Chương 24
Nhất Độ Quân Hoa
10/06/2020
Thiên Quyền cung.
Hà Tộc Đan Hà Thượng Thần đang cùng con gái Bích Khung nói lời từ biệt. Bích Khung kéo tay nàng, nói: "Mẫu Thần, con tại sao phải tới nơi này? Quân thượng nhận con làm đệ tử, chẳng lẽ con không nên ở tại Thùy Hồng Điện sao?"
Đan Hà thở dài, nói: "Quân thượng thật là cùng Thiên đế giống nhau như đúc. Con cũng đừng nản chí, tuy nói Thiên giới bối phận khác biệt, nhưng nếu con đủ kiên nhẫn, thông minh, rồi sẽ có cơ hội. Bích Khung, Thanh Quy kia tuy là Thiên phi do Thiên đế quyết định, nhưng nói cho cùng, chỉ là một người phàm. Chính là phàm nữ, muốn trở thành Thần Hậu, cũng không nhìn một chút xem bản thân có cái phúc phận này không."
Bích Khung nói: " Nhưng... Mẫu Thần, nghe nói trongThùy Hồng Điện của Quân thượng, ngay cả nữ tiên nga cũng không có lấy một người. Con hôm nay bị sắp xếp tới điện của Văn Khúc Tinh Quân, làm sao tiếp cận được chứ?"
Đan Hà nói: "Đứa nhỏ ngốc, con không tiếp cận được. Nhưng có người có thể tiếp cận được nha."
Bích Khung chợt tỉnh ngộ: "Mẫu Thần là nói, công chúa người phàm Thanh Quy đó?"
Đan Hà vỗ vỗ tay nàng, nói: "Tuy rằng nàng xuất thân thấp kém, nhưng con cũng phải cẩn thận. Nghe nói, nàng đối với y thuật hết sức tinh thông. Chúng ta phải tùy thời cơ mà hành động. Hy vọng của Hà Tộc đều đặt ở con, vạn không thể sai lầm."
Bích Khung gật đầu: " Dạ, Mẫu Thần."
"Còn nữa." Đan Hà lại nói, "Thanh Quy công chúa này có người muội muội tên là Li Quang Dạ Đàm, được hứa gả cho Ma tộc làm Trữ phi. Theo Mẫu Thần tìm hiểu, Thanh Quy từ nhỏ thương yêu cô em gái này của nàng. Nàng nhất định sẽ muốn biết tin tức về muội muội của mình. Nói không chừng sẽ còn để cho con thay mặt truyền thư."
Bích Khung từ trong mộng tỉnh ngộ, nói: "Bệ hạ đối với Ma tộc thống hận nhất, nếu biết nàng tư thông Ma tộc, nhất định sẽ đối với nàng sinh ra phòng bị. Thậm chí... Nếu như trong thư có nội dung gì đó không nên viết, âm thầm xử tử nàng cũng không chừng."
Đan Hà ngạo nghễ nói: "Thần Hậu ba đời của Thiếu Điển Thị, tất cả đều xuất thân từ Hà Tộc, Hà Tộc ta sáng sủa, ngay thẳng, sao có thể để một người phàm che lấp?"
Bích Khung trong con ngươi lúc này mới khôi phục một chút thần thái, nói: "Nói tới Thần Hậu, đương kim Thần Hậu cũng là Nghê Hồng Thượng Thần của Hà Tộc chúng ta. Mẫu Thần tại sao không mang theo con gái đi bái kiến nàng?"
Đan Hà cười nhạt: "Thần Hậu tính tình nhu nhược, chỉ biết nghe theo sắp xếp của Bệ hạ. Bệ hạ thích nữ tử ôn thuận đoan trang, chúng ta cùng Thần Hậu qua lại quá gần, sẽ chỉ khiến cho Người cảm thấy Hà Tộc dã tâm bừng bừng. Con yên tâm, con và Thần Hậu cùng xuất thân từ Hà Tộc, chỉ cần con có bản lĩnh này, Thần Hậu tuyệt sẽ không phản đối."
Bích Khung đã rõ: "Mẫu Thần yên tâm, con gái nhất định không phụ sự mong đợi của mọi người."
Hai mẹ con sau khi nói chuyện riêng tư xong, rốt cuộc đem nàng giao cho Văn Khúc Tinh Quân. Đương nhiên lại là một phen khách sáo dặn dò. Văn Khúc Tinh Quân biết nàng là đệ tử mới thu nạp của Huyền Thương Quân, ngược lại cũng chu đáo: "Đan Hà Thượng Thần không cần lo lắng. Bích Khung Tiên Tử nếu đã bái nhập thành học trò của Quân thượng, chúng ta chính là sư huynh muội. Từ hôm nay, Thập Tứ sư muội hãy ở Trùng Mặc Đài. Tất cả mọi việc, Tinh Túc Sảnh cùng Thùy Hồng Điện sẽ tự phối hợp."
Đan Hà Thượng Thần nói cảm ơn hắn, Bích Khung nhẫn nhịn khẩu khí này, theo hắn đến Trùng Mặc Đài.
Đan Hà dõi theo nàng vào Thiên Quyền cung, tiên quan của Hà Tộc, Triều Hà cùng Vãn Hà đã chờ khá lâu. Đan Hà xoay người lại, lướt qua hai người họ, trầm giọng nói: "Lập tức phái người đến Ma tộc, thăm dò tin tức Trữ phi của Ma tộc - Li Quang Dạ Đàm. Tốt nhất có thể mang tín vật của nàng cùng lời nhắn đem về."
Triều Hà cùng Vãn Hà đồng thời khom người: " Vâng."
Ma tộc vậy mà gió êm sóng lặng.
Ban sáng, Thần Ma giao chiến. Thanh Quy từ kiệu trốn ra được, theo tiếng đàn mà đi, muốn tìm Huyền Thương Quân. Phương hướng không sai, nhưng đi hơi chậm một chút —— vừa vặn gặp phải Đại hoàng tử Ô Đại, Nhị hoàng tử Đỉnh Vân, ma tướng Chúc Cửu Âm của Ma tộc đang tháo chạy.
Bốn người chạm mặt một nơi, Thanh Quy không thể tránh né.
Ngay vào lúc này, có Ma binh báo lại: "Bẩm báo ba vị điện hạ, binh sĩ bảo hộ kiệu bị giết, Dạ Đàm công chúa mất tích."
Ô Đại cùng Đỉnh Vân cũng đổi sắc mặt, Thanh Quy nào còn biện pháp gì? Nàng chỉ đành phải hành lễ: "Thần Tộc công phá phòng vệ, Dạ Đàm đành phải chạy trốn. May mà ở chỗ này gặp ba vị điện hạ."
Ô Đại vốn là đầu óc đơn giản, lúc này vừa nghe, vậy còn gì phải nói? Hắn vung tay lên: "Được rồi, nếu người ở chỗ này, trở về đi thôi."
Nhị điện hạ Đỉnh Vân rốt cuộc cẩn thận một chút, hỏi một câu: "Ngươi chính là Dạ Đàm công chúa?"
Thanh Quy trong lòng lo lắng, nhưng vẫn ngẩng đầu lên nhìn, thấy chân trời vân kiều buông xuống, Thần Tộc đã thu binh. Nàng cầu cứu không được, chỉ đành phải nhắm mắt, nói: "Hồi bẩm điện hạ, đúng là như vậy."
Đỉnh Vân vòng quanh nàng một vòng, nói: "Nghe nói Dạ Đàm công chúa này sinh ra chẳng lành, vì vậy bị Li Quang Thị giấu trong thâm cung, chưa từng nói với người ngoài. Ta nhìn ngươi... Nhưng là không giống."
Thanh Quy trong lòng có chút lạnh, giọng điệu hoài nghi như vậy, chẳng lẽ hắn đã thấy Dạ Đàm sao?
Nàng đè nén hốt hoảng trong lòng, Đỉnh Vân tra hỏi: "Ngươi là ai, còn không mau khai thật ra?!"Thanh Quy thấp thỏm bất an, còn chưa mở miệng, sau lưng đột nhiên có người nói: "Ta làm sao không biết, Nhị ca đã đổi nghề xem tướng cho người khác vậy?"
Thanh Quy xoay người lại, trong ánh sáng ban mai mờ nhạt kia, Trào Phong tay cầm chiến liêm chín thước, chậm rãi tới. Hắc bào của hắn tung bay trong gió, hoa văn Hình Thiên trên áo tỏa ánh sáng chói mắt.
Nhị ca?
Thanh Quy nói: "Trào Phong? Ngươi... Cũng là hoàng tử Ma tộc?"
Binh sĩ xung quanh liền cười thầm, Trào Phong lấy tay che miệng, ho nhẹ một tiếng: "Công chúa điện hạ, lúc này ở đây, nói những lời này chẳng thú vị chút nào."
Đỉnh Vân hiển nhiên không vui: "Nơi này có phần của ngươi nói chuyện sao?"
Trào Phong nói: "Không có."
Sau đó tự giác lui về cuối hàng. Trước khi lui đi, nhìn thật sâu vào Thanh Quy.
Thanh Quy bỗng nhiên biết —— Đỉnh Vân đang gạt nàng!!
Nàng nói: "Điện hạ tự mình đem Bổn công chúa từ Li Quang Thị ra, hiện giờ lại nghi ngờ. Nếu là như vậy, sao không đem Bổn công chúa đưa về Li Quang Thị để phân biệt thật giả chứ?"
Đúng vào lúc này, Ma binh báo lại: "Nhị điện hạ, Thần Tộc đã trở lại thiên cung."
Đỉnh Vân ừ một tiếng, sau lưng hắn, Chúc Cửu Âm nói: "Nhị điện hạ, xem ra Thần Tộc đã mang Thiên phi nhà mình quay trở về. Chúng ta cũng về trước đi. Nếu như nán lại quá trễ, chỉ sợ Ma tôn trách móc."
Đỉnh Vân vừa liếc nhìn Thanh Quy, khua tay: "Trở về Thần Hôn Đạo."
Thanh Quy cứ như vậy qua loa tùy tiện mà đi tới Ma tộc.
Ma tộc không nhiều quy củ như vậy, Nhị điện hạ Đỉnh Vân trực tiếp đem nàng tới Thần Hôn Đạo.Trước mắt một con đường đá màu đen quanh co phía trước, kỳ dị là, bên trái sáng bên phải tối, sáng tối giao nhau nhưng lại không hòa hợp. Con đường đá màu đen này, giống như là ngăn cách hai cá thế giới.
Thanh Quy không khỏi quan sát trái phải, hai bên đường có người hầu của Ma tộc quỳ gối nghênh đón.
Ngay phía trước, chỉ thấy một lá cờ ma quỷ đón gió trên cao, phía trên có hoa văn Hình Thiên đỏ chói. Thanh Quy chỉ liếc mắt nhìn, cũng biết đó là cái gì —— máu của Thượng Thần.
Chỉ có máu tươi của Thượng Thần Thiên giới, mới có thể tươi đẹp mà lại không bao giờ bạc màu như vậy.
Tim nàng đập càng nhanh, vô tình vấp phải hòn đá, cả người cũng lảo đảo mấy bước, thiếu chút nữa ngã nhào, khiến cho Ma binh xung quanh một trận cười nhạo.
Đỉnh Vân sắc mặt khó coi, rốt cuộc vẫn là người phàm, chẳng có hiểu biết gì.
Hà Tộc Đan Hà Thượng Thần đang cùng con gái Bích Khung nói lời từ biệt. Bích Khung kéo tay nàng, nói: "Mẫu Thần, con tại sao phải tới nơi này? Quân thượng nhận con làm đệ tử, chẳng lẽ con không nên ở tại Thùy Hồng Điện sao?"
Đan Hà thở dài, nói: "Quân thượng thật là cùng Thiên đế giống nhau như đúc. Con cũng đừng nản chí, tuy nói Thiên giới bối phận khác biệt, nhưng nếu con đủ kiên nhẫn, thông minh, rồi sẽ có cơ hội. Bích Khung, Thanh Quy kia tuy là Thiên phi do Thiên đế quyết định, nhưng nói cho cùng, chỉ là một người phàm. Chính là phàm nữ, muốn trở thành Thần Hậu, cũng không nhìn một chút xem bản thân có cái phúc phận này không."
Bích Khung nói: " Nhưng... Mẫu Thần, nghe nói trongThùy Hồng Điện của Quân thượng, ngay cả nữ tiên nga cũng không có lấy một người. Con hôm nay bị sắp xếp tới điện của Văn Khúc Tinh Quân, làm sao tiếp cận được chứ?"
Đan Hà nói: "Đứa nhỏ ngốc, con không tiếp cận được. Nhưng có người có thể tiếp cận được nha."
Bích Khung chợt tỉnh ngộ: "Mẫu Thần là nói, công chúa người phàm Thanh Quy đó?"
Đan Hà vỗ vỗ tay nàng, nói: "Tuy rằng nàng xuất thân thấp kém, nhưng con cũng phải cẩn thận. Nghe nói, nàng đối với y thuật hết sức tinh thông. Chúng ta phải tùy thời cơ mà hành động. Hy vọng của Hà Tộc đều đặt ở con, vạn không thể sai lầm."
Bích Khung gật đầu: " Dạ, Mẫu Thần."
"Còn nữa." Đan Hà lại nói, "Thanh Quy công chúa này có người muội muội tên là Li Quang Dạ Đàm, được hứa gả cho Ma tộc làm Trữ phi. Theo Mẫu Thần tìm hiểu, Thanh Quy từ nhỏ thương yêu cô em gái này của nàng. Nàng nhất định sẽ muốn biết tin tức về muội muội của mình. Nói không chừng sẽ còn để cho con thay mặt truyền thư."
Bích Khung từ trong mộng tỉnh ngộ, nói: "Bệ hạ đối với Ma tộc thống hận nhất, nếu biết nàng tư thông Ma tộc, nhất định sẽ đối với nàng sinh ra phòng bị. Thậm chí... Nếu như trong thư có nội dung gì đó không nên viết, âm thầm xử tử nàng cũng không chừng."
Đan Hà ngạo nghễ nói: "Thần Hậu ba đời của Thiếu Điển Thị, tất cả đều xuất thân từ Hà Tộc, Hà Tộc ta sáng sủa, ngay thẳng, sao có thể để một người phàm che lấp?"
Bích Khung trong con ngươi lúc này mới khôi phục một chút thần thái, nói: "Nói tới Thần Hậu, đương kim Thần Hậu cũng là Nghê Hồng Thượng Thần của Hà Tộc chúng ta. Mẫu Thần tại sao không mang theo con gái đi bái kiến nàng?"
Đan Hà cười nhạt: "Thần Hậu tính tình nhu nhược, chỉ biết nghe theo sắp xếp của Bệ hạ. Bệ hạ thích nữ tử ôn thuận đoan trang, chúng ta cùng Thần Hậu qua lại quá gần, sẽ chỉ khiến cho Người cảm thấy Hà Tộc dã tâm bừng bừng. Con yên tâm, con và Thần Hậu cùng xuất thân từ Hà Tộc, chỉ cần con có bản lĩnh này, Thần Hậu tuyệt sẽ không phản đối."
Bích Khung đã rõ: "Mẫu Thần yên tâm, con gái nhất định không phụ sự mong đợi của mọi người."
Hai mẹ con sau khi nói chuyện riêng tư xong, rốt cuộc đem nàng giao cho Văn Khúc Tinh Quân. Đương nhiên lại là một phen khách sáo dặn dò. Văn Khúc Tinh Quân biết nàng là đệ tử mới thu nạp của Huyền Thương Quân, ngược lại cũng chu đáo: "Đan Hà Thượng Thần không cần lo lắng. Bích Khung Tiên Tử nếu đã bái nhập thành học trò của Quân thượng, chúng ta chính là sư huynh muội. Từ hôm nay, Thập Tứ sư muội hãy ở Trùng Mặc Đài. Tất cả mọi việc, Tinh Túc Sảnh cùng Thùy Hồng Điện sẽ tự phối hợp."
Đan Hà Thượng Thần nói cảm ơn hắn, Bích Khung nhẫn nhịn khẩu khí này, theo hắn đến Trùng Mặc Đài.
Đan Hà dõi theo nàng vào Thiên Quyền cung, tiên quan của Hà Tộc, Triều Hà cùng Vãn Hà đã chờ khá lâu. Đan Hà xoay người lại, lướt qua hai người họ, trầm giọng nói: "Lập tức phái người đến Ma tộc, thăm dò tin tức Trữ phi của Ma tộc - Li Quang Dạ Đàm. Tốt nhất có thể mang tín vật của nàng cùng lời nhắn đem về."
Triều Hà cùng Vãn Hà đồng thời khom người: " Vâng."
Ma tộc vậy mà gió êm sóng lặng.
Ban sáng, Thần Ma giao chiến. Thanh Quy từ kiệu trốn ra được, theo tiếng đàn mà đi, muốn tìm Huyền Thương Quân. Phương hướng không sai, nhưng đi hơi chậm một chút —— vừa vặn gặp phải Đại hoàng tử Ô Đại, Nhị hoàng tử Đỉnh Vân, ma tướng Chúc Cửu Âm của Ma tộc đang tháo chạy.
Bốn người chạm mặt một nơi, Thanh Quy không thể tránh né.
Ngay vào lúc này, có Ma binh báo lại: "Bẩm báo ba vị điện hạ, binh sĩ bảo hộ kiệu bị giết, Dạ Đàm công chúa mất tích."
Ô Đại cùng Đỉnh Vân cũng đổi sắc mặt, Thanh Quy nào còn biện pháp gì? Nàng chỉ đành phải hành lễ: "Thần Tộc công phá phòng vệ, Dạ Đàm đành phải chạy trốn. May mà ở chỗ này gặp ba vị điện hạ."
Ô Đại vốn là đầu óc đơn giản, lúc này vừa nghe, vậy còn gì phải nói? Hắn vung tay lên: "Được rồi, nếu người ở chỗ này, trở về đi thôi."
Nhị điện hạ Đỉnh Vân rốt cuộc cẩn thận một chút, hỏi một câu: "Ngươi chính là Dạ Đàm công chúa?"
Thanh Quy trong lòng lo lắng, nhưng vẫn ngẩng đầu lên nhìn, thấy chân trời vân kiều buông xuống, Thần Tộc đã thu binh. Nàng cầu cứu không được, chỉ đành phải nhắm mắt, nói: "Hồi bẩm điện hạ, đúng là như vậy."
Đỉnh Vân vòng quanh nàng một vòng, nói: "Nghe nói Dạ Đàm công chúa này sinh ra chẳng lành, vì vậy bị Li Quang Thị giấu trong thâm cung, chưa từng nói với người ngoài. Ta nhìn ngươi... Nhưng là không giống."
Thanh Quy trong lòng có chút lạnh, giọng điệu hoài nghi như vậy, chẳng lẽ hắn đã thấy Dạ Đàm sao?
Nàng đè nén hốt hoảng trong lòng, Đỉnh Vân tra hỏi: "Ngươi là ai, còn không mau khai thật ra?!"Thanh Quy thấp thỏm bất an, còn chưa mở miệng, sau lưng đột nhiên có người nói: "Ta làm sao không biết, Nhị ca đã đổi nghề xem tướng cho người khác vậy?"
Thanh Quy xoay người lại, trong ánh sáng ban mai mờ nhạt kia, Trào Phong tay cầm chiến liêm chín thước, chậm rãi tới. Hắc bào của hắn tung bay trong gió, hoa văn Hình Thiên trên áo tỏa ánh sáng chói mắt.
Nhị ca?
Thanh Quy nói: "Trào Phong? Ngươi... Cũng là hoàng tử Ma tộc?"
Binh sĩ xung quanh liền cười thầm, Trào Phong lấy tay che miệng, ho nhẹ một tiếng: "Công chúa điện hạ, lúc này ở đây, nói những lời này chẳng thú vị chút nào."
Đỉnh Vân hiển nhiên không vui: "Nơi này có phần của ngươi nói chuyện sao?"
Trào Phong nói: "Không có."
Sau đó tự giác lui về cuối hàng. Trước khi lui đi, nhìn thật sâu vào Thanh Quy.
Thanh Quy bỗng nhiên biết —— Đỉnh Vân đang gạt nàng!!
Nàng nói: "Điện hạ tự mình đem Bổn công chúa từ Li Quang Thị ra, hiện giờ lại nghi ngờ. Nếu là như vậy, sao không đem Bổn công chúa đưa về Li Quang Thị để phân biệt thật giả chứ?"
Đúng vào lúc này, Ma binh báo lại: "Nhị điện hạ, Thần Tộc đã trở lại thiên cung."
Đỉnh Vân ừ một tiếng, sau lưng hắn, Chúc Cửu Âm nói: "Nhị điện hạ, xem ra Thần Tộc đã mang Thiên phi nhà mình quay trở về. Chúng ta cũng về trước đi. Nếu như nán lại quá trễ, chỉ sợ Ma tôn trách móc."
Đỉnh Vân vừa liếc nhìn Thanh Quy, khua tay: "Trở về Thần Hôn Đạo."
Thanh Quy cứ như vậy qua loa tùy tiện mà đi tới Ma tộc.
Ma tộc không nhiều quy củ như vậy, Nhị điện hạ Đỉnh Vân trực tiếp đem nàng tới Thần Hôn Đạo.Trước mắt một con đường đá màu đen quanh co phía trước, kỳ dị là, bên trái sáng bên phải tối, sáng tối giao nhau nhưng lại không hòa hợp. Con đường đá màu đen này, giống như là ngăn cách hai cá thế giới.
Thanh Quy không khỏi quan sát trái phải, hai bên đường có người hầu của Ma tộc quỳ gối nghênh đón.
Ngay phía trước, chỉ thấy một lá cờ ma quỷ đón gió trên cao, phía trên có hoa văn Hình Thiên đỏ chói. Thanh Quy chỉ liếc mắt nhìn, cũng biết đó là cái gì —— máu của Thượng Thần.
Chỉ có máu tươi của Thượng Thần Thiên giới, mới có thể tươi đẹp mà lại không bao giờ bạc màu như vậy.
Tim nàng đập càng nhanh, vô tình vấp phải hòn đá, cả người cũng lảo đảo mấy bước, thiếu chút nữa ngã nhào, khiến cho Ma binh xung quanh một trận cười nhạo.
Đỉnh Vân sắc mặt khó coi, rốt cuộc vẫn là người phàm, chẳng có hiểu biết gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.