Tình Địch Hắn Phi Thường Đắc Ý
Chương 5: Có phải nắm đấm của tôi tiếp xúc gần với khuôn mặt của mình không?
Sơn Kiến Thạch
02/01/2023
TraCucDuaLeo/
Tắm rửa xong, Lâm An Thời lau lau hai cái trên đầu một cách cẩu thả, kéo chăn che đầu lại.
Mái tóc nửa khô của cậu lâu lâu lại chảy xuống vài giọt nước, hơi ẩm ướt nhuộm một khoảng nhỏ dưới chăn ngột ngạt đến ngạt thở, nhưng nửa ngày qua đi, Lâm An Thời chỉ chui vào chăn mà không nói gì.
Tạ Tấn bên kia cũng là an an tĩnh tĩnh, không có một chút động tĩnh.
Mười phút qua đi.
Lâm An Thời la lên một tiếng, xốc chăn.
"Tui phục rồi! Thật chịu không nổi a!!"
Cái gối bên mép giường bị giọng nói của cậu dọa sợ tới mức rớt xuống giường.
Lâm An Thời ra tiếng, một bên không dấu vết mà dùng ánh mắt đi quét về hướng Tạ Tấn.
Nhưng mà ngoài dự đoán chính là, ngay cả Lâm An Thời cũng không thừa nhận loại thủ đoạn thu hút sự chú ý trẻ con này mà lại rất hữu dụng hấp dẫn lực chú ý này, nhưng Tạ Tấn như cũ bát phong bất động, bảo trì tư thế tùy ý dựa vào gối đầu trên đầu giường, chuyên chú mà nhìn máy tính bảng đặt trên đùi, như thể anh không chú ý đến sự huyên náo mà cậu gây ra.
Lâm An Thời hậm hực, tự giác cảm thấy buồn chán.
Dừng loại hành vi thiểu năng giống như học sinh tiểu học giận dỗi này, Lâm An Thời quyết định áp dụng plan B. Cậu khom lưng nhặt gối đầu lên, nhẹ nhàng hướng Tạ Tấn ném qua.
Gối đầu dừng ở bên chân Tạ Tấn, Tạ Tấn gỡ xuống tai nghe, nhìn về phía đầu sỏ gây tội đang nhiễu loạn sự thanh tịnh của người khác.
Lâm An Thời tuy rằng không quá muốn Tạ Tấn phản ứng, nhưng đối với mặt của bản thân trong lòng hỏa khí không thể hiểu được liền tan không ít. Nghĩ rằng cậu cùng thân thể cậu hai người hiện giờ có thể nói là muốn cùng nhau đối mặt trong hiện trạng như vậy, cậu vuốt một phen tóc, tính toán hòa hoãn không khí trước, tâm bình khí hòa chào hỏi: "Anh đang làm cái gì vậy? Lại đang xem phim tài liệu à?"
Tạ Tấn đem cứng nhắc chuyển người, trực tiếp để cho Lâm An Thời xem.
Lâm An Thời:......
Trên màn hình hóa ra là một bộ anime manga cho trẻ con rất có tiếng, mà nghĩ lại Tạ Tấn vừa rồi an tĩnh, anh ta chẳng lẽ là mặt vô biểu tình đang xem loại phim nhí nhố này sao?!
Không đúng, trọng điểm là Tạ Tấn như thế nào sẽ xem phim hoạt hình mới đúng đi? Phải biết rằng anh ta trước kia chính là nhân cách giả tạo trừ bỏ phim phóng sự chính là phim văn nghệ điển hình!
Lâm An Thời cảm thấy cái trường hợp này quả thực muốn bạo.
Lâm An Thời châm chước từ ngữ: "Tui cảm thấy chúng ta hẳn là nên tâm sự trước."
Tạ Tấn lại cúi đầu xem manga anime: "Nói cái gì?"
Lâm An Thời siết chặt tay: "Đương nhiên là về chuyện hai người chúng ta đột nhiên trao đổi thân thể đó, chẳng lẽ anh một chút cũng không nôn nóng sao?!"
"Sốt ruột à." Tạ Tấn không nhanh không chậm, "Vậy có thể đổi về lại sao?"
"...... Hình như không thể."
"Vậy sốt ruột còn có ích lợi gì."
Lâm An Thời không thể không thừa nhận Tạ Tấn nói có đạo lý, cậu cũng hiểu được. Nhưng mà, "Chẳng lẽ cứ mặc kệ như vậy sao? Tui cảm thấy nếu như tìm không ra nguyên nhân, ít nhất cũng muốn chế định một cái phương án ứng đối đi chứ? Nếu thật sự không quay về được, chúng ta phải làm như thế nào đây, nếu trong tương lai một ngày nào đó có thể đổi về được, vậy còn trước khi đổi trở về chúng ta phải nên làm như thế nào đây, lỡ như trong lúc này xảy ra chuyện gì khác, nên do ai phụ trách cũng là việc nhỏ, lỡ như bị bắt đi nghiên cứu thì sao?! Hoặc là nói, tui, chúng ta quay đầu lại tìm một bà đồng xem thử?"
Miệng cậu như toát ra, nhắc mãi từng câu, không khó làm người nghe rõ.
ED gửi đến tin nhắn, Tạ Tấn đem IPad đặt tới một bên, bừng tỉnh đại ngộ: "Cậu thế mà nhắc nhở tôi điều này."
Lâm An Thời gật đầu: "Đúng không, việc này mơ hồ lắm, chúng ta phải luôn chuẩn bị đầy đủ mới tốt! Nói như thế nào chúng ta hiện tại cũng là châu chấu trên một thuyền."
Tạ Tấn lại cười nói: "Tôi là nói, vị châu chấu tiên sinh này —— nếu trong lúc cậu dùng thân thể tôi khiến tôi có tổn thất gì, sau này tôi sẽ để Uông tỷ phát đơn bồi thường cho người đại diện của cậu."
Lâm An Thời: "......"
Mẹ nó Tạ Tấn, anh nghe một chút anh nói chính là tiếng người sao.
Tạ Tấn cũng đã ấn xuống công tắt đèn ở đầu giường, chuẩn bị nghỉ ngơi.
"Cho nên nói, bắt đầu từ ngày mai, muốn sắm vai nhân vật thì nghiêm túc một chút, Lâm An Thời."
Lâm An Thời nhịn rồi lại nhịn: "Chúng ta đây cứ như vậy dùng thân thể đối phương sinh hoạt sao?"
"Sinh hoạt cũng tương đối bình thường, chẳng lẽ cậu thích ứng không được?"
Lâm An Thời: "Đánh rắm."
"Vậy là tốt rồi." Tạ Tấn nhắm mắt lại, che đậy trong mắt ý cười, "Chờ kết thúc quay hình, lại nghĩ cách đi —— đúng rồi, tôi không có thể thức đêm, cho nên cậu tốt nhất nên đi ngủ sớm một chút."
Trong nhà thực mau lại an tĩnh lại.
Lâm An Thời cũng tắt đèn, sau đó nằm ở trên giường cùng chuông báo khói trên tường mắt to trừng mắt nhỏ.
Sau một lúc lâu, cậu lấy di động ra, click mở diễn đàn.
【 nặc danh: Một giấc ngủ dậy phát hiện tiến vào tình địch thân thể làm sao bây giờ? Online chờ cái biện pháp giải quyết!! 】
22L ( lâu chủ): Các huynh đệ, tui cùng thân thể của tui gặp mặt, bên trong quả nhiên là tình địch của tui! Nhưng mà xác nhận cũng đã xác nhận, kế tiếp nên làm cái gì bây giờ, tui một chút manh mối cũng không có, bước tiếp theo nên làm gì, có huynh đệ nào ra chủ ý được không?
Thời điểm này còn sớm, chỉ chốc lát sau liền có mấy câu trả lời mới.
23L: Bài gì thế này, như thế nào còn có loại bài viết này, trời ạ học sinh tiểu học bịa chuyện xưa sao?
24L: Nha, lâu chủ thế mà còn đổi mới, tui còn tưởng rằng không có kế tiếp nữa chứ. Nhanh như vậy liền cùng tình địch gặp mặt, cảm tưởng thế nào, cùng thân thể của mình gặp mặt sẽ không có loại cảm giác quái quái sao ww
25L: Nghĩ thoáng chút, xác nhận là trao đổi chính là tốt nhất, còn hơn so với ông phát hiện thân thể của mình đã bị hoả táng tốt hơn đi? Có thể tưởng tượng một chút là khả năng gì dẫn tới các người trao đổi không?
26L: Tới rồi tới rồi, ngồi xổm đổi mới! Ta nói lâu chủ ông ở đâu cùng tình địch ông gặp mặt vậy.
27L ( lâu chủ): Ách, chính là một buổi gặp mặt, chúng ta đều tham gia, hiện tại đôi ta còn ở một phòng đó. Không thể tưởng được là vì cái gì sẽ đổi a, chính là không thể tưởng được mới sốt ruột a!
28L: Một phòng, sẽ không đánh nhau chứ?
29L: Cậu cùng tình địch cậu có quen hay không a, không thân nói người khác thoạt nhìn có thể hay không giống bị đoạt xá a ha ha ha.
30L: Có cái cách nói này không biết lâu chủ có nghe qua chưa, ông xem qua phim truyền hình sao? Phim truyền hình thường xuyên có kiểu đoạn, khả năng thân mật tiếp xúc sẽ dẫn tới loại sự tình thần kỳ như này phát sinh! Thật sự không có biện pháp có thể thử xem xem?
31L: Cùng tình địch thân mật tiếp xúc sao? Muốn nhìn thử, lâu chủ có thể phát sóng trực tiếp không?
32L ( lâu chủ): Tui cùng anh ta nắm tay mặt thân mật tiếp xúc tính không?
33L: Ông đang nói đùa sao, tất nhiên là không có khả năng tính nha!
34L: Ít nhất tthì hôn một cái... thế là được rồi. Nhưng nếu muốn thay đổi thân thể của mình, vậy thì phải dốc hết toàn lực, ôm một cái hay âu yếm gì đó, dù sao cũng phải thử xem đi, trong TV không đều diễn như vậy sao, thật sự không được thì hôn thôi, xá không hài tử bộ không lang* a!
*Ai biết cái này là gì ko.
34L: Ha ha ha ha ha ha ha ha lầu trên.
35L ( lâu chủ):...... Tui sẽ cân nhắc một chút đi.
36L: Không phải đâu, lâu chủ thật sự chuẩn bị làm theo hả? Tui đây ở chỗ này cắm mắt ngồi xổm chờ cái tiếp theo!
37L: Cắm mắt
38L: Cắm mắt
......
Lâm An Thời đóng lại di động, vốn dĩ cơn buồn ngủ không nhiều lắm, hiện tại đã bị quét không còn một mảnh.
Xoay người ngồi dậy, nhìn phương hướng Tạ Tấn trong chốc lát, Lâm An Thời nằm trở lại, đưa lưng về phía giường Tạ Tấn, kéo chăn bịt kín đầu, thấp giọng mắng một câu: "...... Thao*."
*Là Đ* trong tiếng việt á, mà dich ra thì thô quá nên tui quyết định giữ nguyên.
Cái giá của việc nửa đêm dạo diễn đàn chính là lúc mặt trời vừa mới thó đầu ra Lâm An Thời mới miễn cưỡng nhắm mắt lại.
Kéo dài tới 9 giờ mới rời giường, Tạ Tấn đã không còn ở trong phòng.
Lâm An Thời nhắm hai mắt chuyển tiến vào phòng vệ sinh, cái xác không hồn đánh răng rửa mặt, thời điểm ra WC còn cùng cái cửa tới tiếp xúc thân mật.
"Phanh" mà một tiếng, Lâm An Thời hít ngược một hơi khí lạnh, che lại trán cong lưng đi.
Tạ Tấn vào cửa, nhìn thấy bộ dáng chính mình như vậy.
Tạ Tấn:......
Lướt qua cậu, Tạ Tấn đi đến bên cạnh bàn, đem đồ vật xách theo bỏ xuống.
"Tôi hẳn là đã nói với cậu là tôi không có thể thức qua đêm."
Thấy anh trở về, Lâm An Thời chạy nhanh bỏ xuống cái tay ôm đầu, căng da đầu nghẹn ra một tiếng hừ: "Anh không thể thức đêm cùng tui có quan hệ gì? Hơn nữa ai nói tui thức đêm, cẩn thận tui kiện anh tội phỉ báng đó."
Tạ Tấn nhìn cậu thật sâu một cái, cũng không nói tiếp cái đề tài này, mà là đem túi mới vừa buông mở ra, lấy ra một đám hộp đồ ăn tới.
"Đồ ăn sáng, ăn xong xuống lầu, Tiểu Đường cùng stylist chờ cậu rất lâu rồi."
Nhắc tới đồ ăn sáng, Lâm An Thời không tự chủ được nghĩ đến lúc trước Tiểu Đường mang cho cậu ăn "Bữa tiệc toàn rau", tên chó này có lòng tốt như vậy, còn mang cho cậu đồ ăn sáng?
Nửa tin nửa ngờ mà ở bên cạnh bàn ngồi xuống, Lâm An Thời nuốt nước miếng một cái, thật cẩn thận mở hộp cơm ra.
—— là đồ chiên.
—— thậm chí còn có cháo thịt nữa.
Lâm An Thời lặng lẽ ngắm liếc mắt Tạ Tấn đi dọn đồ vật một cái, không được tự nhiên mà khụ một tiếng: "Cái đó, cảm ơn a."
Động tác trên tay Tạ Tấn dừng lại một chút, sau đó liền khôi phục như thường.
-
Biết phải làm việc, Lâm An Thời ăn cũng rất nhanh, từ ăn cơm đến dọn dẹp đồ vật xong thì xuống lầu tổng cộng cũng dùng hơn mười phút.
Đang lúc cậu chuẩn bị mỉm cười nghênh đón Tiểu Đường mở ra một ngày mới hoàn toàn, nhưng hiện thực cho cậu một đòn cảnh cáo.
Tiểu Đường mở cửa sau, lúc nhìn thấy cậu trong nháy mắt đôi mắt trừng đến muốn lòi ra, sau đó trực tiếp khóc, nước mắt lạch cạch lạch cạch mà rớt.
"Anh Tấn, anh đây là......"
Lâm An Thời không hiểu ra sao.
Nhà tạo mẫu mệt tâm mà đưa cho cậu một cái gương.
Lâm An Thời tiếp nhận nhìn thoáng qua.
Lâm An Thời:......
Người trong gương tuy rằng vẫn là mặt quen thuộc, ngũ quan quen thuộc, nhưng hai đường xanh đen phía dưới đôi mắt đến mức người ta không thể bỏ qua được.
Đặc biệt Tạ Tấn sinh ra trắng vô cùng, càng nhấn mạnh rõ ràng hơn.
Lâm An Thời liền hiểu ra, nguyên lai Tạ Tấn nói không thể thức đêm chính là cái không thể thức đêm này.
Trách không được biểu tình kia của anh ta.
Cậu có điểm xin lỗi mà đem gương đưa lại cho nhà tạo mẫu, thẹn thùng mà cười cười.
"Cái đó, làm phiền rồi."
Ngón tay nhà tạo mẫu tung bay bận rộn không thôi, Tiểu Đường nắm chặt hết thảy thời gian cùng Lâm An Thời thu xếp lịch trình quay.
"Hôm nay là ngày đầu tiên chính thức bắt đầu thu hình, giữa trưa 12 giờ đến buổi chiều 7 giờ là thời gian dự định thu hình, nội dung chính là chấm điểm cùng khách mời bình thường ấn tượng hợp tác tiến hành một ít hạng mục linh tinh, nhưng là bởi vì chúng ta ngày hôm qua đều gặp qua, cho nên cái ấn tượng đầu tiên này liền không có chân thật như vậy, có điều anh Tấn anh cũng không cần quá lo lắng, ngày hôm qua biểu hiện của anh kỳ thật... cũng không tệ.
Sau đó buổi tối 7 giờ sẽ có một tổ chức khách mời khác cũng tham dự buổi chào mừng nhỏ, vì ban ngày thu làm tổng kết, đến lúc đó sẽ lại lần nữa mở ra phát sóng trực tiếp, để tiết lộ một số nội dung theo kiểu không kịch bản, trong lúc đó sẽ yêu cầu mỗi vị khách mời biểu diễn một tiết mục nhỏ, sau đó thì không có gì nữa."
Lâm An Thời nghe được cẩn thận: "Được, tôi biết rồi."
Nhà tạo mẫu có điểm muốn nói lại thôi.
"Tạ lão sư......"
"A? Làm sao vậy?"
Nhà tạo mẫu thở dài, dùng cọ trang điểm chỉ chỉ vào gương. Lâm An Thời giương mắt xem, liền hiểu ngụ ý của anh ta.
Tuy rằng không thể nói hoàn toàn che không được, chỉ có thể nói che cùng không che giống nhau.
Làn da của Tạ Tấn rất tốt, cho nên đồ trang điểm bình thường cũng là thanh thoáng, rất ít mỹ phẩm có độ che phủ mạnh. Lúc này chỉ có thể dùng kem nền có khả năng che khuyết điểm cao.
Kết quả chính là giấu đầu lòi đuôi.
Lâm An Thời cũng không nghĩ tới thức đêm lại nguy hại lớn như vậy, phải biết rằng cậu chính là cái loại người thức trắng hai đêm cũng còn có thể tung tăng nhảy nhót a.
Dừng một chút, Lâm An Thời nhìn về phía nhà tạo mẫu: "Bằng không, chúng ta trang điểm đặc biệt đi."
Tiểu Đường sợ hãi: "Hôm nay chính một buổi ghi hình đó!!"
Lâm An Thời nhìn cô một cái: "Cô thật đúng là tính để cho anh cô mang bạn gái trở về sao? Không sợ Uông tỷ hả?"
Tiểu Đường: "...... Em không phải, em không có."
Lâm An Thời vỗ vỗ tay nhà tạo mẫu, cười nói: "Yên tâm đi, chấm điểm cái gì đều là thứ yếu, cái trang điểm này có thể lọt vào vòng trong sao, lưu lại gánh nặng cho ' Tạ Tấn ', cô chỉ lo cái này là được."
TraCucDuaLeo.
Tắm rửa xong, Lâm An Thời lau lau hai cái trên đầu một cách cẩu thả, kéo chăn che đầu lại.
Mái tóc nửa khô của cậu lâu lâu lại chảy xuống vài giọt nước, hơi ẩm ướt nhuộm một khoảng nhỏ dưới chăn ngột ngạt đến ngạt thở, nhưng nửa ngày qua đi, Lâm An Thời chỉ chui vào chăn mà không nói gì.
Tạ Tấn bên kia cũng là an an tĩnh tĩnh, không có một chút động tĩnh.
Mười phút qua đi.
Lâm An Thời la lên một tiếng, xốc chăn.
"Tui phục rồi! Thật chịu không nổi a!!"
Cái gối bên mép giường bị giọng nói của cậu dọa sợ tới mức rớt xuống giường.
Lâm An Thời ra tiếng, một bên không dấu vết mà dùng ánh mắt đi quét về hướng Tạ Tấn.
Nhưng mà ngoài dự đoán chính là, ngay cả Lâm An Thời cũng không thừa nhận loại thủ đoạn thu hút sự chú ý trẻ con này mà lại rất hữu dụng hấp dẫn lực chú ý này, nhưng Tạ Tấn như cũ bát phong bất động, bảo trì tư thế tùy ý dựa vào gối đầu trên đầu giường, chuyên chú mà nhìn máy tính bảng đặt trên đùi, như thể anh không chú ý đến sự huyên náo mà cậu gây ra.
Lâm An Thời hậm hực, tự giác cảm thấy buồn chán.
Dừng loại hành vi thiểu năng giống như học sinh tiểu học giận dỗi này, Lâm An Thời quyết định áp dụng plan B. Cậu khom lưng nhặt gối đầu lên, nhẹ nhàng hướng Tạ Tấn ném qua.
Gối đầu dừng ở bên chân Tạ Tấn, Tạ Tấn gỡ xuống tai nghe, nhìn về phía đầu sỏ gây tội đang nhiễu loạn sự thanh tịnh của người khác.
Lâm An Thời tuy rằng không quá muốn Tạ Tấn phản ứng, nhưng đối với mặt của bản thân trong lòng hỏa khí không thể hiểu được liền tan không ít. Nghĩ rằng cậu cùng thân thể cậu hai người hiện giờ có thể nói là muốn cùng nhau đối mặt trong hiện trạng như vậy, cậu vuốt một phen tóc, tính toán hòa hoãn không khí trước, tâm bình khí hòa chào hỏi: "Anh đang làm cái gì vậy? Lại đang xem phim tài liệu à?"
Tạ Tấn đem cứng nhắc chuyển người, trực tiếp để cho Lâm An Thời xem.
Lâm An Thời:......
Trên màn hình hóa ra là một bộ anime manga cho trẻ con rất có tiếng, mà nghĩ lại Tạ Tấn vừa rồi an tĩnh, anh ta chẳng lẽ là mặt vô biểu tình đang xem loại phim nhí nhố này sao?!
Không đúng, trọng điểm là Tạ Tấn như thế nào sẽ xem phim hoạt hình mới đúng đi? Phải biết rằng anh ta trước kia chính là nhân cách giả tạo trừ bỏ phim phóng sự chính là phim văn nghệ điển hình!
Lâm An Thời cảm thấy cái trường hợp này quả thực muốn bạo.
Lâm An Thời châm chước từ ngữ: "Tui cảm thấy chúng ta hẳn là nên tâm sự trước."
Tạ Tấn lại cúi đầu xem manga anime: "Nói cái gì?"
Lâm An Thời siết chặt tay: "Đương nhiên là về chuyện hai người chúng ta đột nhiên trao đổi thân thể đó, chẳng lẽ anh một chút cũng không nôn nóng sao?!"
"Sốt ruột à." Tạ Tấn không nhanh không chậm, "Vậy có thể đổi về lại sao?"
"...... Hình như không thể."
"Vậy sốt ruột còn có ích lợi gì."
Lâm An Thời không thể không thừa nhận Tạ Tấn nói có đạo lý, cậu cũng hiểu được. Nhưng mà, "Chẳng lẽ cứ mặc kệ như vậy sao? Tui cảm thấy nếu như tìm không ra nguyên nhân, ít nhất cũng muốn chế định một cái phương án ứng đối đi chứ? Nếu thật sự không quay về được, chúng ta phải làm như thế nào đây, nếu trong tương lai một ngày nào đó có thể đổi về được, vậy còn trước khi đổi trở về chúng ta phải nên làm như thế nào đây, lỡ như trong lúc này xảy ra chuyện gì khác, nên do ai phụ trách cũng là việc nhỏ, lỡ như bị bắt đi nghiên cứu thì sao?! Hoặc là nói, tui, chúng ta quay đầu lại tìm một bà đồng xem thử?"
Miệng cậu như toát ra, nhắc mãi từng câu, không khó làm người nghe rõ.
ED gửi đến tin nhắn, Tạ Tấn đem IPad đặt tới một bên, bừng tỉnh đại ngộ: "Cậu thế mà nhắc nhở tôi điều này."
Lâm An Thời gật đầu: "Đúng không, việc này mơ hồ lắm, chúng ta phải luôn chuẩn bị đầy đủ mới tốt! Nói như thế nào chúng ta hiện tại cũng là châu chấu trên một thuyền."
Tạ Tấn lại cười nói: "Tôi là nói, vị châu chấu tiên sinh này —— nếu trong lúc cậu dùng thân thể tôi khiến tôi có tổn thất gì, sau này tôi sẽ để Uông tỷ phát đơn bồi thường cho người đại diện của cậu."
Lâm An Thời: "......"
Mẹ nó Tạ Tấn, anh nghe một chút anh nói chính là tiếng người sao.
Tạ Tấn cũng đã ấn xuống công tắt đèn ở đầu giường, chuẩn bị nghỉ ngơi.
"Cho nên nói, bắt đầu từ ngày mai, muốn sắm vai nhân vật thì nghiêm túc một chút, Lâm An Thời."
Lâm An Thời nhịn rồi lại nhịn: "Chúng ta đây cứ như vậy dùng thân thể đối phương sinh hoạt sao?"
"Sinh hoạt cũng tương đối bình thường, chẳng lẽ cậu thích ứng không được?"
Lâm An Thời: "Đánh rắm."
"Vậy là tốt rồi." Tạ Tấn nhắm mắt lại, che đậy trong mắt ý cười, "Chờ kết thúc quay hình, lại nghĩ cách đi —— đúng rồi, tôi không có thể thức đêm, cho nên cậu tốt nhất nên đi ngủ sớm một chút."
Trong nhà thực mau lại an tĩnh lại.
Lâm An Thời cũng tắt đèn, sau đó nằm ở trên giường cùng chuông báo khói trên tường mắt to trừng mắt nhỏ.
Sau một lúc lâu, cậu lấy di động ra, click mở diễn đàn.
【 nặc danh: Một giấc ngủ dậy phát hiện tiến vào tình địch thân thể làm sao bây giờ? Online chờ cái biện pháp giải quyết!! 】
22L ( lâu chủ): Các huynh đệ, tui cùng thân thể của tui gặp mặt, bên trong quả nhiên là tình địch của tui! Nhưng mà xác nhận cũng đã xác nhận, kế tiếp nên làm cái gì bây giờ, tui một chút manh mối cũng không có, bước tiếp theo nên làm gì, có huynh đệ nào ra chủ ý được không?
Thời điểm này còn sớm, chỉ chốc lát sau liền có mấy câu trả lời mới.
23L: Bài gì thế này, như thế nào còn có loại bài viết này, trời ạ học sinh tiểu học bịa chuyện xưa sao?
24L: Nha, lâu chủ thế mà còn đổi mới, tui còn tưởng rằng không có kế tiếp nữa chứ. Nhanh như vậy liền cùng tình địch gặp mặt, cảm tưởng thế nào, cùng thân thể của mình gặp mặt sẽ không có loại cảm giác quái quái sao ww
25L: Nghĩ thoáng chút, xác nhận là trao đổi chính là tốt nhất, còn hơn so với ông phát hiện thân thể của mình đã bị hoả táng tốt hơn đi? Có thể tưởng tượng một chút là khả năng gì dẫn tới các người trao đổi không?
26L: Tới rồi tới rồi, ngồi xổm đổi mới! Ta nói lâu chủ ông ở đâu cùng tình địch ông gặp mặt vậy.
27L ( lâu chủ): Ách, chính là một buổi gặp mặt, chúng ta đều tham gia, hiện tại đôi ta còn ở một phòng đó. Không thể tưởng được là vì cái gì sẽ đổi a, chính là không thể tưởng được mới sốt ruột a!
28L: Một phòng, sẽ không đánh nhau chứ?
29L: Cậu cùng tình địch cậu có quen hay không a, không thân nói người khác thoạt nhìn có thể hay không giống bị đoạt xá a ha ha ha.
