Chương 39: lai lịch tây phi
bin2227xinhdep
20/05/2022
Không đùa nàng chứ, tuy nàng là người xuyên không nhưng trăm cuốn thiên thư địa lí, trăm cuốn sử trình tề thư nàng đều nắm trong lòng bàn tay cả ròi đấy. Tương truyền rằng U Linh tộc xưa kia được xem là thần tộc chốn nhân gian, người người tôn quý, không chỉ giúp nước mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an, mà còn lập đền thờ, chuyên tác thành cho tâm nguyện của con người. Nhưng với một điều kiện, một khi điều ước thành hiện thực, nhà đó phải để một thiếu nữ trong nhà nhập tộc, trở thành tì nữ của thần điện.
Nhưng bỗng mấy trăm năm về trước, một thiếu nữ may mắn trốn thoát khỏi thần điện ấy, mang về một tin tức động trời. Vốn nào có thần điện thần tộc gì, họ đều là những con quái vật, gϊếŧ người không ghê tay, xem mạng người là cỏ rác. Chúng hành hạ các trinh nữ, khiến máu thịt bất phân, chúng nói chỉ như vậy mới khiến thần linh để mắt tới, sau đó chúng gϊếŧ các trinh nữ ấy, phơi khô và tiến hành yểm bùa, biến thành một thây ma, thay chúng đi làm việc. Từ đó, thần điện bị truy đuổi, gặp người gϊếŧ người, gặp đền đổ đền. Một thần tộc uy phong trong một tháng chẳng còn mấy người, máu tanh cùng xác chết chất đầy cả một núi U Linh. Những dư đảng còn sót lại chia nhau chạy chốn vào rừng sâu, ẩn nấp khỏi thế đời vô thường. Nhưng tộc U Linh liên quan gì đến chuyện này?
- Nếu Đơn Nhi nói ... Tây phi là người của tộc u linh thì sao?
- Nàng ta? Không thể nào, tộc U Linh đã bị cấm sinh sống trên đất Tề Thịnh từ mấy trăm năm trước, sao cô ta còn leo lên được tới vị trí này cơ chứ?
Nàng thật sự không tin, không phải là bị ý kiến chủ quan chi phối, nhưng thật sự là không thể, tộc U Linh đã dường như bị xóa số mấy trăm năm trước, dù còn thì cũng là thiểu số, sống vật vờ qua ngày, nay đây mai đó, hành tung không ai biết được, làm sao có thể thâm nhập vào Tề Thịnh, và vào cả chốn hậu cung này. Không những thế, phụ mẫu nàng ta đều là con dân Tề Thịnh, chẳng lẽ nàng ta không phải con ruột của Ân tướng quân?
- Chủ nhân đừng nghĩ lung tung nữa, nàng ta là máu mủ ruột rà của Ân tướng quân đấy, chỉ có điều, Đơn Nhi nghe nói, hai mươi có người nói rằng đã thấy người tộc U Linh xuất hiện chốn biến ải Tam Diệp và Tề Thịnh, chủ nhân nghĩ sao?
Hai mươi năm trước? biên ải Tam Diệp và Tề Thịnh? Đó chẳng phải mốc thời gian và địa điểm mà Ân tướng quân thay tướng cầm quân, lãnh công đầu vinh quang hồi kinh sao, không lẽ ... mọi chuyện lại xuất phát từ đây.
Ân tướng quân khi đó chỉ là một tên lính què không ai biết đến, nhưng trong một lần tập kích trong rừng bị thương, ông đã được một cô thôn nữ cứu, rồi hai người phải lòng nhau, cùng nhau hứa hẹn cùng trăng, bên nhau trọn đời. Sau đó trận chiến quyết định diễn ra, vị tướng cầm quân không may bị bắn chết, lòng quân hoảng loạn. Chỉ có ông, tâm trí vững vàng, ôn định đội quân, mưu trí hạ kẻ thù. Làm nên uy danh lừng lẫy một thời, để giờ đây, đất nước đã thái bình, nhưng trong tâm trí con dân tề thịnh, ông mãi mãi là anh hùng.
- Vậy là ổn rồi, Tây phi đã lộ đuôi, giờ đây chúng ta chỉ cần chờ đợi, người đứng tròn bóng tối kia sẽ sớm lộ diện thôi.
Nàng tin là vậy, sẽ có ngày chân tướng được vạch trần, nàng thật sự muốn xem xem, người đó có mấy phần năng lực mà có thể nắm trong tay bố cục rối ren này.
Có lẽ nàng nên đi thăm chúng phi rồi, lâu rồi không gặp các nàng ta, khá là nhớ à nghen.
------------------ hết chương 39 ----------------
Êm đềm trước giông bão nào
Nhưng bỗng mấy trăm năm về trước, một thiếu nữ may mắn trốn thoát khỏi thần điện ấy, mang về một tin tức động trời. Vốn nào có thần điện thần tộc gì, họ đều là những con quái vật, gϊếŧ người không ghê tay, xem mạng người là cỏ rác. Chúng hành hạ các trinh nữ, khiến máu thịt bất phân, chúng nói chỉ như vậy mới khiến thần linh để mắt tới, sau đó chúng gϊếŧ các trinh nữ ấy, phơi khô và tiến hành yểm bùa, biến thành một thây ma, thay chúng đi làm việc. Từ đó, thần điện bị truy đuổi, gặp người gϊếŧ người, gặp đền đổ đền. Một thần tộc uy phong trong một tháng chẳng còn mấy người, máu tanh cùng xác chết chất đầy cả một núi U Linh. Những dư đảng còn sót lại chia nhau chạy chốn vào rừng sâu, ẩn nấp khỏi thế đời vô thường. Nhưng tộc U Linh liên quan gì đến chuyện này?
- Nếu Đơn Nhi nói ... Tây phi là người của tộc u linh thì sao?
- Nàng ta? Không thể nào, tộc U Linh đã bị cấm sinh sống trên đất Tề Thịnh từ mấy trăm năm trước, sao cô ta còn leo lên được tới vị trí này cơ chứ?
Nàng thật sự không tin, không phải là bị ý kiến chủ quan chi phối, nhưng thật sự là không thể, tộc U Linh đã dường như bị xóa số mấy trăm năm trước, dù còn thì cũng là thiểu số, sống vật vờ qua ngày, nay đây mai đó, hành tung không ai biết được, làm sao có thể thâm nhập vào Tề Thịnh, và vào cả chốn hậu cung này. Không những thế, phụ mẫu nàng ta đều là con dân Tề Thịnh, chẳng lẽ nàng ta không phải con ruột của Ân tướng quân?
- Chủ nhân đừng nghĩ lung tung nữa, nàng ta là máu mủ ruột rà của Ân tướng quân đấy, chỉ có điều, Đơn Nhi nghe nói, hai mươi có người nói rằng đã thấy người tộc U Linh xuất hiện chốn biến ải Tam Diệp và Tề Thịnh, chủ nhân nghĩ sao?
Hai mươi năm trước? biên ải Tam Diệp và Tề Thịnh? Đó chẳng phải mốc thời gian và địa điểm mà Ân tướng quân thay tướng cầm quân, lãnh công đầu vinh quang hồi kinh sao, không lẽ ... mọi chuyện lại xuất phát từ đây.
Ân tướng quân khi đó chỉ là một tên lính què không ai biết đến, nhưng trong một lần tập kích trong rừng bị thương, ông đã được một cô thôn nữ cứu, rồi hai người phải lòng nhau, cùng nhau hứa hẹn cùng trăng, bên nhau trọn đời. Sau đó trận chiến quyết định diễn ra, vị tướng cầm quân không may bị bắn chết, lòng quân hoảng loạn. Chỉ có ông, tâm trí vững vàng, ôn định đội quân, mưu trí hạ kẻ thù. Làm nên uy danh lừng lẫy một thời, để giờ đây, đất nước đã thái bình, nhưng trong tâm trí con dân tề thịnh, ông mãi mãi là anh hùng.
- Vậy là ổn rồi, Tây phi đã lộ đuôi, giờ đây chúng ta chỉ cần chờ đợi, người đứng tròn bóng tối kia sẽ sớm lộ diện thôi.
Nàng tin là vậy, sẽ có ngày chân tướng được vạch trần, nàng thật sự muốn xem xem, người đó có mấy phần năng lực mà có thể nắm trong tay bố cục rối ren này.
Có lẽ nàng nên đi thăm chúng phi rồi, lâu rồi không gặp các nàng ta, khá là nhớ à nghen.
------------------ hết chương 39 ----------------
Êm đềm trước giông bão nào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.