Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói
Chương 115
Hạ Tường Lam
05/03/2021
Bạch Lục Kỳ mừng rỡ ra mặt liền rút trong túi xách ra hai vé xem phim đưa tới trước mặt của Tề Lăng Hạo: “Một người bạn tặng cho chị hai vé xem phim điện ảnh chiếu rạp mới nhất nhưng mà chị không thích thể loại này cho lắm nên tặng lại cho em có thời gian thì đi xem nha”.
Tề Lăng Hạo nhướng mày có chút ngạc nhiên, anh khẽ cười lên tiếng đáp lại: “Cảm ơn lòng tốt của chị nhưng mà chị nói xem em làm gì có thời gian đi xem phim chứ…hơn nữa nếu muốn em có phòng chiếu phim mini ở Hoàng Kim Uyển Cảnh rồi đâu cần phải ra rạp làm gì”.
Bạch Lục Kỳ biết vé xem phim kia là do Doãn Ngạn Nhi đóng chính, cô muốn mời Tề Lăng Hạo đi xem phim để chứng tỏ sự miêu tả của cô về đại minh tinh là sự thật mong anh có thể hồi tâm chuyển ý.
“Lăng Hạo à, chị đương nhiên biết với địa vị và sự giàu có của em thì không cần đến rạp để xem phim nhưng mà lâu lâu cũng nên thay đổi để tạo sự mới mẻ trong cuộc sống chứ”.
Tề Lăng Hạo nghĩ gì đó rồi gật đầu: “Thôi được rồi nếu có thời gian thì em sẽ đến rạp để xem vậy”.
Bạch Lục Kỳ liền vui mừng đứng dậy: “Vậy chị chúc em đi xem phim vui vẻ nha, thôi chị về trước đây không làm phiền em nữa”.
Nói rồi Bạch Lục Kỳ liền rời khỏi phòng làm việc của Tề Lăng Hạo tâm trạng của cô khá là vui vẻ thoái mái, cô tin rằng chỉ cần Tề Lăng Hạo nhìn thấy Doãn Ngạn Nhi thì thế nào anh cũng phải xiu lòng với nhan sắc mặn mà xinh đẹp của cô ấy cho mà xem.
Bạch Lục Kỳ vừa rời đi thì Hàn Côn Nhị đi vào, anh lên tiếng hỏi Tề Lăng Hạo: “Kia chẳng phải là con bé Lục Kỳ bên Bạch gia sao?”.
Tề Lăng Hạo gật đầu: “Đúng rồi”.
Hàn Côn Nhị tỏ vẻ tò mò: “Ủa hôm nay nó đến tìm cậu làm gì thế?”.
Tề Lăng Hạo khẽ mỉm cười đáp: “Lần trước tôi đưa Uyển Vũ về bên Bạch gia ăn cơm tối, Lục Kỳ có vẻ sốc khi biết tôi đã kết hôn cho nên có nói mấy lời khó nghe trước mặt của Uyển Vũ còn nói linh tinh là chỉ có đại minh tinh Doãn Ngạn Nhi mới xứng gả cho tôi làm em dâu nó mà thôi. Kết quả là bị ông ba ngoại và cậu mợ hai cho một trận nên hôm nay nó đến đây xin lỗi tôi đó”.
“Tính ra con bé đó càng lớn cũng càng hiểu chuyện còn gì”.
Tề Lăng Hạo nhướng mày hỏi: “Mà cậu đến tìm tôi làm gì vậy hả?”.
Hàn Côn Nhi liền đưa tập hồ sơ trên tay cho Tề Lăng Hạo: “Là về dự án mới đó, bên đối tác đã đồng ý rồi cậu xem lại đi rồi ký tên”.
Tề Lăng Hạo đưa tay cầm lấy tập tài liệu mở ra xem rồi lên tiếng đáp: “Để tôi kiểm tra kỹ lại một lần nữa ngày mai sẽ đưa lại cho cậu nha”.
Hàn Côn Nhị gật đầu: “Okay thôi, vậy tôi lượn trước đây”.
Lúc ăn cơm tối cùng nhau, Tề Lăng Hạo chần chừ rồi lên tiếng hỏi: “Nè tối nay em rãnh không chúng ta đi xem phim đi”.
Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn Tề Lăng Hạo rồi hỏi: “Sao tự nhiên lại muốn đi xem phim? Tính qua phòng chiếu phim mini ở khu nhà phía Nam xem à?”.
Tề Lăng Hạo giơ tay lên trong tay cầm hai vé xem phim: “Lục Kỳ vừa tặng anh hai vé xem phim anh thấy bỏ thì phí nên rủ em đi cùng, chúng ta ra rạp xem phim đi giống như là người ta đi hẹn hò với nhau vậy đó”.
Kiều Uyển Vũ dẩu môi: “Lúc còn yêu đương người ta mới hẹn hò kiểu đó chúng ta kết hôn hơn năm năm rồi đừng có con nít vậy được không?!”.
Tề Lăng Hạo lại bày ra vẻ mặt uất ức đáng thương: “Chúng ta kết hôn năm năm mà chưa bao giờ hẹn hò ra hồn gì hết, trước khi kết hôn em sống ở Milan còn anh thì ở Pháp sau khi kết hôn em toàn tập trung vào công việc gây dựng thương hiệu thời trang riêng, bây giờ về đến Vịnh Xuyên thì em lại không muốn hẹn hò…anh cảm thấy mình là người đàn ông đáng thương nhất thế gian này mà”.
Nghe Tề Lăng Hạo than vãn một hồi vô cùng mệt tai nên Kiều Uyển Vũ cũng gật đầu đồng ý: “Được thôi dù sao tối nay cũng chẳng bận công việc gì hết em đi xem phim cùng anh là được chứ gì”.
Tề Lăng Hạo liền vui cười ra mặt: “Em đã hứa rồi nha lát nữa không được đổi ý đâu đây nhé”.
“Biết rồi ăn cơm nhanh đi rồi đi”.
Sau buổi cơm tối, Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ lên phòng chuẩn bị một chút để đi ra ngoài xem phim, không cần ăn mặc sang trọng gì hết Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ chọn cho mình quần Jeans đen và áo phông trắng kết hợp với giày Sneaker cổ cao cá tính những món đồ này đều là đồ đôi do Tề Lăng Hạo đích thân chọn lựa nhưng chưa có cơ hội mặc lần nào.
Kiều Uyển Vũ quay sang nói với Tề Lăng Hạo: “Nè chúng ta mặc đồ đôi như thế này rất dễ gây sự chú ý ở nơi công cộng đó nha, ngộ nhỡ sáng mai lên báo thì sao đây?”.
Tề Lăng Hạo tỏ vẻ thích thú: “Nếu bị đưa lên báo thì càng tốt chứ sao, anh đang tìm cơ hội tốt để công khai thân phận của em nếu như có người giúp một tay thì đỡ phải mệt não suy nghĩ còn gì”.
“Vậy mà cũng nói được luôn”.
Vì trời đang mùa đông nên Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ khoác thêm áo lông để giữ ấm cho cơ thể, vì biết Kiều Uyển Vũ là người rất yêu quý động vật nên loại áo lông mà Tề Lăng Hạo lựa chọn được làm bằng sợi nhân tạo mềm mại ấm áp chứ không sử dụng lông thú.
Tề Lăng Hạo nhướng mày có chút ngạc nhiên, anh khẽ cười lên tiếng đáp lại: “Cảm ơn lòng tốt của chị nhưng mà chị nói xem em làm gì có thời gian đi xem phim chứ…hơn nữa nếu muốn em có phòng chiếu phim mini ở Hoàng Kim Uyển Cảnh rồi đâu cần phải ra rạp làm gì”.
Bạch Lục Kỳ biết vé xem phim kia là do Doãn Ngạn Nhi đóng chính, cô muốn mời Tề Lăng Hạo đi xem phim để chứng tỏ sự miêu tả của cô về đại minh tinh là sự thật mong anh có thể hồi tâm chuyển ý.
“Lăng Hạo à, chị đương nhiên biết với địa vị và sự giàu có của em thì không cần đến rạp để xem phim nhưng mà lâu lâu cũng nên thay đổi để tạo sự mới mẻ trong cuộc sống chứ”.
Tề Lăng Hạo nghĩ gì đó rồi gật đầu: “Thôi được rồi nếu có thời gian thì em sẽ đến rạp để xem vậy”.
Bạch Lục Kỳ liền vui mừng đứng dậy: “Vậy chị chúc em đi xem phim vui vẻ nha, thôi chị về trước đây không làm phiền em nữa”.
Nói rồi Bạch Lục Kỳ liền rời khỏi phòng làm việc của Tề Lăng Hạo tâm trạng của cô khá là vui vẻ thoái mái, cô tin rằng chỉ cần Tề Lăng Hạo nhìn thấy Doãn Ngạn Nhi thì thế nào anh cũng phải xiu lòng với nhan sắc mặn mà xinh đẹp của cô ấy cho mà xem.
Bạch Lục Kỳ vừa rời đi thì Hàn Côn Nhị đi vào, anh lên tiếng hỏi Tề Lăng Hạo: “Kia chẳng phải là con bé Lục Kỳ bên Bạch gia sao?”.
Tề Lăng Hạo gật đầu: “Đúng rồi”.
Hàn Côn Nhị tỏ vẻ tò mò: “Ủa hôm nay nó đến tìm cậu làm gì thế?”.
Tề Lăng Hạo khẽ mỉm cười đáp: “Lần trước tôi đưa Uyển Vũ về bên Bạch gia ăn cơm tối, Lục Kỳ có vẻ sốc khi biết tôi đã kết hôn cho nên có nói mấy lời khó nghe trước mặt của Uyển Vũ còn nói linh tinh là chỉ có đại minh tinh Doãn Ngạn Nhi mới xứng gả cho tôi làm em dâu nó mà thôi. Kết quả là bị ông ba ngoại và cậu mợ hai cho một trận nên hôm nay nó đến đây xin lỗi tôi đó”.
“Tính ra con bé đó càng lớn cũng càng hiểu chuyện còn gì”.
Tề Lăng Hạo nhướng mày hỏi: “Mà cậu đến tìm tôi làm gì vậy hả?”.
Hàn Côn Nhi liền đưa tập hồ sơ trên tay cho Tề Lăng Hạo: “Là về dự án mới đó, bên đối tác đã đồng ý rồi cậu xem lại đi rồi ký tên”.
Tề Lăng Hạo đưa tay cầm lấy tập tài liệu mở ra xem rồi lên tiếng đáp: “Để tôi kiểm tra kỹ lại một lần nữa ngày mai sẽ đưa lại cho cậu nha”.
Hàn Côn Nhị gật đầu: “Okay thôi, vậy tôi lượn trước đây”.
Lúc ăn cơm tối cùng nhau, Tề Lăng Hạo chần chừ rồi lên tiếng hỏi: “Nè tối nay em rãnh không chúng ta đi xem phim đi”.
Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn Tề Lăng Hạo rồi hỏi: “Sao tự nhiên lại muốn đi xem phim? Tính qua phòng chiếu phim mini ở khu nhà phía Nam xem à?”.
Tề Lăng Hạo giơ tay lên trong tay cầm hai vé xem phim: “Lục Kỳ vừa tặng anh hai vé xem phim anh thấy bỏ thì phí nên rủ em đi cùng, chúng ta ra rạp xem phim đi giống như là người ta đi hẹn hò với nhau vậy đó”.
Kiều Uyển Vũ dẩu môi: “Lúc còn yêu đương người ta mới hẹn hò kiểu đó chúng ta kết hôn hơn năm năm rồi đừng có con nít vậy được không?!”.
Tề Lăng Hạo lại bày ra vẻ mặt uất ức đáng thương: “Chúng ta kết hôn năm năm mà chưa bao giờ hẹn hò ra hồn gì hết, trước khi kết hôn em sống ở Milan còn anh thì ở Pháp sau khi kết hôn em toàn tập trung vào công việc gây dựng thương hiệu thời trang riêng, bây giờ về đến Vịnh Xuyên thì em lại không muốn hẹn hò…anh cảm thấy mình là người đàn ông đáng thương nhất thế gian này mà”.
Nghe Tề Lăng Hạo than vãn một hồi vô cùng mệt tai nên Kiều Uyển Vũ cũng gật đầu đồng ý: “Được thôi dù sao tối nay cũng chẳng bận công việc gì hết em đi xem phim cùng anh là được chứ gì”.
Tề Lăng Hạo liền vui cười ra mặt: “Em đã hứa rồi nha lát nữa không được đổi ý đâu đây nhé”.
“Biết rồi ăn cơm nhanh đi rồi đi”.
Sau buổi cơm tối, Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ lên phòng chuẩn bị một chút để đi ra ngoài xem phim, không cần ăn mặc sang trọng gì hết Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ chọn cho mình quần Jeans đen và áo phông trắng kết hợp với giày Sneaker cổ cao cá tính những món đồ này đều là đồ đôi do Tề Lăng Hạo đích thân chọn lựa nhưng chưa có cơ hội mặc lần nào.
Kiều Uyển Vũ quay sang nói với Tề Lăng Hạo: “Nè chúng ta mặc đồ đôi như thế này rất dễ gây sự chú ý ở nơi công cộng đó nha, ngộ nhỡ sáng mai lên báo thì sao đây?”.
Tề Lăng Hạo tỏ vẻ thích thú: “Nếu bị đưa lên báo thì càng tốt chứ sao, anh đang tìm cơ hội tốt để công khai thân phận của em nếu như có người giúp một tay thì đỡ phải mệt não suy nghĩ còn gì”.
“Vậy mà cũng nói được luôn”.
Vì trời đang mùa đông nên Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ khoác thêm áo lông để giữ ấm cho cơ thể, vì biết Kiều Uyển Vũ là người rất yêu quý động vật nên loại áo lông mà Tề Lăng Hạo lựa chọn được làm bằng sợi nhân tạo mềm mại ấm áp chứ không sử dụng lông thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.