30L: Có cái cách nói này không biết lâu chủ có nghe qua chưa, ông xem qua phim truyền hình sao? Phim truyền hình thường xuyên có kiểu đoạn, khả năng thân mật tiếp xúc sẽ dẫn tới loại sự tình thần kỳ như này phát sinh! Thật sự không có biện pháp có thể thử xem xem?
31L: Cùng tình địch thân mật tiếp xúc sao? Muốn nhìn thử, lâu chủ có thể phát sóng trực tiếp không?
32L ( lâu chủ): Tui cùng anh ta nắm tay mặt thân mật tiếp xúc tính không?
33L: Ông đang nói đùa sao, tất nhiên là không có khả năng tính nha!
34L: Ít nhất tthì hôn một cái... thế là được rồi. Nhưng nếu muốn thay đổi thân thể của mình, vậy thì phải dốc hết toàn lực, ôm một cái hay âu yếm gì đó, dù sao cũng phải thử xem đi, trong TV không đều diễn như vậy sao, thật sự không được thì hôn thôi, xá không hài tử bộ không lang* a!
*Ai biết cái này là gì ko.
34L: Ha ha ha ha ha ha ha ha lầu trên.
35L ( lâu chủ):...... Tui sẽ cân nhắc một chút đi.
36L: Không phải đâu, lâu chủ thật sự chuẩn bị làm theo hả? Tui đây ở chỗ này cắm mắt ngồi xổm chờ cái tiếp theo!
37L: Cắm mắt
38L: Cắm mắt
......
Lâm An Thời đóng lại di động, vốn dĩ cơn buồn ngủ không nhiều lắm, hiện tại đã bị quét không còn một mảnh.
Xoay người ngồi dậy, nhìn phương hướng Tạ Tấn trong chốc lát, Lâm An Thời nằm trở lại, đưa lưng về phía giường Tạ Tấn, kéo chăn bịt kín đầu, thấp giọng mắng một câu: "...... Thao*."
*Là Đ* trong tiếng việt á, mà dich ra thì thô quá nên tui quyết định giữ nguyên.
Cái giá của việc nửa đêm dạo diễn đàn chính là lúc mặt trời vừa mới thó đầu ra Lâm An Thời mới miễn cưỡng nhắm mắt lại.
Kéo dài tới 9 giờ mới rời giường, Tạ Tấn đã không còn ở trong phòng.
Lâm An Thời nhắm hai mắt chuyển tiến vào phòng vệ sinh, cái xác không hồn đánh răng rửa mặt, thời điểm ra WC còn cùng cái cửa tới tiếp xúc thân mật.
"Phanh" mà một tiếng, Lâm An Thời hít ngược một hơi khí lạnh, che lại trán cong lưng đi.
Tạ Tấn vào cửa, nhìn thấy bộ dáng chính mình như vậy.
Tạ Tấn:......
Lướt qua cậu, Tạ Tấn đi đến bên cạnh bàn, đem đồ vật xách theo bỏ xuống.
"Tôi hẳn là đã nói với cậu là tôi không có thể thức qua đêm."
Thấy anh trở về, Lâm An Thời chạy nhanh bỏ xuống cái tay ôm đầu, căng da đầu nghẹn ra một tiếng hừ: "Anh không thể thức đêm cùng tui có quan hệ gì? Hơn nữa ai nói tui thức đêm, cẩn thận tui kiện anh tội phỉ báng đó."
Tạ Tấn nhìn cậu thật sâu một cái, cũng không nói tiếp cái đề tài này, mà là đem túi mới vừa buông mở ra, lấy ra một đám hộp đồ ăn tới.
"Đồ ăn sáng, ăn xong xuống lầu, Tiểu Đường cùng stylist chờ cậu rất lâu rồi."
Nhắc tới đồ ăn sáng, Lâm An Thời không tự chủ được nghĩ đến lúc trước Tiểu Đường mang cho cậu ăn "Bữa tiệc toàn rau", tên chó này có lòng tốt như vậy, còn mang cho cậu đồ ăn sáng?
Nửa tin nửa ngờ mà ở bên cạnh bàn ngồi xuống, Lâm An Thời nuốt nước miếng một cái, thật cẩn thận mở hộp cơm ra.
—— là đồ chiên.
—— thậm chí còn có cháo thịt nữa.
Lâm An Thời lặng lẽ ngắm liếc mắt Tạ Tấn đi dọn đồ vật một cái, không được tự nhiên mà khụ một tiếng: "Cái đó, cảm ơn a."
Động tác trên tay Tạ Tấn dừng lại một chút, sau đó liền khôi phục như thường.
-
Biết phải làm việc, Lâm An Thời ăn cũng rất nhanh, từ ăn cơm đến dọn dẹp đồ vật xong thì xuống lầu tổng cộng cũng dùng hơn mười phút.
Đang lúc cậu chuẩn bị mỉm cười nghênh đón Tiểu Đường mở ra một ngày mới hoàn toàn, nhưng hiện thực cho cậu một đòn cảnh cáo.
Tiểu Đường mở cửa sau, lúc nhìn thấy cậu trong nháy mắt đôi mắt trừng đến muốn lòi ra, sau đó trực tiếp khóc, nước mắt lạch cạch lạch cạch mà rớt.
"Anh Tấn, anh đây là......"
Lâm An Thời không hiểu ra sao.
Nhà tạo mẫu mệt tâm mà đưa cho cậu một cái gương.
Lâm An Thời tiếp nhận nhìn thoáng qua.
Lâm An Thời:......
Người trong gương tuy rằng vẫn là mặt quen thuộc, ngũ quan quen thuộc, nhưng hai đường xanh đen phía dưới đôi mắt đến mức người ta không thể bỏ qua được.
Đặc biệt Tạ Tấn sinh ra trắng vô cùng, càng nhấn mạnh rõ ràng hơn.
Lâm An Thời liền hiểu ra, nguyên lai Tạ Tấn nói không thể thức đêm chính là cái không thể thức đêm này.
Trách không được biểu tình kia của anh ta.
Cậu có điểm xin lỗi mà đem gương đưa lại cho nhà tạo mẫu, thẹn thùng mà cười cười.
"Cái đó, làm phiền rồi."
Ngón tay nhà tạo mẫu tung bay bận rộn không thôi, Tiểu Đường nắm chặt hết thảy thời gian cùng Lâm An Thời thu xếp lịch trình quay.
"Hôm nay là ngày đầu tiên chính thức bắt đầu thu hình, giữa trưa 12 giờ đến buổi chiều 7 giờ là thời gian dự định thu hình, nội dung chính là chấm điểm cùng khách mời bình thường ấn tượng hợp tác tiến hành một ít hạng mục linh tinh, nhưng là bởi vì chúng ta ngày hôm qua đều gặp qua, cho nên cái ấn tượng đầu tiên này liền không có chân thật như vậy, có điều anh Tấn anh cũng không cần quá lo lắng, ngày hôm qua biểu hiện của anh kỳ thật... cũng không tệ.
Sau đó buổi tối 7 giờ sẽ có một tổ chức khách mời khác cũng tham dự buổi chào mừng nhỏ, vì ban ngày thu làm tổng kết, đến lúc đó sẽ lại lần nữa mở ra phát sóng trực tiếp, để tiết lộ một số nội dung theo kiểu không kịch bản, trong lúc đó sẽ yêu cầu mỗi vị khách mời biểu diễn một tiết mục nhỏ, sau đó thì không có gì nữa."
Lâm An Thời nghe được cẩn thận: "Được, tôi biết rồi."
Nhà tạo mẫu có điểm muốn nói lại thôi.
"Tạ lão sư......"
"A? Làm sao vậy?"
Nhà tạo mẫu thở dài, dùng cọ trang điểm chỉ chỉ vào gương. Lâm An Thời giương mắt xem, liền hiểu ngụ ý của anh ta.
Tuy rằng không thể nói hoàn toàn che không được, chỉ có thể nói che cùng không che giống nhau.
Làn da của Tạ Tấn rất tốt, cho nên đồ trang điểm bình thường cũng là thanh thoáng, rất ít mỹ phẩm có độ che phủ mạnh. Lúc này chỉ có thể dùng kem nền có khả năng che khuyết điểm cao.
Kết quả chính là giấu đầu lòi đuôi.
Lâm An Thời cũng không nghĩ tới thức đêm lại nguy hại lớn như vậy, phải biết rằng cậu chính là cái loại người thức trắng hai đêm cũng còn có thể tung tăng nhảy nhót a.
Dừng một chút, Lâm An Thời nhìn về phía nhà tạo mẫu: "Bằng không, chúng ta trang điểm đặc biệt đi."
Tiểu Đường sợ hãi: "Hôm nay chính một buổi ghi hình đó!!"
Lâm An Thời nhìn cô một cái: "Cô thật đúng là tính để cho anh cô mang bạn gái trở về sao? Không sợ Uông tỷ hả?"
Tiểu Đường: "...... Em không phải, em không có."
Lâm An Thời vỗ vỗ tay nhà tạo mẫu, cười nói: "Yên tâm đi, chấm điểm cái gì đều là thứ yếu, cái trang điểm này có thể lọt vào vòng trong sao, lưu lại gánh nặng cho ' Tạ Tấn ', cô chỉ lo cái này là được."
TraCucDuaLeo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.