Chương 1: Phủ Tuần Kiểm
Lão Ưng Cật Tiểu Kê
06/08/2021
Ngân Thành.
Tuần Kiểm Ti (phủ, cơ quan tuần kiểm).
Thanh niên Lý Hạo với dáng người hơi thon gầy, vành mắt hơi thâm đen, giống như cả tối hôm qua chưa ngủ.
Mặc đồng phục cấp ba (tam phẩm, số càng lớn chức càng nhỏ) của phủ Tuần Kiểm, Lý Hạo bước vào khu làm việc của Tuần Kiểm Ti.
Là một người mới gia nhập gần một năm rưỡi, Lý Hạo tại đây trải nghiệm chưa nhiều, bình thường đều đến sớm hơn một chút để quét dọn vệ sinh sơ qua khu làm việc, rồi nấu nước trong bình (ấm nước), đợi những đồng nghiệp khác đến.
Nhưng hôm nay Lý Hạo đến trễ hơn một chút so với bình thường, lúc này có không ít người đã đến khu làm việc.
Thấy Lý Hạo vào cửa, ngay bàn làm việc cạnh cửa, một bác gái trung niên mặc đồng phục với vẻ mặt nhiệt tình, kèm theo một ít ý trêu chọc nói: "Tiểu Hạo, hôm nay đã tới trễ, mắt cũng có quầng thâm, không lẽ tối hôm qua đi vui vẻ phóng túng quá mức?"
Lý Hạo cười đơn thuần, vội vàng khoát tay: "Du tỷ, cũng chớ nói lung tung, ta còn chưa có bạn gái, nói vậy về sau không ai chịu gả cho ta!"
"Ha ha ha, cái đứa nhỏ này, ở đây suốt một năm rồi, có bao nhiêu lời nói trêu đều đối đáp không ngừng."
Bác gái trung niên giống như rất thích trêu ghẹo Lý Hạo.
Nhìn ánh mắt Lý Hạo, cũng có chút không giống người bình thường, cười cởi mở một hồi, bỗng nhiên lại nói: "Tiểu Hạo, bình thường một người không có thời gian nấu cơm, ăn bên ngoài không sạch sẽ, hay là đến nhà bác ăn."
Lý Hạo tươi cười, nhưng vẫn từ chối, "Du tỷ, cũng không muốn làm phiền người."
Du tỷ còn chưa đáp lời, cách đó không xa, một người đàn ông trung niên cười nhạo lên, nói xen vào: "Tiểu Hạo, Du tỷ của ngươi là mời ngươi đi ăn cơm sao? Là mời ngươi tới nhà làm con rể, không còn ý gì khác đâu!"
"Ha ha ha!"
Khu làm việc lập tức vang lên một hồi cười vang.
Du tỷ bị vạch trần mục đích, cũng không xấu hổ, mở to hai mắt nhìn, đanh đá mắng: "Lão nương cam tâm tình nguyện! Tiểu Hạo rất tốt, nhân phẩm và trí óc tốt, tướng mạo cũng tốt, rất xứng làm con rể ta, ta nằm mơ nghĩ đến việc này cũng có thể vui cười tỉnh cả ngủ!"
Lời này vừa nói, mọi người cười thì vẫn cười, nhưng cũng không ít người gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Tiểu tử Lý Hạo này, cũng không ít người rất xem trọng đấy.
Người đàn ông trung niên nói tiếp, dù bị mắng cũng không thèm để ý, ngược lại có chút tiếc nuối nói: "Tiểu Hạo đúng là không tệ, nhưng mà có chút ít đáng tiếc!"
Đáng tiếc cái gì?
Lời này vừa nói, những người khác cũng đều biểu lộ biểu cảm tán đồng.
Ngược lại bản thân Lý Hạo lại không quá để ý, dáng tươi cười sáng lạn, "Chu ca, do tự ta chọn mà, có cái gì để tiếc nuối hay sao?"
Người đàn ông họ Chu thở dài: "Không thể nói như vậy, tiểu Hạo, ở Tuần Kiểm Ti đúng là không tệ, ngươi mới nửa năm đã thăng lên chính thức, bây giờ là Tuần Kiểm cấp ba, đối với người khác mà nói cũng tốt lắm rồi. Nhưng nếu ngươi không nghỉ học ở cổ viện Ngân Thành, đợi đến lúc tốt nghiệp, ngươi vẫn lựa chọn muốn vào Tuần Kiểm Ti, thì khi đó vị trí thấp nhất cũng đã là Tuần Kiểm cấp một!"
Lời này vừa nói, mọi người cũng đều muốn lên tiếng.
Sau lưng Lý Hạo, cô gái trẻ Trần Na nhanh chóng nói tiếp: "Đúng đấy, Lý Hạo, đang yên lành bỏ học sớm làm cái gì? Ngươi xem chúng ta đây, muốn thi vào cổ viện Ngân Thành cũng không có cơ hội, ngươi thì chỉ còn chưa tới hai năm thì có thể tốt nghiệp. Những người ở đây từ Tuần Kiểm cấp ba cố gắng lên nhất phẩm, dù là thuận lợi, nếu không trên năm năm đều không có cơ hội, mà nếu không thuận lợi, cố gắng đến cùng cả đời mong có thể lên cũng không tệ rồi!"
Trong lời nói mang theo một ít hâm mộ, hâm mộ chính là việc tốt nghiệp cổ viện Ngân Thành. Cũng có chút đáng tiếc, chính là Lý Hạo còn chưa đến hai năm có thể tốt nghiệp, bỗng nhiên bỏ học sớm, lựa chọn gia nhập Tuần Kiểm Ti.
Lý Hạo vào Tuần Kiểm Ti, cục trưởng Tuần Kiểm Ti Ngân Thành cũng tới hỏi qua, thậm chí còn khuyên Lý Hạo trở về tiếp tục học, thật sự muốn vào thì chờ tốt nghiệp rồi lại đăng ký.
Đáng tiếc, Lý Hạo mặc dù hiểu lễ phép và có tiếp thu, nhưng rốt cuộc việc này vẫn kiên quyết, không đồng ý trở về học tiếp.
Thậm chí Trần Na còn biết rõ, lão sư tại cổ viện Ngân Thành của Lý Hạo, cũng đã khuyên không nên nghỉ học, vì hắn rất có tiền đồ.
Nghe mọi người thảo luận chuyện của mình, Lý Hạo vẻ mặt tươi cười như cũ.
Đi đến góc vắng, bắt đầu nấu nước, một bên bận rộn, vừa cười đáp lại: "Từ Tuần Kiểm cấp ba bắt đầu đi lên, chẳng phải rất tốt sao? Hơn nữa, nếu thật sự tốt nghiệp cổ viện Ngân Thành rồi mới vào đây, thì chẳng phải là biết được các vị đại ca đại tỷ muộn hai năm sao? Vậy cũng rất đáng tiếc."
"Ha ha ha, nói cũng đúng!"
Lập tức mọi người cười to, nghe lời này rất thoải mái.
Miệng Lý Hạo rất ngọt, tuy tuổi tác còn nhỏ, năm nay vừa tròn hai mươi, tại Tuần Kiểm Ti coi như là người nhỏ nhất, nhưng lại là người có tài, nghe hắn nói nịnh, mọi người đều vui thích.
Sáng sớm hôm đấy, khu làm việc phủ Tuần Kiểm tràn đầy tiếng nói cười.
Đối với việc Lý Hạo bỏ học ở cổ viện, mọi người cũng không có tiếp tục nhiều lời, cũng vì Lý Hạo không quá để ý, nếu không tất cả mọi người sẽ không đề cập, dù sao bỏ học từ cổ viện, đúng là một tiếc nuối lớn trong đời.
Vì sao lúc đó Lý Hạo lựa chọn như vậy, mọi người cũng không tiện hỏi nhiều. Dựa theo lời Lý Hạo nói, vì học phí cổ viện rất cao, rất tốn kém mà hắn thì không có tiền.
Thế nhưng mà, với tư cách học sinh cổ viện, không đủ học phí, là nguyên nhân thật sao?
Khi mấy vị lãnh đạo phủ Tuần Kiểm đến thì thanh âm cười vui dần dần ngừng lại.
Tuần Kiểm Ti là cơ quan tổng bộ chấp pháp của Ngân Thành.
Ngoại trừ tổng bộ, Tuần Kiểm Ti tại Ngân Thành còn có các phân bộ khác khắp nơi.
Mà ở tổng bộ cũng có nhiều nghành, Lý Hạo làm ở phòng Cơ Yếu, chịu trách nhiệm sắp xếp hồ sơ vụ án, kiểm tra lại các bản án cũ, những vấn đề phúc thẩm chưa tra được, xem xét lại rồi ghi chép những điều cốt yếu. . .
Phòng Cơ Yếu cũng không phải là cơ quan trực tiếp, rất ít tham dự việc chấp pháp bên ngoài.
Đương nhiên, nếu là những nghành khác chưa đủ người, cũng sẽ tạm thời điều bọn Lý Hạo sang hỗ trợ, cơ bản mà nói cũng là công việc văn phòng.
. . .
Khi mấy vị lãnh đạo đến, mọi người lại bắt đầu một ngày làm việc bận rộn.
Lý Hạo không có văn phòng riêng, dù là Tuần Kiểm cấp một nhận chức được một năm cũng chưa có được. Du tỷ, Chu ca mấy vị kia chỉ là Tuần Kiểm cấp hai, bọn họ cũng không có tư cách.
Bàn làm việc của Lý Hạo gần khu vệ sinh, tuy không có quá nhiều mùi hương khác thường, chẳng qua là người đến người đi, có chút ồn ào, những lão có tuổi đều không thích chỗ này.
Lý Hạo làm cùng chỗ với Trần Na, bàn làm việc của hai người đối diện trong cùng văn phòng.
Trần Na cũng chỉ đến sớm hơn Lý Hạo nửa năm, coi như cũng là người mới, hai người trải nghiệm cũng chưa nhiều.
Bất quá rất nhanh Tuần Kiểm Ti lại tuyển thêm người mới, sau đó họ sẽ thoát danh người mới, xem như có chút lịch duyệt hơn.
Lý Hạo đang cúi đầu tra cứu một ít hồ sơ, bàn đối diện truyền đến một hồi thanh âm nhẹ vang lên, Lý Hạo ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Trần Na gõ nhẹ nhàng lên mặt bàn, thấy Lý Hạo nhìn đến, dáng tươi cười, nói nhỏ: "Lý Hạo, sắp tới Tuần Kiểm Ti có một nhiệm vụ làm bên ngoài, có thể đi ra ngoài một tháng, có muốn xin đi hay không? Chúng ta cùng một chỗ, đi ra ngoài chơi một tháng, nhiệm vụ rất nhẹ nhàng."
Lý Hạo hơi ngẩn ra, suy nghĩ một chút, rất nhanh lắc đầu nói: "Không đi, đi ra ngoài cũng không có gì hay ho, hơn nữa. . . Cũng không hẳn an toàn."
"Rất an toàn!"
Trần Na có chút buồn bực, "Chính là liên quan cổ viện Ngân Thành. . ."
Nói đến đây, nàng hơi ngẩn ra, nghĩ tới điều gì, lại nhìn Lý Hạo, có chút hiểu ra, có chút áy náy nói: "A, thiếu chút nữa đã quên việc này rồi! Là ngươi không muốn gặp bạn học ngày xưa cùng lão sư đúng không? Lần này dẫn theo người đi khảo sát hình như chính là lão sư Viên Thạc. . ."
Nàng thầm mắng một tiếng, bản thân rõ ràng đã quên việc này.
Viên Thạc, không phải là lão sư lúc trước của Lý Hạo tại cổ viện sao?
Nghe nói vị lão sư này rất coi trọng Lý Hạo, bởi vì Lý Hạo không nghe khuyên bảo, nghe nói có một lần muốn đánh Lý Hạo, tại cổ viện Ngân Thành gây ra phong ba không nhỏ, cũng làm cho không ít học sinh cổ viện mắng Lý Hạo không biết điều.
Viên Thạc là ai?
Đây chính là một trong mấy vị đại lão sư đứng đầu, bao nhiêu đệ tử khát vọng bái Viên Thạc làm lão sư, kết quả Lý Hạo làm người ta chướng mắt.
Lý Hạo cười cười, cũng không có phản bác.
Không muốn gặp sao?
Thế thì không đến mức đó.
