Chương 107
Yori.Trinh
02/12/2014
-Lo cho mình đi, đừng như Cô ta bao đồng nữa. Có lo cũng lo không hết được._Max nhạt miệng.
-Tôi thật bây giờ thấy thật khỏe. Có điều càm giác như có sức mạnh trong cơ thể vậy. Bây giờ giết trâu còn được. _Nguyệt Hàm vỗ ngực đứng dậy đị về phía Ông Madu va gia đình ông.
-Xem ra liên lụy gia đình rồi. Thật có lỗi.
Tauret nhìn lên ánh mắt sang long lanh lại mang phần kiên cường,đã biết cô gái này rất đảc biệt, hèn gì người đàn ông bất phầm ấy luôn quan tâm. Tauret lăc đầu:-Các vị đi đi, một nơi ngàoi Thành Phố Cairo thế này có người bị giết không ai tìm đến sơm thế đâu.
Madu, và hai người con trai có phần khó chịu:-Không, họ đã giết người của Rubi, phải lãnh hậu quả.
-Anh ta đã giúp chúng ta_Tauret tỉnh táo nói.
Chiếc đen xe sang chói đèn tù bên ngoài soi vào, tiếng động cơ xe hơi nghe rõ to. Khác với cách xuát hiện của 4 tên kia thần bí.
-Nhanh như vậy đã đến rồi sau. Ai nói nơi này không được ai quan tâm đâu_Max ngồi ngất ngưỡng thả lòng người, hơi thở lạnh tanh khi thế vương giả. Cách nói mờ ám.
Tất cả nhiếu mày nghi hoặc ngưoc ra cửa.
Một cô gái từ trên xe có người nâng xuống cung kính, trang phục người ai cập rất đẹp, hoa văn tinh xảo. Dôi mắt phượng khẽ cong, mặt sâu to đen vô cùng săc xảo. Cuốn hút quyến rũ, xinh đẹp không khác nũ thần. Mang lên nét lạnh lùng quyền quý. Tôn lên cho người ta thấy chaóng ngộp, không dám ngấm nhìn qua lâu.
Bước đi nhẹ nhàng, Cô ta có thẻ nói là một tuyệt sắc giai nhân. Thiếu Thất cũng phải kinh người.
Ai cũng ngac nhiên run rẫy, cúi gập đầu.
Duy chỉ có hăn vẫn ung dung chiễm chệ như vậy. khiến mỷ nhân không vui liền cau mày phượng:-Lâu không gặp, ngài vẫn phong độ và cao ngạo như xưa. Dương Vĩ!
-Ra là KeKet…!_Cơ thể to lớn, không còn sự lãnh khốt luc nảy, hắn dường như lấy lại khí thế của mình.
KeKet:Nử Thần của bóng tối.
Nguyệt Hàm thở hắc ra:-Này, Lão đại, cuối cùng anh có bao nhiêu mỹ nhân đây.
-Rất nhiều, chỉ trừ em ra thì không phải Mỹ nhân_Giọng giễu cợt, khoé môi cong cong.
Nguyệt Hàm liền ghiến răng, cô sực nhớ. Điệu bộ này không khác gì tên Dương Tổng dâm đãng cô biết cách đây 5 năm.
Thiếu Thất nheo mắt cười:-Thưa Rubi, à không Nữ Thần KeKet.!
KeBEt dung nhã, trên người tỏa ra một ánh sáng chói mắt:-Không cần phẩi quá như thế. Ngài Thiếu. Xem ra bốn thú cưng của ta các dọn dẹp rồi.
-Chuỵện này, có phần hiểu lầm…
Thiếu Thất vừa định nói liền bị KeKet nói ngay, giọng đanh bén:-Không trách được chúng không may gặp nhầm người như Cậu Dương nhỏ.
Câu nói hàm ý. Cả Nguyệt Hàm cũng hiểu được, Trước nay chưa ai dám dùng giọng điệu cách gọi này với Max. Hẳn chán sống rồi.
-Tôi thật bây giờ thấy thật khỏe. Có điều càm giác như có sức mạnh trong cơ thể vậy. Bây giờ giết trâu còn được. _Nguyệt Hàm vỗ ngực đứng dậy đị về phía Ông Madu va gia đình ông.
-Xem ra liên lụy gia đình rồi. Thật có lỗi.
Tauret nhìn lên ánh mắt sang long lanh lại mang phần kiên cường,đã biết cô gái này rất đảc biệt, hèn gì người đàn ông bất phầm ấy luôn quan tâm. Tauret lăc đầu:-Các vị đi đi, một nơi ngàoi Thành Phố Cairo thế này có người bị giết không ai tìm đến sơm thế đâu.
Madu, và hai người con trai có phần khó chịu:-Không, họ đã giết người của Rubi, phải lãnh hậu quả.
-Anh ta đã giúp chúng ta_Tauret tỉnh táo nói.
Chiếc đen xe sang chói đèn tù bên ngoài soi vào, tiếng động cơ xe hơi nghe rõ to. Khác với cách xuát hiện của 4 tên kia thần bí.
-Nhanh như vậy đã đến rồi sau. Ai nói nơi này không được ai quan tâm đâu_Max ngồi ngất ngưỡng thả lòng người, hơi thở lạnh tanh khi thế vương giả. Cách nói mờ ám.
Tất cả nhiếu mày nghi hoặc ngưoc ra cửa.
Một cô gái từ trên xe có người nâng xuống cung kính, trang phục người ai cập rất đẹp, hoa văn tinh xảo. Dôi mắt phượng khẽ cong, mặt sâu to đen vô cùng săc xảo. Cuốn hút quyến rũ, xinh đẹp không khác nũ thần. Mang lên nét lạnh lùng quyền quý. Tôn lên cho người ta thấy chaóng ngộp, không dám ngấm nhìn qua lâu.
Bước đi nhẹ nhàng, Cô ta có thẻ nói là một tuyệt sắc giai nhân. Thiếu Thất cũng phải kinh người.
Ai cũng ngac nhiên run rẫy, cúi gập đầu.
Duy chỉ có hăn vẫn ung dung chiễm chệ như vậy. khiến mỷ nhân không vui liền cau mày phượng:-Lâu không gặp, ngài vẫn phong độ và cao ngạo như xưa. Dương Vĩ!
-Ra là KeKet…!_Cơ thể to lớn, không còn sự lãnh khốt luc nảy, hắn dường như lấy lại khí thế của mình.
KeKet:Nử Thần của bóng tối.
Nguyệt Hàm thở hắc ra:-Này, Lão đại, cuối cùng anh có bao nhiêu mỹ nhân đây.
-Rất nhiều, chỉ trừ em ra thì không phải Mỹ nhân_Giọng giễu cợt, khoé môi cong cong.
Nguyệt Hàm liền ghiến răng, cô sực nhớ. Điệu bộ này không khác gì tên Dương Tổng dâm đãng cô biết cách đây 5 năm.
Thiếu Thất nheo mắt cười:-Thưa Rubi, à không Nữ Thần KeKet.!
KeBEt dung nhã, trên người tỏa ra một ánh sáng chói mắt:-Không cần phẩi quá như thế. Ngài Thiếu. Xem ra bốn thú cưng của ta các dọn dẹp rồi.
-Chuỵện này, có phần hiểu lầm…
Thiếu Thất vừa định nói liền bị KeKet nói ngay, giọng đanh bén:-Không trách được chúng không may gặp nhầm người như Cậu Dương nhỏ.
Câu nói hàm ý. Cả Nguyệt Hàm cũng hiểu được, Trước nay chưa ai dám dùng giọng điệu cách gọi này với Max. Hẳn chán sống rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.