Chương 145: Lối cũ ta về (5)
La Ni
28/03/2013
" Ngừng lại, chờ lệnh." Thuyền trưởng Aristide ra lệnh.
"Nghe rõ! thuyền trưởng, ngừng lại."
Thái không mẫu hạm tốc độ cao Người Giải Phóng chậm rãi đứng giữa một vòng xoáy tinh vân màu đỏ nhạt, đám tinh vân này không quá dày đặc, phạm vi cũng không lớn, chỉ có thể che chắn một cách đơn giản nhất, nhưng có còn hơn không, xung quanh thiên hà này, ngoại trừ vài thứ linh tinh, không có chỗ nào để che dấu tốt, ngay cả một bãi đá có đủ lớn để che được một khu trục hạm cũng không có.
"Thiếu tá, dừng tàu lại trong đám tinh vân đợi lệnh, đám tinh vân tại thiên hà cũng tương đối bắt mắt, cho dù dùng mắt thường cũng không khó thấy, nếu lạc đường không tìm thấy đường về tàu cũng đừng phàn nàn chúng ta nấp quá kỹ." Thuyền trưởng Aristide thể hiện một bộ mặt nghiêm túc nói.
"Sẽ không có đâu, thuyền trưởng." Thụy Sâm đối với chuyện này cũng chỉ miễn cưỡng cười cười mà thôi, chuyện này đương nhiên là chuyện cười, hệ thống dẫn đường của chiến đấu cơ Tia Chớp còn bắt phi công phải dùng mắt thường tìm đường? Hiện tại là đang thời đại nào chứ?
Hắn hiểu ý của thuyền trưởng Aristide, ông đang cố làm mọi người bớt căng thẳng, bởi vì trước khi bọn họ bắt đầu tiếp cận, phân đội trinh sát của Yaxiliya chỉ huy đã phát hiện một thiết bị theo dõi tự động khác của Đế Quốc.
Chuyện phát hiện chiếc máy này cố nhiên đã giải thích phương hướng bọn họ trinh sát là chính xác, nhưng cũng có ý nghĩa, bọn họ càng lúc càng gần hạm đội Đế Quốc. Mặc dù Yaxiliya hành động rất nhanh, lập tức phá hủy thiết bị theo dõi tự động của Đế Quốc. Nhưng vẫn hơi chậm, trước khi bị phá hủy, nó đã kịp phát ra một bức điện mã hóa cho hạm đội Đế quốc, hôm nay Đế Quốc chắc chắn đã xác nhận chiếc thái không mẫu hạm đang đi về phía bọn họ.
Hạm đội Đế quốc nắm rõ hành động bọn họ như trong lòng bàn tay, Thụy Sâm lại mù tịt về tình huống của đối phương, là hạm đội hay là căn cứ? Quy mô bao nhiêu? Vị trí trước mắt ở nơi nào? Bọn họ áp dụng biện pháp gì đối với tàu Người Giải Phóng đang tiến gần bọn họ? Thụy Sâm hoàn toàn không hề hay biết. Điều này làm cho anh cảm thấy lo sợ bất an.
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Những lời này rất kinh điển, nhưng trước mắt biết địch biết ta lại chính là hạm đội Đế quốc mà không phải các anh, thật sự có một chút không hay, không, phải nói là rất không hay, nhưng nếu hôm nay rút lui, bỏ qua nhiệm vụ thì là chuyện không thể. Dù sao bọn họ chỉ chạm tới hai thiết bị theo dõi tự động. Thụy Sâm cũng không muốn đeo biệt danh “bị dọa bởi hai thiết bị theo dõi tự động”. Hôm nay anh chỉ có thể tận lực an bài trong phạm vi năng lực của mình, nhanh chóng phát hiện Hạm đội Đế quốc hoặc cổng siêu không gian, bảo đảm tàu Người Giải Phóng an toàn, sau đó lui lại.
" Mệnh lệnh tiểu đội trinh sát lập tức cất cánh, dựa theo các khu vực dự định của từng tiểu đội mà cẩn thận trinh sát, nói cho mọi người phải cẩn thận, theo khoảng cách mà chúng ta đã xâm nhập, ta phỏng chừng chúng ta đã sắp đến gần nơi mà chúng ta muốn tìm." Anh trầm giọng ra lệnh.
" Báo cho phi đội yểm hộ chuẩn bị, một khi phát hiện Hạm đội Đế quốc. Vô luận là tiếp ứng tiểu đội trinh sát quay về hay yểm hộ tàu Người Giải Phóng lui lại, đều dùng đến bọn họ." Anh ngẫm nghĩ rồi bổ sung một câu.
" Rõ, thiếu tá."
-------------------------------------------------------
" Đội trưởng. lúc này, chúng ta thật sự có thể chạm trán hạm đội Đế quốc không? Nhìn thiếu tá bố trí, tựa hồ hạm đội Đế quốc cách chúng ta rất gần." Một phi công trẻ tuổi lộ vẻ khẩn trương, ngữ khí có chút chờ mong hỏi Robert Parnell.
" Đó là Thiếu tá chuẩn bị trước những tình huống có thể xãy ra, kết quả tác chiến của chuẩn bị nghênh kích hay bị địch quân đột nhiên tập kích là khác nhau hoàn toàn, còn như Hạm đội Đế quốc, Bob, cho dù lần này không gặp, chúng ta sớm muộn cũng có thể chạm mặt, hơn nữa thời gian sẽ không lâu lắm, làm sao vậy? Rất chờ mong gặp mặt Hạm đội Đế quốc sao?" Robert Parnell kiên nhẫn trả lời, các phi công đội Green của anh lần này đều là người mới, trên cơ bản không có nhiều kinh nghiệm thực tế chiến trường.
" Vâng! Có một chút, chúng ta huấn luyện lâu như vậy, không phải là vì đánh nhau với Hạm đội Đế quốc sao? Tôi cảm thấy quá sốt ruột, không biết lần đầu tiên thực chiến của mình có thể bắn hạ một chiến đấu cơ địch hay không?" Trong mắt viên phi công trẻ tuổi lấp lánh vẻ hưng phấn.
"Bắn hạ? Tôi thấy cậu chuẩn bị bị bắn hạ đi." Robert Parnell nhịn không được mở miệng châm chọc,"Có thể dễ dàng bắn hạ chiến đấu cơ địch như vậy sao? Cậu coi phi công chiến đấu Đế Quốc đều là đồ ngu, tựa như bia tập bắn trong diễn tập và huấn luyện, để mặc cho cậu bắn hay sao? Bọn họ càng muốn thêm một dấu hiệu trên chiến đấu cơ của mình hơn cả cậu, hơn nữa, cậu phải biết rằng, lính mới trên chiến trường như cậu chính là mục tiêu mà chiến đấu cơ địch thích công kích nhất."
"Không cần nghĩ đến bắn hạ địch, mà phải nghĩ làm sao để không bị bắn hạ, làm sao có thể sống sót, đặc biệt là kẻ mới đến chiến trường như cậu." Robert Parnell trịnh trọng thông báo.
" Nhưng, đội trưởng, anh và thiếu tá không phải đã bắn hạ chiến đấu cơ địch tại lần đầu tiên tham gia thực chiến hay sao? Tôi đã đọc ghi chép tác chiến của hai người, nếu tôi nhớ không lầm, anh bắn hạ một chiếc Mèo Địa Ngục, còn thiếu tá lại bắn hạ hai chiếc." Bob buồn bực hỏi sau khi bị dội một gáo nước lạnh.
"Hụ Hụ Hụ, thằng nhóc nhà ngươi có vẻ hiểu rõ quá khứ của bọn ta nhỉ, có quá nhiều thời gian quan tâm chuyện này, sao lại không đem tinh lực dồn vào huấn luyện, như vậy thành tích huấn luyện của ngươi sẽ nhiều hơn hiện tại." Mặc dù trong ngữ khí có chút trách cứ, nhưng trong lòng Robert Parnell cũng nhịn không được có hơi dương dương tự đắc, dù sao chuyện cũ của mình hiện tại cũng biến thành đối tượng khiến người khác chú ý.
" Đô đô đô đô", âm thanh cảnh báo đột nhiên vang lên trong buồng lái khiến hắn chú ý tới.
" Đội trưởng, xem ra chúng ta đã tìm được," phi công trẻ tuổi hưng phấn kêu lên," năng lượng phản ứng dị thường, đúng vậy, nhất định đúng vậy, đây nhất định chính là cổng siêu không gian mà chúng ta muốn tìm, quá tuyệt vời, không ngờ là chúng ta tìm được trước."
" Có lẽ vậy." Robert Parnell nhìn về phía phát hiện năng lượng phản ứng dị thường, bất quá lại không thấy được gì, nó cơ hồ nằm ngoài phạm vi dò xét, tại khoảng cách này mắt hắn không thể thấy gì, chỉ có một mảnh vũ trụ tối đen.
Điều làm hắn cảm thấy an ủi chính là, máy cảm trắc cũng không phát hiện có điểm đỏ của chiến hạm hoặc chiến đấu cơ Đế Quốc, bất quá chuyện này cũng rất khó nói. Không phát hiện, không có nghĩa là chiến hạm hoặc chiến đấu cơ chiến đấu của Đế Quốc không có ở nơi đó, hai chiếc thiết bị giám sát của Đế Quốc cũng không phải không bị rada của chiến đấu cơ phát hiện sao?
Robert Parnell chưa báo cáo trước, anh vừa cẩn thận điều khiển Tia Chớp tiến gần điểm năng lượng dị thường, vừa kết nối liên lạc với mẫu hạm ……
" Cẩn thận một chút, Robert Parnell," Thụy Sâm vừa cao hứng vừa lo lắng," Nhìn cho kỹ một chút, đừng bỏ qua chỗ khả nghi."
" Khả nghi? Anh bạn, chuyện này không phải đã xảy ra trước mặt chúng ta sao? Chúng ta đã đến nơi này nhưng hạm đội Đế quốc thì không thấy dù chỉ là cái bóng. Đây là khả nghi lớn nhất. Bọn họ sẽ không phải là đã đi ngủ chứ." Robert Parnell thì thầm.
" Đừng nói bậy, trước mắt còn không biết hạm đội Đế quốc ở nơi nào, nhưng tao ít nhất biết một sự kiện, chính là hạm đội Đế quốc tuyệt sẽ không ngủ mê." Thụy Sâm lo lắng nói, cục diện này, thật sự là quá bình tĩnh, quá quỷ dị, hạm đội Đế quốc xuất hiện càng trễ, anh càng lo lắng, nếu đã phát hiện hạm đội Đế quốc. Dù cho quy mô tương tự như hạm đội 5 hắn cũng sẽ không lo lắng như vậy. Binh đến tướng ngăn, nước đến đắp đất, có cái gì mà sợ!
Đánh không lại, bọn họ còn có thể rút, không phải như hiện tại, tiến cũng không được, rút cũng không xong, không biết phải áp dụng biện pháp gì, áp dụng hành động gì mới là chính xác. Kẻ địch không rõ, mới là kẻ địch đáng sợ nhất.
" Thuyền trưởng?" Thụy Sâm nhìn sang thuyền trưởng Aristide, khi hắn không có quyết tâm, khi không biết phải làm sao, anh rất tự nhiên cầu cứu vị chỉ huy cao nhất của hạm tàu này, thuyền trưởng Aristide.
" Cái gì cũng không phát hiện được sao?" Thuyền trưởng Aristide trầm ngâm hỏi," Điểm năng lượng dị thường, có phải là cổng siêu không gian không? Xung quanh nó có cái gì không?"
" Không có!" Thụy Sâm xem xét bảng điều khiển một chút,"Đội trưởng phân đội trinh sát Green đã tiếp gần điểm năng lượng dị thường, có thể xác nhận, xung quanh không hề có cái gì đặc biệt, không có tinh vân, không có đá vụn, không có nhiễu sóng, cũng không có phát hiện có gì trong đám thiên thạch hoặc chiến đấu cơ hay chiến hạm Đế Quốc bị thương, chúng ta phải làm sao đây thuyền trưởng?"
" A……" Thuyền trưởng Aristide không hề lập tức ra quyết định, ông vẫn đang suy nghĩ .
"Người Giải Phóng, đúng vậy, ở đây quả thật là một cổng siêu không gian, ha ha, chúng ta tìm được, có muốn tôi xuyên qua xem thử bên kia là nơi nào không?" Robert Parnell tiếp tục báo cáo.
" Không, chờ một chút, chưa cần." Thuyền trưởng Aristide đột nhiên đứng dậy, hắn trực tiếp hỏi,"Thượng úy Robert Parnell, anh xác nhận xung quanh cổng siêu không gian thật sự không có Hạm đội Đế quốc phải không?"
" Không có, thuyền trưởng!" Robert Parnell điều khiển chiến đấu cơ của hắn vòng quanh cổng siêu không gian hai vòng," Ít nhất rada của tôi không phát hiện chiến đấu cơ địch, trong phạm vi mắt thường cũng không phát hiện thiết bị theo dõi tự động nào cả."
"Sĩ quan điều khiển, khởi động động cơ, tốc độ lớn nhất, tiến gần đến cổng siêu không gian một chút." Thuyền trưởng ra lệnh.
" Thuyền trưởng?" Thụy Sâm giật mình, cho tàu Người Giải Phóng rời khỏi đám tinh vân này để tiến lên? Chẳng lẽ thuyền trưởng muốn cho tàu qua bên kia? Thật khó có thể tưởng tượng, để chiến đấu cơ xuyên qua xem xét một chút là đủ rồi.
" Báo khoang vũ khí chuẩn bị ngư lôi xung động năng lượng, sau khi tàu tiến vào tầm bắn của ngư lôi, thiếu tá, anh có thể an bài thượng úy khởi động động cơ xuyên siêu không gian, một khi thượng úy phát hiện vấn đề gì, chúng ta lập tức phong tỏa điểm Không Gian Khiêu Dược, sau đó lui lại." Ông cười, " Đừng lo lắng, thiếu tá."
" Rõ, thuyền trưởng." Thụy Sâm minh bạch.
"Gọi các phân đội trinh sát khác về, đồng thời cho phi đội yểm hộ xuất kích" Thụy Sâm cân nhắc một chút rồi ra lệnh. Đây là hành động cuối cùng, trước đây không có chuyện gì, nếu thật sự phát sinh chuyện gì đó thì chỉ có lúc này, ngàn vạn lần không thể sơ ý ……
Động cơ của tàu không ngừng tăng mạnh lực đẩy, tàu Người Giải Phóng dần dần gia tốc, rời khỏi đám tinh vân màu đỏ, đi về hướng cổng siêu không gian.
" Thuyền trưởng, tôi muốn đến hangar." Thụy Sâm cảm thấy tốt nhất mình cũng ra ngoài, anh ở chỗ này cũng không giúp được gì.
"Tôi hiểu, thiếu tá, có tình huống gì, chúng ta sẽ thông báo cho anh." Thuyền trưởng Aristide gật đầu.
"Cám ơn, thuyền trưởng." Thụy Sâm nhấc tay chào.
Nhưng, anh cũng không ngờ, anh vừa mới rời khỏi cầu tàu không bao lâu, còn chưa đến hangar, đã có chuyện xảy ra
"Nghe rõ! thuyền trưởng, ngừng lại."
Thái không mẫu hạm tốc độ cao Người Giải Phóng chậm rãi đứng giữa một vòng xoáy tinh vân màu đỏ nhạt, đám tinh vân này không quá dày đặc, phạm vi cũng không lớn, chỉ có thể che chắn một cách đơn giản nhất, nhưng có còn hơn không, xung quanh thiên hà này, ngoại trừ vài thứ linh tinh, không có chỗ nào để che dấu tốt, ngay cả một bãi đá có đủ lớn để che được một khu trục hạm cũng không có.
"Thiếu tá, dừng tàu lại trong đám tinh vân đợi lệnh, đám tinh vân tại thiên hà cũng tương đối bắt mắt, cho dù dùng mắt thường cũng không khó thấy, nếu lạc đường không tìm thấy đường về tàu cũng đừng phàn nàn chúng ta nấp quá kỹ." Thuyền trưởng Aristide thể hiện một bộ mặt nghiêm túc nói.
"Sẽ không có đâu, thuyền trưởng." Thụy Sâm đối với chuyện này cũng chỉ miễn cưỡng cười cười mà thôi, chuyện này đương nhiên là chuyện cười, hệ thống dẫn đường của chiến đấu cơ Tia Chớp còn bắt phi công phải dùng mắt thường tìm đường? Hiện tại là đang thời đại nào chứ?
Hắn hiểu ý của thuyền trưởng Aristide, ông đang cố làm mọi người bớt căng thẳng, bởi vì trước khi bọn họ bắt đầu tiếp cận, phân đội trinh sát của Yaxiliya chỉ huy đã phát hiện một thiết bị theo dõi tự động khác của Đế Quốc.
Chuyện phát hiện chiếc máy này cố nhiên đã giải thích phương hướng bọn họ trinh sát là chính xác, nhưng cũng có ý nghĩa, bọn họ càng lúc càng gần hạm đội Đế Quốc. Mặc dù Yaxiliya hành động rất nhanh, lập tức phá hủy thiết bị theo dõi tự động của Đế Quốc. Nhưng vẫn hơi chậm, trước khi bị phá hủy, nó đã kịp phát ra một bức điện mã hóa cho hạm đội Đế quốc, hôm nay Đế Quốc chắc chắn đã xác nhận chiếc thái không mẫu hạm đang đi về phía bọn họ.
Hạm đội Đế quốc nắm rõ hành động bọn họ như trong lòng bàn tay, Thụy Sâm lại mù tịt về tình huống của đối phương, là hạm đội hay là căn cứ? Quy mô bao nhiêu? Vị trí trước mắt ở nơi nào? Bọn họ áp dụng biện pháp gì đối với tàu Người Giải Phóng đang tiến gần bọn họ? Thụy Sâm hoàn toàn không hề hay biết. Điều này làm cho anh cảm thấy lo sợ bất an.
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Những lời này rất kinh điển, nhưng trước mắt biết địch biết ta lại chính là hạm đội Đế quốc mà không phải các anh, thật sự có một chút không hay, không, phải nói là rất không hay, nhưng nếu hôm nay rút lui, bỏ qua nhiệm vụ thì là chuyện không thể. Dù sao bọn họ chỉ chạm tới hai thiết bị theo dõi tự động. Thụy Sâm cũng không muốn đeo biệt danh “bị dọa bởi hai thiết bị theo dõi tự động”. Hôm nay anh chỉ có thể tận lực an bài trong phạm vi năng lực của mình, nhanh chóng phát hiện Hạm đội Đế quốc hoặc cổng siêu không gian, bảo đảm tàu Người Giải Phóng an toàn, sau đó lui lại.
" Mệnh lệnh tiểu đội trinh sát lập tức cất cánh, dựa theo các khu vực dự định của từng tiểu đội mà cẩn thận trinh sát, nói cho mọi người phải cẩn thận, theo khoảng cách mà chúng ta đã xâm nhập, ta phỏng chừng chúng ta đã sắp đến gần nơi mà chúng ta muốn tìm." Anh trầm giọng ra lệnh.
" Báo cho phi đội yểm hộ chuẩn bị, một khi phát hiện Hạm đội Đế quốc. Vô luận là tiếp ứng tiểu đội trinh sát quay về hay yểm hộ tàu Người Giải Phóng lui lại, đều dùng đến bọn họ." Anh ngẫm nghĩ rồi bổ sung một câu.
" Rõ, thiếu tá."
-------------------------------------------------------
" Đội trưởng. lúc này, chúng ta thật sự có thể chạm trán hạm đội Đế quốc không? Nhìn thiếu tá bố trí, tựa hồ hạm đội Đế quốc cách chúng ta rất gần." Một phi công trẻ tuổi lộ vẻ khẩn trương, ngữ khí có chút chờ mong hỏi Robert Parnell.
" Đó là Thiếu tá chuẩn bị trước những tình huống có thể xãy ra, kết quả tác chiến của chuẩn bị nghênh kích hay bị địch quân đột nhiên tập kích là khác nhau hoàn toàn, còn như Hạm đội Đế quốc, Bob, cho dù lần này không gặp, chúng ta sớm muộn cũng có thể chạm mặt, hơn nữa thời gian sẽ không lâu lắm, làm sao vậy? Rất chờ mong gặp mặt Hạm đội Đế quốc sao?" Robert Parnell kiên nhẫn trả lời, các phi công đội Green của anh lần này đều là người mới, trên cơ bản không có nhiều kinh nghiệm thực tế chiến trường.
" Vâng! Có một chút, chúng ta huấn luyện lâu như vậy, không phải là vì đánh nhau với Hạm đội Đế quốc sao? Tôi cảm thấy quá sốt ruột, không biết lần đầu tiên thực chiến của mình có thể bắn hạ một chiến đấu cơ địch hay không?" Trong mắt viên phi công trẻ tuổi lấp lánh vẻ hưng phấn.
"Bắn hạ? Tôi thấy cậu chuẩn bị bị bắn hạ đi." Robert Parnell nhịn không được mở miệng châm chọc,"Có thể dễ dàng bắn hạ chiến đấu cơ địch như vậy sao? Cậu coi phi công chiến đấu Đế Quốc đều là đồ ngu, tựa như bia tập bắn trong diễn tập và huấn luyện, để mặc cho cậu bắn hay sao? Bọn họ càng muốn thêm một dấu hiệu trên chiến đấu cơ của mình hơn cả cậu, hơn nữa, cậu phải biết rằng, lính mới trên chiến trường như cậu chính là mục tiêu mà chiến đấu cơ địch thích công kích nhất."
"Không cần nghĩ đến bắn hạ địch, mà phải nghĩ làm sao để không bị bắn hạ, làm sao có thể sống sót, đặc biệt là kẻ mới đến chiến trường như cậu." Robert Parnell trịnh trọng thông báo.
" Nhưng, đội trưởng, anh và thiếu tá không phải đã bắn hạ chiến đấu cơ địch tại lần đầu tiên tham gia thực chiến hay sao? Tôi đã đọc ghi chép tác chiến của hai người, nếu tôi nhớ không lầm, anh bắn hạ một chiếc Mèo Địa Ngục, còn thiếu tá lại bắn hạ hai chiếc." Bob buồn bực hỏi sau khi bị dội một gáo nước lạnh.
"Hụ Hụ Hụ, thằng nhóc nhà ngươi có vẻ hiểu rõ quá khứ của bọn ta nhỉ, có quá nhiều thời gian quan tâm chuyện này, sao lại không đem tinh lực dồn vào huấn luyện, như vậy thành tích huấn luyện của ngươi sẽ nhiều hơn hiện tại." Mặc dù trong ngữ khí có chút trách cứ, nhưng trong lòng Robert Parnell cũng nhịn không được có hơi dương dương tự đắc, dù sao chuyện cũ của mình hiện tại cũng biến thành đối tượng khiến người khác chú ý.
" Đô đô đô đô", âm thanh cảnh báo đột nhiên vang lên trong buồng lái khiến hắn chú ý tới.
" Đội trưởng, xem ra chúng ta đã tìm được," phi công trẻ tuổi hưng phấn kêu lên," năng lượng phản ứng dị thường, đúng vậy, nhất định đúng vậy, đây nhất định chính là cổng siêu không gian mà chúng ta muốn tìm, quá tuyệt vời, không ngờ là chúng ta tìm được trước."
" Có lẽ vậy." Robert Parnell nhìn về phía phát hiện năng lượng phản ứng dị thường, bất quá lại không thấy được gì, nó cơ hồ nằm ngoài phạm vi dò xét, tại khoảng cách này mắt hắn không thể thấy gì, chỉ có một mảnh vũ trụ tối đen.
Điều làm hắn cảm thấy an ủi chính là, máy cảm trắc cũng không phát hiện có điểm đỏ của chiến hạm hoặc chiến đấu cơ Đế Quốc, bất quá chuyện này cũng rất khó nói. Không phát hiện, không có nghĩa là chiến hạm hoặc chiến đấu cơ chiến đấu của Đế Quốc không có ở nơi đó, hai chiếc thiết bị giám sát của Đế Quốc cũng không phải không bị rada của chiến đấu cơ phát hiện sao?
Robert Parnell chưa báo cáo trước, anh vừa cẩn thận điều khiển Tia Chớp tiến gần điểm năng lượng dị thường, vừa kết nối liên lạc với mẫu hạm ……
" Cẩn thận một chút, Robert Parnell," Thụy Sâm vừa cao hứng vừa lo lắng," Nhìn cho kỹ một chút, đừng bỏ qua chỗ khả nghi."
" Khả nghi? Anh bạn, chuyện này không phải đã xảy ra trước mặt chúng ta sao? Chúng ta đã đến nơi này nhưng hạm đội Đế quốc thì không thấy dù chỉ là cái bóng. Đây là khả nghi lớn nhất. Bọn họ sẽ không phải là đã đi ngủ chứ." Robert Parnell thì thầm.
" Đừng nói bậy, trước mắt còn không biết hạm đội Đế quốc ở nơi nào, nhưng tao ít nhất biết một sự kiện, chính là hạm đội Đế quốc tuyệt sẽ không ngủ mê." Thụy Sâm lo lắng nói, cục diện này, thật sự là quá bình tĩnh, quá quỷ dị, hạm đội Đế quốc xuất hiện càng trễ, anh càng lo lắng, nếu đã phát hiện hạm đội Đế quốc. Dù cho quy mô tương tự như hạm đội 5 hắn cũng sẽ không lo lắng như vậy. Binh đến tướng ngăn, nước đến đắp đất, có cái gì mà sợ!
Đánh không lại, bọn họ còn có thể rút, không phải như hiện tại, tiến cũng không được, rút cũng không xong, không biết phải áp dụng biện pháp gì, áp dụng hành động gì mới là chính xác. Kẻ địch không rõ, mới là kẻ địch đáng sợ nhất.
" Thuyền trưởng?" Thụy Sâm nhìn sang thuyền trưởng Aristide, khi hắn không có quyết tâm, khi không biết phải làm sao, anh rất tự nhiên cầu cứu vị chỉ huy cao nhất của hạm tàu này, thuyền trưởng Aristide.
" Cái gì cũng không phát hiện được sao?" Thuyền trưởng Aristide trầm ngâm hỏi," Điểm năng lượng dị thường, có phải là cổng siêu không gian không? Xung quanh nó có cái gì không?"
" Không có!" Thụy Sâm xem xét bảng điều khiển một chút,"Đội trưởng phân đội trinh sát Green đã tiếp gần điểm năng lượng dị thường, có thể xác nhận, xung quanh không hề có cái gì đặc biệt, không có tinh vân, không có đá vụn, không có nhiễu sóng, cũng không có phát hiện có gì trong đám thiên thạch hoặc chiến đấu cơ hay chiến hạm Đế Quốc bị thương, chúng ta phải làm sao đây thuyền trưởng?"
" A……" Thuyền trưởng Aristide không hề lập tức ra quyết định, ông vẫn đang suy nghĩ .
"Người Giải Phóng, đúng vậy, ở đây quả thật là một cổng siêu không gian, ha ha, chúng ta tìm được, có muốn tôi xuyên qua xem thử bên kia là nơi nào không?" Robert Parnell tiếp tục báo cáo.
" Không, chờ một chút, chưa cần." Thuyền trưởng Aristide đột nhiên đứng dậy, hắn trực tiếp hỏi,"Thượng úy Robert Parnell, anh xác nhận xung quanh cổng siêu không gian thật sự không có Hạm đội Đế quốc phải không?"
" Không có, thuyền trưởng!" Robert Parnell điều khiển chiến đấu cơ của hắn vòng quanh cổng siêu không gian hai vòng," Ít nhất rada của tôi không phát hiện chiến đấu cơ địch, trong phạm vi mắt thường cũng không phát hiện thiết bị theo dõi tự động nào cả."
"Sĩ quan điều khiển, khởi động động cơ, tốc độ lớn nhất, tiến gần đến cổng siêu không gian một chút." Thuyền trưởng ra lệnh.
" Thuyền trưởng?" Thụy Sâm giật mình, cho tàu Người Giải Phóng rời khỏi đám tinh vân này để tiến lên? Chẳng lẽ thuyền trưởng muốn cho tàu qua bên kia? Thật khó có thể tưởng tượng, để chiến đấu cơ xuyên qua xem xét một chút là đủ rồi.
" Báo khoang vũ khí chuẩn bị ngư lôi xung động năng lượng, sau khi tàu tiến vào tầm bắn của ngư lôi, thiếu tá, anh có thể an bài thượng úy khởi động động cơ xuyên siêu không gian, một khi thượng úy phát hiện vấn đề gì, chúng ta lập tức phong tỏa điểm Không Gian Khiêu Dược, sau đó lui lại." Ông cười, " Đừng lo lắng, thiếu tá."
" Rõ, thuyền trưởng." Thụy Sâm minh bạch.
"Gọi các phân đội trinh sát khác về, đồng thời cho phi đội yểm hộ xuất kích" Thụy Sâm cân nhắc một chút rồi ra lệnh. Đây là hành động cuối cùng, trước đây không có chuyện gì, nếu thật sự phát sinh chuyện gì đó thì chỉ có lúc này, ngàn vạn lần không thể sơ ý ……
Động cơ của tàu không ngừng tăng mạnh lực đẩy, tàu Người Giải Phóng dần dần gia tốc, rời khỏi đám tinh vân màu đỏ, đi về hướng cổng siêu không gian.
" Thuyền trưởng, tôi muốn đến hangar." Thụy Sâm cảm thấy tốt nhất mình cũng ra ngoài, anh ở chỗ này cũng không giúp được gì.
"Tôi hiểu, thiếu tá, có tình huống gì, chúng ta sẽ thông báo cho anh." Thuyền trưởng Aristide gật đầu.
"Cám ơn, thuyền trưởng." Thụy Sâm nhấc tay chào.
Nhưng, anh cũng không ngờ, anh vừa mới rời khỏi cầu tàu không bao lâu, còn chưa đến hangar, đã có chuyện xảy ra
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.