Chương 4: Chương IV – Khuynh Bạc Nhi Nữ
Tuyen Pham
27/05/2023
...Chương IV – Khuynh Bạc Nhi Nữ...
Ba ngày sau
EEEE…EEEE
EEEE…EEEE
Cách…Cạch..
Thái Gia
Cánh cửa phòng của Tiểu Ly chợt chậm rãi hé ra, sau khe hở đó là một gương mặt vốn xinh đẹp thanh tú, đầy sắc xuân khiến người thanh niên nào cũng ước ao. Giờ đây chỉ trải qua ba ngày ngắn ngủi, gương mặt nhỏ nhắn ấy đã tiều tuỵ đi rất nhiều.
Thái Gia nhìn thấy sự mệt mỏi rõ rệt đang hiện ra trên gương mặt trắng bệch của Tiểu Ly không khỏi một trận đau nhói trong lòng. Tay khẽ chạm cửa đẩy nhẹ vào cùng chân bước đến, Thái Gia sau khi vào trong không hết mấy lần thở dài trầm mặt đi đến giường của Tiểu Ly ngồi xuống rồi ra hiệu cho đứa cháu nhỏ ngồi cạnh mình. Tiểu Ly hiểu ý tứ cũng chậm rãi đóng lại cánh cửa rồi về chỗ ngồi cạnh Thái Gia. Giọng Thái Gia cất lên đầy tâm tư nỗi lòng:
Cháu nhỏ, con đã thấy sao rồi?
Chuyện còn trẻ, lão bà ta cũng đã trải qua cả. Có những chuyện ta cũng không muốn nói những lời vô nghĩa.
Nhưng ta tin Tiểu Ly của ta là một người đủ thông minh, đủ sáng suốt. Vì vậy mà những chuyện này thông suốt sẽ nhanh thôi.
Ánh mắt Tiểu Ly vốn vô hồn liền trở nên ngưng trọng, hai khoé mi bắt đầu xuất hiện một chút lệ động mi. Thái Gia hiểu được liền ôm lấy đứa nhỏ trước mặt mình một cách ấm áp. Ở trong vòng tay ấm áp của Thái Gia, Tiểu Ly cuối cùng cũng chịu lên tiếng:
Con biết là con cùng cậu ấy sẽ không thể có kết quả tốt dù cho có như thế nào đi nữa.
Ngày đó khi con cần thay tuỷ, lúc nguy cấp cậu ấy lại chính là người có tuỷ tương ứng với con, không màn dù có là hậu quả gì cậu ấy cũng sẵn sàng.
Mặc dù biết cha và ông nội nhất định sẽ không bạc đãi cậu ấy, nhưng con cũng không ôm nhiều hy vọng thành đôi. Cách biệt thân phận thật sự khiến trái tim và lý trí con mệt mỏi.
Năm năm trôi qua, quả thật quá dài. Mặc dù, kết quả con đã biết trước không thể nhưng mà …
Nói đến đây, Tiểu Ly bật oà khóc như một đứa trẻ ba tuổi đang bị ba mẹ rầy la muốn tìm bà để che chở. Hai tay Thái Gia vẫn cứ nhẹ nhàng vỗ về trên tấm lưng mềm mại ấy từng lần một.
Tiểu Ly à, nếu con đã biết trước kết quả không thể thì bây giờ cũng nên buông bỏ thôi.
Sau lời nói của Thái Gia, Tiểu Ly vẫn không cử động hay đáp lời nhưng âm thanh thút thít đã dần tắt đi. Một lúc sau, mạnh mẽ ngồi dậy – Tiểu Ly nhìn Thái Gia rồi nở một nụ cười gượng gạo trên đôi môi mềm mại đỏ hồng.
Thái Gia, người yên tâm con sẽ không đau buồn nữa. Thứ con mong muốn là có thể gặp lại cậu ấy để nói lời từ biệt mà con vẫn chưa thể trước khi rời xa.
Bất quá bây giờ cậu ấy đã có gia đình, chắc là cha và ông nội cũng đã chu cấp thoả đáng cho cậu ấy. Như vậy xem như con cũng có thể trút được gánh nặng trong lòng bấy lâu nay.
Dù sao với con, chuyện quan trọng vẫn là tương lai lâu dài của gia thế họ Phạm chúng ta.
Buồn cũng đã mấy ngày, con cũng đã có thể thông suốt.
Thái Gia, chuyện được giao phó người hãy nói cho con nghe đi.
Thái Gia nhìn thẳng vào mắt của Tiểu Ly trong lòng có chút tiếc nuối cho thân phận, bối cảnh của đứa cháu không huyết mà như nhất mạch này. Vì là đại tiểu thư của một gia thế hùng mạnh làm sao có thể tự do chọn cho mình một cuộc sống như bao người khác. Thở dài một tiếng, Thái Gia khàn khàn trầm giọng nói:
Tiểu nha đầu, đừng cố gắng quá mức. Cảm xúc không phải thứ nên dồn nén giống như áp suất không nên lắp tràn không gian cho phép. Đến một lúc nào đó cũng không thể gánh nổi.
Thời gian sắp tới sẽ rất là khó khăn, trên dưới gia thế họ Phạm tại Trung Lưu này không đồng lòng giống như ta nghĩ. Vì để trấn áp họ, con phải chuẩn bị cơ thể toàn vẹn tốt nhất.
Cho nên bây giờ con hãy dùng một ngày nữa để nghỉ ngơi. Sáng ngày mai ta sẽ giảng thuyết một lần cho con nghe về mục đích của chúng ta.
Con thấy thế nào?
Hít thở thật sâu, Tiểu Ly nhìn Thái Gia chậm rãi nói:
Tất cả cứ nghe theo Thái Gia sắp xếp.
Nhìn thấy Thái Gia đứng lên, Tiểu Ly cũng đưa cánh tay đưa đến hỗ trợ người. Sau khi rời khỏi phòng Tiểu Ly, Thái Gia cùng người hầu đi đến cửa lớn. Nhìn vệ sĩ đứng gác, Thái Gia phân phó:
Chọn ra ít hậu vệ xuất sắc nhất, một ít ở lại đây trong chừng tiểu thư. Số còn lại chuẩn bị theo ta đến Tinh Gia dinh thự một chuyến.
Tên vệ sĩ nhận lệnh từ Thái Gia xong liền cuối đầu bước lùi mấy bước rồi rời đi nhanh chóng chuẩn bị.
Thái Gia, xe đã chuẩn bị xong có thể khởi hành rồi.
Không mất quá nhiều thời gian, Thái Gia cũng gật đầu cùng chút táng thưởng vệ sĩ ở Trung Lưu. Sau khi đoàn xe của Thái Gia di chuyển liên tục suốt 4 tiếng đồng hồ thì cũng đã dừng lại trước một dinh thự. Nhìn vào cánh cổng cao to cùng những bức từng đồ sộ, Thái Gia không khỏi cười trừ thì thầm:
Đúng là có khí thế của Nhất Lưu, chỉ tiếc không biết tại sao Tinh Gia – Nhất Lưu lại chọn rút lui xuống Nhị Lưu gia thế thật khiến người ta khó hiểu.
Tiểu Ngạn ấn chuông, chúng ta chuẩn bị thăm hỏi gia chủ.
Dạ Thái Gia.
Chương mới sẽ được cập nhật vào lúc 18:30 hằng ngày, hãy đón xem ủng hộ mình nha
Ba ngày sau
EEEE…EEEE
EEEE…EEEE
Cách…Cạch..
Thái Gia
Cánh cửa phòng của Tiểu Ly chợt chậm rãi hé ra, sau khe hở đó là một gương mặt vốn xinh đẹp thanh tú, đầy sắc xuân khiến người thanh niên nào cũng ước ao. Giờ đây chỉ trải qua ba ngày ngắn ngủi, gương mặt nhỏ nhắn ấy đã tiều tuỵ đi rất nhiều.
Thái Gia nhìn thấy sự mệt mỏi rõ rệt đang hiện ra trên gương mặt trắng bệch của Tiểu Ly không khỏi một trận đau nhói trong lòng. Tay khẽ chạm cửa đẩy nhẹ vào cùng chân bước đến, Thái Gia sau khi vào trong không hết mấy lần thở dài trầm mặt đi đến giường của Tiểu Ly ngồi xuống rồi ra hiệu cho đứa cháu nhỏ ngồi cạnh mình. Tiểu Ly hiểu ý tứ cũng chậm rãi đóng lại cánh cửa rồi về chỗ ngồi cạnh Thái Gia. Giọng Thái Gia cất lên đầy tâm tư nỗi lòng:
Cháu nhỏ, con đã thấy sao rồi?
Chuyện còn trẻ, lão bà ta cũng đã trải qua cả. Có những chuyện ta cũng không muốn nói những lời vô nghĩa.
Nhưng ta tin Tiểu Ly của ta là một người đủ thông minh, đủ sáng suốt. Vì vậy mà những chuyện này thông suốt sẽ nhanh thôi.
Ánh mắt Tiểu Ly vốn vô hồn liền trở nên ngưng trọng, hai khoé mi bắt đầu xuất hiện một chút lệ động mi. Thái Gia hiểu được liền ôm lấy đứa nhỏ trước mặt mình một cách ấm áp. Ở trong vòng tay ấm áp của Thái Gia, Tiểu Ly cuối cùng cũng chịu lên tiếng:
Con biết là con cùng cậu ấy sẽ không thể có kết quả tốt dù cho có như thế nào đi nữa.
Ngày đó khi con cần thay tuỷ, lúc nguy cấp cậu ấy lại chính là người có tuỷ tương ứng với con, không màn dù có là hậu quả gì cậu ấy cũng sẵn sàng.
Mặc dù biết cha và ông nội nhất định sẽ không bạc đãi cậu ấy, nhưng con cũng không ôm nhiều hy vọng thành đôi. Cách biệt thân phận thật sự khiến trái tim và lý trí con mệt mỏi.
Năm năm trôi qua, quả thật quá dài. Mặc dù, kết quả con đã biết trước không thể nhưng mà …
Nói đến đây, Tiểu Ly bật oà khóc như một đứa trẻ ba tuổi đang bị ba mẹ rầy la muốn tìm bà để che chở. Hai tay Thái Gia vẫn cứ nhẹ nhàng vỗ về trên tấm lưng mềm mại ấy từng lần một.
Tiểu Ly à, nếu con đã biết trước kết quả không thể thì bây giờ cũng nên buông bỏ thôi.
Sau lời nói của Thái Gia, Tiểu Ly vẫn không cử động hay đáp lời nhưng âm thanh thút thít đã dần tắt đi. Một lúc sau, mạnh mẽ ngồi dậy – Tiểu Ly nhìn Thái Gia rồi nở một nụ cười gượng gạo trên đôi môi mềm mại đỏ hồng.
Thái Gia, người yên tâm con sẽ không đau buồn nữa. Thứ con mong muốn là có thể gặp lại cậu ấy để nói lời từ biệt mà con vẫn chưa thể trước khi rời xa.
Bất quá bây giờ cậu ấy đã có gia đình, chắc là cha và ông nội cũng đã chu cấp thoả đáng cho cậu ấy. Như vậy xem như con cũng có thể trút được gánh nặng trong lòng bấy lâu nay.
Dù sao với con, chuyện quan trọng vẫn là tương lai lâu dài của gia thế họ Phạm chúng ta.
Buồn cũng đã mấy ngày, con cũng đã có thể thông suốt.
Thái Gia, chuyện được giao phó người hãy nói cho con nghe đi.
Thái Gia nhìn thẳng vào mắt của Tiểu Ly trong lòng có chút tiếc nuối cho thân phận, bối cảnh của đứa cháu không huyết mà như nhất mạch này. Vì là đại tiểu thư của một gia thế hùng mạnh làm sao có thể tự do chọn cho mình một cuộc sống như bao người khác. Thở dài một tiếng, Thái Gia khàn khàn trầm giọng nói:
Tiểu nha đầu, đừng cố gắng quá mức. Cảm xúc không phải thứ nên dồn nén giống như áp suất không nên lắp tràn không gian cho phép. Đến một lúc nào đó cũng không thể gánh nổi.
Thời gian sắp tới sẽ rất là khó khăn, trên dưới gia thế họ Phạm tại Trung Lưu này không đồng lòng giống như ta nghĩ. Vì để trấn áp họ, con phải chuẩn bị cơ thể toàn vẹn tốt nhất.
Cho nên bây giờ con hãy dùng một ngày nữa để nghỉ ngơi. Sáng ngày mai ta sẽ giảng thuyết một lần cho con nghe về mục đích của chúng ta.
Con thấy thế nào?
Hít thở thật sâu, Tiểu Ly nhìn Thái Gia chậm rãi nói:
Tất cả cứ nghe theo Thái Gia sắp xếp.
Nhìn thấy Thái Gia đứng lên, Tiểu Ly cũng đưa cánh tay đưa đến hỗ trợ người. Sau khi rời khỏi phòng Tiểu Ly, Thái Gia cùng người hầu đi đến cửa lớn. Nhìn vệ sĩ đứng gác, Thái Gia phân phó:
Chọn ra ít hậu vệ xuất sắc nhất, một ít ở lại đây trong chừng tiểu thư. Số còn lại chuẩn bị theo ta đến Tinh Gia dinh thự một chuyến.
Tên vệ sĩ nhận lệnh từ Thái Gia xong liền cuối đầu bước lùi mấy bước rồi rời đi nhanh chóng chuẩn bị.
Thái Gia, xe đã chuẩn bị xong có thể khởi hành rồi.
Không mất quá nhiều thời gian, Thái Gia cũng gật đầu cùng chút táng thưởng vệ sĩ ở Trung Lưu. Sau khi đoàn xe của Thái Gia di chuyển liên tục suốt 4 tiếng đồng hồ thì cũng đã dừng lại trước một dinh thự. Nhìn vào cánh cổng cao to cùng những bức từng đồ sộ, Thái Gia không khỏi cười trừ thì thầm:
Đúng là có khí thế của Nhất Lưu, chỉ tiếc không biết tại sao Tinh Gia – Nhất Lưu lại chọn rút lui xuống Nhị Lưu gia thế thật khiến người ta khó hiểu.
Tiểu Ngạn ấn chuông, chúng ta chuẩn bị thăm hỏi gia chủ.
Dạ Thái Gia.
Chương mới sẽ được cập nhật vào lúc 18:30 hằng ngày, hãy đón xem ủng hộ mình nha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.