Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói
Chương 528: Ngoại truyện 1.8
Hạ Tường Lam
26/06/2021
Tề Kỳ Nam nghe thấy như vậy thì có chút thất vọng: “Em sợ phải kết hôn với anh như vậy sao?”.
Triệu Tích tỏ vẻ khó xử: “Kỳ Nam à, em…”.
Tề Kỳ Nam nổi nóng lên quát: “Triệu Tích, rốt cuộc giữa anh và sự nghiệp diễn xuất của em thì cái nào quan trọng hơn vậy hả?”.
Triệu Tích nắm lấy tay của Tề Kỳ Nam tỏ vẻ chân thành: “Kỳ Nam à, đối với em thì anh và sự nghiệp đều quan trọng như nhau mà…chúng ta còn trẻ anh cho em thêm chút thời gian được không hả? Khó khăn lắm em mới đạt được vị trí như ngày hôm nay nếu bây giờ em tuyên bố giải nghệ để kết hôn thì rất là phí anh à”.
Tề Kỳ Nam nhếch môi mỉm cười chua xót: “Hóa ra em cho rằng kết hôn với anh là chôn vùi tuổi thanh xuân của em…anh hiểu rồi”.
Triệu Tích liền lên tiếng giải thích: “Kỳ Nam em không có ý đó anh đừng hiểu lầm được không?”.
“Nhưng mà cái anh nhìn thấy, lời mà anh nghe thấy thì em chính là đang có ý đó…em yên tâm đi người ba mẹ anh muốn anh kết hôn vốn không phải là em đâu, em cứ tự nhiên đi giữ cái sự nghiệp đó của mình đi bởi vì nó quan trọng hơn anh mà”.
Nói rồi Tề Kỳ Nam bỏ đi ra ngoài không thèm đôi co với Triệu Tích nữa, anh chờ cô trở về từng ngày cứ nghĩ rằng cô trở về rồi thì mọi rắc rối đều có thể giải quyết nhưng rốt cuộc lại chẳng đâu vào đâu hết.
Tề Kỳ Nam lại sang Hoàng Kim Uyển Cảnh lần anh chàng trốn tận vào ngôi nhà gỗ ở vườn hoa Anh Đào nằm ngủ cho quên sự đời.
Tề Lăng Hạo nghe quản qua Đinh báo lại về tình trạng của Tề Kỳ Nam nên qua xem thử anh chàng đã gặp phải chuyện gì.
“Mùa này làm gì còn hoa Anh Đào nữa em đến đây làm gì vậy hả?”.
Tề Kỳ Nam nhắm mắt thở dài: “Chán chết đi được, em làm gì có tâm trạng mà ngắm hoa chứ em đến đây để trốn tránh thôi”.
Tề Lăng Hạo ngồi xuống bên cạnh của Tề Kỳ Nam: “Em trốn cái gì chứ? Triệu Tích hả?”.
Tề Kỳ Nam nghe nhắc đến cái tên Triệu Tích liền tức giận ngồi bật dậy: “Nhắc đến là bực mình à, tại sao cô ấy lại không hiểu cho em chứ em đã nói hết lời rồi mà cô ấy vẫn do dự giữa em và sự nghiệp…em cảm thấy mình chẳng là gì trong mắt cô ấy hết”.
Tề Lăng Hạo vỗ vai Tề Kỳ Nam một cái: “Cho cô ấy thêm chút thời gian suy nghĩ đi rồi mọi chuyện sẽ tốt hơn thôi mà”.
Trong lúc, Tề Kỳ Nam sang Hoàng Kim Uyển Cảnh thì Mộ Dung Ngọc lại đến nhà tìm anh, Triệu Tích không biết là ai nên cứ ra mở cổng.
Mộ Dung Ngọc nhìn thấy Triệu Tích từ trong nhà của Tề Kỳ Nam bước ra thì cảm thấy vô cùng tức giận trong lòng, cô ta thầm nghĩ “Họ đã sống cùng nhau trong ngôi nhà này luôn rồi sao thật là quá đáng mà”.
Giọng nói nhỏ nhẹ dễ nghe của Triệu Tích vang lên: “Xin hỏi cô đến tìm ai vậy hả?”.
Mộ Dung Ngọc giả vờ như không biết chuyện tình cảm của Tề Kỳ Nam và Triệu Tích mà thể hiện ra mặt là sự thần tượng ngưỡng mộ Triệu Tích: “Chị là minh tinh Triệu Tích có đúng không ạ? Ngoài đời trông chị còn xinh đẹp hơn hình ảnh rất là nhiều luôn đó”.
Triệu Tích mỉm cười lên tiếng: “Cảm ơn cô nhiều nhé”.
Mộ Dung Ngọc như nhớ ra điều gì đó liền hỏi: “À chị Triệu Tích à chị có thể cho em xin chữ ký được không?”.
Triệu Tích gật đầu: “Đương nhiên là được rồi”.
Mộ Dung Ngọc bày ra vẻ mặt thản thốt: “Thôi chết em không theo cái gì để chị ký tên hết, tại vì gặp bất ngờ quá nên em không có chuẩn bị trước”.
Triệu Tích thấy vẻ mặt bối rối của Mộ Dung Ngọc thì cảm thấy rất là dễ thương có một số fans của cô đôi lúc cũng như thế nên cô khẽ cười nắm lấy tay của Mộ Dung Ngọc: “Cô đi vào nhà với tôi đi, tôi sẽ ký tặng cô quyển tạp chí mới nhất là tôi được lên trang bìa được không?”.
Mộ Dung Ngọc liền gật đầu: “Dạ được vậy thì tốt quá rồi ạ”.
Sau khi Triệu Tích ký tên vào quyển tạp chí đưa cho Mộ Dung Ngọc thì cô ta tỏ vẻ rất là vui mừng rối rít lên tiếng cảm ơn: “Em cảm ơn chị rất nhiều ạ”.
Lúc này Triệu Tích mới nhớ ra hỏi mục đích của cô gái kia đến đây tìm ai nên nhắc lại: “À nói chuyện nãy giờ tôi vẫn không biết tên cô là gì và cô đến đây để tìm ai vậy hả?”.
Mộ Dung Ngọc liền khẽ cười đáp lại: “À gặp chị vui quá nên em quên mất tiêu luôn, em tên là Mộ Dung Ngọc em đến tìm nhà chồng sắp cưới của em là Tề Kỳ Nam nhưng em không nhớ rõ địa chỉ cho lắm nên chắc em vô tình nhấn nhầm chuông nhà chị rồi…thành thật xin lỗi chị”.
Vẻ mặt của Triệu Tích liền thẫn ra hồi lâu khi nghe Mộ Dung Ngọc nói như thế, qua một lúc cô mới khó khăn lên tiếng hỏi: “Cô nói Tề Kỳ Nam là chồng sắp cưới của cô sao?”.
Mộ Dung Ngọc gật đầu: “Dạ phải ạ, ba mẹ của anh ấy chọn em làm con dâu rồi lần đầu tiên gặp mặt em anh ấy còn bảo em xấu xí không thích em nhưng qua một tháng tìm hiểu thì anh ấy bảo muốn tiến tới hôn nhân với em luôn đó chị…có lẽ tình yêu của em và anh ấy là tình yêu sét đánh cũng có thể nói là thiên duyên tiền định đó chị à”.
“Chắc nhà chồng sắp cưới của em kế bên nhà chị thôi để em sang đó tìm, cảm ơn chị đã cho em chữ ký nhé”.
Mộ Dung Ngọc vừa tính đứng dậy thì Triệu Tích liền lên tiếng: “Không cần tìm nữa đâu, đây là nhà của Kỳ Nam đó cô tìm đúng rồi”.
“Dạ sao ạ, chị nói thật không?” Mộ Dung Ngọc giả lả bất ngờ lên tiếng hỏi.
“Uhm đây là nhà của Kỳ Nam”.
Mộ Dung Ngọc đảo mắt nhìn quanh rồi cảm thán một câu: “Nhà chồng sắp cưới của em đẹp thật, sau này về đây sống em sẽ trông nom nhà cửa của anh ấy thật là cẩn thận”.
Triệu Tích rủ mắt, sáng nay Tề Kỳ Nam còn nói về chuyện kết hôn với cô nhưng rốt cuộc anh đã thay lòng yêu người khác trong thời gian cô vắng mặt rồi sao, lúc nào anh cũng nói là do ba mẹ anh ép buộc nhưng xem ra không phải như vậy rồi.
Triệu Tích nhìn Mộ Dung Ngọc là một cô gái xinh đẹp hiền lành dễ thương đâu có ngang ngạnh bướng bỉnh như cô vì vậy Tề Kỳ Nam chọn cô ấy cũng là lẽ thường tình mà thôi.
Mộ Dung Ngọc nhìn thấy Triệu Tích im lặng hồi lâu liền giả vờ lên tiếng hỏi: “Chị à, chị không chứ ạ?”.
Triệu Tích khẽ lắc đầu: “À không có gì”.
Mộ Dung Ngọc giả vờ lên tiếng hỏi: “À mà chị Triệu Tích có quan hệ thế nào với anh Kỳ Nam mà lại ở nhà của anh ấy vậy, chị là bạn của anh ấy sao?”.
Triệu Tích không có trả lời mà nói sang chuyện khác: “Kỳ Nam ra ngoài rồi nếu cô không bận gì thì có thể ngồi ở đây chờ một lát chắc anh ấy cũng sắp trở về rồi đó”.
Mộ Dung Ngọc xua tay: “Dạ thôi, em còn có việc em xin phép về trước để khi khác em lại đến, sắp tới em cũng dọn đến đây mà lo gì”.
Vừa nói Mộ Dung Ngọc vừa nhìn những biểu cảm thất vọng đau khổ trên mặt của Triệu Tích mà cười thầm trong bụng “Để xem cô tranh giành Kỳ Nam với tôi kiểu gì đây Triệu Tích”.
Lần này Mộ Dung Ngọc tìm đến nhà của Tề Kỳ Nam chỉ là tìm may mà thôi, cô ta vô tình lướt web thấy tin tức Triệu Tích đã trở về Vịnh Xuyên nên mạnh dạn đoán rằng cô ấy sẽ đến nhà Tề Kỳ Nam.
Ban đầu Mộ Dung Ngọc chỉ tính gây ra hiểu lầm giữa Triệu Tích và Tề Kỳ Nam bằng cách xuất hiện ở đây mà thôi nhưng không ngờ trời giúp cô là lúc cô đến Tề Kỳ Nam lại không có ở nhà nên cô có thể nói nhăng nói cuội làm cho Triệu Tích tự mình rời xa Tề Kỳ Nam.
Triệu Tích tỏ vẻ khó xử: “Kỳ Nam à, em…”.
Tề Kỳ Nam nổi nóng lên quát: “Triệu Tích, rốt cuộc giữa anh và sự nghiệp diễn xuất của em thì cái nào quan trọng hơn vậy hả?”.
Triệu Tích nắm lấy tay của Tề Kỳ Nam tỏ vẻ chân thành: “Kỳ Nam à, đối với em thì anh và sự nghiệp đều quan trọng như nhau mà…chúng ta còn trẻ anh cho em thêm chút thời gian được không hả? Khó khăn lắm em mới đạt được vị trí như ngày hôm nay nếu bây giờ em tuyên bố giải nghệ để kết hôn thì rất là phí anh à”.
Tề Kỳ Nam nhếch môi mỉm cười chua xót: “Hóa ra em cho rằng kết hôn với anh là chôn vùi tuổi thanh xuân của em…anh hiểu rồi”.
Triệu Tích liền lên tiếng giải thích: “Kỳ Nam em không có ý đó anh đừng hiểu lầm được không?”.
“Nhưng mà cái anh nhìn thấy, lời mà anh nghe thấy thì em chính là đang có ý đó…em yên tâm đi người ba mẹ anh muốn anh kết hôn vốn không phải là em đâu, em cứ tự nhiên đi giữ cái sự nghiệp đó của mình đi bởi vì nó quan trọng hơn anh mà”.
Nói rồi Tề Kỳ Nam bỏ đi ra ngoài không thèm đôi co với Triệu Tích nữa, anh chờ cô trở về từng ngày cứ nghĩ rằng cô trở về rồi thì mọi rắc rối đều có thể giải quyết nhưng rốt cuộc lại chẳng đâu vào đâu hết.
Tề Kỳ Nam lại sang Hoàng Kim Uyển Cảnh lần anh chàng trốn tận vào ngôi nhà gỗ ở vườn hoa Anh Đào nằm ngủ cho quên sự đời.
Tề Lăng Hạo nghe quản qua Đinh báo lại về tình trạng của Tề Kỳ Nam nên qua xem thử anh chàng đã gặp phải chuyện gì.
“Mùa này làm gì còn hoa Anh Đào nữa em đến đây làm gì vậy hả?”.
Tề Kỳ Nam nhắm mắt thở dài: “Chán chết đi được, em làm gì có tâm trạng mà ngắm hoa chứ em đến đây để trốn tránh thôi”.
Tề Lăng Hạo ngồi xuống bên cạnh của Tề Kỳ Nam: “Em trốn cái gì chứ? Triệu Tích hả?”.
Tề Kỳ Nam nghe nhắc đến cái tên Triệu Tích liền tức giận ngồi bật dậy: “Nhắc đến là bực mình à, tại sao cô ấy lại không hiểu cho em chứ em đã nói hết lời rồi mà cô ấy vẫn do dự giữa em và sự nghiệp…em cảm thấy mình chẳng là gì trong mắt cô ấy hết”.
Tề Lăng Hạo vỗ vai Tề Kỳ Nam một cái: “Cho cô ấy thêm chút thời gian suy nghĩ đi rồi mọi chuyện sẽ tốt hơn thôi mà”.
Trong lúc, Tề Kỳ Nam sang Hoàng Kim Uyển Cảnh thì Mộ Dung Ngọc lại đến nhà tìm anh, Triệu Tích không biết là ai nên cứ ra mở cổng.
Mộ Dung Ngọc nhìn thấy Triệu Tích từ trong nhà của Tề Kỳ Nam bước ra thì cảm thấy vô cùng tức giận trong lòng, cô ta thầm nghĩ “Họ đã sống cùng nhau trong ngôi nhà này luôn rồi sao thật là quá đáng mà”.
Giọng nói nhỏ nhẹ dễ nghe của Triệu Tích vang lên: “Xin hỏi cô đến tìm ai vậy hả?”.
Mộ Dung Ngọc giả vờ như không biết chuyện tình cảm của Tề Kỳ Nam và Triệu Tích mà thể hiện ra mặt là sự thần tượng ngưỡng mộ Triệu Tích: “Chị là minh tinh Triệu Tích có đúng không ạ? Ngoài đời trông chị còn xinh đẹp hơn hình ảnh rất là nhiều luôn đó”.
Triệu Tích mỉm cười lên tiếng: “Cảm ơn cô nhiều nhé”.
Mộ Dung Ngọc như nhớ ra điều gì đó liền hỏi: “À chị Triệu Tích à chị có thể cho em xin chữ ký được không?”.
Triệu Tích gật đầu: “Đương nhiên là được rồi”.
Mộ Dung Ngọc bày ra vẻ mặt thản thốt: “Thôi chết em không theo cái gì để chị ký tên hết, tại vì gặp bất ngờ quá nên em không có chuẩn bị trước”.
Triệu Tích thấy vẻ mặt bối rối của Mộ Dung Ngọc thì cảm thấy rất là dễ thương có một số fans của cô đôi lúc cũng như thế nên cô khẽ cười nắm lấy tay của Mộ Dung Ngọc: “Cô đi vào nhà với tôi đi, tôi sẽ ký tặng cô quyển tạp chí mới nhất là tôi được lên trang bìa được không?”.
Mộ Dung Ngọc liền gật đầu: “Dạ được vậy thì tốt quá rồi ạ”.
Sau khi Triệu Tích ký tên vào quyển tạp chí đưa cho Mộ Dung Ngọc thì cô ta tỏ vẻ rất là vui mừng rối rít lên tiếng cảm ơn: “Em cảm ơn chị rất nhiều ạ”.
Lúc này Triệu Tích mới nhớ ra hỏi mục đích của cô gái kia đến đây tìm ai nên nhắc lại: “À nói chuyện nãy giờ tôi vẫn không biết tên cô là gì và cô đến đây để tìm ai vậy hả?”.
Mộ Dung Ngọc liền khẽ cười đáp lại: “À gặp chị vui quá nên em quên mất tiêu luôn, em tên là Mộ Dung Ngọc em đến tìm nhà chồng sắp cưới của em là Tề Kỳ Nam nhưng em không nhớ rõ địa chỉ cho lắm nên chắc em vô tình nhấn nhầm chuông nhà chị rồi…thành thật xin lỗi chị”.
Vẻ mặt của Triệu Tích liền thẫn ra hồi lâu khi nghe Mộ Dung Ngọc nói như thế, qua một lúc cô mới khó khăn lên tiếng hỏi: “Cô nói Tề Kỳ Nam là chồng sắp cưới của cô sao?”.
Mộ Dung Ngọc gật đầu: “Dạ phải ạ, ba mẹ của anh ấy chọn em làm con dâu rồi lần đầu tiên gặp mặt em anh ấy còn bảo em xấu xí không thích em nhưng qua một tháng tìm hiểu thì anh ấy bảo muốn tiến tới hôn nhân với em luôn đó chị…có lẽ tình yêu của em và anh ấy là tình yêu sét đánh cũng có thể nói là thiên duyên tiền định đó chị à”.
“Chắc nhà chồng sắp cưới của em kế bên nhà chị thôi để em sang đó tìm, cảm ơn chị đã cho em chữ ký nhé”.
Mộ Dung Ngọc vừa tính đứng dậy thì Triệu Tích liền lên tiếng: “Không cần tìm nữa đâu, đây là nhà của Kỳ Nam đó cô tìm đúng rồi”.
“Dạ sao ạ, chị nói thật không?” Mộ Dung Ngọc giả lả bất ngờ lên tiếng hỏi.
“Uhm đây là nhà của Kỳ Nam”.
Mộ Dung Ngọc đảo mắt nhìn quanh rồi cảm thán một câu: “Nhà chồng sắp cưới của em đẹp thật, sau này về đây sống em sẽ trông nom nhà cửa của anh ấy thật là cẩn thận”.
Triệu Tích rủ mắt, sáng nay Tề Kỳ Nam còn nói về chuyện kết hôn với cô nhưng rốt cuộc anh đã thay lòng yêu người khác trong thời gian cô vắng mặt rồi sao, lúc nào anh cũng nói là do ba mẹ anh ép buộc nhưng xem ra không phải như vậy rồi.
Triệu Tích nhìn Mộ Dung Ngọc là một cô gái xinh đẹp hiền lành dễ thương đâu có ngang ngạnh bướng bỉnh như cô vì vậy Tề Kỳ Nam chọn cô ấy cũng là lẽ thường tình mà thôi.
Mộ Dung Ngọc nhìn thấy Triệu Tích im lặng hồi lâu liền giả vờ lên tiếng hỏi: “Chị à, chị không chứ ạ?”.
Triệu Tích khẽ lắc đầu: “À không có gì”.
Mộ Dung Ngọc giả vờ lên tiếng hỏi: “À mà chị Triệu Tích có quan hệ thế nào với anh Kỳ Nam mà lại ở nhà của anh ấy vậy, chị là bạn của anh ấy sao?”.
Triệu Tích không có trả lời mà nói sang chuyện khác: “Kỳ Nam ra ngoài rồi nếu cô không bận gì thì có thể ngồi ở đây chờ một lát chắc anh ấy cũng sắp trở về rồi đó”.
Mộ Dung Ngọc xua tay: “Dạ thôi, em còn có việc em xin phép về trước để khi khác em lại đến, sắp tới em cũng dọn đến đây mà lo gì”.
Vừa nói Mộ Dung Ngọc vừa nhìn những biểu cảm thất vọng đau khổ trên mặt của Triệu Tích mà cười thầm trong bụng “Để xem cô tranh giành Kỳ Nam với tôi kiểu gì đây Triệu Tích”.
Lần này Mộ Dung Ngọc tìm đến nhà của Tề Kỳ Nam chỉ là tìm may mà thôi, cô ta vô tình lướt web thấy tin tức Triệu Tích đã trở về Vịnh Xuyên nên mạnh dạn đoán rằng cô ấy sẽ đến nhà Tề Kỳ Nam.
Ban đầu Mộ Dung Ngọc chỉ tính gây ra hiểu lầm giữa Triệu Tích và Tề Kỳ Nam bằng cách xuất hiện ở đây mà thôi nhưng không ngờ trời giúp cô là lúc cô đến Tề Kỳ Nam lại không có ở nhà nên cô có thể nói nhăng nói cuội làm cho Triệu Tích tự mình rời xa Tề Kỳ Nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.