...Đã tốt rồi!!!
_Thế tôi về trước nhé!!!!
Tuyết Nhi ngại ngùng nói.
Dường như cô muốn bỏ trốn khỏi đây, bước chân cô lùi lại nhưng lại bị Ji-Hoon nhanh nhạy nắm chặt lấy tay cô, ánh mắt có chút gì đó khác thường anh ấp úng nói.
_Em...Em ở lại 1 chút....Tôi....tôi có đều muốn nói....Với em!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.