Tinh Không Chi Dực

Chương 210: Tàn bạo.

La Ni

28/03/2013

Thiên hà XY-299, một hạm đội Đế Quốc khổng lồ với trung tâm là bốn chiếc thái không mẫu hạm- tàu Chòm Sao, tàu Khải Hoàn, tàu Tiên Phong và tàu Phi Long, xung quanh hạm đội là những đám xác tàu đang cháy rụi, đó là những gì còn lại của chiếc tuần dương hạm cuối cùng trong đội tàu của Đồng Minh.

“Xác định được chưa?” Đứng trên khoang điều khiển tàu Phi Long, thiếu tướng Absurd không có chút tâm trạng nào thưởng thức chiến quả của mình, ông ta lặng lẽ đưa khuôn mặt cau có nhìn khắp khoang chỉ huy khiến mọi người đều không rét mà run, vị thiếu tướng này nổi tiếng trong toàn hạm đội về tính tàn nhẫn và nóng nảy của ông ta.

“Đúng thế, thưa tướng quân, rất đáng tiếc nhưng khi các chiến đấu cơ Người Bảo Vệ của chúng ta xuyên qua cổng siêu không gian đã xác định, trước khi bọn họ có thể hoàn toàn gây nhiễu hệ thống thông tin của tuần dương hạm, đối phương đã nhiều lần truyền tin đi, chúng ta vẫn chậm một bước.” Viên sĩ quan tinh báo căng thẳng trả lời như một cái máy.

“Bị phát hiện rồi à!” Sắc mặt của viên tướng càng lúc càng khó coi, tuy khi chiếc tuần dương hạm của quân phản loạn xuyên được qua bên kia cổng siêu không gian ông ta đã có dự cảm, nhưng dù sao ông ta vẫn còn một chút hy vọng, hy vọng rằng hệ thống thông tin của nó đã hoàn toàn bị phá hủy, chỉ càn ông kịp thời đuổi theo là có thể hủy diệt nó, tránh việc tiết lô hàng tung của hạm đội.

Nhưng vẫn đã quá muộn, tin tức được xác nhận cũng có nghĩa là hy vọng lập được kỳ công của ông ta đã tan thành bọt nước, thông tin phát đi từ tuần dương hạm của quân phản loạn không cần hỏi cũng biết, hướng đi của hạm đội đã hoàn toàn bị lộ, bị lộ khi đã gần đến đích! Cảm giác miếng ăn dâng đến miệng còn rơi mất khiến ông ta như muốn phát điên.

Lần hành động này, vì tránh mạng lưới tình báo dày đặc của quân phản loạn, cả kế hoạch chỉ có tư lệnh Kara Hans và một vài người nữa được biết, trên thực tế, hạm đội này đã hành động từ trước ngày bắt đầu tấn công 1/6 một thời gian, hơn nữa hoàn toàn không hành động theo kế hoạch công khai, xâm nhập vào thiên hà New Siberia theo hướng chòm sao Tần Lĩnh. Khi hạm đội xuất phát một thời gian, ông ta đã thay đổi hướng đi đồng thời thực hiện kiểm soát thông tin chặt chẽ, chỉ cho phép truyền tin cự ly gần, hoàn toàn cấm hẳn thông tin tầm xa.

Mục tiêu của hạm đội là một cổng siêu không gian bí ẩn mà hầu như không mấy người biết, thậm chí nó còn không được công khai trên bất kỳ bản đồ thiên hà nào của Đế Quốc. Nguyên nhân cũng đơn giản, cổng siêu không gian này vốn do một tàu cướp biển phát hiện, nhóm cướp biển này phát hiện ra nó chưa được bao lâu đã bị hạm đội Đế Quốc đuổi kịp đánh chìm, toàn bộ từ thuyền trưởng đến các thủy thủ đều bị giết, chỉ có một số ít tên sống sót được giao cho Cục An toàn điều tra, trong quá trình thẩm vấn mới phát hiện ra sự tồn tại của nó.

Nhưng, cổng siêu không gian này cũng không phải là không có vấn đề, thứ nhất là điểm đến của nó là một thiên hà có không ít các tuyến đường an toàn hơn, tuy phải đi vòng một chút, nhưng cũng không mất bao nhiêu thời gian, thứ nữa là do vị trí của nó tương đối xa, lại ẩn trong một khu vực đày những đám mây tích điện và phóng xạ, điều này khiến cho cổng siêu không gian không ổn định, thêm vào đó là nhân viên thẩm vấn chẳng mấy chú ý đến tuyến đường đó, cho nên khi những tên cướp biển còn lại bị xử tử thì thông tin về cổng siêu không gian bí mật của mai một đi trong đống hồ sơ, mãi đến khi quân đội chuyển bị các tài liệu về tuyến đường xâm nhập thiên hà New Siberia, thông tin này mới được vô ý lôi ra.

Bộ tham mưu Đế Quốc hầu như nhảy lên vì sung sướng, vội vã điều một tàu thăm dò đi khảo sát cổng siêu không gian này, kết quả cho thấy tuy rằng khi xuyên qua có thể có nguy hiểm nhưng quãng đường từ đó tới mục tiêu cuối cùng, thiên hà New Siberia chỉ có vẻn vẹn năm ngày đường, điều quan trọng hơn là ở đầu kia không phát hiện ra bất cứ một thiết bị giám sát, tháp pháo tự động hoặc chiến đấu cơ tuần tra nào, điều này cũng có nghĩa là con đường ấy có thể tránh khởi lưới cảnh giới của Đồng Minh, so sánh giữa mạo hiểm và kết quả thu được, Đế Quốc không ngần ngại thử một chuyến.

Hành động lúc đầu có thể nói là thuận lợi, mặc dù khi xuyên qua cổng siêu không gian bị thiệt hại một tuần dương hạm lớp Quân Đao, một khu trục hạm và hơn chục chiếc chiến đấu cơ, nhưng trong hành trình tiếp theo, hạm đội không gặp bất kỳ một thiết bị giám sát hay chiến đấu cơ tuần tra nào của quân phản loạn, mắt đã thấy thiên hà New Siberia càng lúc càng gần, trong lúc thiếu tá đã bắt đầu mơ màng về kỳ công của mình, đột nhiên hạm đội của ông ta gặp phải một đội tàu vận tải của quân phản loạn vừa từ một cổng siêu không gian gần đó xuyên qua.

Tuy trong tình huống tao ngộ chiến nhưng hạm đội của ông ta cũng phản ứng không chậm, Người Bảo Vệ lập tức gây nhiễu, các phi đội lớn lập tức lao lên giáng cho quân phản loạn mọt đòn choáng váng, tuy đại bộ phận các tàu của chúng bị đánh chìm ngay trước khi kịp chạy đến bên cổng siêu không gian. Điều đáng tiếc nhất đối với ông ta là chiếc tuần dương hạm duy nhất trong đội hộ tống của quân phản loạn lại được một số chiến đấu cơ Tia Chớp điên cuồng yểm hộ thoát được sang bên kia cổng siêu không gian.

Đến đây vận may của ông ta cũng kết thúc, tuy có mấy chiếc Siêu Nữ Yêu nhân cơ hội đối phương chưa kịp dùng ngư lôi xung động năng lượng xuyên sang theo, tuy ông ta mong đợi mấy chiếc Siêu Nữ Yêu đó có thể hủy diệt chiếc tuần dương hạm của quân phản loạn, tuy các phi công cam đoan rằng hệ thống thông tin trên tuần dương hạm đã bị hủy diệt, tuy ông ta lập tức khởi động thết bị mới chuyên đối phó với ngư lôi xung động năng lượng, hệ thống máy tính “Tổ ong”, tuy ngay khi có kết quả ông ta lập tức phái lực lượng lớn Siêu Nữ Yêu và Người Bảo Vệ đuổi theo… Nhưng tất cả vẫn là quá muộn!

Ông ta điên tiết, ông hận đội tàu vận chuyển của quân phản loạn sao lại có mặt khéo như thế? Nếu bọn chúng đến sớm một chút, như thế bọn chúng không ở quá gần cổng siêu không gian, chiếc tuần dương hạm sao có thể chuồn nổi, nếu như bọn chúng đến muốn hơn một chút, hạm đội ông ta đã tiếp cận cổng siêu không gian, không chừng không phải là chúng xuất hiện trước mắt ông mà là các chiến đấu cơ của ông xuyên sang giáng cho chúng một đòn phủ đầu…

Ông ta còn hận, hận các phi công của mình sao không làm tốt hơn, vì sao không bắn hạ tuần dương hạm khi nó còn chưa chạy trốn, sao không làm cho hệ thống thông tin bị hủy hoại đến mức không phục hồi nổi, ông ta hận những chiếc Siêu Nữ Yêu truy kích sao không ngay lập tức đánh chìm quân địch, vì sao hệ thống ‘Tổ ong’ không tính ra sự ảnh hưởng của ngư lôi xung động năng lượng sớm hơn một chút…

Ông ta hận, chiếc tuần dương hạm khốn khiếp của quân phản loạn sao lại không có nghĩa khí như thế, bỏ cả đội tàu vận chuyển đâm đầu chạy, đám phi công phản loạn sao lại dám điên cuồng chống cự, yểm hộ chiếc tuần dương hạm chạy trốn, đối phương vì sao có thể phóng ngư lôi xung động năng lượng, vì sao có thể sửa chữa hệ thồng liên lạc nhanh như vậy…



Càng nghĩ càng tức, càng tức càng nghĩ…

Lửa giận bừng lên trong lòng, thiếu tướng không nén được muốn chửi rủa một hồi cho bõ tức, giống như mội khi, có điều, nhìn những sĩ quan đang bận rộn trong khoang chỉ huy, ông ta cố nhịn, thượng tướng Kara Hans đã nhiều lần nhắc nhở ông ta phải khống chế tình cảm bản thân, bằng không bây giờ ông ta đã không chỉ là một thiếu tướng, có khi đã là trung tướng rồi, hơn nữa là tư lệnh hạm đội, để thuộc hạ nhìn thấy bộ dạng đó của mình chắc chắn là chẳng hay ho gì.

Chỉ có điều, lửa giận không lối thoát khiến ông ta càng lúc càng khó chịu…

“Tướng quân!” Một sĩ quan Đế Quốc đi vào, có vẻ như không nhận ra không khí khác lạ của khoang chỉ huy.

“Chuyện gì?” Thiếu tướng Absurd lạnh lùng nói.

“Đã thanh lọc hoàn toàn chiến trường, mọi tàu và chiến đấu cơ của quân phản loạn đã bị phá hủy, chúng ta bắt sống được 62 tù binh trong đó có 4 phi công, trước mắt do nhân viên tình báo thẩm tra, có điều bọn chúng rất cứng đầu, muốn thu được thông tin từ bọn chúng cần có…” Viên sĩ quan báo cáo đúng công thức.

“Tù binh?” Thiếu tướng Absurd quay phắt lại, rít lên bằng giọng khiến tất cả mọi người trong khoang chỉ huy phải rùng mình. “Ai bảo các người đi cứu đám phản loạn khốn khiếp đó?”

“Cái đó…” Viên sĩ quan ngây người ra. “Vừa rồi ngài đã hạ lệnh…”

“Bây giờ ta thủ tiêu mệnh lệnh đó.”

“Rõ thưa tướng quân!” Viên sĩ quan không dám nói gì nữa, thiếu tướng Absurd là người chỉ huy cao nhất của hạm đội đương nhiên ông ta thích hạ lệnh gì thì hạ, viên sĩ quan có cảm giác mình vừa chọc vào tổ ong.

“Ngoan cố hả?” Viên thiếu tướng cười lạnh hai tiếng. “Nói cho trung tá Harris của bên tình báo, không cần phải phí công với chúng nữa, nếu lũ khốn đó đã anh dũng đến thế, liều mạng yểm hộ đồng bọn rút lui, bây giờ lại không biết hối cải, ta sẽ để cho chúng được toại nguyện, đi cùng lũ đồng bọn xuống âm phủ cho có bạn có bè…”

“Quăng hết chúng qua khoang cách ly ra ngoài vũ trụ!” Tiếng hét của viên tướng chấn động cả khoang tàu.

“Cái đó…” Viên sĩ quan mặt tái đi không còn hột máu, khắp khoang chỉ huy chìm trong sự tĩnh lặng, quăng người qua khoang cách ly có nghĩa là gì, ai cũng biết.

Viên sĩ quan chợt cảm thấy thượng hại cho đám tù binh, đã vậy còn cứu chúng lên làm gì, đám người đó tuy trôi dạt trong vũ trụ nhưng ít ra cũng còn một cái khoang cứu sinh để sống giờ nào hay giờ đấy, chờ hạm đội đi qua, có khi may mắn còn gặp được tàu cứu lên, đằng này…

“Tướng quân, làm thế là vi phạm công ước về chiến tranh và nhân đạo.” Một sĩ quan tham mưu không nhịn được buột miệng nói.



“Với lũ phản loạn còn nhân đạo cái gì? Sao hả, định tố cáo ta trước tòa án binh?” Viên tướng gằn giọng từng tiếng.

“Không dám!” Viên tham mưu nhìn các bạn bên cạnh lập tức nhận ra liền biết điều im lặng, anh ta vừa mới được điều đến bổ sung cho hạm đội, cũng đã từng nghe truyền ngôn về sự tàn bạo của tư lệnh, cũng đã được các bạn nhắc nhỏ qua, nhưng hôm nay coi như là lần đầu tiên được lĩnh giáo, không khỏi nhiều lời một câu.

Anh ta thầm hối hận, xung động như thế để làm gì? Vì sao không nhìn phản ứng của những người khác, các đồng nghiệp của anh ta có ai lộ vẻ kinh hãi và thất thái ra mặt đâu, ngược lại bọn họ lạnh lùng, trầm tĩnh, mắt không thấy tai không nghe, rất có phong độ của loài đà điểu chui đầu vào cát, điều này chứng minh đây không phải là lần đầu tiên họ nghe thấy mệnh lệnh kiểu đó. Những lời đồn, chắc chắn là có thật!

“Chắc anh cũng chẳng dám!” Thiếu tướng hừ lạnh một tiếng. “Nhưng anh đã nói thế, được thôi, ta hạ lệnh cho anh thực hiện mệnh lệnh đó, hai người các ngươi.” Viên tướng chỉ tay vào viên sĩ quan vừa báo cáo. “Ngươi áp giải lũ phản loạn vào khoang cách ly, ngươi mở cửa khoang cho chúng ta.”

“Cái… cái…”

“Sao hả? Muốn chống lệnh?” Viên tướng nở một nụ cười của loài sói.

“…. Rõ! Thuộc hạ hiểu!” Im lặng một chút, viên sĩ quan tham mưu cúi đầu nhận lệnh, chống lệnh của chỉ huy có kết quả là gì, anh ta hiểu, ném người khác ra ngoài vẫn còn tốt hơn là mình bị ném ra ngoài.

Chỉ có điều, anh ta biết, từ đó về sau, anh ta sẽ không thể thoát nổi cơn ác mộng đầy máu nữa, ấy là nếu anh ta còn có cái gọi là ‘về sau’.

Hai viên sĩ quan lặng lẽ đi ra.

Thiếu tướng cảm thấy đã khá hơn nhiều, hắn ta tập trung vào vấn đề trước mắt, hạm đội đã bị phát hiện, phải làm sao?

Suy nghĩ một chút, hắn hạ lệnh. “Mệnh lệnh! Phân đội hộ tống gồm các chiến liệt hạm và tuần dương hạm tiến hành xuất phát, hoán đổi toàn bộ chiến đấu cơ mang theo thành Siêu Nữ Yêu, phân đội do chuẩn tướng Vương Trung Huy chỉ huy, dùng tốc độ lớn nhất tiến đến thiên hà New Siberia, dùng mọi cách cản trở quân phản loạn có thể rút lui, làm loạn quá trình rút khỏi của chúng, giữ chân chúng đến khi chủ lực hạm đội đến.”

Làm thế này là tương đối mạo hiểm, do hiện chưa biết đối phương có bao nhiêu quân ở đó, phân đội đi trước tuy có các chiến đấu cơ mang theo nhưng số lượng không đủ, lại không có Tỏa Nhãn và Người Bảo Vệ chi viện, nếu quân địch ở New Siberia quá mạnh, cũng đồng nghĩa là cả phân đội sẽ đâm đầu vào rọ.

Nhưng hắn không thể không mạo hiểm, hành tung của hạm đội đã bị phát hiện, hạm đội của ông ta tuy còn cách New Siberia hai ngày đường như nếu không có các thái không mẫu hạm làm chậm tốc độ, chiến liệt hạm và tuần dương hạm chỉ cần một ngày là đã có thể đến nơi, cũng có khi có thể cho quân phản loạn một đòn bất ngờ, và lại, sự mạo hiển cũng không lớn, thứ nhất là chủ lực hạm đội ở phía sau không xa, sau nữa là đối phương cũng không thể bỏ mặc ba cánh quân kia để dồn hết lực lượng về căn cứ được.

Hắn không cần phân đội phái đi trước có thể diệt hết địch, chỉ cần chúng nhanh chóng đến được New Siberia, tạo ra tâm lý khủng hoảng là hạm đội Đế Quốc đột kích đến nơi là quá đủ, hoảng loạn sẽ dẫn đến sự hỗn loạn trong hành động, làm chậm trễ quá trình bỏ chạy của quân phản loạn, chỉ cần kéo dài một ngày, đến khi chủ lực hạm đội đến là có thể khóa chặt chúng, chỉ cần bắt được bộ chỉ huy, bắt được con mụ Almeida, cho dù phân đội đi đầu có bị diệt hết vẫn là đáng giá.

Thiếu tướng Absurd phảng phất như thấy những ngôi sao lấp lánh trên quân hàm trung tướng đang vẫy tay gọi mình…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Không Chi Dực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook