Tinh Giới

Chương 88: Quảng trường hỗn loạn

Không Thần

05/11/2014

Một đường chạy chầm chậm mà đi tới, khoảng cách một km cũng đủ làm cho hô hấp của Lâm Thiên dồn dập một chút!

Tường Thành màu đen, cửa thành màu máu khiến cho hắn có cảm giác không thoải mái hơi chút áp lực, đứng trước cổng thành cao ba bốn mươi thước khiến hắn cảm thấy mình thật nhỏ bé! “Sinh tử do mệnh, cường giả vi tôn!” Hai thanh đại đao màu máu được cắm vào hai bên có khắc hai dòng chữ đen to đùng, những chữ này cùng chữ trung quốc không khác biệt lắm, Lâm Thiên có được tiểu linh nên phương diện ngôn ngữ hoàn toàn không lo lắng!

Ở giữa cổng thành là một cửa lớn hai bên là hai cửa phụ cao tầm ba bốn mét, bình thường ra vào đều đi ở cửa phụ mà thôi!

“Huynh đệ, ngươi rất lạ mặt à!” Người mặt thẹo canh cổng cười nói, nhưng Lâm Thiên đã nhìn ra nụ cười giả lả kia, không mặn không nhạt nói: “Sinh Tử thành rộng lớn như thế nếu ngươi biết hết mọi người thì chắc không cần phải ở đây canh cổng nhỉ?” Sắc mặt người kia lúc xanh lúc đỏ chuyện canh cổng này thật sự cũng không vinh quang gì cho lắm!

Mặc kệ người mặt thẹo kia. Lâm Thiên vào thành cảm nhận được khắp nơi đều có sát khí, ý chí chiến đấu trong người hắn đột nhiên được thắp lên, loại tình huống này có chút khác thường, bình thường hắn đều có thể khống chế rất tốt chiến ý của mình và đồng thời luôn điềm tĩnh trước mọi vấn đế!

“Tiểu Linh, đây là như thế nào vậy? Vì cái gì chiến ý của ta đột nhiên mãnh liệt như thế”

“Chủ nhân, thứ nhất đấy là do hoàn cảnh nơi này ảnh hưởng tới ngài, thứ hai là do sức mạnh của ngài tăng lên quá nhanh nên có chút không thể khống chế!” Tiểu Linh nói. Lâm Thiên gật đầu chỉ cần biết nguyên nhân là tốt rồi:

“Bao lâu nữa thì ta mới có thể khống chế được sức mạnh này?”

“Nếu chủ nhân không làm cái gì cả thì kể cả ở đây 10 ngày nửa tháng cũng không được, còn nếu mà rèn luyện thì tầm 3-4 ngày còn chiến đấu chắc tầm 1-2 ngày thôi, ngài càng vận dụng sức mạnh thì càng nhanh thích ứng!”

“Aizz, ta cũng không phải là người tự nhiên gây chuyện linh tinh nhưng vì thích ứng với sức mạnh thì không thể không làm ít chuyện rồi, Tiểu Linh ở đây có nhiều vũ khí công nghệ cao không? Nếu mà lỡ bị thương thì lại khổ!” Lâm Thiên nói.

“Hì hì, chủ nhân à, vậy thì ta chỉ có thể chúc ngươi may mắn rồi, tuy Sinh Tử thành có rất ít loại vũ khí này nhưng không phải không có nhưng mà thường là nằm trong tay của các thế lực lớn, chủ nhân ngài nên tìm kẻ dễ bắt nạt thì hơn!”

“Lời này của ngài cỏ vẻ hơi ngu ngốc rồi, ngài có biết con người có một câu là ở nơi nào có con người thì ở đó có tranh chấp, nên có thế lực rất là bình thường, Sinh Tử Thành cũng không ngoại lệ, ở đây có tứ vương, phân biệt là đông tây nam bắc vương luôn, tứ vương này chiếm tầm 80% Sinh Tử Thành, cò lại là các tiểu thế lực khác chiếm cứ, còn nơi chúng ta đang đứng là địa bàn của đông vương, ở đây thì tốt nhất là không nên gây chuyện, đi dọc theo đây rồi rẽ trái thêm ba con phố nơi đó có một ít tiểu thế lực nên là một địa phương tốt để gây chuyện!”

Lâm Thiên gật gật đầu, nếu nơi này là địa bàn của một trong tứ vương tất nhiên là không thể gây chuyện, bằng thực lực này của hắn còn chưa đủ chống lại bọn chúng, huống chi còn thêm vũ khí công nghệ cao.

Khu phố mà đông vương quản lí thật rất tốt, nếu không phải trên đường có một nhóm người mang theo vũ khí cộng thêm sát khí, thì Lâm Thiên còn tưởng đây chỉ là một thành thị bình thường!

"Chủ nhân, đề nghị ngươi đem sát khí bộc phát ra, nói cách khác, để cho người khác không nghĩ ngươi dễ bị bắt nạt!" Tiểu Linh ở trong đầu Lâm Thiên nói.



Lâm Thiên khóe miệng hơi hơi giương lên:"Vậy làm cho bọn họ tưởng dễ bắt nạt, đến lúc có người tự động tìm tới cửa, không phải rất tốt sao?!"

"A, chủ nhân, ngươi thật sự là rất xấu rồi!" Tiểu Linh hì hì cười nói. Lâm Thiên không nói gì, hắn cũng không tin Tiểu Linh không biết, cố ý làm cho hắn nói ra, sau đó lại cười nhạo một phen, phỏng chừng đó mới là mục đích của Tiểu Linh!

Lâm Thiên đi phía trước, phía sau có tầm mười mấy người âm thầm đi theo, hắn đi chậm chậm về phía quảng trường mà tiểu linh nói, đối với bọn kia thì thật là tốt, ở đây họ không dám ra tay tuy nhiên đến Hỗn Loạn quảng trường không phải mặc bọn họ xử lí dê béo này sao.

À thậm chí còn vài tên biến thái còn nghĩ đến “cúc hoa” của Lâm Thiên nữa!

Lâm Thiên còn không biết mấy người kia có chủ ý biến thái như thế, nếu mà thật sự biết thì chắc là chưa cần đến Quảng Trường Hỗn Loạn thì hắn đã xoay người liều mạng cùng bọn họ rồi!

Một lát sau thì hắn đã đến nơi, bọn người kia nhìn hắn cũng giống như nhìn một cái đùi gà thơm ngon di động, muốn lập tức cầm đao ra mà xe thịt thôi!

"Các vị, không biết các ngươi theo tại hạ lâu như vậy là muốn làm gì?" Lâm Thiên đột nhiên xoay người âm thanh lạnh lùng nói.

."Làm gì?" Một đại hán đầu trọc cười ha ha,"Ngươi da ngon thịt thơm như thế, đương nhiên là làm ngươi rồi, đã lâu không chơi đùa mặt hàng cực phẩm như vậy, quả thực là rất nhớ a!”

Lâm Thiên trong lòng chỉ thấy một mảnh bực bội mắng to: “Cmn lũ biến thái, ông nội các ngươi hôm nay không dạy dỗ các ngươi thì sẽ không mang họ Lâm!”

“Chơi, haha chơi luôn chúng ta có thể chơi lẫn nhau luôn!” Tên trọc đầu kia không thèm để ý đến lời của Lâm Thiên, vì nhìn trên người hắn ngay cả sát khí cũng không có thì sao có thể là cao thủ được.

Chiến ý vừa được thắp lên, Lâm Thiên ngay lập tức động thân, cấp tốc dùng tay hướng ngay tên đầu trọc kia mà tới, tên kia hiển nhiên cũng không phải kẻ đơn giản, ngay lập tức giơ cánh tay trái lên nhanh chóng định cản Lâm Thiên lại!

"A!" Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, cánh tay trái của tên đầu trọc kia bị Lâm Thiên dùng đao chém xuống, cánh tay trái lập tức bay lên, làm mọi người là sợ ngây người ra, đây là người mà họ cho rằng là dê béo đây hay sao? Thế nào lại vừa ra tay đã tàn nhẫn như vậy?!

