Tình Đầu Quan Trọng Nhất Thế Gian
Chương 22: Ghét em
Ta Có Đi Qua Ai Cập
03/01/2022
Ban đêm Dung Tự ngủ không được, cô nhìn thời gian, đã 11h rồi. Từ khi có ý thức phải cao lên, cô vẫn luôn ngủ rất sớm, đích xác nghỉ hè cũng đã cao thêm vài cm. Chiều cao bây giờ của cô xấp xỉ với Cẩu Vũ, Cẩu Vũ lên cấp 2 rồi mà vẫn chẳng cao thêm được miếng nào. Phải tranh thủ đi ngủ thôi, bằng không sẽ không cao được nữa. Nhưng khi càng muốn ngủ, lại càng ngủ không được. Nghĩ đến cảnh tượng trông thấy Trình Cẩm Chi lúc ban ngày, và còn những lời nói của Trình Cẩm Chi, cô liền cảm thấy khó chịu.
~
"Nếu Cẩm Chi và Tằng Trạch yêu nhau à, không hay lắm đâu. Bọn chị bây giờ lớp 9 rồi, phải lấy học nghiệp làm trọng." Tiểu cán bộ Hạ Dữu ba câu không rời đi học tập.
"Cái gì! Trình Cẩm Chi và Tằng Trạch yêu nhau rồi ư?" Cẩu Vũ cầm chặt điện thoại mới của mình, trợn hai mắt nhìn Dung Tự.
"Không có, chỉ là em muốn hỏi chị, nếu chị Cẩm Chi và anh Tằng yêu nhau, chị sẽ có cảm nhận gì?" So với sự thiếu thông minh của Trình Cẩm Chi, Dung Tự nho nhỏ dường như nhận thức được tâm tình của mình hơi lạ rồi.
Cẩu Vũ gãi đầu một cái. "Có lẽ chị sẽ cười cậu ấy."
Cẩu Vũ đáp rất thành thật, đối mặt với chuyện bạn thân yêu đương, phản ứng của nhỏ cũng rất thành thật. Hỏi Hạ Dữu cùng Cẩu Vũ một vòng, Dung Tự phát hiện tình cảm của mình đối với Trình Cẩm Chi có lẽ có chút "tật xấu" rồi.
~
"Dung Tự, sao em không tới tìm chị?" Trong tiết thể dục giữa giờ, Trình Cẩm Chi thở hồng hộc mà kéo tay Dung Tự lại. Bạn học của Dung Tự thấy Trình Cẩm Chi đến cũng chạy đi chỗ khác. Tai Dung Tự có hơi đỏ, chưa từng có lớp 9 chạy đến khu lớp 7 để chơi với lớp 7. Các bạn học vẫn luôn rất tò mò chuyện cô và Trình Cẩm Chi, đối với số đông mà nói, khi còn nhỏ đều là lớn chơi với lớn, nhỏ chơi với nhỏ, vì khi trẻ có nhận thức rồi thì đều không muốn làm cái đuôi đi sau người ta. Khi Dung Tự dung nhập với bạn học rồi dần dần rõ ràng điểm này, thì Trình Cẩm Chi lại có phần mặc kệ. "Em có bạn mới rồi sao?"
Dù các bạn học chạy đi rồi nhưng vẫn có vài người đứng cách đó không xa nhìn họ, chủ yếu là nhìn Dung Tự, chính là người được cho là bạn mới của Dung Tự, Chiêm Tổ Quỳnh và Tinh Dã.
"Không." Dung Tự cúi đầu.
Bấy giờ, nội tâm Dung Tự cũng rất khó chịu. Cô không muốn phớt lờ Trình Cẩm Chi, nhưng khi ở cạnh Trình Cẩm Chi lại nghe đàn chị Hạ Dữu và đàn chị Cẩu Vũ trêu chọc chuyện Tằng Trạch, lòng cô lại rất khó chịu. Cô trước giờ còn không biết mình lại thích khóc như thế. Khi trước mẹ đưa cô đến chỗ thím, cô cũng thích ứng. Thím đối xử không tốt với cô, cô cũng học được cách tranh thủ cho mình. Ở trước mặt Trình Cẩm Chi, cô không thể thích ứng chuyện Trình Cẩm Chi yêu nhau với nam sinh, nhưng lại không biết nên cạnh tranh cho mình thế nào.
Chị có thể đừng yêu đương với Tằng Trạch được không? Dung Tự cúi đầu, vẫn chẳng nói lời nào. Khi đi tới trước tòa dạy học, Trình Cẩm Chi dụi dụi mắt.
"Chị."
"Đừng gọi tui, tui ghét em." Trình Cẩm Chi hít mũi một cái rồi chạy đi mất.
"Hai người cãi nhau hả?" Chiêm Tổ Quỳnh và Tinh Dã nhìn nhau một lúc, lại nhìn Dung Tự vành mắt đo đỏ.
Bị bạn hỏi, Dung Tự càng thêm hồn bay phách lạc. "Chị ấy ghét mình."
"Hả?" Chiêm Tổ Quỳnh và Tinh Dã gãi gãi đầu, hai nhỏ chợt đưa tay ôm vai Dung Tự. "Không sao, chúng mình sẽ chơi với cậu mà."
Lời của Chiêm Tổ Quỳnh và Tinh Dã khiến Dung Tự càng thêm khó chịu, có phải là cô thật sự lơ là Trình Cẩm Chi rồi không?
~
"Trình Cẩm Chi và Tằng Trạch hình như cãi nhau rồi." Tiết thể dục giữa giờ, Cẩu Vũ cắn cây kem, bây giờ thời tiết đã bắt đầu lạnh, Cẩu Vũ tham ăn lạnh run một cách khoan khoái.
"Sao?"
"Gần đây Trình Cẩm Chi không vui, tan học cũng không nói chuyện với bọn chị, toàn một mình nằm nhoài trên bàn học thôi." Cẩu Vũ nói: "Hạ Dữu nói cậu ấy là do thi giữa kỳ không tốt, chị lại cảm thấy không phải. Ngày cậu ấy biết kết quả còn kêu bọn chị đi trượt băng nữa mà."
"Tằng Trạch nói chuyện với cậu ấy, cậu ấy cũng lạnh nhạt." Cẩu Vũ nói.
Cẩu Vũ búng tay đầy lanh trí. "Cho nên là, bọn họ nhất định xảy ra vấn đề."
"Này Dung Tự, em có nghe chị nói hay không?" Cẩu Vũ lại đẩy đẩy cánh tay Dung Tự.
"Có, đang nghe." Rất nhanh Trình Cẩm Chi liền nhìn lại, Dung Tự vội vã dời đi ánh mắt của chính mình. Tiết thể dục giữa giờ, Cẩu Vũ tìm cô chơi, Trình Cẩm Chi thì đứng cách đó không xa nói chuyện với Hạ Dữu. Chờ Trình Cẩm Chi không nhìn nơi này, Dung Tự mới dám mạnh dạn nhìn Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi lại cao thêm một chút, đồng phục học sinh rộng rãi cũng không che giấu được thân thể mảnh khảnh thon dài của nàng. Người ta là nữ đại thập bát biến [1], Trình Cẩm Chi từ khi tiến vào tuổi dậy thì, mỗi ngày đều có một biến hóa. Đây là cảm giác Dung Tự không thể tả được.
Thấy Trình Cẩm Chi cười, lòng Dung Tự cũng vui vẻ. Nhưng mà rất nhanh đã có một nam sinh đi đến, trong tay cậu ta cầm gì đó, người xung quanh đều đang ồn ào. Cẩu Vũ cũng chạy tới tham gia náo nhiệt. Lớp Dung Tự vẫn chưa có người nào yêu sớm, có lẽ là do mới vào lớp 7. Nghe Tinh Dã nói, lớp 9 có rất nhiều người yêu sớm, còn bị gọi phụ huynh. Trình Cẩm Chi là thường xuyên bị gọi tới văn phòng. Trình Cẩm Chi là ngoại tộc của lớp chuyên, học tập bình thường thôi nhưng lại rất thích chơi, thường xuyên gọi bạn bè đến lân cận trường học để trượt băng đánh golf. Trong cái nhìn của Chiêm Tổ Quỳnh, đàn chị như vậy biết yêu sớm cũng chẳng kỳ lạ.
"Thật ra chị còn đang nghĩ, người khác đều đang yêu đương, chị cũng muốn biết yêu đương là loại cảm giác thế nào." Ngày ấy, Trình Cẩm Chi trở mình, chống cằm nói: "Tằng Trạch cũng không tệ lắm, bọn chị từ nhỏ đã quen biết, mặt thì cũng đẹp."
Ngày ấy, Trình Cẩm Chi liệt kê rất nhiều ưu điểm của Tằng Trạch, dường như là tìm một lý do đầy đủ khiến mình động tâm.
Trình Cẩm Chi chẳng hề thích Tằng Trạch, nàng chỉ là muốn tìm một nam sinh để yêu thử cho biết mà thôi. Lúc Dung Tự phản ứng lại, cơ thể của cô đã đi đến đó. Người gây rối đều là lớp lớn, tuy rằng cô bây giờ đã cao thêm một chút, nhưng so với những học sinh lớp lớn này thì cô có phần nhỏ nhắn. Nhưng nó cũng có chút ưu thế, đó là cô rất nhanh đã chen vào được. Trước tiên cô kéo lại góc áo Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi cúi đầu nhìn cô, hình như rất kinh ngạc. "Dung Tự?"
Dung Tự kéo lại tay Trình Cẩm Chi, mở to ánh mắt long lanh nước. Hạ Dữu làm hội trưởng hội học sinh, đương nhiên sẽ không để bạn mình làm ra quyết định gì ảnh hưởng học tập. Hạ Dữu giải vây cho Trình Cẩm Chi rồi kéo Trình Cẩm Chi ra ngoài.
"Em tới làm gì?" Trình Cẩm Chi hỏi Dung Tự.
Dung Tự còn chưa kịp mở miệng thì chủ nhiệm Đồ hiểu chưa của Dung Tự đã đuổi giết tới. Cổ bắt được Tằng Trạch và một nhóm đồng đảng, bao gồm cả Cẩu Vũ đang xem náo nhiệt. Trình Cẩm Chi và Hạ Dữu chuồn đi, bọn Tằng Trạch còn đang chuẩn bị "phản công", kết quả nhào đầu tới trên lưỡi thương của Đồ hiểu chưa. Nhìn Đồ hiểu chưa đằng đằng sát khí, Trình Cẩm Chi hít một hơi khí lạnh, chuyển đầu sang nhìn Dung Tự. "Hóa ra là em thấy chủ nhiệm lớp ư."
*Chú thích:
[1] nữ đại thập bát biến: sự thay đổi nhanh chóng của một cô gái trong giai đoạn trưởng thành.
Lời tác giả:
Nãi miêu (đánh người. jpg): Dung Tự, em cái đồ tiểu tra công này! Mới mười hai tuổi em đã tra chị rồi!
Lời editor Yu Bi: Chương này không hiểu sao tác giả viết ít quá chừng, mà mai mình đi du lịch rồi nên thứ hai mình bù lại 2 chương cho nha~ loving ♥
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.