Chương 108: Quyển 3 - Chương 106
Nhu の Thiên Vũ
20/12/2020
Hắn nhớ lại cảnh lúc lần đầu tiên gặp Phạm Âm, khi hắn nói ra tên của mình, trong đôi mắt đen tuyền của Phạm Âm tràn đầy vui mừng… Hắn cũng nhớ đến bán tinh linh đó từng rất nhiều lần hỏi về chuyện trong nhà hắn, còn nói về chuyện lúc nhỏ của bản thân mình nữa.
Hắn nhìn còn nhỏ hơn mình, cần được bảo vệ hơn, Blake nghĩ, nếu như trong thân thể của mình không có Lotus, mình thậm chí còn sẽ theo đuổi hắn…
“Xem ra ngươi đã tiếp nhận được sự thật này rồi.” Giọng nói của Tinh Linh Vương cắt ngang suy nghĩ của Blake, “Vậy chúng ta nói về chuyện tiếp theo.”
Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Blake, Tinh Linh Vương nói khẽ: “Lần này ta sẽ tiêu diệt Lotus, để hắn biến mất khỏi thân thể ngươi.”
“Tại, tại sao?” Giọng nói của Blake hơi run, hắn không biết Tinh Linh có nghe ra hay không, hắn không cảm giác được sát khí của Tinh Linh Vương, nhưng lại cảm thấy được nguy cơ. Người đang đối diện hắn chính là Tinh Linh Vương, tồn tại như thần linh trên Ager.
Tinh Linh Vương bình tĩnh nói: “Lotus là tín đồ của Thần Hắc Ám, bây giờ Thần Hắc Ám đã trở lại rồi, ta phải giảm bớt phiền phức có thể xuất hiện.” Ngừng một chút lại nói: “Ngươi cũng không muốn thấy thêm một cuộc chiến tranh nào trên đại lục Ager này nhỉ, hơn nữa trong cơ thể của ngươi chứa đựng hai linh hồn, có vẻ… hơi chật.”
“Ta không để ý.” Blake chưa còn chưa nghĩ đến, giọng nói của mình đã vang lên dưới bầu trời sao trong điện Anh Linh.
Tinh Linh Vương nhíu mày, y chậm rãi đi xuống bậc thang. Động tác của y chậm rãi tao nhã, Blake chưa từng nghĩ đến Tinh Linh Vương cao quý như thần linh này dù không tỏa ra sát khí lại khiến người cảm thấy đáng sợ như thần chết.
Blake không nhịn được nghĩ, Tinh Linh Vương này từng khiến yêu ma sợ hãi thế nào trên chiến trường, bộ dáng vô hại văn nhã đó của y trên chiến trường giống tử thần cỡ nào.
Gã loáng thoáng nghe được tiếng ca tinh linh ưu mỹ bay tới từ bên ngoài điện, tòa cung điện yên tĩnh này thật giống như một thế giới khác.
Tinh Linh Vương đứng trước mặt hắn, dịu dàng nói: “Ngươi không cần sợ hãi, ta sẽ không tổn thương ngươi, ta sẽ giúp ngươi lấy yêu ma bên trong cơ thể ra, ngươi sẽ không cảm thấy bất kỳ khó chịu nào.”
Y nói như lẽ chuyện đương nhiên, trong đôi mắt màu mặc lục hiền hòa bình thản, như đang nói về thời tiết hôm nay vậy, “Ngươi đã dẫn con của ta trở về, tất nhiên ta nên báo đáp ngươi, đúng chứ?”
“Ta sẽ không để ngươi tổn thương Lotus.” Blake vươn tay, cây đao màu đen thành hình trên tay hắn, tuy tốc độ chậm hơn rất nhiều so với ở bên ngoài Thụ Hải.
Tinh Linh Vương nheo mắt lại, y nhấc tay, ngón tay thon dài chỉ về cây đao màu đen đó, “Tình trạng thật sự rất tệ, ngươi gần như đã hợp thành một thể với sức mạnh của hắc ám, biết không, cho dù không dựa vào sức mạnh của Lotus, ngươi cũng có thể gọi cây đao này ra, ngươi đã bị thuộc tính của Lotus truyền nhiễm.”
Tinh Linh Vương chợt vương tay, đầu ngón tay ấn nhẹ lên trán Blake. Thậm chí Blake còn chưa kịp nhấc đao lên, bọn họ đã im lặng giằng co.
“Đừng căng thẳng.” Tinh Linh Vương nhẹ giọng nói, “Ta chỉ muốn để ngươi gặp Lotus.” Y chậm rãi thu tay lại, lộ ra nụ cười ấm áp.
Blake nhìn thấy một người khác giữa hai người bọn họ. Tất nhiên là Lotus không có thân thể, đó chỉ là một linh thể trong suốt, không có chút sức mạnh nào, thậm chí hắn có thể xuyên qua linh thể đó nhìn thấy Tinh Linh Vương ở đối diện.
“Huyền, đã lâu không gặp.” Linh thể kia nhẹ giọng nói, “Gặp được ngươi, thật đúng không phải là một chuyện vui vẻ.”
Linh thể kia quay đầu nhìn Blake, nhẹ nhàng nói: “Làm phiền ngươi rồi, Blake.”
Nếu như có thân thể thật, hắn chắc chắn là một người rất đẹp. Hắn có một đầu tóc ngắn màu xanh, đôi mắt bên dưới mấy sợi tóc ngắn trước trán lộ ra vẻ nhã nhặn. Linh thể có chiều cao không kém Blake, mặc một chiếc trường bào đen dài, màu sắc đó trực tiếp đại biểu cho trận doanh của hắn.
Sau đó linh thể quay đầu tiếp tục nhìn Tinh Linh Vương: “Ta tới lấy lại thân thể của ta.”
“Ta chưa từng ngờ đến ngươi có đủ cam đảm để tới nơi này.” Tinh Linh Vương ôn nhu nói, “Là bởi vì Thần Hắc Ám tỉnh lại à?”
Lotus nhẹ giọng nói: “Ta có thể đáp ứng ngươi sẽ không giúp Thần Hắc Ám nữa, ta hy vọng ngươi có thể trả thân thể lại cho ta, và để chúng ta rời khỏi nơi này.”
Tinh Linh Vương nở nụ cười: “Các ngươi?”
“Đúng vậy, chúng ta.” Lotus thuận theo nói, “Ta đại biểu cho yêu ma phía Bắc, từ lúc này rút lui khỏi cuộc chiến tranh chấp quyền nắm giữ đại lục Ager.”
Đôi mắt xanh lam của hắn nhìn Tinh Linh Vương tiếp tục nói: “Ta hi vọng ngươi có thể tiếp nhận điều kiện này, đây là nhượng bộ lớn nhất của ta rồi.”
“Lực lượng của yêu ma ở phía Bắc sẽ biến mất khi ngươi chết, ta không nhất định cần phải đáp ứng điều kiện của ngươi.”
“Nếu như ta chết, nhất định sẽ có yêu ma mới lên thay thế vị trí của ta” Lotus nói, “Cho dù không tham gia cuộc chiến lần này, vậy cuộc chiến lần sau nhất định sẽ tham gia, ngươi không hi vọng sẽ phải phân ra một chút sức lực để đối phó với yêu ma phía Bắc đâu nhỉ?”
“Ngươi vẫn biết nói điều kiện như vậy.” Tinh Linh Vương cười khẽ.
“Ta có thể cùng ngươi lập khế ước.” Lotus nói tiếp, “Nhưng ngươi phải trả thân thể lại cho ta.”
“Ngươi cần thân thể để làm chuyện cần thiết gì đó à?”
“Ta thiếu một cái thân thể.” Lotus nói, “Ta không thể nào sống nhờ trong thân thể của một nhân loại hoài được, giống như ngươi nói vậy, hai linh hồn quá chật.”
Lotus nhìn Tinh Linh Vương vẫn không nói chuyện, nói tiếp: “Ta sẽ không về phía Bắc đại lục nữa, điều kiện này ngươi còn bất mãn cái gì?”
“Lotus.” Tinh Linh Vương mỉm cười, “Ngươi biết ta rất ít khi bàn điều kiện với người ta mà, đặc biệt là với yêu ma.”
“Huyền…” Lotus nói, “Ngươi nhất định phải giết chúng ta sao?
“Ngươi thấy sao?” Tinh Linh Vương nheo mắt nói.
“Đàm phán thất bại.” Lotus nhún vai, đứng trước mặt Blake, “Có vài chuyện là không tránh được.”
“Đúng là như vậy.” Tinh Linh Vương nói nhẹ nhàng.
Lotus chợt lùi về sau một bước tiến vào trong thân thể của Blake, đôi mắt vốn màu lam lại trở nên thâm trầm, lưỡi đao chỉ về phía Tinh Linh Vương, mang theo sắc bén phá rách không khí.
“Ta không nghĩ rằng ngươi sẽ làm vậy.” Tinh Linh Vương nói khẽ, yên lặng nhìn hắn.
“Đúng vậy.” Lotus nói khẽ, “Ta khác ngươi, ngươi có đầy đủ sức mạnh, cho dù Thần Hắc Ám phía trên Thần vị cũng không thắng được ngươi, ngươi trở thành tồn tại như Thần của cả đại lục. Sức mạnh của ngươi có thể xua đuổi tất cả hắc ám, giống như yêu ma chúng ta chỉ có thể sống qua ngày dưới mí mắt của ngươi…”
“Ngươi là một người lạnh lùng, từ trận chiến đầu tiên nhìn thấy ngươi thì ta đã biết.” Lotus nhẹ giọng nói, tiếp đó bỏ đao xuống, “Ngươi thậm chí còn không đủ thẳng thắn.”
Trong cung điện khôi phục lại vẻ tĩnh lặng, mang theo trầm mặc khiến người ngạt thở. Lotus chợt niệm chú ngữ, chung quanh hắn lóe ra băng sương sắc trắng. Đám băng sương đó trùng điệp che phủ bóng dáng của Blake. Ngay sau đó vang lên tiếng băng nứt vỡ, mang theo sắc bén, bao gồm cả lớp băng bao quanh Blake nứt vỡ từ chính giữa, đã không còn nhìn thấy bóng dáng Blake trong cung điện nữa.
“Ah… ta nghĩ rằng ngài sẽ giết bọn họ.” Thương Lưu từ phía sau cột trụ đi ra, cào cào tóc, “Ta nói nè ngài cứ nhìn bọn họ đi thôi à?”
“Đề nghị của Lotus không tệ.” Tinh Linh Vương nói khẽ, “Ta có thể giảm bớt đi một ít phiền toái… đưa thân thể của Lotus ra bên ngoài rừng rậm giúp ta được chứ?”
“Tất nhiên.” Thương Lưu lười biếng nói, “Bọn họ sẽ lập tức phát hiện thân thể kia… tại sao ngài không dứt khoát ký khế ước với bọn họ?”
“Ta không thích thứ đó.” Tinh Linh Vương chậm rãi đi ra ngoài, “Hơn nữa ta không muốn làm phiền ngươi thêm nữa.”
“Chí ít thì Thần Hắc Ám thiếu đi một đội quân.” Thương Lưu lầm bầm nói, “Ngài muốn đi về à?”
“À, chắc Phạm Âm tỉnh rồi.” Tinh Linh Vương nói, ” Em trai của hắn rời đi, chắc hắn sẽ buồn.”
…
“Thật không dám tin… Blake cứ về như vậy à?” Đôi mắt đen nhìn Tinh Linh Vương chằm chằm.
“Ta đã trả thân thể cho Lotus, tất nhiên hắn phải đi về rồi.” Tay Tinh Linh Vương nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng Phạm Âm, trên làn da mịn màng trơn truột lưu luyến không đi, y có thể cảm nhận được dòng máu đang di chuyển bên dưới da thịt.
“Hắn lại không đến gặp ta.” Phạm Âm ủ rũ nói, đầu hắn gối lên bả vai Tinh Linh Vương, thân thể vẫn còn nhức mỏi, thậm chí giọng nói còn mang theo quyến rũ và khàn khàn sau khi trải qua chuyện đêm qua.
“Sau này sẽ có cơ hội thôi.” Tinh Linh Vương sủng nịch cắn cắn tai hắn, “Dẫu sao thì các ngươi là anh em, nói thế nào ta cũng xem như thân thích với hắn.”
“Ừm, đúng vậy…” Phạm Âm đồng ý nói, “Có lẽ lần sau hắn sẽ đến cùng Lotus.”
“Không sai.” Tinh Linh Vương dịu dàng hôn hắn, nếu Blake và Lotus đã chuẩn bị cho cái chết thì có lẽ bọn họ sẽ đến Thụ Hải Wabenella. Dù sao họ còn chưa ký khế ước, còn không tính là đồng minh.
“Phụ quân…”
Hắn nhìn còn nhỏ hơn mình, cần được bảo vệ hơn, Blake nghĩ, nếu như trong thân thể của mình không có Lotus, mình thậm chí còn sẽ theo đuổi hắn…
“Xem ra ngươi đã tiếp nhận được sự thật này rồi.” Giọng nói của Tinh Linh Vương cắt ngang suy nghĩ của Blake, “Vậy chúng ta nói về chuyện tiếp theo.”
Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Blake, Tinh Linh Vương nói khẽ: “Lần này ta sẽ tiêu diệt Lotus, để hắn biến mất khỏi thân thể ngươi.”
“Tại, tại sao?” Giọng nói của Blake hơi run, hắn không biết Tinh Linh có nghe ra hay không, hắn không cảm giác được sát khí của Tinh Linh Vương, nhưng lại cảm thấy được nguy cơ. Người đang đối diện hắn chính là Tinh Linh Vương, tồn tại như thần linh trên Ager.
Tinh Linh Vương bình tĩnh nói: “Lotus là tín đồ của Thần Hắc Ám, bây giờ Thần Hắc Ám đã trở lại rồi, ta phải giảm bớt phiền phức có thể xuất hiện.” Ngừng một chút lại nói: “Ngươi cũng không muốn thấy thêm một cuộc chiến tranh nào trên đại lục Ager này nhỉ, hơn nữa trong cơ thể của ngươi chứa đựng hai linh hồn, có vẻ… hơi chật.”
“Ta không để ý.” Blake chưa còn chưa nghĩ đến, giọng nói của mình đã vang lên dưới bầu trời sao trong điện Anh Linh.
Tinh Linh Vương nhíu mày, y chậm rãi đi xuống bậc thang. Động tác của y chậm rãi tao nhã, Blake chưa từng nghĩ đến Tinh Linh Vương cao quý như thần linh này dù không tỏa ra sát khí lại khiến người cảm thấy đáng sợ như thần chết.
Blake không nhịn được nghĩ, Tinh Linh Vương này từng khiến yêu ma sợ hãi thế nào trên chiến trường, bộ dáng vô hại văn nhã đó của y trên chiến trường giống tử thần cỡ nào.
Gã loáng thoáng nghe được tiếng ca tinh linh ưu mỹ bay tới từ bên ngoài điện, tòa cung điện yên tĩnh này thật giống như một thế giới khác.
Tinh Linh Vương đứng trước mặt hắn, dịu dàng nói: “Ngươi không cần sợ hãi, ta sẽ không tổn thương ngươi, ta sẽ giúp ngươi lấy yêu ma bên trong cơ thể ra, ngươi sẽ không cảm thấy bất kỳ khó chịu nào.”
Y nói như lẽ chuyện đương nhiên, trong đôi mắt màu mặc lục hiền hòa bình thản, như đang nói về thời tiết hôm nay vậy, “Ngươi đã dẫn con của ta trở về, tất nhiên ta nên báo đáp ngươi, đúng chứ?”
“Ta sẽ không để ngươi tổn thương Lotus.” Blake vươn tay, cây đao màu đen thành hình trên tay hắn, tuy tốc độ chậm hơn rất nhiều so với ở bên ngoài Thụ Hải.
Tinh Linh Vương nheo mắt lại, y nhấc tay, ngón tay thon dài chỉ về cây đao màu đen đó, “Tình trạng thật sự rất tệ, ngươi gần như đã hợp thành một thể với sức mạnh của hắc ám, biết không, cho dù không dựa vào sức mạnh của Lotus, ngươi cũng có thể gọi cây đao này ra, ngươi đã bị thuộc tính của Lotus truyền nhiễm.”
Tinh Linh Vương chợt vương tay, đầu ngón tay ấn nhẹ lên trán Blake. Thậm chí Blake còn chưa kịp nhấc đao lên, bọn họ đã im lặng giằng co.
“Đừng căng thẳng.” Tinh Linh Vương nhẹ giọng nói, “Ta chỉ muốn để ngươi gặp Lotus.” Y chậm rãi thu tay lại, lộ ra nụ cười ấm áp.
Blake nhìn thấy một người khác giữa hai người bọn họ. Tất nhiên là Lotus không có thân thể, đó chỉ là một linh thể trong suốt, không có chút sức mạnh nào, thậm chí hắn có thể xuyên qua linh thể đó nhìn thấy Tinh Linh Vương ở đối diện.
“Huyền, đã lâu không gặp.” Linh thể kia nhẹ giọng nói, “Gặp được ngươi, thật đúng không phải là một chuyện vui vẻ.”
Linh thể kia quay đầu nhìn Blake, nhẹ nhàng nói: “Làm phiền ngươi rồi, Blake.”
Nếu như có thân thể thật, hắn chắc chắn là một người rất đẹp. Hắn có một đầu tóc ngắn màu xanh, đôi mắt bên dưới mấy sợi tóc ngắn trước trán lộ ra vẻ nhã nhặn. Linh thể có chiều cao không kém Blake, mặc một chiếc trường bào đen dài, màu sắc đó trực tiếp đại biểu cho trận doanh của hắn.
Sau đó linh thể quay đầu tiếp tục nhìn Tinh Linh Vương: “Ta tới lấy lại thân thể của ta.”
“Ta chưa từng ngờ đến ngươi có đủ cam đảm để tới nơi này.” Tinh Linh Vương ôn nhu nói, “Là bởi vì Thần Hắc Ám tỉnh lại à?”
Lotus nhẹ giọng nói: “Ta có thể đáp ứng ngươi sẽ không giúp Thần Hắc Ám nữa, ta hy vọng ngươi có thể trả thân thể lại cho ta, và để chúng ta rời khỏi nơi này.”
Tinh Linh Vương nở nụ cười: “Các ngươi?”
“Đúng vậy, chúng ta.” Lotus thuận theo nói, “Ta đại biểu cho yêu ma phía Bắc, từ lúc này rút lui khỏi cuộc chiến tranh chấp quyền nắm giữ đại lục Ager.”
Đôi mắt xanh lam của hắn nhìn Tinh Linh Vương tiếp tục nói: “Ta hi vọng ngươi có thể tiếp nhận điều kiện này, đây là nhượng bộ lớn nhất của ta rồi.”
“Lực lượng của yêu ma ở phía Bắc sẽ biến mất khi ngươi chết, ta không nhất định cần phải đáp ứng điều kiện của ngươi.”
“Nếu như ta chết, nhất định sẽ có yêu ma mới lên thay thế vị trí của ta” Lotus nói, “Cho dù không tham gia cuộc chiến lần này, vậy cuộc chiến lần sau nhất định sẽ tham gia, ngươi không hi vọng sẽ phải phân ra một chút sức lực để đối phó với yêu ma phía Bắc đâu nhỉ?”
“Ngươi vẫn biết nói điều kiện như vậy.” Tinh Linh Vương cười khẽ.
“Ta có thể cùng ngươi lập khế ước.” Lotus nói tiếp, “Nhưng ngươi phải trả thân thể lại cho ta.”
“Ngươi cần thân thể để làm chuyện cần thiết gì đó à?”
“Ta thiếu một cái thân thể.” Lotus nói, “Ta không thể nào sống nhờ trong thân thể của một nhân loại hoài được, giống như ngươi nói vậy, hai linh hồn quá chật.”
Lotus nhìn Tinh Linh Vương vẫn không nói chuyện, nói tiếp: “Ta sẽ không về phía Bắc đại lục nữa, điều kiện này ngươi còn bất mãn cái gì?”
“Lotus.” Tinh Linh Vương mỉm cười, “Ngươi biết ta rất ít khi bàn điều kiện với người ta mà, đặc biệt là với yêu ma.”
“Huyền…” Lotus nói, “Ngươi nhất định phải giết chúng ta sao?
“Ngươi thấy sao?” Tinh Linh Vương nheo mắt nói.
“Đàm phán thất bại.” Lotus nhún vai, đứng trước mặt Blake, “Có vài chuyện là không tránh được.”
“Đúng là như vậy.” Tinh Linh Vương nói nhẹ nhàng.
Lotus chợt lùi về sau một bước tiến vào trong thân thể của Blake, đôi mắt vốn màu lam lại trở nên thâm trầm, lưỡi đao chỉ về phía Tinh Linh Vương, mang theo sắc bén phá rách không khí.
“Ta không nghĩ rằng ngươi sẽ làm vậy.” Tinh Linh Vương nói khẽ, yên lặng nhìn hắn.
“Đúng vậy.” Lotus nói khẽ, “Ta khác ngươi, ngươi có đầy đủ sức mạnh, cho dù Thần Hắc Ám phía trên Thần vị cũng không thắng được ngươi, ngươi trở thành tồn tại như Thần của cả đại lục. Sức mạnh của ngươi có thể xua đuổi tất cả hắc ám, giống như yêu ma chúng ta chỉ có thể sống qua ngày dưới mí mắt của ngươi…”
“Ngươi là một người lạnh lùng, từ trận chiến đầu tiên nhìn thấy ngươi thì ta đã biết.” Lotus nhẹ giọng nói, tiếp đó bỏ đao xuống, “Ngươi thậm chí còn không đủ thẳng thắn.”
Trong cung điện khôi phục lại vẻ tĩnh lặng, mang theo trầm mặc khiến người ngạt thở. Lotus chợt niệm chú ngữ, chung quanh hắn lóe ra băng sương sắc trắng. Đám băng sương đó trùng điệp che phủ bóng dáng của Blake. Ngay sau đó vang lên tiếng băng nứt vỡ, mang theo sắc bén, bao gồm cả lớp băng bao quanh Blake nứt vỡ từ chính giữa, đã không còn nhìn thấy bóng dáng Blake trong cung điện nữa.
“Ah… ta nghĩ rằng ngài sẽ giết bọn họ.” Thương Lưu từ phía sau cột trụ đi ra, cào cào tóc, “Ta nói nè ngài cứ nhìn bọn họ đi thôi à?”
“Đề nghị của Lotus không tệ.” Tinh Linh Vương nói khẽ, “Ta có thể giảm bớt đi một ít phiền toái… đưa thân thể của Lotus ra bên ngoài rừng rậm giúp ta được chứ?”
“Tất nhiên.” Thương Lưu lười biếng nói, “Bọn họ sẽ lập tức phát hiện thân thể kia… tại sao ngài không dứt khoát ký khế ước với bọn họ?”
“Ta không thích thứ đó.” Tinh Linh Vương chậm rãi đi ra ngoài, “Hơn nữa ta không muốn làm phiền ngươi thêm nữa.”
“Chí ít thì Thần Hắc Ám thiếu đi một đội quân.” Thương Lưu lầm bầm nói, “Ngài muốn đi về à?”
“À, chắc Phạm Âm tỉnh rồi.” Tinh Linh Vương nói, ” Em trai của hắn rời đi, chắc hắn sẽ buồn.”
…
“Thật không dám tin… Blake cứ về như vậy à?” Đôi mắt đen nhìn Tinh Linh Vương chằm chằm.
“Ta đã trả thân thể cho Lotus, tất nhiên hắn phải đi về rồi.” Tay Tinh Linh Vương nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng Phạm Âm, trên làn da mịn màng trơn truột lưu luyến không đi, y có thể cảm nhận được dòng máu đang di chuyển bên dưới da thịt.
“Hắn lại không đến gặp ta.” Phạm Âm ủ rũ nói, đầu hắn gối lên bả vai Tinh Linh Vương, thân thể vẫn còn nhức mỏi, thậm chí giọng nói còn mang theo quyến rũ và khàn khàn sau khi trải qua chuyện đêm qua.
“Sau này sẽ có cơ hội thôi.” Tinh Linh Vương sủng nịch cắn cắn tai hắn, “Dẫu sao thì các ngươi là anh em, nói thế nào ta cũng xem như thân thích với hắn.”
“Ừm, đúng vậy…” Phạm Âm đồng ý nói, “Có lẽ lần sau hắn sẽ đến cùng Lotus.”
“Không sai.” Tinh Linh Vương dịu dàng hôn hắn, nếu Blake và Lotus đã chuẩn bị cho cái chết thì có lẽ bọn họ sẽ đến Thụ Hải Wabenella. Dù sao họ còn chưa ký khế ước, còn không tính là đồng minh.
“Phụ quân…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.