Bên ngoài đồn thổi, trên thực tế không đến độ như vậy, Viên lão sư chẳng qua là đối với lựa chọn của mình cảm thấy tiếc nuối mà thôi, vài ngày trước Lý Hạo vẫn đến nhà lão sư bái phỏng qua, cùng ăn cơm tối, lại có người ngoài nói gặp mặt liền đánh bản thân, đồn thổi quá lên như vậy.
Đương nhiên, có một số việc cũng không cần phải đi giải thích, bên ngoài đồn đại như thế nào, vậy cứ theo tâm ý của bọn họ cũng tốt, càng giải thích càng thêm phiền toái.
"Viên lão sư dẫn đoàn. . ."
Trong lòng mặc niệm một tiếng, Viên lão sư là một trong những vị đại lão đứng đầu, dẫn theo người đi ra ngoài mà nói, bảo an chắc có lẽ không quá kém, thêm Tuần Kiểm Ti cũng tốt, nhưng cũng có những cơ quan khác, đều cùng đề phòng cẩn mật.
Bản thân ngược lại cũng không cần lo lắng cái gì, huống chi, Tuần Kiểm Ti tham dự trong đó, đại khái là phụ họa, chính thức chịu trách nhiệm bảo an cho Viên lão sư, chỉ sợ không phải những nhân sự nhỏ nhoi của Tuần Kiểm Ti, là mình đã qua một năm nay mơ hồ có nghe thấy là người của Tuần Dạ Nhân.
Tuần Dạ Nhân, cũng là cơ quan chấp pháp như Tuần Kiểm Ti.
Nhưng mà. . . Cùng Tuần Kiểm Ti chịu trách nhiệm vụ án không giống nhau, đó là tổ chức chỉ chuyên phụ trách một ít nghi án mà Tuần Kiểm Ti chưa giải quyết được, hoặc là dùng hết phương cách cũng không tra ra đầu mối vụ án, sẽ chuyển sang cho tổ chức Tuần Dạ Nhân.
Người ngoài không biết, thậm chí là tài xế chuyên lái xe cho Tuần Kiểm Ti, đại bộ phận người cũng không rõ ràng lắm.
Bất quá Lý Hạo đang ở phòng Cơ Yếu, công việc chính là chịu trách nhiệm sắp xếp vụ án, theo dõi các vấn đề chưa tra ra trong nghi án, ngược lại là mơ hồ biết được một chút.
"Tuần Dạ Nhân!"
Trong lòng Lý Hạo mặc niệm một câu, hắn lựa chọn nghỉ học, đi vào Tuần Kiểm Ti chỉ làm Tuần Kiểm cấp ba, có liên quan rất lớn đến Tuần Dạ Nhân, hoặc là nói, hơn phân nửa mục đích là muốn vào bên đó đấy.
Đương nhiên, việc này chưa từng nói qua với ai.
Tổ chức này quá thần bí, trước lúc Lý Hạo lúc vào Tuần Kiểm Ti, kỳ thật chưa từng nghe nói qua, nhưng mà hắn từ lão sư Viên Thạc biết được một chút, biết có một cơ quan chấp pháp như vậy tồn tại, người bình thường căn bản sẽ không thể biết.
Trước lúc nghỉ học, Lý Hạo biết một chút rằng, thật ra Tuần Kiểm Ti chính là cơ quan cấp dưới của tổ chức Tuần Dạ Nhân, người ngoài không thể biết, Lý Hạo ngược lại là nghe Thạc lão sư đề cập qua một câu, một số hạt giống tốt (nhân tài tiềm năng) của Tuần Kiểm Ti sẽ có cơ hội vào Tuần Dạ Nhân.
"Một năm rồi, ta hiện tại coi như là mầm chín đỏ, xuất thân Tuần Kiểm Ti, không biết có cơ hội tiếp xúc với Tuần Dạ Nhân hay không."
Trong lòng Lý Hạo nghĩ đến, mang theo một ít bức thiết, nhưng vẫn cưỡng chế lại, sắc mặt như thường, không lộ ra chút nào.
Có lẽ sớm thôi!
Hắn cảm giác gần đây Ngân Thành có thể xảy ra vấn đề, nhưng Tuần Kiểm Ti lại không phát hiện chút gì, chỉ sợ chỉ có thể lại để cho Tuần Dạ Nhân đến xử lý.
Giờ phút này, còn thiếu một cơ hội!
Tuần Kiểm Ti (phủ, cơ quan tuần kiểm).
Thanh niên Lý Hạo với dáng người hơi thon gầy, vành mắt hơi thâm đen, giống như cả tối hôm qua chưa ngủ.
Mặc đồng phục cấp ba (tam phẩm, số càng lớn chức càng nhỏ) của phủ Tuần Kiểm, Lý Hạo bước vào khu làm việc của Tuần Kiểm Ti.
Là một người mới gia nhập gần một năm rưỡi, Lý Hạo tại đây trải nghiệm chưa nhiều, bình thường đều đến sớm hơn một chút để quét dọn vệ sinh sơ qua khu làm việc, rồi nấu nước trong bình (ấm nước), đợi những đồng nghiệp khác đến.
Nhưng hôm nay Lý Hạo đến trễ hơn một chút so với bình thường, lúc này có không ít người đã đến khu làm việc.
Thấy Lý Hạo vào cửa, ngay bàn làm việc cạnh cửa, một bác gái trung niên mặc đồng phục với vẻ mặt nhiệt tình, kèm theo một ít ý trêu chọc nói: "Tiểu Hạo, hôm nay đã tới trễ, mắt cũng có quầng thâm, không lẽ tối hôm qua đi vui vẻ phóng túng quá mức?"
Lý Hạo cười đơn thuần, vội vàng khoát tay: "Du tỷ, cũng chớ nói lung tung, ta còn chưa có bạn gái, nói vậy về sau không ai chịu gả cho ta!"
"Ha ha ha, cái đứa nhỏ này, ở đây suốt một năm rồi, có bao nhiêu lời nói trêu đều đối đáp không ngừng."
Bác gái trung niên giống như rất thích trêu ghẹo Lý Hạo.
Nhìn ánh mắt Lý Hạo, cũng có chút không giống người bình thường, cười cởi mở một hồi, bỗng nhiên lại nói: "Tiểu Hạo, bình thường một người không có thời gian nấu cơm, ăn bên ngoài không sạch sẽ, hay là đến nhà bác ăn."
Lý Hạo tươi cười, nhưng vẫn từ chối, "Du tỷ, cũng không muốn làm phiền người."
Du tỷ còn chưa đáp lời, cách đó không xa, một người đàn ông trung niên cười nhạo lên, nói xen vào: "Tiểu Hạo, Du tỷ của ngươi là mời ngươi đi ăn cơm sao? Là mời ngươi tới nhà làm con rể, không còn ý gì khác đâu!"
"Ha ha ha!"
Khu làm việc lập tức vang lên một hồi cười vang.
Du tỷ bị vạch trần mục đích, cũng không xấu hổ, mở to hai mắt nhìn, đanh đá mắng: "Lão nương cam tâm tình nguyện! Tiểu Hạo rất tốt, nhân phẩm và trí óc tốt, tướng mạo cũng tốt, rất xứng làm con rể ta, ta nằm mơ nghĩ đến việc này cũng có thể vui cười tỉnh cả ngủ!"
Lời này vừa nói, mọi người cười thì vẫn cười, nhưng cũng không ít người gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Tiểu tử Lý Hạo này, cũng không ít người rất xem trọng đấy.
Người đàn ông trung niên nói tiếp, dù bị mắng cũng không thèm để ý, ngược lại có chút tiếc nuối nói: "Tiểu Hạo đúng là không tệ, nhưng mà có chút ít đáng tiếc!"
Đáng tiếc cái gì?
Lời này vừa nói, những người khác cũng đều biểu lộ biểu cảm tán đồng.
Ngược lại bản thân Lý Hạo lại không quá để ý, dáng tươi cười sáng lạn, "Chu ca, do tự ta chọn mà, có cái gì để tiếc nuối hay sao?"
Người đàn ông họ Chu thở dài: "Không thể nói như vậy, tiểu Hạo, ở Tuần Kiểm Ti đúng là không tệ, ngươi mới nửa năm đã thăng lên chính thức, bây giờ là Tuần Kiểm cấp ba, đối với người khác mà nói cũng tốt lắm rồi. Nhưng nếu ngươi không nghỉ học ở cổ viện Ngân Thành, đợi đến lúc tốt nghiệp, ngươi vẫn lựa chọn muốn vào Tuần Kiểm Ti, thì khi đó vị trí thấp nhất cũng đã là Tuần Kiểm cấp một!"
Lời này vừa nói, mọi người cũng đều muốn lên tiếng.
Sau lưng Lý Hạo, cô gái trẻ Trần Na nhanh chóng nói tiếp: "Đúng đấy, Lý Hạo, đang yên lành bỏ học sớm làm cái gì? Ngươi xem chúng ta đây, muốn thi vào cổ viện Ngân Thành cũng không có cơ hội, ngươi thì chỉ còn chưa tới hai năm thì có thể tốt nghiệp. Những người ở đây từ Tuần Kiểm cấp ba cố gắng lên nhất phẩm, dù là thuận lợi, nếu không trên năm năm đều không có cơ hội, mà nếu không thuận lợi, cố gắng đến cùng cả đời mong có thể lên cũng không tệ rồi!"
Trong lời nói mang theo một ít hâm mộ, hâm mộ chính là việc tốt nghiệp cổ viện Ngân Thành. Cũng có chút đáng tiếc, chính là Lý Hạo còn chưa đến hai năm có thể tốt nghiệp, bỗng nhiên bỏ học sớm, lựa chọn gia nhập Tuần Kiểm Ti.
Lý Hạo vào Tuần Kiểm Ti, cục trưởng Tuần Kiểm Ti Ngân Thành cũng tới hỏi qua, thậm chí còn khuyên Lý Hạo trở về tiếp tục học, thật sự muốn vào thì chờ tốt nghiệp rồi lại đăng ký.
Đáng tiếc, Lý Hạo mặc dù hiểu lễ phép và có tiếp thu, nhưng rốt cuộc việc này vẫn kiên quyết, không đồng ý trở về học tiếp.
Thậm chí Trần Na còn biết rõ, lão sư tại cổ viện Ngân Thành của Lý Hạo, cũng đã khuyên không nên nghỉ học, vì hắn rất có tiền đồ.
Nghe mọi người thảo luận chuyện của mình, Lý Hạo vẻ mặt tươi cười như cũ.
Đi đến góc vắng, bắt đầu nấu nước, một bên bận rộn, vừa cười đáp lại: "Từ Tuần Kiểm cấp ba bắt đầu đi lên, chẳng phải rất tốt sao? Hơn nữa, nếu thật sự tốt nghiệp cổ viện Ngân Thành rồi mới vào đây, thì chẳng phải là biết được các vị đại ca đại tỷ muộn hai năm sao? Vậy cũng rất đáng tiếc."
"Ha ha ha, nói cũng đúng!"
Lập tức mọi người cười to, nghe lời này rất thoải mái.
Miệng Lý Hạo rất ngọt, tuy tuổi tác còn nhỏ, năm nay vừa tròn hai mươi, tại Tuần Kiểm Ti coi như là người nhỏ nhất, nhưng lại là người có tài, nghe hắn nói nịnh, mọi người đều vui thích.
Sáng sớm hôm đấy, khu làm việc phủ Tuần Kiểm tràn đầy tiếng nói cười.
Đối với việc Lý Hạo bỏ học ở cổ viện, mọi người cũng không có tiếp tục nhiều lời, cũng vì Lý Hạo không quá để ý, nếu không tất cả mọi người sẽ không đề cập, dù sao bỏ học từ cổ viện, đúng là một tiếc nuối lớn trong đời.
Vì sao lúc đó Lý Hạo lựa chọn như vậy, mọi người cũng không tiện hỏi nhiều. Dựa theo lời Lý Hạo nói, vì học phí cổ viện rất cao, rất tốn kém mà hắn thì không có tiền.
Thế nhưng mà, với tư cách học sinh cổ viện, không đủ học phí, là nguyên nhân thật sao?
Khi mấy vị lãnh đạo phủ Tuần Kiểm đến thì thanh âm cười vui dần dần ngừng lại.
Tuần Kiểm Ti là cơ quan tổng bộ chấp pháp của Ngân Thành.
Ngoại trừ tổng bộ, Tuần Kiểm Ti tại Ngân Thành còn có các phân bộ khác khắp nơi.
Mà ở tổng bộ cũng có nhiều nghành, Lý Hạo làm ở phòng Cơ Yếu, chịu trách nhiệm sắp xếp hồ sơ vụ án, kiểm tra lại các bản án cũ, những vấn đề phúc thẩm chưa tra được, xem xét lại rồi ghi chép những điều cốt yếu. . .
Phòng Cơ Yếu cũng không phải là cơ quan trực tiếp, rất ít tham dự việc chấp pháp bên ngoài.
Đương nhiên, nếu là những nghành khác chưa đủ người, cũng sẽ tạm thời điều bọn Lý Hạo sang hỗ trợ, cơ bản mà nói cũng là công việc văn phòng.
. . .
Khi mấy vị lãnh đạo đến, mọi người lại bắt đầu một ngày làm việc bận rộn.
Lý Hạo không có văn phòng riêng, dù là Tuần Kiểm cấp một nhận chức được một năm cũng chưa có được. Du tỷ, Chu ca mấy vị kia chỉ là Tuần Kiểm cấp hai, bọn họ cũng không có tư cách.
Bàn làm việc của Lý Hạo gần khu vệ sinh, tuy không có quá nhiều mùi hương khác thường, chẳng qua là người đến người đi, có chút ồn ào, những lão có tuổi đều không thích chỗ này.
Lý Hạo làm cùng chỗ với Trần Na, bàn làm việc của hai người đối diện trong cùng văn phòng.
Trần Na cũng chỉ đến sớm hơn Lý Hạo nửa năm, coi như cũng là người mới, hai người trải nghiệm cũng chưa nhiều.
Bất quá rất nhanh Tuần Kiểm Ti lại tuyển thêm người mới, sau đó họ sẽ thoát danh người mới, xem như có chút lịch duyệt hơn.
Lý Hạo đang cúi đầu tra cứu một ít hồ sơ, bàn đối diện truyền đến một hồi thanh âm nhẹ vang lên, Lý Hạo ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Trần Na gõ nhẹ nhàng lên mặt bàn, thấy Lý Hạo nhìn đến, dáng tươi cười, nói nhỏ: "Lý Hạo, sắp tới Tuần Kiểm Ti có một nhiệm vụ làm bên ngoài, có thể đi ra ngoài một tháng, có muốn xin đi hay không? Chúng ta cùng một chỗ, đi ra ngoài chơi một tháng, nhiệm vụ rất nhẹ nhàng."
Lý Hạo hơi ngẩn ra, suy nghĩ một chút, rất nhanh lắc đầu nói: "Không đi, đi ra ngoài cũng không có gì hay ho, hơn nữa. . . Cũng không hẳn an toàn."
"Rất an toàn!"
Trần Na có chút buồn bực, "Chính là liên quan cổ viện Ngân Thành. . ."
Nói đến đây, nàng hơi ngẩn ra, nghĩ tới điều gì, lại nhìn Lý Hạo, có chút hiểu ra, có chút áy náy nói: "A, thiếu chút nữa đã quên việc này rồi! Là ngươi không muốn gặp bạn học ngày xưa cùng lão sư đúng không? Lần này dẫn theo người đi khảo sát hình như chính là lão sư Viên Thạc. . ."
Nàng thầm mắng một tiếng, bản thân rõ ràng đã quên việc này.
Viên Thạc, không phải là lão sư lúc trước của Lý Hạo tại cổ viện sao?
Nghe nói vị lão sư này rất coi trọng Lý Hạo, bởi vì Lý Hạo không nghe khuyên bảo, nghe nói có một lần muốn đánh Lý Hạo, tại cổ viện Ngân Thành gây ra phong ba không nhỏ, cũng làm cho không ít học sinh cổ viện mắng Lý Hạo không biết điều.
Viên Thạc là ai?
Đây chính là một trong mấy vị đại lão sư đứng đầu, bao nhiêu đệ tử khát vọng bái Viên Thạc làm lão sư, kết quả Lý Hạo làm người ta chướng mắt.
Lý Hạo cười cười, cũng không có phản bác.
Không muốn gặp sao?
Thế thì không đến mức đó.
Bên ngoài đồn thổi, trên thực tế không đến độ như vậy, Viên lão sư chẳng qua là đối với lựa chọn của mình cảm thấy tiếc nuối mà thôi, vài ngày trước Lý Hạo vẫn đến nhà lão sư bái phỏng qua, cùng ăn cơm tối, lại có người ngoài nói gặp mặt liền đánh bản thân, đồn thổi quá lên như vậy.
Đương nhiên, có một số việc cũng không cần phải đi giải thích, bên ngoài đồn đại như thế nào, vậy cứ theo tâm ý của bọn họ cũng tốt, càng giải thích càng thêm phiền toái.
"Viên lão sư dẫn đoàn. . ."
Trong lòng mặc niệm một tiếng, Viên lão sư là một trong những vị đại lão đứng đầu, dẫn theo người đi ra ngoài mà nói, bảo an chắc có lẽ không quá kém, thêm Tuần Kiểm Ti cũng tốt, nhưng cũng có những cơ quan khác, đều cùng đề phòng cẩn mật.
Bản thân ngược lại cũng không cần lo lắng cái gì, huống chi, Tuần Kiểm Ti tham dự trong đó, đại khái là phụ họa, chính thức chịu trách nhiệm bảo an cho Viên lão sư, chỉ sợ không phải những nhân sự nhỏ nhoi của Tuần Kiểm Ti, là mình đã qua một năm nay mơ hồ có nghe thấy là người của Tuần Dạ Nhân.
Tuần Dạ Nhân, cũng là cơ quan chấp pháp như Tuần Kiểm Ti.
Nhưng mà. . . Cùng Tuần Kiểm Ti chịu trách nhiệm vụ án không giống nhau, đó là tổ chức chỉ chuyên phụ trách một ít nghi án mà Tuần Kiểm Ti chưa giải quyết được, hoặc là dùng hết phương cách cũng không tra ra đầu mối vụ án, sẽ chuyển sang cho tổ chức Tuần Dạ Nhân.
Người ngoài không biết, thậm chí là tài xế chuyên lái xe cho Tuần Kiểm Ti, đại bộ phận người cũng không rõ ràng lắm.
Bất quá Lý Hạo đang ở phòng Cơ Yếu, công việc chính là chịu trách nhiệm sắp xếp vụ án, theo dõi các vấn đề chưa tra ra trong nghi án, ngược lại là mơ hồ biết được một chút.
"Tuần Dạ Nhân!"
Trong lòng Lý Hạo mặc niệm một câu, hắn lựa chọn nghỉ học, đi vào Tuần Kiểm Ti chỉ làm Tuần Kiểm cấp ba, có liên quan rất lớn đến Tuần Dạ Nhân, hoặc là nói, hơn phân nửa mục đích là muốn vào bên đó đấy.
Đương nhiên, việc này chưa từng nói qua với ai.
Tổ chức này quá thần bí, trước lúc Lý Hạo lúc vào Tuần Kiểm Ti, kỳ thật chưa từng nghe nói qua, nhưng mà hắn từ lão sư Viên Thạc biết được một chút, biết có một cơ quan chấp pháp như vậy tồn tại, người bình thường căn bản sẽ không thể biết.
Trước lúc nghỉ học, Lý Hạo biết một chút rằng, thật ra Tuần Kiểm Ti chính là cơ quan cấp dưới của tổ chức Tuần Dạ Nhân, người ngoài không thể biết, Lý Hạo ngược lại là nghe Thạc lão sư đề cập qua một câu, một số hạt giống tốt (nhân tài tiềm năng) của Tuần Kiểm Ti sẽ có cơ hội vào Tuần Dạ Nhân.
"Một năm rồi, ta hiện tại coi như là mầm chín đỏ, xuất thân Tuần Kiểm Ti, không biết có cơ hội tiếp xúc với Tuần Dạ Nhân hay không."
Trong lòng Lý Hạo nghĩ đến, mang theo một ít bức thiết, nhưng vẫn cưỡng chế lại, sắc mặt như thường, không lộ ra chút nào.
Có lẽ sớm thôi!
Hắn cảm giác gần đây Ngân Thành có thể xảy ra vấn đề, nhưng Tuần Kiểm Ti lại không phát hiện chút gì, chỉ sợ chỉ có thể lại để cho Tuần Dạ Nhân đến xử lý.
Giờ phút này, còn thiếu một cơ hội!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.