Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói
Chương 351
Hạ Tường Lam
14/04/2021
Dương Ngọc Trâm đứng chết trân tại chỗ hồi lâu mới đi tới đụng nhẹ vào khủy
tay của Hàm Linh một cái với vẻ mặt vô cùng lo lắng khẽ hỏi: “Sao mọi
chuyện lại có thể như thế chứ?”.
Hàm Linh nhìn theo hướng Kiều Uyển Vũ đang đi bên trong hội trường, ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng độc ác: “Nếu hôm nay mày ngoan ngoãn đi về thì tao đã tha cho mày rồi là mày ngoan cố tự tìm đường chết thì đừng trách tao nha Kiều Uyển Vũ”.
Dương Ngọc Trâm nôm nốp lo sợ trong lòng thầm nghĩ “Không biết cô ta lại tính làm gì Kiều Uyển Vũ nữa đây…mà tốt nhất là nên làm cho cô ta biến mất khỏi Vịnh Xuyên này luôn đi, chuyện mình và thầy hiệu trưởng Lý có quan hệ mờ ám Hàm Linh mà biết thì mình chết là cái chắc rồi”.
Tề Lăng Hạo ngồi chờ một chút thì nhận được cuộc gọi của quản gia Đinh, anh không nghe máy nhưng giả vờ làm đổ tách trà lên người rồi quay sang nói với Kiều Uyển Vũ: “Áo anh bẩn rồi, anh đi vào nhà vệ sinh một lát”.
Kiều Uyển Vũ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rồi hỏi: “Anh ổn không có cần em đi chung không?”.
Tề Lăng Hạo khẽ cười rồi đáp: “Em đi cùng anh kiểu gì đây? Em cùng anh vào nhà vệ sinh nam hay là anh cùng em vào nhà vệ sinh nữ hả?”.
Kiều Uyển Vũ cứng họng không trả lời được, sau vài giây cô nói: “Em nghĩ là anh nên đi một mình sẽ tốt hơn”.
“Vậy đi”.
Hàm Linh thấy Tề Lăng Hạo một mình đi ra ngoài liền nhếch môi mỉm cười gian trá thầm nghĩ trong lòng “Mày đi cùng Tề Lăng Hạo thì tao còn sợ nhưng nếu không có anh ta ở đây thì tao dư sức xử đẹp mày rồi Kiều Uyển Vũ…à mà biết đâu sau hôm nay Tề Lăng Hạo cũng sẽ quay lưng lại với mày, cái ghế thiếu phu nhân của Tề gia sẽ rơi vào tay kẻ khác thì sao…”.
Dương Ngọc Trâm thấy Kiều Uyển Vũ và Alice Ly ngồi bên cạnh nhau trên bàn đại biểu tọa đàm với sinh viên thì tỏ ra rất khó chịu nhưng không thể làm gì được hết.
Thầy hiệu trường Lý Hoài Dịch còn bất lực thì làm sao bọn tôm tép như bọn họ có thể làm được gì chứ.
Các sinh viên của ngành thiết kế khi nghe tin buổi tọa đàm có Alice Ly siêu mẫu quốc tế đến tham dự thì tỏ ra rất phấn khích, mọi người đến sớm hơn giờ dự kiến để tìm được một chỗ ngồi ưng ý thuận tiện để đặt câu hỏi với Alice Ly.
Đến hội trường hôm nay còn gặp thêm Hàm Linh người sáng lập Phong Linh nổi tiếng ở Vịnh Xuyên suốt mấy năm nay còn gặp được Kiều Uyển Vũ người sáng lập Vệ Đồ mới nổi nhưng mang phong cách sáng tạo mới mẻ đánh bại Hàm Linh trong cuộc thi vừa rồi đúng là hiếm thấy nên các sinh viên tỏ ra vô cùng phấn khích và vui vẻ.
Tề Lăng Hạo ra ngoài thì thấy quản gia Đinh đang đứng ở bên ngoài, quản gia Đinh đưa cho anh một cái túi giấy: “Đồ thiếu gia cần đây ạ”.
Tề Lăng Hạo tỏ vẻ nghi hoặc hỏi lại: “Có đúng màu tôi dặn không đó”.
Quản gia Đinh liền gật đầu chắc nịch đáp: “Dạ đã kiểm tra kỹ rồi mới dám mang đến đây cho thiếu gia đó”.
Tề Lăng Hạo thở phào nhẹ nhõm: “Ok cảm ơn quản gia Đinh”.
Tề Lăng Hạo vội đi vào nhà vệ sinh thay đồ, anh nhìn mình trong tấm gương rồi rũ mắt xuống, mắt anh chỉ thấy được hai màu trắng đen mà thôi không nhìn ra được bất kỳ màu sắc nào khác hết, thế giới của anh từ lúc đó đã trở nên đơn sắc buồn bã như vậy rồi.
Tề Lăng Hạo hít một hơi thật sâu lấy lại thần thái lạnh lùng cao ngạo thường ngày rồi bước ra ngoài đưa trả bộ y phục kia cho quản gia Đinh: “Ông đem về giúp tôi đừng nói chuyện này cho Uyển Vũ biết”.
Quản gia Đinh đưa tay nhận lại cái túi giấy rồi gật đầu đáp: “Dạ tôi biết rồi…Vậy xin phép thiếu gia tôi về trước”.
“Được”.
Tề Lăng Hạo trở vào hội trường trong bộ vest màu vàng nâu, áo sơ mi bên trong màu trắng anh tùy tiện mở hai nút cổ để lộ xương quai xanh nam tính nên khiến hàng loạt nữ sinh xao xuyến không thôi.
Kiều Uyển Vũ có chút ngạc nhiên quay sang nhìn Tề Lăng Hạo vừa ngồi xuống bên cạnh mình rồi lên tiếng hỏi: “Quần áo ở đâu mà anh thay nhanh thế?”.
Tề Lăng Hạo khẽ mỉm cười đáp: “Chẳng phải sáng nay em bảo muốn mặc đồ đôi hay sao giờ thì bất ngờ chưa?”.
Kiều Uyển Vũ gật gật đầu: “Uhm lúc nào đi chung với anh cũng có đủ bất ngờ hết, lần nào cũng vậy”.
Sinh viên đã ngồi chật kín cả hội trường nên đúng giờ theo thư mời thì chương trình hội nghị bắt đầu.
Một giảng viên trẻ tuổi của trường đại học One nhận nhiệm vụ là MC buổi hội nghị hôm nay đã bước lên sân khấu bắt đầu chương trình hội nghị: “Xin chào mừng các vị khách mời cùng toàn thể sinh viên ngành thiết kế của trường đại học One đã đến dự hội nghị gặp gỡ, giao lưu cùng với lãnh đạo trường và các nhà thiết kế tài ba hôm nay”.
Cả hội trường liền cho một tràng pháo tay nồng nhiệt.
“Về phía lãnh đạo trường đại học One xin trân trọng giới thiệu ông Lý Hoài Dịch – Chủ tịch hội đồng quản trị, Hiệu trưởng trường đại học One, bà Kim Huệ Trân – Phó chủ tịch hội đồng quản trị, Phó hiệu trưởng trường đại học One, bà Hà Thiên Thanh - ủy viên hội đồng quản trị, Trưởng khoa thiết kế trường đại học One và các giảng viên khoa thiết kế thời trang của đại học One”.
Từng thành viên bên phía lãnh đạo trường đại học One lần lượt đứng chào các bạn sinh viên và nhận được những tràng pháo tay chào đón.
Hàm Linh nhìn theo hướng Kiều Uyển Vũ đang đi bên trong hội trường, ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng độc ác: “Nếu hôm nay mày ngoan ngoãn đi về thì tao đã tha cho mày rồi là mày ngoan cố tự tìm đường chết thì đừng trách tao nha Kiều Uyển Vũ”.
Dương Ngọc Trâm nôm nốp lo sợ trong lòng thầm nghĩ “Không biết cô ta lại tính làm gì Kiều Uyển Vũ nữa đây…mà tốt nhất là nên làm cho cô ta biến mất khỏi Vịnh Xuyên này luôn đi, chuyện mình và thầy hiệu trưởng Lý có quan hệ mờ ám Hàm Linh mà biết thì mình chết là cái chắc rồi”.
Tề Lăng Hạo ngồi chờ một chút thì nhận được cuộc gọi của quản gia Đinh, anh không nghe máy nhưng giả vờ làm đổ tách trà lên người rồi quay sang nói với Kiều Uyển Vũ: “Áo anh bẩn rồi, anh đi vào nhà vệ sinh một lát”.
Kiều Uyển Vũ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rồi hỏi: “Anh ổn không có cần em đi chung không?”.
Tề Lăng Hạo khẽ cười rồi đáp: “Em đi cùng anh kiểu gì đây? Em cùng anh vào nhà vệ sinh nam hay là anh cùng em vào nhà vệ sinh nữ hả?”.
Kiều Uyển Vũ cứng họng không trả lời được, sau vài giây cô nói: “Em nghĩ là anh nên đi một mình sẽ tốt hơn”.
“Vậy đi”.
Hàm Linh thấy Tề Lăng Hạo một mình đi ra ngoài liền nhếch môi mỉm cười gian trá thầm nghĩ trong lòng “Mày đi cùng Tề Lăng Hạo thì tao còn sợ nhưng nếu không có anh ta ở đây thì tao dư sức xử đẹp mày rồi Kiều Uyển Vũ…à mà biết đâu sau hôm nay Tề Lăng Hạo cũng sẽ quay lưng lại với mày, cái ghế thiếu phu nhân của Tề gia sẽ rơi vào tay kẻ khác thì sao…”.
Dương Ngọc Trâm thấy Kiều Uyển Vũ và Alice Ly ngồi bên cạnh nhau trên bàn đại biểu tọa đàm với sinh viên thì tỏ ra rất khó chịu nhưng không thể làm gì được hết.
Thầy hiệu trường Lý Hoài Dịch còn bất lực thì làm sao bọn tôm tép như bọn họ có thể làm được gì chứ.
Các sinh viên của ngành thiết kế khi nghe tin buổi tọa đàm có Alice Ly siêu mẫu quốc tế đến tham dự thì tỏ ra rất phấn khích, mọi người đến sớm hơn giờ dự kiến để tìm được một chỗ ngồi ưng ý thuận tiện để đặt câu hỏi với Alice Ly.
Đến hội trường hôm nay còn gặp thêm Hàm Linh người sáng lập Phong Linh nổi tiếng ở Vịnh Xuyên suốt mấy năm nay còn gặp được Kiều Uyển Vũ người sáng lập Vệ Đồ mới nổi nhưng mang phong cách sáng tạo mới mẻ đánh bại Hàm Linh trong cuộc thi vừa rồi đúng là hiếm thấy nên các sinh viên tỏ ra vô cùng phấn khích và vui vẻ.
Tề Lăng Hạo ra ngoài thì thấy quản gia Đinh đang đứng ở bên ngoài, quản gia Đinh đưa cho anh một cái túi giấy: “Đồ thiếu gia cần đây ạ”.
Tề Lăng Hạo tỏ vẻ nghi hoặc hỏi lại: “Có đúng màu tôi dặn không đó”.
Quản gia Đinh liền gật đầu chắc nịch đáp: “Dạ đã kiểm tra kỹ rồi mới dám mang đến đây cho thiếu gia đó”.
Tề Lăng Hạo thở phào nhẹ nhõm: “Ok cảm ơn quản gia Đinh”.
Tề Lăng Hạo vội đi vào nhà vệ sinh thay đồ, anh nhìn mình trong tấm gương rồi rũ mắt xuống, mắt anh chỉ thấy được hai màu trắng đen mà thôi không nhìn ra được bất kỳ màu sắc nào khác hết, thế giới của anh từ lúc đó đã trở nên đơn sắc buồn bã như vậy rồi.
Tề Lăng Hạo hít một hơi thật sâu lấy lại thần thái lạnh lùng cao ngạo thường ngày rồi bước ra ngoài đưa trả bộ y phục kia cho quản gia Đinh: “Ông đem về giúp tôi đừng nói chuyện này cho Uyển Vũ biết”.
Quản gia Đinh đưa tay nhận lại cái túi giấy rồi gật đầu đáp: “Dạ tôi biết rồi…Vậy xin phép thiếu gia tôi về trước”.
“Được”.
Tề Lăng Hạo trở vào hội trường trong bộ vest màu vàng nâu, áo sơ mi bên trong màu trắng anh tùy tiện mở hai nút cổ để lộ xương quai xanh nam tính nên khiến hàng loạt nữ sinh xao xuyến không thôi.
Kiều Uyển Vũ có chút ngạc nhiên quay sang nhìn Tề Lăng Hạo vừa ngồi xuống bên cạnh mình rồi lên tiếng hỏi: “Quần áo ở đâu mà anh thay nhanh thế?”.
Tề Lăng Hạo khẽ mỉm cười đáp: “Chẳng phải sáng nay em bảo muốn mặc đồ đôi hay sao giờ thì bất ngờ chưa?”.
Kiều Uyển Vũ gật gật đầu: “Uhm lúc nào đi chung với anh cũng có đủ bất ngờ hết, lần nào cũng vậy”.
Sinh viên đã ngồi chật kín cả hội trường nên đúng giờ theo thư mời thì chương trình hội nghị bắt đầu.
Một giảng viên trẻ tuổi của trường đại học One nhận nhiệm vụ là MC buổi hội nghị hôm nay đã bước lên sân khấu bắt đầu chương trình hội nghị: “Xin chào mừng các vị khách mời cùng toàn thể sinh viên ngành thiết kế của trường đại học One đã đến dự hội nghị gặp gỡ, giao lưu cùng với lãnh đạo trường và các nhà thiết kế tài ba hôm nay”.
Cả hội trường liền cho một tràng pháo tay nồng nhiệt.
“Về phía lãnh đạo trường đại học One xin trân trọng giới thiệu ông Lý Hoài Dịch – Chủ tịch hội đồng quản trị, Hiệu trưởng trường đại học One, bà Kim Huệ Trân – Phó chủ tịch hội đồng quản trị, Phó hiệu trưởng trường đại học One, bà Hà Thiên Thanh - ủy viên hội đồng quản trị, Trưởng khoa thiết kế trường đại học One và các giảng viên khoa thiết kế thời trang của đại học One”.
Từng thành viên bên phía lãnh đạo trường đại học One lần lượt đứng chào các bạn sinh viên và nhận được những tràng pháo tay chào đón.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.