Việc dùng đao giết người, chặt tay, chân người khác họ đã làm không ít, nhưng sự nhanh chóng và quyết tuyệt kia thì tuyệt đối rất khó, đây không phải là người bình thường có thể làm được

“Mẹ nó, mọi người cùng lên đi, nếu không đừng nghĩ tới sống sót!” Một kẻ đột nhiên hét lớn một tiếng



“Xông lên cho ta” Tên trọc đầu kia cũng rất kiên cường tuy rằng rất đau đớn nhưng cũng cắn răng rút đao phóng nhanh về phía Lâm Thiên!

Lâm Thiên dùng chân phát động Lăng Ba Vi Bộ, cánh tay nhiễm máu dùng chưởng hướng về cổ tay của đại hán trọc đầu, “Răng rắc!” Một tiếng vụn vỡ thanh thúy vang lên, xương cốt người kia đã bị Lâm Thiên làm vỡ nát!

Đối với lực lượng của mình hiện nay thì hắn đã bắt đầu có chút nhận thực rồi, quả thực rất mạnh mẽ rồi.

Xương tay bị vỡ nát, thanh đao của ten kia nhanh chóng rơi xuống, do lúc đầu hắn nói những lời ghê tởm khiến Lâm Thiên ức chế ngay lập tức vung chân phải lên đá ngay vào chân giữa của tên đại hán đầu trọc một tiếng hét kinh thiên động địa vang lên, hắn nằm xuống lăn lộn thê thảm trên mặt đất!

Xung quanh mọi người đều phát lạnh, có người theo bản năng che giữa hai chân lại! Tay phải dính đầy máu, Lâm Thiên thấy chán ghét rủ rủ cánh tay, lại vọt lên xé cái áo của một thanh niên mặc đồ trắng đứng đó không xa để lau tay, khi hắn động thủ mọi người đều không có ai dám bước lên ngăn cản!

“Tới đi chứ, lá gan của các ngươi chẳng lẽ chỉ nhỏ như vậy hay sao?! Lâm Thiên cười lạnh hạ thủ đối với người kế tiếp lần này ra tay nhẹ hơn một chút, dù sao đây cũng chỉ là cố gắng tập khống chế sức mạnh của của mình nếu mà giết chết thì lại không có đối tượng để thử sức rồi! Đối với việc khống chế sức mạnh, khống chế để sao cho có sát thương mạnh nhất là một mặt đồng thời khống chế làm sao cho người khác không bị thương cũng là một mặt!

Sử dụng Lăng ba vi bộ đi qua tất cả hơn mười người mà đi qua cũng đều để lại cho một quyền làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng đau đớn nhưng cũng sẽ không tổn thương quá lớn!”

“Cmn, tiểu tử này chơi ác chúng ta quá, xem đao của ta đây!”

Một tên da đen hét lớn cầm một thanh đao nhọn nhướng Lâm Thiên đâm tới!

Trận chiến cứ như vậy diễn ra, thời gian trôi qua, Lâm Thiên cũng chậm rãi thíc ứng sức mạnh của mình, lúc xuất thủ sẽ sạch sẽ và lưu loát hơn.

Chiến cuộc như vậy không thể không khiến cho mọi người chú ý được, bởi vì nhóm bên kia có tới mười người mà lại có cầm theo vũ khí nữa thế mà đã bị thanh niên lạ mặt trước mặt nhanh chóng hạ gục mà có vẻ rất nhàn nhã có cảm giác như đang tập luyện chứ không phải là chiến đấu sinh tử!

“Giết hết tất cả, nơi này là Quảng Trường Hỗn Loạn là địa bàn của Hổ Đầu bang chúng ta!”

Đột nhiên có tầm hai mươi tên cầm đao chạy tới gào lên.

“Không biết xấu hổ,nơi đây từ lúc nào trở thành địa bàn của Hổ Đầu bang, nơi này chính là địa bàn của Độc Xà bang chúng ta!” Xa xa lại có tầm hai mươi tên cầm đao khác xông tới!

“Xem ra các ngươi đã không còn tác dụng!” Lâm Thiên lạnh lung nhìn những tên đang nằm rên rĩ dưới đất, bọn chúng ngay cả cãi lại cũng không có.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook