Tinh Không Chi Dực

Chương 60: Rút khỏi căn cứ Sen.

La Ni

28/03/2013

“Báo động xâm nhập, báo động xâm nhập, toàn thể nhân viên xin chú ý, toàn thể nhân viên xin chú ý, phát hiện hạm đội Đế Quốc đang tiếp cận căn cứ, tất cả mọi người lập tức đến tàu của mình tập hợp, sẵn sàng rút lui khỏi căn cứ theo phương án 2… Báo động xâm nhập, báo động xâm nhập, phát hiện hạm đội Đế Quốc đang tiếp cận căn cứ… Tất cả mọi người lập tức đến tàu của mình tập hợp, sẵn sàng rút lui khỏi căn cứ theo phương án 2…”

Cùng với tiếng còi báo động kéo dài là tiếng loa phát đi mệnh lệnh rút lui khẩn cấp, không khí vốn đã căng thẳng đến nghẹt thở nay lại càng thêm căng thẳng, bến tàu trở nên nhốn nháo, khắp nơi là những người hối hả chuẩn bị lên thuyền, điều may mắn là căn cứ đã có chuẩn bị trước cho việc rút lui, bằng không hiện nay không phải chỉ là sự hối hả mà sẽ biến thành một đám hoảng loạn.

“Hạm đội Đế Quốc không phải bám theo tuần dương hạm Đại Thiên Sứ về đến căn cứ Sen chứ?” Thụy Sâm cảm thấy không yên tâm, nếu đúng là vậy, lỗi của bọn họ quá lớn, nhưng trong quá trình rút lui bọn họ đã cực kỳ chú ý kiểm tra sau lưng rồi, nhưng không phát hiện hoạt động của hạm đội.

“Không biết nữa, nhưng chắc là không, bằng không đã không hạ lệnh rút theo phương án 2.” Nét mặt của Phi Luân trầm xuống, cô không biết cụ thể về phương án 2, chỉ biết rằng dùng phương án đó có nghĩa là hạm đội Đế Quốc xuất hiện ở cổng siêu không gian khác chứ không phải cùng hướng với cổng mà họ đã đến. Nhưng hạm đội Đế Quốc chọn đúng thời điểm này để đột kích căn cứ cũng khiến cô cảm thấy bất ngờ, nhất là khi trên tàu lại đang có những số liệu quý giá.

“Mấy nhân viên kỹ thuật quan trọng đến giờ vẫn còn chưa đến, chúng ta phải làm sao? Phi Luân, là thuyền trưởng, mày cứ quyết đi.” Chương Tiểu Tinh nói.

“Mọi người lập tức quay về chuẩn bị cho các chiến đấu cơ của mình sẵn sàng xuất kích theo lệnh, tớ sẽ đi bảo Amy chuẩn bị cho Đại Thiên Sứ sẵn sàng rời bến, thuận tiện liên hệ với căn cứ, yêu cầu bọn họ nhanh lên một chút.” Cô gái liếc nhìn đồng hồ. “Nếu hạm đội Đế Quốc xuất phát các chiến đấu cơ, bọn họ còn nhiều nhất là 30 phút nữa sẽ đến đây, do đó chúng ta chỉ chờ tối đa là 10 phút, nếu không có ai đến chúng ta cũng phải rời bến, không chờ được nữa, đành để bọn họ rút lui theo tàu khác vậy, sau đó tìm cách phối hợp lại, điều quan trọng là đảm bảo các số liệu trên tàu được an toàn.”

“Rõ!” Các cô gái đồng thanh đáp.

“Vân Vân, cháu ở đây à! Bà cô của tôi ơi, cháu sắp làm cô sợ chết rồi đây này, vừa rồi còn chạy loạn lên tìm cháu khắp nơi, cứ ngỡ là có chuyện gì xảy ra với cháu rồi.” Một người phụ nữ trung niên tất tả chạy đến.

“Cháu xin lỗi, dì Ngô. Nhưng Vân Vân muốn đi cùng tàu với mọi người có được không?” Cô bé đưa ánh mắt sợ sệt nhìn khắp xung quanh, giọng nói đầy vẻ cầu khẩn.

“Làm sao lại thế được, Vân vân ngoan, theo dì Ngô về đi!” Phi Luân nhỏ giọng dỗ dành con bé.

“Cháu… Cháu…” Đôi mắt cô bé đã bắt đầu hồng lên, trong đó những giọt nước mắt trong veo như sắp ứa ra.

Người phụ nữ thấy thế chỉ thở dài một tiếng, lắc đầu nói. “Được rồi, đừng khóc nữa, bé ngoan, dì biết ý của Vân Vân rồi, vậy cháu cứ đi cùng các cô trên tàu Đại Thiên Sứ đi, ở bên đó dì sẽ nói đỡ cho.”

“Không được, quá nguy hiểm, tàu Đại Thiên Sứ là tuần dương hạm, lúc nào cũng có thể phải tham chiến…” Diêu Phi Luân lập tức phản đối.

“Chính vì tàu Đại Thiên Sứ là chiến hạm nên tôi mới muốn Vân Vân theo các cô, như thế an toàn hơn.” Người phụ nữ liếc nhìn Vân Vân một cái, quay người tránh ánh mắt của cô bé, thấp giọng nói với Phi Luân. “Thuyền trưởng, xin cô đấy, cô biết không, chúng tôi đều rút lui trên các tàu vận tải, không có trang bị vũ khí, tốc độ lại chậm, thời gian rời bến cũng muộn, lại không có hộ tống, nếu gặp trường hợp phải chiến đấu thì tàu cực kỳ yếu đuối. Tôi biết tàu Đại Thiên Sứ, Vân Vân đi cùng các cô chính ra lại an toàn hơn đi tàu vận tải với chúng tôi.”

“Không có hộ tống? Sao lại thế?” Nghe người phụ nữ nói, Thụy Sâm kinh hoàng, trong trường hợp đó chỉ cần bị chiến đấu cơ đuổi kịp coi như cả tàu đi tong.



“Anh quên là lực lượng của Đồng Minh quanh đây đều đã bị rút ra tập trung tham gia kế hoạch Cáo Lửa sao? Căn cứ Sen cũng không phải là ngoại lệ, nếu không anh nghĩ tại sao phải điều bọn tôi đi cứu anh!” Chương Tiểu Tinh thấp giọng nói.

Thụy Sâm há hốc mồm không nói nên lời.

“Được rồi!” Cuối cùng Phi Luân cũng gật đầu đồng ý. “Yaxiliya, đưa Vân Vân lên tàu, mọi người lập tức về vị trí chuẩn bị xuất kích.”

“Cám ơn cô Phi Luân, cháu biết cô là người tốt mà.” Cô bé lập tức cười hớn hở, nhảy nhót hoan hô.

---------------------------------------

Thụy Sâm leo nhanh lên thang, lại một lần nữa cậu ngồi vào trong khoang lái chiếc Tia Chớp giờ đã thành quá quen thuộc, theo đúng trình tự, cậu bắt đầu kiểm tra toàn bộ hệ thống một lần nữa, thực hiện chuẩn bị xuất kích.

Không mất nhiều thời gian, toàn bộ hệ thống hiện lên đèn xanh, tất cả đều bình thường, thậm chí thời gian khởi động còn ít hơn lần trước nhiều, xem ra không có gì phải lo, tình trạng hiện nay của chiến đấu cơ so với lúc cất cánh ở TAU-7 còn hoàn hảo hơn, hiệu suất làm việc của nhân viên trên Đại Thiên Sứ quả thực đáng nể, không những hoàn tất sửa chữa, bọn họ còn trang bị lên các điểm treo của Tia Chớp tên lửa đối không đầu dò ảnh, điều đáng nói tất cả đều là kiểu do Đế Quốc sản xuất, tên lửa của Liên Bang do khác về quy cách tiếp nối nên không thể gắn lên Tia Chớp, Thụy Sâm cũng phải ngạc nhiên không hiểu bọn họ kiếm đâu ra loại vũ khí lợi hại này.

“Đại Thiên Sứ, đây là Tia Chớp 04, đã hoàn thành chuẩn bị, sẵn sàng xuất kích.” Thụy Sâm lập tức báo cáo với phòng chỉ huy.

“Nghe rõ! Tia Chớp 04! Tiếp tục chờ lệnh!”

Thụy Sâm khẽ ngả người ra ghế, không biết vì sao trong đầu cậu cứ vương vấn mãi câu nói của Chương Tiểu Tinh lúc nãy, vì kế hoạch Cáo Lửa, Đồng Minh thực sự đã… Chỉ mong sao các tàu khi rút lui đều bình yên vô sự là tốt nhất.

“Thiến sứ 04 chuẩn bị xong…”

“Thiên Sứ 06 sẵn sàng xuất kích…”

“Thiên Sứ 19 sẵn sàng xuất kích…”

Thụy Sâm cùng các cô gái của trung đội Lam Thiên Sứ từng người một liên tiếp báo cáo về phòng chỉ huy, khi người cuối cùng báo cáo xong, Any quay sang Diêu Phi Luân báo cáo. “Thuyền trưởng, tất cả chiến đấu cơ đã sẵn sàng xuất kích!”

Phi Luân khẽ gật đầu, ánh mắt cô gái tập trung vào thời gian đếm ngược trên màn hình, đã sắp đến giới hạn do cô thiết lập rồi nhưng những kỹ thuật viên vẫn chưa thấy tăm hơi đâu, từ đầu cô đã yêu cầu Amy liên hệ với căn cứ, mấy phút trước còn nhận được tin họ đã ở trên đường, nhưng sao lâu như vậy mà chưa thấy ai có mặt?

Đưa ánh mắt nhìn qua khung cửa, các tàu vận chuyển và tàu con thoi của Đồng Minh đanh nối nhau rời bến, chiếc này theo sát chiếc kia, nối thành hàng rời khỏi căn cứ Sen tiến về phía cổng siêu không gian, từ trong căn cứ liên tiếp phát ra những tiếng nổ, đó là nhân viên của Đồng Minh thực hiện phá hủy các thiết bị quan trọng, đảm bảo dù Đế Quốc có chiếm được căn cứ cũng không thể thu được thông tin gì từ đó.



“Đinh” Một tiếng chuông thánh thót vang lên bên tai cô gái, nó báo hiệu thời gian chờ đợi đã hết, Phi Luân đứng dậy, cô không thể chờ được nữa, bọn họ đã không đến kịp thì đành để họ theo các tàu khác rút lui vậy.

Đúng lúc cô gái chuẩn bị phát lệnh rời bến, một thông tin truyền đến cho cô từ sĩ quan quản lý cầu tàu của Đại Thiên Sứ. “Thuyền trưởng, bọn họ đã lên tàu xong rồi.”

Cám ơn trời đất, đúng vào những giây cuối cùng, Phi Luân thở phào một hơi, cao giọng hạ lệnh. “Amy, rời bến!”

“Rõ thưa thuyền trưởng!”

Trong tiếng động cơ rền vang, chiếc tuần dương hạm chuyển động thân hình to lớn của mình từ từ rời khỏi bến đỗ, quay mũi hướng ra của rồi tiến về phía trước, khi hai cánh cửa của đường dẫn vào bến tự động mở ra, chiếc tàu không chờ mở hết đã lao thẳng ra ngoài, tiến vào không gian vũ trụ.

Khoảng không xung quanh căn cứ khắp nơi đều là các tàu đang rút lui, bọn họ tạo thành một hàng dài và chậm chạp. Các tàu vận chuyển cỡ lớn tạo thành xương sống của đội hình, các tàu con thoi bay hai bên, từ từ hướng về cổng siêu không gian, đội hình thì rất hợp lý có điều đáng nhẽ cả bốn phía phải có các chiến hạm và chiến đấu cơ hộ tống giờ này lại chẳng có chiếc nào. Chiếc chiến hạm duy nhất trong khu vực là tàu Đại Thiên Sứ, là một tuần dương hạm được trang bị đặc biệt, đương nhiên tốc độ của tàu Đại Thiên Sứ nhanh hơn rất nhiều so với các tàu vận chuyển hay tàu con thoi, không nhập vào đội hình, chiếc chiến hạm tăng tốc vượt qua các tàu vận chuyển hướng về phía cổng siêu không gian.

“Thuyền trưởng, chỉ huy căn cứ Sen muốn nói chuyện với chị.”

“Chuyển lên màn hình.” Phi Luân gật đầu đồng ý, lập tức khuôn mặt căng thẳng của một người đàn ông trung niên xuất hiện trên màn hình lớn của phòng chỉ huy tàu Đại Thiên Sứ.

“Thuyền trưởng, cám ơn trời đất, rất vui khi được gặp cô.” Người đàn ông lên tiếng.

“Chỉ huy, đó cũng là điều tôi muốn nói, xem ra ngài có việc gì?” Cô gái cũng không lạ gì người trên màn hình, khi tàu còn ở Sen cô đã hợp tác với ông ta rất ăn ý.

“Đúng vậy, thuyền trưởng, tôi cũng khó mở lời nhưng không thể không nói, trong quá trình rút lui xuất hiện một số vấn đề, có mấy chiếc tàu vận tải không thể cất cánh đúng hạn, rất có thể sẽ bị chiến đấu cơ của Đế Quốc chặn đánh, nhưng chúng tôi không có bất kỳ chiến đấu cơ hay chiến hạm nào để hộ tống, vì vậy tôi cần sự chi viện của tàu Đại Thiên Sứ để yểm hộ cho đội thuyền có thể rút lui an toàn khỏi thiên hà này.”

Sắc mặt cô gái hơi thay đổi một chút, cô từ từ nói. “Chỉ huy, tôi nghĩ ngài biết nhiệm vụ lần này của tàu Đại Thiên Sứ là gì, tính quan trong của thứ trên tàu đối với Đồng Minh có lẽ ngài còn rõ hơn tôi, thậm chí toàn bộ lực lượng chiến đấu của căn cứ Sen bị rút đi cũng vì nói, nếu không may Đại Thiên Sứ bị đánh chìm trong chiến đấu, ngài có thể tưởng tượng hậu quả của nó không?”

“Tôi biết chứ, thuyền trưởng, tôi hiểu rõ, vì thứ đó, Đồng Minh đã phải trả một cái giá đắt như thế nào, nếu không cầm chắc thắng lợi tôi cũng không dám đề xuất yêu cầu với cô, xin hay nghe qua kế hoạch của tôi trước và suy nghĩ một chút, nếu cô thấy nó không thể thành công tôi đương nhiên hiểu rõ cái gì quan trọng hơn, thuyền trưởng, tôi hoàn toàn tôn trọng mọi quyết định của cô.” Viên chỉ huy nói nhanh.

“Cái này…” Cô gái trầm ngâm vài giây rồi quyết định nghe kế hoạch của viên chỉ huy.

“Vô cùng cám ơn cô, thuyền trưởng! Mục tiêu của chúng ta là kéo dài thời gian một chút thôi… Tôi chỉ cần trung đội chiến đấu cơ chặn đánh các chiến đấu cơ tiên phong của Đế Quốc… Tôi biết trung đội Lam Thiên Sứ trên tàu đều là những phi công tinh anh của Liên Bang… Tôi cũng biết trên tàu có trang bị ngư lôi xung động năng lượng, loại vũ khí này đã chứng minh tính hữu hiệu của nó trong lần hành động vừa rồi…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Không Chi Dực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook