Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 362

Hạ Tường Lam

17/04/2021

Đoạn Phong Lãng cảm giác như có ai đó cầm dao cứa vào tim mình mấy nhát thật sâu, hóa ra năm đó gia đình của Kiều Uyển Vũ phá sản ba cô bị bệnh nặng và cô chỉ là vô tình xuất hiện ở Phố Đèn Đỏ vậy mà khi nhìn thấy những hình ảnh đó anh đã nói với cô mấy lời vô cùng khó nghe.

Đến thời khắc này Đoạn Phong Lãng mới biết được Hàm Linh là người đã ăn cắp những thiết kế của Kiều Uyển Vũ khiến cô bị cấm thi vĩnh viễn vào đại học One, đây cũng là lý do mà cô trở mặt với Hàm Linh.

Dương Ngọc Trâm cười khanh khách lên vẻ mặt đầy sự khoái trá: “Đến giờ phút này rồi thì còn phải sợ gì nữa chứ Hàm Linh, mọi người có mặt ở đây, mọi người trên khắp Vịnh Xuyên này đều biết mày có quan hệ bất chính với hiệu trưởng đại học One, giám đốc ngân hàng A&M và cả tổng biên tập trang The News, toàn người nổi tiếng mà sợ cái gì chứ”.

Hàm Linh trợn mắt lên nhìn rất đáng sợ quát Dương Ngọc Trâm: “Mày im đi con khốn”.

Bà Kim Huệ Trân đứng phắt dậy tỏ thái độ cáu gắt với Lý Hoài Dịch: “Hiệu trưởng Lý trước sự cáo buộc và bằng chứng mà mọi người đưa ra không biết ông có gì muốn giải thích hay không?”.

Vẻ mặt của Lý Hoài Dịch thất thỉu đôi mắt đỏ hoe lên như sắp khóc đến nơi, ông ta khẽ lắc đầu chứ không thốt lên nổi một câu.

Bà Kim Huệ Trân hít một hơi lấy lại bình tĩnh rồi lên tiếng: “Tiêu chí tuyển sinh của trường chúng ta là thực lực vậy mà thầy lại vì lợi ích cá nhân của mình làm ra những chuyện đồi bại như vậy, danh dự và uy tín của trường chúng ta rồi sẽ đi về đâu trong tương lai, một môi trường giáo dục một con người đức cao vọng trọng lại suy đồi về đạo đức như vậy liệu ai còn dám đặt niềm tin vào chúng ta, chúng tôi tôn trọng thầy vậy mà thầy làm chúng tôi thất vọng về thầy quá rồi”.

Năm xưa trong vụ việc đưa ra quyết định cấm không cho Kiều Uyển Vũ thi vào đại học One vĩnh viễn bà Kim Huệ Trân cũng bỏ một phiếu tán đồng làm mất đi một thiên tài của giới thời trang, nay sự việc đã rõ ràng bà lấy làm hối hận và áy náy vô cùng.

Bà Kim Huệ Trân bước đến bục phát biểu rồi lên tiếng: “Hôm nay có mặt của toàn thể sinh viên ngành thiết kế của đại học One và giới truyền thông tôi xin được phép công khai xin lỗi cô Kiều Uyển Vũ, năm đó là tôi không điều tra sự việc rõ ràng chỉ nghe lời nói một phía của thầy hiệu trưởng Lý mà bỏ một phiếu cấm cô thi vào trường đại học One, tôi rất lấy làm tiếc và áy náy về điều đó, một lần nữa tôi xin được phép xin lỗi cô”.

Bà Kim Huệ Trân cúi gập người xuống thể hiện sự chân thành cho lời xin lỗi từ tận đáy lòng của bà.

Kiều Uyển Vũ cũng vội đứng dậy cúi đầu trả lại rồi lên tiếng: “Cô đừng làm vậy, chuyện cũng đã qua lâu lắm rồi em cũng không còn để trong lòng nữa”.



Kiều Uyển Vũ liếc mắt nhìn qua Hàm Linh rồi lên tiếng nói tiếp: “Chuyện cũ em đã vốn tính bỏ qua tất cả rồi chỉ tiếc là người cứ thích nhai lại chuyện cũ thôi thì làm rõ một lần luôn để sau này khỏi phiền phức nữa”.

Lý Hoài Dịch chui rúc dưới gầm bàn nãy giờ cũng bò ra ngoài, ông ta lê từng bước về phía bục phát biểu, dáng vẻ thất thỉu thần sắc u tối, bàn tay của Lý Hoài Dịch run rẩy cầm lấy cái micro giọng ông ta lắp bắp vang lên: “Tôi tên Lý Hoài Dịch…là hiệu trưởng trường đại học One…hôm nay tôi xin được nhận lỗi của bản thân là đã dùng quyền lực của hiệu trưởng để chèn ép người có tài vì những ham muốn trần tục của bản thân, làm ra những chuyện trái luân thường đạo lý, suy đồi về mặt đạo đức…bản thân tôi nhận thấy mình không còn đủ tư cách để ngồi ở cái ghế của hiệu trưởng nữa nên tôi xin phép được từ chức kể từ giờ phút này”.

Tề Lăng Hạo nhướng mày lên tiếng: “Chỉ từ chức thôi thì đâu có được, những người bị ông chèn ép thì phải làm sao đây hiệu trưởng Lý, vì ông mà có hơn một người suýt chút bỏ lỡ tương lai của mình rồi đó”.

“Trước toàn thể sinh viên và giới truyền thông tôi xin phép xin lỗi cô Kiều Uyển Vũ, cô Tôn Nữ Thiên Hoa và các bạn sinh viên đã bị tôi chèn ép trong thời gian còn tại vị…tôi biết những việc tôi làm rất hèn hạ và khốn nạn tôi không dám mong mọi người sẽ tha thứ nhưng xin mọi người chấp nhận lời xin lỗi từ tận đáy lòng này của tôi” Lý Hoài Dịch cúi gập người hồi lâu thể hiện sự hối lỗi.

Hàm Linh điên tiết lên xông thẳng lên bục phát biểu giật lấy cái micro ném xuống đất rồi quát: “Tại sao thầy lại nói như vậy chứ? Rõ ràng là có người dàn dựng để hãm hại chúng ta mà, thầy thừa nhận như vậy có phải vì có người ép thầy hay không?”.

Lý Hoài Dịch im lặng không đáp.

Hàm Linh lại tiếp tục nắm lấy cổ áo của Lý Hoài Dịch nói tiếp: “Thầy hiệu trưởng à, thầy có biết hành động của thầy sẽ hủy hoại tương lai của cả thầy và em hay không vậy hả?”.

Lý Hoài Dịch khẽ thở dài đáp: “Ngay từ lúc tôi bắt tay với cô thì tôi đã tự hủy hoại tương lai của mình rồi”.

Hàm Linh vẫn ngoan cố: “Chỉ cần thầy phủ nhận là được mà, những đoạn clip này đều là dàn dựng có phải không?”.

“Chuyện đã vỡ lỡ hết rồi tôi thật lòng khuyên cô nên ăn năn hối hận là vừa”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook