Tinh Không Chi Dực

Chương 203: Tình cha!

La Ni

28/03/2013

Trụ sở nghị viện Địa Cầu Liên Bang.

Mấy sĩ quan Liên Bang sải bước đi vào đại sảnh của tòa nhà, các vệ binh canh gác ở cửa không ngăn cản, ngược lại họ nhấc tay chào, một người đi giữa vừa đi vừa đưa tay đáp lễ, đối này những sĩ quan này, nhất là người đi giữa, các vệ binh đã quá biết, đối với vị cứu tinh của Liên Bang trong chiến dịch ở khu vực bảy hành tinh, anh hùng Liên Bang, tướng quân Hamilton, có ai lại có thể không biết đâu, huống hồ tướng quân đến nghị viện cũng chẳng phải lần một lần hai.

"Xin chào, Liễu tiểu thư."

" A, Tướng quân Hamilton, ngài tới thật đúng giờ." Nhìn đến này mấy sĩ quan đẩy cửa vào, một người phụ nữ trung niên lập tức đứng lên, lễ phép nói, cô là thư ký của nghị sĩ Diêu, người đã đi theo vị nghị sĩ trẻ từ khi ông dấn thân vào chính giới, đến nay cô vẫn là thư ký của ông.

" Tuân thủ thời gian là nguyên tắc của quân nhân mà, nghị sĩ Diêu có ở trong phòng chứ?"

"Vâng, có điều xin ngài chờ cho một chút, nghị sĩ đang ở nhận một cuộc đàm thoại, tôi đã muốn gửi tin tức báo cho ông ấy biết là có khách đến, ngài lại có hẹn trước nên tôi tin ông ấy sẽ biết ai đã đến."

Không lâu sau, màn hình của thiết bị thông tin sáng lên, hiện lên khuôn mặt cha của Phi Luân.

"Là tướng quân Hamilton đến sao?" Vị nghị sĩ trực tiếp hỏi

" Đúng vậy, thưa nghị sĩ, tướng quân đã đến được một lát, khi ngài còn đang trò chuyện......"

"Xin mời tướng quân vào đi. Ai, cũng không phải chuyện gì quan trọng."

Thông tin bị cắt đứt, với kinh nghiệm nhiều năm làm thư ký. Cô biết ngay, tâm trạng của nghị sĩ tựa hồ rất không tốt, mà trên thực tế, từ khi tiểu thư Phi Luân hoàn toàn mất liên hệ tới nay, tâm trạng của vị nghị sĩ này vẫn tồi như thế.

Là bởi thông tin bị gián đoạn sao? Cô gái không khỏi thầm nhủ.

" Diêu, làm sao vậy? Mặt của anh có vẻ không tốt." Thượng tướng Hamilton vừa đi vào văn phòng, lập tức phát hiện, sắc mặt của bạn ông thật không tốt, đầy vẻ sầu khổ.

" Cũng không có gì! Lúc nào mà chẳng thế? Cậu cũng biết. Ai chà! Vừa rồi là bà xã gọi đến." Nghị sĩ Diêu cười khổ chỉ lên thiết bị thông tin." Lại truy vấn tôi tin tức của con gái, ai, chẳng lẽ tôi không gấp sao? Cứ làm như con gái của mỗi mình bà ấy vậy!"

Thượng tướng cũng không nén nổi tiếng thở dài trong lòng, hai người là bạn tốt lâu năm, ông đương nhiên biết chuyện trong nhà của bạn, nhưng trước mắt có thể nói là chẳng có cách nào, kênh liên lạc bí mật cùng Đồng Minh đã đứt đoạn. Lúc trước các sĩ quan liên lạc chờ mãi không thấy tàu từ Đồng Minh đến, bọn họ liền cảm thấy có thể là đã xảy ra chuyện, liền phái một tàu thăm dò. sau kết luận này được chứng minh, chiếc tàu đi đến con mắt của tử thần thì, cổng siêu không gian biến mất khỏi nơi mà nó đáng nhẽ phải tồn, điều đó cũng có ý nghĩa rằng tuyến đường bí mật hàng đã gián đoạn, tuy rằng lúc đầu đã dự đoán rằng này tuyến đường này tương đối yếu ớt, nhưng không ai nghĩ nó sẽ biến mất nhanh như vậy.

Nếu muốn khôi phục liên hệ cùng Đồng Minh, nhất định phải tìm kiếm một thông đạo khác. Nhưng nào có dễ dàng như vậy? Những nơi có thể dễ dàng tìm đến, những thông đạo an toàn không phải là không có, chẳng qua hiện tại đã sớm bị Đế Quốc hoặc Liên Bang nắm trong tay, bọn họ đều khống chế các thiên hà ở hai đầu cổng siêu không gian. Biến thành biên giới giữa Liên Bang và Đế Quốc, hai bên đều dùng các lực lượng mạnh khống chế các thiên hà tiền tuyến này, hơn nữa xung quanh các cổng siêu không gian, đều đầy những thiết bị giám sát tự động, tháp pháo tự động hệ thống chiến đấu cơ tuần tra dày đặc, phía sau là các hạm đội mạnh sẵn sàng đợi mệnh xuất phát tiếp viện hoặc chặn đánh, nếu muốn đột phá tuyến phòng thủ của Đế Quốc có thể nói là không có khả năng, trừ phi là dùng lực lượng mạnh để đột phá, nhưng nếu đã giao chiến đến quy mô đó cũng đồng nghĩa chiến tranh một lần nữa lại bắt đầu.

Để tránh sự phong tỏa của đối phương, để đạt được yếu tố bất ngờ về chiến thuật, Liên Bang và Đế Quốc đã phí không biết bao nhiêu thời gian, tổn thất bao nhiêu tàu và người, nhưng đều vô ích, thế nhưng Đồng Minh lại gặp may, bọn họ phát hiện một tuyến đường mà ngay cả Liên Bang cũng như Đế Quốc đều không biết, tuy rằng nguy cơ tứ phía, tràn ngập tính nguy hiểm, nhưng tốt xấu gì có cũng hơn không, nay tuyến đường bị gián đoạn, muốn một lần nữa mở tuyến đường mới, nào có dễ dàng như vậy? Những tuyến dễ đi đã sớm bị phát hiện. Thượng tướng quá biết, Liên Bang vẫn nuôi ý đồ một lần nữa khôi phục liên hệ với Đồng Minh, phái khá nhiều tàu thăm dò dọc theo tuyến đường tử thần với ý đồ tìm kiếm một cổng siêu không gian mới, nhưng đến hôm nay, bọn họ vẫn không thu hoạch được gì, thật sự này khiến người ta cảm thấy uể oải.

"Ông bạn già, yên tâm đi, tuy rằng không có tin tức, nhưng con bé chắc không có chuyện gì đâu, đừng quên, con gái anh vốn là một quân nhân có năng lực xuất chúng, lại có thằng nhóc nhà họ Hoa đi theo, nó lại còn là phó của trung đội Lam Thiên Sứ nữa, ở Đồng Minh có rất nhiều bạn bè của nó, trong đó còn có cả cựu đội trưởng thiếu tá Dương Sonia – Ace đứng hành thứ ba của Liên Bang chúng ta, họ sẽ chăm sóc cho Phi Luân." Thượng tướng Hamilton cũng chỉ có thể an ủi ông bạn bằng những lời đó.

" Cám ơn, Hamilton, đúng rồi, hôm nay ông bạn đến đây hẳn là có chiếc gì quan trọng đúng không? Tôi biết cậu mà, không có việc thì không gõ cửa, hay lại là vấn đề dự toán, đến tìm tôi đòi tiền hả." Cha của Phi Luân rất nhanh lấy lại phong độ của chủ tịch ủy ban ngân sách nghị viện.

“Này, này… Hiểu lầm anh em rồi, hôm nay tôi đến đây không liên quan đến dự toán, trên thực tế, tôi cũng không biết có nên nói cho ông hay không, nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy có lẽ phải nói cho ông bạn, có hai tin tức, một tốt một xấu, tôi nhắc nhở trước để ông có sự chuẩn bị tâm lý, đây là bản báo cáo của nhân viên giám sát ngừng bắn của chúng ta lưu trú ở Đế Quốc cung cấp sau khi trở về." Tướng quân Hamilton cẩn thận chỉ thiết bị liên lạc trên bàn nói "Có thể có quan hệ..."



" Có thể có quan hệ?" Nghị sĩ Diêu mới đầu có chút nghi hoặc, ông không hiểu được bạn mình nói tin tức cùng chiếc máy liên lạc có quan hệ gì, nhưng rất nhanh ông ta liền tỉnh ngộ, thượng tướng Hamilton muốn ám chỉ đến việc ông vừa trò chuyện với vợ về con gái.

" Là...... Là có liên quan đến Phi Luân sao? Đây là tin tốt chứ?" Giọng nói vốn luôn điềm tĩnh của nhà chính trị lão luyện chợt run lên, nếu là tin tức về con gái, đương nhiên có thể xem như tin tức tốt, nhưng ông cũng sợ hãi, nếu tin tức tốt là tin kia, vậy tin tức xấu lại gì? Con bé bị thương? Hy sinh? Hay là bị bắt......

" Cũng không thể nói là phải, trên thực tế, chúng ta không có tin tức xác thực của nó." Thượng tướng đưa cho bạn mình một tờ giấy," Nhìn xem đi, cái thứ này thật vất vả mới có được, cục an toàn Đế Quốc bám theo sĩ quan liên lạc của chúng ta có thể nói là 24/24, ngay cả đi vệ sinh cĩmh có người đi theo, nếu muốn tiếp xúc các tin tức hữu dụng thật khó khăn."

" Đây là......" Nghị sĩ Diêu nghi hoặc nhìn kia tờ giấy, tiêu đề viết: Danh sách chiến hạm đã biết tính đến thời điểm này của Đồng Minh ( Chưa đầy đủ). Bên dưới là tên hạm đội, tên chiến hạm và phiên hiệu của tàu, hạm đội. Nhưng danh sách không được đầy đủ. Có rất nhiều chỗ ghi không rõ, hoặc đánh dấu chấm hỏi, hoặc để trống, còn có rất nhiều chỗ lại ghi chú bên cạnh là: nghe nói, khả năng, chưa xác định v.v…

" Ông bạn! Cái này đại bộ phận đều là không rõ, không thể xác định, nghe nói, cậu cho tôi xem để làm gì?" Vị nghị sĩ bất đắc dĩ trả lời," Muốn tôi phân tích sao? Tốt lắm, tôi chỉ có thể nói, các bạn Đồng Minh ít nhất đã có 4 hạm đội. Phát triển thật sự nhanh, viện trợ của chúng ta xem ra đã phát huy tác dụng tốt, nhưng trừ điều đó ra, với các nội dung còn lại, tôi thực không thể nào phân tích, tôi cũng không phải là chuyên gia quân sự."

" Ông bạn! Thật sự cầm đèn chạy trước ô tô!" Tướng quân Hamilton chỉ ra cho bạn chỗ cần nhìn "Xem này, các bạn Đồng Minh có mấy hạm đội. Hạm đội nào cũng lấy trung tâm là thái không mẫu hạm, hạm đội 7 có thái không mẫu hạm tốc độ cao là Kẻ Đột Kích (SC-1), này còn hai hạm đội không rõ tên cũng lấy thái không mẫu hạm tốc độ cao làm trung tâm. Tuy rằng không biết chính xác tên tàu, nhưng đều là lớp Kẻ Đột Kích, trong đó có một con tàu hẳn là tàu Người Giải Phóng, còn nhìn kỹ hạm đội này, hạm đội độc lập cơ động số 5, trung tâm của nó cũng là một thái không mẫu hạm, nhưng là lớp Đế Quốc, hơn nữa tên của nó, chẳng lẽ anh không thấy quen thuộc sao?"

"Thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc, tàu Đại Thiên Sứ......" Ngài nghị sĩ chợt run lên, ông đứng bật dậy như không thể khống chế nổi bản thân "Tàu Đại Thiên Sứ!!!!"

" Đúng thế." Tướng quân Hamilton nói với giọng thâm thúy "Đồng Minh có các tàu thái không mẫu thường đặt tên là Kẻ hoặc Người gì gì đó, vì sao chiếc thái không mẫu hạm này lại không tiếp tục sử dụng quy tắc đặt tên đó, mà là một cái tên khác?"

" Là nó, là nó, nhất định là nó, con bé trước kia chỉ huy chiếc tuần dương hạm cũng có tên là Đại Thiên Sứ, con bé nhất định ở trên chiến hạm này. Trời ạ! Trời ạ! Cuối cùng tôi cũng biết tin tức của nó, nó còn sống, nó nhất định còn sống ....... Hamilton, nói cho tôi biết, thuyền trưởng tàu Đại Thiên Sứ có phải là Phi Luân hay không? Trời ạ, chẳng nhẽ con bé lại thăng chức, hiện tại đã là thuyền trưởng một thái không mẫu hạm, nó bây giờ mới bao nhiêu tuổi, cho dù ở Liên Bang, cũng không có nghe nói có một người tuổi trẻ như vậy trở thành thuyền trưởng thái không mẫu hạm....." Người đàn ông nói năng lộn xộn, ông ta dường như không nghe người khác nói gì, hai tay bàn tay run rẩy, ghì chặt lấy trang giấy, giống như đang cầm một vật báu vô giá, dù thế nào cũng xem không đủ, dù thể nào cũng luyến tiếc không muốn buông ra......

Tướng quân Hamilton có chút thương hại nhìn người bạn thân nhất của mình, tấm lòng cha mẹ ai mà chẳng vậy, bạn của ông có thể là một nhà chính trị lão luyện tung hoành chính trường không đối thủ, nhưng dù sao vẫn là người ta, tình cha con, cũng như mọi người đàn ông bình thường trên đời.

Đợi cho bạn mình hơi trấn định lại, vị tướng mới nói" Diêu, hãy nghe tôi nói, thuyền trưởng tàu Đại Thiên Sứ có phải là Phi Luân hay không, chúng tôi quả thật không biết, theo tin tức trước mắt, chỉ là Đồng Minh có một thái không mẫu hạm tên là Đại Thiên Sứ mà."

"Là ai cung cấp tin tình báo, có thể hỏi anh ta?" Ngài nghị sĩ vội vàng hỏi, ông ta rất muốn tự mình hỏi trực tiếp.

"Vô ích thôi, Diêu, tình báo được người của chúng ta lưu trú ở Đế Quốc phụ trách giám sát ngừng bắn tổng hợp lại đến, bọn họ vừa mới về nước." Thượng tướng lắc đầu," Chúng ta cũng không có cơ hội liên hệ với Đồng Minh, Đế Quốc hạn chế nghiêm ngặt mọi hành động của họ, đại bộ phận tin tình báo đều thu được khi uống rượu nói chuyện phiếm hoặc là trong lúc vô ý nghe người khác nói, cho nên mới phải để trống nhiều chỗ như vậy, bởi vì chúng rất khó có thể xác minh, đối với chúng ta cũng không có tác dụng lớn, chính là cho chúng ta thêm một chút hiểu biết về sự phát triển của Đồng Minh mà thôi."

"Thế à!" Nghị sĩ Diêu có chút thất vọng, ông ngẫm nghĩ, rốt cục chần chờ hỏi," Hôm nay tìm tôi chắc không vì tin này chứ, nếu chỉ có thế, chắc ông bạn sẽ không cần phải đích thân tới đây. Đúng rồi, vừa rồi còn có một tin tức xấu."

Ông lại căng thẳng đứng lên, cẩn thận hỏi," Có liên quan đến Phi Luân? Chẳng lẽ là tàu Đại Thiên Sứ xảy ra vấn đề, tôi còn nhớ rõ cậu đã nói, chưa xác định con bé có ở đó hay không mà?"

Mới một phút trước, ông đã hy vọng con gái là thuyền trưởng tàu Đại Thiên Sứ, bây giờ ông lại cố bám lấy khả năng ngược lại.

"......." Thượng tướng Hamilton không nói gì, sau một lúc lâu, ông mới chậm rãi lên tiếng,"Gần nhất chúng ta phát hiện số lượng lớn các cuộc liên lạc xuyên siêu không gian của Đế Quốc, trinh sát tình báo cũng cho thấy Đế Quốc có động hướng dị thường, đó sẽ là một đợt hành động quân sự quy mô lớn, không hề nghi ngờ gì nữa."

"Bọn khốn đó muốn gì? Đánh một trận nữa?" Nét mặt ngài nghị sĩ căng lên biểu tình.

"Không, ngược hoàn toàn, khi các sĩ quan liên lạc của chúng ta đưa ra kháng nghị, họ được trả lời. Đế Quốc đang tiến hành một cuộc rút quân lớn khỏi biên giới. Thậm chí chúng còn cho phép bọn họ có mặt tại hiện trường rút quân. Bộ ngoại giao Đế Quốc nói rằng đây là một hành động đơn phương nhằm tỏ thiện chí, việc rút quân đầu tiên như là một tấm gương, và hô hào hai phương cùng áp dụng biện pháp rút quân, tiến thêm một bước nhằm làm dịu đi sự căng thẳng giữa hai nước, đồng thời coi đó là bước đi đầu tiên dẫn đến sự hòa giải, tiến tới xây dựng nền hòa bình hữu hảo đời đời v.v… Thật đúng là cái lưỡi không xương. Có vẻ như những tội ác chiến tranh đã diễn ra từ vài thiên niên kỷ trước." Thượng tướng châm chọc đầy cay độc.

"Tôi biết Đế Quốc gần đây liên tiếp vây đuôi với Liên Bang, nhưng không nghĩ bọn họ sẽ là bên rút quân đầu tiên, điều này thật đúng là kỳ lạ, nhưng đó không phải là chuyện tốt sao?"



" Không, Diêu, đối chúng ta là chuyện tốt, nhưng sự tình nào có đơn giản như vậy. Anh có biết bọn họ đem này lực lượng đó rút về dùng ở chỗ nào không?"

" Cậu nói là..... Ý cậu nói...... Đồng Minh?"

" Đúng vậy, tuy rằng bọn họ phong tỏa hoàn toàn tin tức, nhưng thiên hạ không có bức tường nào không có khe hở. Chúng ta chỉ biết là Đế Quốc gần đây liên tục nếm mùi thất bại, quân lực đã không còn đủ để ứng phó với Đồng Minh, cho nên bọn họ mới cần điều từ tiền tuyến đại bộ phận quân lực trở về, theo thông tin mới nhất, chỉ riêng thái không mẫu hạm, có hơn mười chiếc sẽ bị triệu hồi về phía sau......."

Nghị sĩ Diêu càng nghe sắc mặt lại càng khó coi, ông hiện tại sao bạn mình nói đó là tin tức xấu, con gái ông, trước mắt đang ở tại Đồng Minh, tàu Đại Thiên Sứ là một chiến hạm chủ lực, ra trận nhất định nó sẽ phải đứng mũi chịu sào.

Ông đứng lên, đi đến bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, lặng lẽ không nói gì một lúc lâu.

"Cậu tới tìm tôi, trên thực tế là vì chuyện này." Ông chậm rãi hỏi.

" Đúng vậy, chúng ta không thể để Đế Quốc rút đại quân về, nếu không chờ khi bọn chúng giải quyết vấn đề nội bộ xong, tiền tuyến sẽ lại một lần nữa trở nên căng thẳng, thậm chí chiến tranh lại nổ ra, duy trì sự bạo động bên trong Đế Quốc, trợ giúp các bạn Đồng Minh, thậm chí ở một mức có thể, giúp bọn họ lật đổ sự thống trị của Đế Quốc, đối với Liên Bang là kết quả tốt nhất. Hiện tại lực lượng Đế Quốc ở tiền tuyến không đủ, phòng ngự bạc nhược, có lẽ chúng ta......" Thượng tướng ướm lời.

" Không có khả năng! Nghị viện tuyệt đối không thông qua quyết định khai chiến, chiến tranh vừa chấm dứt chưa được vài năm, hòa bình và phản chiến, tái kiến thiết là tư tưởng chủ đạo, dân ý là như thế, chúng ta bất kể như thế nào cũng không thể có được đủ số phiếu ủng hộ, trừ phi Đế Quốc chủ động tiến công chúng ta, ở quy mô lớn, như lần trước vậy, nếu không, ít nhất trong vài năm tới, sẽ không có gì thay đổi." Nghị sĩ Diêu quả quyết lắc đầu

" Nhưng Đế Quốc không có khả năng chủ động tiến công chúng ta, bọn chúng hiện tại cầu chúng ta còn không kịp, Đế Quốc trước mắt trở nên vô cùng lịch thiệp, cho dù chiến đấu cơ trinh sát hoặc chiến đấu cơ có xuyên qua tuyến ngừng bắn,thậm chí thông qua cổng siêu không gian tới thiên hà bên Đế Quốc, bọn họ cũng hết sức lịch thiệp vào hòa nhã, thậm chí còn lùi các thiết bị giám sát và đánh chặn ra khoảng cách khá xa, sau đó gửi một thông tin ngoại giao phản đối, các phi công của chúng ta cũng không có khả năng nổ súng, cho dù có gây ra những xung đột nhỏ đến mức nổ súng, cũng chẳng có tác dụng gì lớn." Tướng quân Hamilton thở dài," Chờ bọn họ chủ động tiến công, khó lắm, trừ phi bọn họ giải quyết Đồng Minh, nhưng khi ấy đã quá chậm."

" Đồng Minh cũng sẽ không dễ dàng gì bị Đế Quốc tiêu diệt," Nghị sĩ Diêu nhìn chằm chằm vào bản danh sách trên bàn " Bọn họ không phải đã có bốn hạm đội sao?"

Hiện tại ông có chút hối hận, biết sớm như vậy, khi còn có thể viện trợ, ông nhất định dùng mọi sự ảnh hưởng, đem hết sức lực tăng cường viện trợ, có lẽ hiện tại Đồng Minh sẽ không chỉ có bốn hạm đội.

" Nhưng lúc này đây, rất khó nói, Đế Quốc đặt mục tiêu trọng tâm là hoàn toàn quét sạch Đồng Minh, tôi lo rằng......"

" Lo lắng cũng chẳng có ích gì, điều cần thiết là nên xem chúng ta phải làm gì bây giờ." Nghị sĩ vừa nghĩ vừa nói," Tuy rằng không có khả năng thông qua quyết định nổ súng, không có khả năng thực sự phát động công kích, nhưng ở tiền tuyến tập kết chủ lúc, bày ra tư thế tiến công vẫn là có khả năng, đối với trong nước nói là dự phòng Đế Quốc tung hỏa mù trước khi tiến công, đối với dân chúng hay nghị viện cũng là một cách giải thích có thể chấp nhận được, hy vọng điều này có thể hấp dẫn sự chú ý của Đế Quốc, làm cho bọn họ không dám rút quá nhiều lực lượng về......"

" Nếu Đế Quốc không để ý thì sao?"

"Vậy chúng ta cũng hết cách." Nghị sĩ lắc đầu cười khổ," Tôi chỉ là chủ tịch ủy ban ngân sách, muốn tôi trong phạm vi quyền hạn tăng thêm viện trợ cho Đồng Minh còn được, nhưng hiện tại viện trợ đã gián đoạn, những gì tôi có thể làm thật sự không nhiều lắm."

"Được rồi, tôi sẽ yêu cầu bọn họ tiếp tục tăng cường tìm kiếm tuyến đường mới, còn ở tiền tuyến bố trí chủ lực, uy hiếp Đế Quốc......"

"Còn nữa, ở trong nước, nếu muốn xoay ngược dân ý, cần làm tốt việc thuyết phục các nghị sĩ, tăng cường tuyên truyền, tuy rằng không phải có kết quả trong ngắn hạn, nhưng phải làm...... Dự toán của quân đội, tôi cũng sẽ giúp cậu nghĩ biện pháp......"

"..............."

Phi Luân, con nhất định phải giữ gìn bản thân, chàng trai trẻ Thụy Sâm, hy vọng cậu còn nhớ rõ lời hứa, bảo vệ đứa con gái đáng thương của ta, bất luận như thế nào, cha cũng sẽ nhất định nghĩ cách, về công về tư, cha cũng tuyệt đối không bỏ rơi con đâu! Phi Luân!. Người đàn ông lặng lẽ cầu nguyện.

Về đến nhà, nên nói như thế nào cho vợ biết tin đây? Nghị sĩ Diêu lại cảm thấy một cơn đau đầu mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Không Chi Dực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook