Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói
Chương 43
Hạ Tường Lam
05/03/2021
Tiếng “mẹ” phát ra từ miệng của Mạc Trúc Tiên giống như một lưỡi dao sắt cứa lên từng tất da thịt trên người của Tề Lăng Hạo vậy, đau đớn thấu tận tâm can.
Gương mặt đó của mẹ anh lại làm anh không nở tổn thương nhưng mà lý trí của Tề Lăng Hạo lại lên tiếng trấn tỉnh anh “Đấy là Mạc Trúc Tiên không phải mẹ mình”.
Tề Lăng Hạo tự nhốt mình trong phòng suốt nhiều ngày liền anh đang suy nghĩ phải làm sao để mọi người biết được người phụ nữ kia giả mạo thân phận của mẹ anh, lời nói của một đứa trẻ vừa mới 8 tuổi liệu có ai tin hay không?
Tề Lăng Hạo thừa hiểu được sự nguy hiểm bên trong con người của Mạc Trúc Tiên, người có thể lấy lại thân phận cho Bạch Cẩm Phi giờ chỉ có mình anh thôi nếu hành động khinh suất sẽ đánh rắn động cỏ tới lúc đó e rằng Mạc Trúc Tiên cũng sẽ nghĩ cách để loại bỏ anh khỏi cuộc sống của cô ta, anh chết thì không sao nhưng ai đền tội cho cái chết oan uổng không minh bạch kia của mẹ anh đây.
Từ ngày hôm đó Tề Lăng Hạo đã thay đổi không còn vui vẻ như trước kia nữa mà luôn phải sống trong sự phòng bị, sống trong lo sợ mình sẽ bị hại giống cái cách mà Mạc Trúc Tiên đã làm với Bạch Cẩm Phi.
Không lâu sau đó, Tề Bách Hào liền truyền tin ra ngoài với báo chí là thư ký riêng của ông Mạc Trúc Tiên trong một chuyến công tác đã trượt chân ngã xuống hồ nước nhiều ngày không ai hay nên không may qua đời, tập đoàn Hoàng Kim sẽ chi toàn bộ kinh phí cho tang lễ và hỗ trợ cho thân nhân một số tiền lớn xem như đền đáp công sức mà Mạc Trúc Tiên đã bỏ ra vì sự phát triển của tập đoàn Hoàng Kim.
Mẹ ruột của Mạc Trúc Tiên là Mạc Phỉ cũng không hề biết được sự thật là con gái mình tráo đổi thân phận với người khác nên lúc đem thi thể con gái về nhà bà đã khóc hết nước mắt chẳng những vậy còn ngất lên ngất xuống mấy lần.
Thi thể của Bạch Cẩm Phi đã để qua một thời gian khá lâu nhưng do được tiêm thuốc ướp xác mỗi ngày nên trông vẫn tươi tắn, da thịt vẫn mềm như vừa mới chết cách đây không lâu. Chỉ có điều gương mặt của Bạch Cẩm Phi thì đã bị người khác dùng dao rạch nhiều đường không nhận dạng được nữa cho nên ai cũng nghĩ thi thể đó là của Mạc Trúc Tiên.
Mạc Phỉ khi trông thấy thi thể của con gái đã gào khóc lên tức tưởi lòng bà đau đớn như bị ai đó xẻo từng miếng thịt trên người xuống: “Trời ơi, con gái tôi tại sao lại ra nông nổi này chứ hu hu hu…”.
Mạc Trúc Tiên ngồi xuống bên cạnh an ủi Mạc Phỉ: “Dì à, đừng quá đau lòng Trúc Tiên thấy dì như thế cũng không thể nhắm mắt xui tay được đâu”.
Mạc Phỉ khẽ lắc đầu: “Tề phu nhân à… cô không hiểu được cảm giác của tôi lúc này đâu, con gái tôi còn trẻ như thế nó vẫn chưa có người yêu nữa hu hu hu…tôi muốn được nhìn thấy con bé bước vào lễ đường nhưng bây giờ không bao giờ được thấy cái viễn cảnh đó nữa…sinh thời con gái tôi yêu quý nhất chính là gương mặt của mình vậy mà đến lúc ra đi lại không nhìn rõ được gương mặt cô bảo tôi làm sao mà không đau lòng cho được hu hu hu”.
Mạc Trúc Tiên khẽ thở dài tiếp tục khuyên can: “Dì à, Trúc Tiên đi khảo sát khu suối nước nóng để xây dựng khu resort mới cho công ty không ngờ lại gặp tai nạn trượt chân ngã xuống hồ chẳng những vậy còn bị đá chém hủy hoại dung nhan đúng là chuyện không ai mong muốn, cô ấy là nhân viên có năng lực của tập đoàn Hoàng Kim sự ra đi của cô ấy là một tổn thất lớn của công ty”.
“Nó lúc nào cũng cắm đầu vào làm việc hết, ngày nghỉ cũng chẳng bao giờ thấy ở nhà thi thoảng chỉ về thăm tôi có vài lần rồi thôi…bây giờ nó về nhà rồi nhưng lại là một thi thể lạnh lẽo cô nói xem nó đúng là đứa con bất hiếu mà…hu hu hu nó nở bỏ lại người mẹ già này không lo nữa hu hu hu”.
Mạc Trúc Tiên ôm Mạc Phỉ vào lòng lên tiếng an ủi: “Dì à, trong nhà con chỉ có mỗi mình con là con gái thôi, từ lúc gặp Trúc Tiên con đã xem cô ấy thân thiết như chị em ruột thịt của mình…nay Trúc Tiên mất trong chuyến công tác của công ty nên Hoàng Kim phải cũng có một phần trách nhiệm, bản thân con cũng sẽ thay cô ấy chăm sóc cho dì từ nay dì cứ coi con như con gái của dì được không?”.
Mạc Phỉ nhìn Mạc Trúc Tiên bằng ánh mắt cảm kích vô cùng: “Tề phu nhân quả là người tốt, Trúc Tiên có người chị em như cô xem như không uổng phí kiếp này, tôi thay mặt con gái cảm ơn cô rất nhiều”.
Nếu là Bạch Cẩm Phi thì với trái tim nhân hậu có lẽ cô ấy cũng sẽ nói những lời như thế với Mạc Phỉ chỉ tiếc là người hiền lại không thể sống lâu.
Mạc Trúc Tiên trông hình dáng của Bạch Cẩm Phi thấy mẹ mình đau lòng như thế cũng không nở nhưng chuyện đã rồi không thể thay đổi, chính những cảm xúc chân thật này của Mạc Phỉ mới có thể chứng minh thi thể kia là con gái bà Mạc Trúc Tiên đã chết rồi. Còn cô bây giờ là Bạch Cẩm Phi có thân phận cao quý hơn rất nhiều là con gái út của thiếu tướng Bạch Lục Tranh gia đình có truyền thống phục vụ trong quận đội quốc gia, là vợ chính thức hợp pháp của chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim lớn nhất ở Vịnh Xuyên, dù là thân phận hay học thức cũng đều cao hơn Mạc Trúc Tiên rất nhiều.
Gương mặt đó của mẹ anh lại làm anh không nở tổn thương nhưng mà lý trí của Tề Lăng Hạo lại lên tiếng trấn tỉnh anh “Đấy là Mạc Trúc Tiên không phải mẹ mình”.
Tề Lăng Hạo tự nhốt mình trong phòng suốt nhiều ngày liền anh đang suy nghĩ phải làm sao để mọi người biết được người phụ nữ kia giả mạo thân phận của mẹ anh, lời nói của một đứa trẻ vừa mới 8 tuổi liệu có ai tin hay không?
Tề Lăng Hạo thừa hiểu được sự nguy hiểm bên trong con người của Mạc Trúc Tiên, người có thể lấy lại thân phận cho Bạch Cẩm Phi giờ chỉ có mình anh thôi nếu hành động khinh suất sẽ đánh rắn động cỏ tới lúc đó e rằng Mạc Trúc Tiên cũng sẽ nghĩ cách để loại bỏ anh khỏi cuộc sống của cô ta, anh chết thì không sao nhưng ai đền tội cho cái chết oan uổng không minh bạch kia của mẹ anh đây.
Từ ngày hôm đó Tề Lăng Hạo đã thay đổi không còn vui vẻ như trước kia nữa mà luôn phải sống trong sự phòng bị, sống trong lo sợ mình sẽ bị hại giống cái cách mà Mạc Trúc Tiên đã làm với Bạch Cẩm Phi.
Không lâu sau đó, Tề Bách Hào liền truyền tin ra ngoài với báo chí là thư ký riêng của ông Mạc Trúc Tiên trong một chuyến công tác đã trượt chân ngã xuống hồ nước nhiều ngày không ai hay nên không may qua đời, tập đoàn Hoàng Kim sẽ chi toàn bộ kinh phí cho tang lễ và hỗ trợ cho thân nhân một số tiền lớn xem như đền đáp công sức mà Mạc Trúc Tiên đã bỏ ra vì sự phát triển của tập đoàn Hoàng Kim.
Mẹ ruột của Mạc Trúc Tiên là Mạc Phỉ cũng không hề biết được sự thật là con gái mình tráo đổi thân phận với người khác nên lúc đem thi thể con gái về nhà bà đã khóc hết nước mắt chẳng những vậy còn ngất lên ngất xuống mấy lần.
Thi thể của Bạch Cẩm Phi đã để qua một thời gian khá lâu nhưng do được tiêm thuốc ướp xác mỗi ngày nên trông vẫn tươi tắn, da thịt vẫn mềm như vừa mới chết cách đây không lâu. Chỉ có điều gương mặt của Bạch Cẩm Phi thì đã bị người khác dùng dao rạch nhiều đường không nhận dạng được nữa cho nên ai cũng nghĩ thi thể đó là của Mạc Trúc Tiên.
Mạc Phỉ khi trông thấy thi thể của con gái đã gào khóc lên tức tưởi lòng bà đau đớn như bị ai đó xẻo từng miếng thịt trên người xuống: “Trời ơi, con gái tôi tại sao lại ra nông nổi này chứ hu hu hu…”.
Mạc Trúc Tiên ngồi xuống bên cạnh an ủi Mạc Phỉ: “Dì à, đừng quá đau lòng Trúc Tiên thấy dì như thế cũng không thể nhắm mắt xui tay được đâu”.
Mạc Phỉ khẽ lắc đầu: “Tề phu nhân à… cô không hiểu được cảm giác của tôi lúc này đâu, con gái tôi còn trẻ như thế nó vẫn chưa có người yêu nữa hu hu hu…tôi muốn được nhìn thấy con bé bước vào lễ đường nhưng bây giờ không bao giờ được thấy cái viễn cảnh đó nữa…sinh thời con gái tôi yêu quý nhất chính là gương mặt của mình vậy mà đến lúc ra đi lại không nhìn rõ được gương mặt cô bảo tôi làm sao mà không đau lòng cho được hu hu hu”.
Mạc Trúc Tiên khẽ thở dài tiếp tục khuyên can: “Dì à, Trúc Tiên đi khảo sát khu suối nước nóng để xây dựng khu resort mới cho công ty không ngờ lại gặp tai nạn trượt chân ngã xuống hồ chẳng những vậy còn bị đá chém hủy hoại dung nhan đúng là chuyện không ai mong muốn, cô ấy là nhân viên có năng lực của tập đoàn Hoàng Kim sự ra đi của cô ấy là một tổn thất lớn của công ty”.
“Nó lúc nào cũng cắm đầu vào làm việc hết, ngày nghỉ cũng chẳng bao giờ thấy ở nhà thi thoảng chỉ về thăm tôi có vài lần rồi thôi…bây giờ nó về nhà rồi nhưng lại là một thi thể lạnh lẽo cô nói xem nó đúng là đứa con bất hiếu mà…hu hu hu nó nở bỏ lại người mẹ già này không lo nữa hu hu hu”.
Mạc Trúc Tiên ôm Mạc Phỉ vào lòng lên tiếng an ủi: “Dì à, trong nhà con chỉ có mỗi mình con là con gái thôi, từ lúc gặp Trúc Tiên con đã xem cô ấy thân thiết như chị em ruột thịt của mình…nay Trúc Tiên mất trong chuyến công tác của công ty nên Hoàng Kim phải cũng có một phần trách nhiệm, bản thân con cũng sẽ thay cô ấy chăm sóc cho dì từ nay dì cứ coi con như con gái của dì được không?”.
Mạc Phỉ nhìn Mạc Trúc Tiên bằng ánh mắt cảm kích vô cùng: “Tề phu nhân quả là người tốt, Trúc Tiên có người chị em như cô xem như không uổng phí kiếp này, tôi thay mặt con gái cảm ơn cô rất nhiều”.
Nếu là Bạch Cẩm Phi thì với trái tim nhân hậu có lẽ cô ấy cũng sẽ nói những lời như thế với Mạc Phỉ chỉ tiếc là người hiền lại không thể sống lâu.
Mạc Trúc Tiên trông hình dáng của Bạch Cẩm Phi thấy mẹ mình đau lòng như thế cũng không nở nhưng chuyện đã rồi không thể thay đổi, chính những cảm xúc chân thật này của Mạc Phỉ mới có thể chứng minh thi thể kia là con gái bà Mạc Trúc Tiên đã chết rồi. Còn cô bây giờ là Bạch Cẩm Phi có thân phận cao quý hơn rất nhiều là con gái út của thiếu tướng Bạch Lục Tranh gia đình có truyền thống phục vụ trong quận đội quốc gia, là vợ chính thức hợp pháp của chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim lớn nhất ở Vịnh Xuyên, dù là thân phận hay học thức cũng đều cao hơn Mạc Trúc Tiên rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.