Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói
Chương 339
Hạ Tường Lam
10/04/2021
Hàm Linh và Kiều Uyển Vũ lại đụng độ nhau, Hàm Linh tỏ thái độ xấc láo lên tiếng trước: “Này Kiều Uyển Vũ cô đừng nghĩ nơi diễn ra cuộc thi thuộc sở hữu của tập đoàn Hoàng Kim thì có thể ăn gian được đó nha, bam giám khảo của cuộc thi này vô cùng uy tín chỉ chọn những sản phẩm thực lực đăng quang mà thôi”.
Kiều Uyển Vũ nhoẻn miệng cười đầy thâm thúy: “Tôi tin là ban giám khảo rất là công tâm phân minh chỉ là trong dàn ban giám khảo này lại có một người chẳng khác gì sâu mọt của xã hội hết”.
Hàm Linh cúi người sát lại gần Kiều Uyển Vũ rồi lên tiếng: “Thầy hiệu trưởng Lý là người đức cao vọng trọng có uy tín xã hội cao đừng nghĩ một vài câu nói vô lý của cô thì người khác sẽ tin cô”.
Kiều Uyển Vũ không tức giận mà lại gật đầu: “Để tôi chống mắt lên xem ông ta sẽ làm gì để giúp cô đăng quang nhà thiết kế sáng tạo nhất của năm thêm một lần nữa”.
Hàm Linh suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng: “Kiều Uyển Vũ chúng ta cá cược không?”.
Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ hứng thú: “Cô muốn cược cái gì đây hả?”.
“Trong hai chúng ta nếu ai thua thì phải cút khỏi ngành thời trang cô dám không?”.
Kiều Uyển Vũ giả vờ suy xét rồi gật đầu: “Được thôi chốt kèo vậy nha”.
Hàm Linh đứng nhìn theo Kiều Uyển Vũ đi về phòng riêng của cô thì ánh mắt toát lên vẻ thâm độc: “Kiều Uyển Vũ lần này là mày ngu không thể trách tao được rồi, tao nhất định sẽ khiến mày thua đến nhục mặt cho mà xem”.
Các công tác đều chuẩn bị xong hết, sân khấu ngoài trời lung linh ánh đèn vào buổi tối, ban giám khảo và các khán giả đến xem trực tiếp cuộc thi thời trang năm nay đã an vị tại ghế ngồi rồi.
Bên trong cánh gà các người mẫu cũng đang trang điểm làm tóc tại phòng trang điểm chung.
Kiều Uyển Vũ đang ngồi xem lại các thiết kế của mình thì có một nhân viên khách sạn gõ cửa bảo rằng Tề Lăng Hạo nói muốn gặp cô ở sảnh chính ngay, cô không chút cảnh giác rồi gật đầu đi theo người nhân viên kia ra ngoài.
Kiều Uyển Vũ vừa đi khỏi thì Hàm Linh và Dương Ngọc Trâm xuất hiện rồi đi nhanh vào phòng của cô, nhìn các thiết kế hoàn mỹ của Kiều Uyển Vũ thì Hàm Linh tức không tả nổi: “Tại sao nó lại có thể làm ra những bộ trang phục đẹp mắt đến như vậy chứ thật là không thể tin được”.
Dương Ngọc Trâm bị những bộ trang phục đẹp mắt mê hoặc liền thốt lên: “Phải chi được mặc một lần cũng mãn nguyện nha”.
Hàm Linh liền tức giận quát: “Mãn nguyện cái đầu cô đó mau cắt rách hết những bộ đồ này ngay đi, Kiều Uyển Vũ mà chiến thắng thì chúng ta lên đường cả lũ đó”.
Dương Ngọc Trâm liền đưa tay cầm lấy cái kéo lên cắt bừa bãi trên mỗi bộ trang phục vài nhát kéo.
Hàm Linh nhìn bộ sườn xám màu trắng có thêu hoa đào và hồng hạc trên trên giá tỉ mỉ thì ánh mắt toát lên vẻ căm hận cô ta cầm kéo cắt rất nhiều nhát lên đó còn dùng lửa để đốt một phần áo luôn.
Ánh mắt của Hàm Linh toát lên vẻ ganh tị đố kỵ đến cùng cực: “Để tao xem mày tài giỏi cỡ nào có ngon thì sửa lại hết chỗ này đi, ha ha ha để xem hôm nay mày lấy cái gì để đấu với tao đây Kiều Uyển Vũ”.
Lúc đi ngang qua một dãy hàng lang Kiều Uyển Vũ vô tình nhìn thấy Tề Lăng Hạo đứng nói chuyện với các vị ban giám khảo cuộc thi mà người nhân viên này lại dẫn cô đi theo hướng ngược lại, Kiều Uyển Vũ biết bản thân đã bị dính bẫy chắc chắn là Hàm Linh chứ không ai hết nên vội vàng quay trở lại phòng để những thiết kế của mình.
Lúc Kiều Uyển Vũ mở cửa phòng ra thì kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời toàn bộ những thiết kế của cô đều bị ai đó cắt rách lổm chổm không còn nguyên vẹn, riêng bộ trang phục đẹp nhất là cô treo trên giá đặc biệt dành riêng cho bản thân thì rách tơi tả hơn những bộ khác nữa chẳng những vậy còn bị cháy nham nhỡ nữa.
Kiều Uyển Vũ gọi nhân viên bên tổ thiết kế của mình vào thì ai cũng bàng hoàng không biết nên xử lý thế nào nữa, cuộc thi thì sắp bắt đầu rồi dù bây giờ có quay về công ty để mang một bộ sưu tập đến thì cũng không còn kịp nữa.
Dương Ngọc Trâm nhân cơ hội nhiều người vay quanh phòng của Kiều Uyển Vũ cũng đến nghe ngóng khi nhìn thấy vẻ mặt hoảng loạn của mọi người thì cô ta liền vui vẻ rời khỏi trở về chỗ của Hàm Linh báo tin vui.
“Bên phòng của Kiều Uyển Vũ hiện giờ loạn cào cào lên cả rồi”.
Vừa lúc đó bên ban tổ chức cuộc thi thông báo có sự thay đổi về vị trí, ban đầu tiết mục của Hàm Linh diễn ra trước Kiều Uyển Vũ nhưng bây giờ đổi lại Kiều Uyển Vũ trình diễn cuối chương trình.
Hàm Linh cũng chẳng thèm quan tâm mà đồng ý chuyện đổi vị trí này, Dương Ngọc Trâm liền có ý kiến: “Chắc là Kiều Uyển Vũ đang cố ý kéo dài thời gian đó”
Hàm Linh đắc thắng lên tiếng: “Dù có kéo đến cuối thì Kiều Uyển Vũ cũng không thể nào đào ra một bộ sưu tập hoàn hảo được nữa hết, cứ mặc kệ đi chuẩn bị bên chúng ta thật tốt là được rồi”.
Trong lúc, mọi người bên phòng của Kiều Uyển Vũ đang hoảng loạn không biết làm sao với bộ sưu tập đã hỏng thì cô ngồi nhìn chằm chằm vào vết khói cháy còn lại trên chiếc sườn xám đã hỏng cảm thấy nó cũng là một họa tiết rất là đẹp mắt.
Kiều Uyển Vũ bất ngờ lên tiếng: “Mọi người ra ngoài hết đi cứ bảo người mẫu trang điểm làm tóc cho thật đẹp rồi quay trở lại đây, còn nữa đưa bút lửa đây cho tôi”.
Ai cũng tò mò không biết Kiều Uyển Vũ tính làm gì hết những vẫn tin tưởng đưa bút lửa cho cô rồi đi ra ngoài.
Kiều Uyển Vũ khóa cửa phòng lại rồi cau mày đắn đo thầm nghĩ “Lần này mình tự cược với mình một lần vậy phá cách hay là phá hoại thì tùy thôi”."
Kiều Uyển Vũ nhoẻn miệng cười đầy thâm thúy: “Tôi tin là ban giám khảo rất là công tâm phân minh chỉ là trong dàn ban giám khảo này lại có một người chẳng khác gì sâu mọt của xã hội hết”.
Hàm Linh cúi người sát lại gần Kiều Uyển Vũ rồi lên tiếng: “Thầy hiệu trưởng Lý là người đức cao vọng trọng có uy tín xã hội cao đừng nghĩ một vài câu nói vô lý của cô thì người khác sẽ tin cô”.
Kiều Uyển Vũ không tức giận mà lại gật đầu: “Để tôi chống mắt lên xem ông ta sẽ làm gì để giúp cô đăng quang nhà thiết kế sáng tạo nhất của năm thêm một lần nữa”.
Hàm Linh suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng: “Kiều Uyển Vũ chúng ta cá cược không?”.
Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ hứng thú: “Cô muốn cược cái gì đây hả?”.
“Trong hai chúng ta nếu ai thua thì phải cút khỏi ngành thời trang cô dám không?”.
Kiều Uyển Vũ giả vờ suy xét rồi gật đầu: “Được thôi chốt kèo vậy nha”.
Hàm Linh đứng nhìn theo Kiều Uyển Vũ đi về phòng riêng của cô thì ánh mắt toát lên vẻ thâm độc: “Kiều Uyển Vũ lần này là mày ngu không thể trách tao được rồi, tao nhất định sẽ khiến mày thua đến nhục mặt cho mà xem”.
Các công tác đều chuẩn bị xong hết, sân khấu ngoài trời lung linh ánh đèn vào buổi tối, ban giám khảo và các khán giả đến xem trực tiếp cuộc thi thời trang năm nay đã an vị tại ghế ngồi rồi.
Bên trong cánh gà các người mẫu cũng đang trang điểm làm tóc tại phòng trang điểm chung.
Kiều Uyển Vũ đang ngồi xem lại các thiết kế của mình thì có một nhân viên khách sạn gõ cửa bảo rằng Tề Lăng Hạo nói muốn gặp cô ở sảnh chính ngay, cô không chút cảnh giác rồi gật đầu đi theo người nhân viên kia ra ngoài.
Kiều Uyển Vũ vừa đi khỏi thì Hàm Linh và Dương Ngọc Trâm xuất hiện rồi đi nhanh vào phòng của cô, nhìn các thiết kế hoàn mỹ của Kiều Uyển Vũ thì Hàm Linh tức không tả nổi: “Tại sao nó lại có thể làm ra những bộ trang phục đẹp mắt đến như vậy chứ thật là không thể tin được”.
Dương Ngọc Trâm bị những bộ trang phục đẹp mắt mê hoặc liền thốt lên: “Phải chi được mặc một lần cũng mãn nguyện nha”.
Hàm Linh liền tức giận quát: “Mãn nguyện cái đầu cô đó mau cắt rách hết những bộ đồ này ngay đi, Kiều Uyển Vũ mà chiến thắng thì chúng ta lên đường cả lũ đó”.
Dương Ngọc Trâm liền đưa tay cầm lấy cái kéo lên cắt bừa bãi trên mỗi bộ trang phục vài nhát kéo.
Hàm Linh nhìn bộ sườn xám màu trắng có thêu hoa đào và hồng hạc trên trên giá tỉ mỉ thì ánh mắt toát lên vẻ căm hận cô ta cầm kéo cắt rất nhiều nhát lên đó còn dùng lửa để đốt một phần áo luôn.
Ánh mắt của Hàm Linh toát lên vẻ ganh tị đố kỵ đến cùng cực: “Để tao xem mày tài giỏi cỡ nào có ngon thì sửa lại hết chỗ này đi, ha ha ha để xem hôm nay mày lấy cái gì để đấu với tao đây Kiều Uyển Vũ”.
Lúc đi ngang qua một dãy hàng lang Kiều Uyển Vũ vô tình nhìn thấy Tề Lăng Hạo đứng nói chuyện với các vị ban giám khảo cuộc thi mà người nhân viên này lại dẫn cô đi theo hướng ngược lại, Kiều Uyển Vũ biết bản thân đã bị dính bẫy chắc chắn là Hàm Linh chứ không ai hết nên vội vàng quay trở lại phòng để những thiết kế của mình.
Lúc Kiều Uyển Vũ mở cửa phòng ra thì kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời toàn bộ những thiết kế của cô đều bị ai đó cắt rách lổm chổm không còn nguyên vẹn, riêng bộ trang phục đẹp nhất là cô treo trên giá đặc biệt dành riêng cho bản thân thì rách tơi tả hơn những bộ khác nữa chẳng những vậy còn bị cháy nham nhỡ nữa.
Kiều Uyển Vũ gọi nhân viên bên tổ thiết kế của mình vào thì ai cũng bàng hoàng không biết nên xử lý thế nào nữa, cuộc thi thì sắp bắt đầu rồi dù bây giờ có quay về công ty để mang một bộ sưu tập đến thì cũng không còn kịp nữa.
Dương Ngọc Trâm nhân cơ hội nhiều người vay quanh phòng của Kiều Uyển Vũ cũng đến nghe ngóng khi nhìn thấy vẻ mặt hoảng loạn của mọi người thì cô ta liền vui vẻ rời khỏi trở về chỗ của Hàm Linh báo tin vui.
“Bên phòng của Kiều Uyển Vũ hiện giờ loạn cào cào lên cả rồi”.
Vừa lúc đó bên ban tổ chức cuộc thi thông báo có sự thay đổi về vị trí, ban đầu tiết mục của Hàm Linh diễn ra trước Kiều Uyển Vũ nhưng bây giờ đổi lại Kiều Uyển Vũ trình diễn cuối chương trình.
Hàm Linh cũng chẳng thèm quan tâm mà đồng ý chuyện đổi vị trí này, Dương Ngọc Trâm liền có ý kiến: “Chắc là Kiều Uyển Vũ đang cố ý kéo dài thời gian đó”
Hàm Linh đắc thắng lên tiếng: “Dù có kéo đến cuối thì Kiều Uyển Vũ cũng không thể nào đào ra một bộ sưu tập hoàn hảo được nữa hết, cứ mặc kệ đi chuẩn bị bên chúng ta thật tốt là được rồi”.
Trong lúc, mọi người bên phòng của Kiều Uyển Vũ đang hoảng loạn không biết làm sao với bộ sưu tập đã hỏng thì cô ngồi nhìn chằm chằm vào vết khói cháy còn lại trên chiếc sườn xám đã hỏng cảm thấy nó cũng là một họa tiết rất là đẹp mắt.
Kiều Uyển Vũ bất ngờ lên tiếng: “Mọi người ra ngoài hết đi cứ bảo người mẫu trang điểm làm tóc cho thật đẹp rồi quay trở lại đây, còn nữa đưa bút lửa đây cho tôi”.
Ai cũng tò mò không biết Kiều Uyển Vũ tính làm gì hết những vẫn tin tưởng đưa bút lửa cho cô rồi đi ra ngoài.
Kiều Uyển Vũ khóa cửa phòng lại rồi cau mày đắn đo thầm nghĩ “Lần này mình tự cược với mình một lần vậy phá cách hay là phá hoại thì tùy thôi”."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.