Chương 79: Lễ vu quy
Huynh Huyht
17/07/2022
Trước ngày hôn lễ một tuần,
Nhận được giấy chứng nhận kết hôn, Giang Hạ Thần vui vẻ mà ngắm nhìn.
- Em mau xuống dưới này đi.
- Anh định làm gì vậy?
- Mau xuống đây.
- Ò.
Từ trên nhà đi xuống, vừa thấy cô, Giang Hạ Thần đã mở rộng vòng tay của mình mỉm cười:
- Tiểu bảo bối!
Mặc Khả Niệm như hiểu ý, chạy tới ôm anh:
- Vừa mới gặp nhau thôi mà, sao anh lại muốn gặp nữa rồi?
- Anh có chuyện muốn nói thôi.
- Chuyện gì vậy?
Xoa mái tóc dài bồng bềnh của Mặc Khả Niệm, anh đáp:
- Ngày mai cùng anh đi chọn trang phục và địa điểm tổ chức hôn lễ.
- Hả? Nhanh vậy sao? Em còn chưa có nhẫn mà.
Vừa nói, Mặc Khả Niệm vừa nhìn xuống bàn tay trống trơn của mình mà buồn rầu.
Lấy từ trong túi ra chiếc nhẫn kim cương, Giang Hạ Thần trực tiếp đeo vào tay cho cô:
- Nếu em muốn anh có thể cho em.
- Anh chuẩn bị từ bao giờ vậy?
- Đây là chiếc nhẫn truyền lại cho con dâu của Giang gia, một khi em đã đeo chiếc nhẫn này rồi thì tức là em chính thức trở thành con dâu của Giang gia nên giờ em có hối hận cũng không kịp nữa đâu.
Mặc Khả Niệm nhìn chiếc nhẫn trên tay ngại ngùng quay mặt đi:
- Em cũng đâu có ý định sẽ hối hận chứ.
Trở về nhà, Giang Hạ Thần nhận được cuộc gọi của cảnh sát:
- Giang tổng! Chúng tôi thật sự rất xin lỗi. Chúng tôi đã để Malian trốn thoát mất rồi.
- Cái gì? Sao cô ta có thể trốn được chứ?
- Thời gian vừa qua chúng tôi cũng đã huy động mọi nguồn lực để tìm kiếm cô ta nhưng vẫn không thấy. Mong Giang tổng thứ lỗi.
- Thôi được rồi. Hiện tại mọi người vẫn tiếp tục tìm kiếm đi. Đợi một tuần này qua đi, tôi giải quyết việc của tôi rồi tôi sẽ tìm kiếm với mọi người.
- Vâng, Giang tổng!
.......
Ngày hôm sau, Mặc Khả Niệm cùng Giang Hạ Thần tới một thương hiệu váy cưới vô cùng lớn và nổi tiếng. Vừa thấy anh, giám đốc của thương hiệu liền vui vẻ đi ra tiếp đón:
- Giang tổng, Giang phu nhân! Hai vị đến lấy váy ạ? Mời mọi người vào trong.
Mặc Khả Niệm có chút không hiểu câu nói "lấy váy" của vị giám đốc đó.
Tấm rèm ở phòng thay đồ vừa được kéo ra, một chiếc váy cưới lộng lẫy xuất hiện trước mắt của Mặc Khả Niệm. Đó là một chiếc váy cưới màu xanh nhạt, tay phồng trông vô cùng xinh xắn. Thân váy đính rất nhiều những viên kim cương to nhỏ lấp lánh khác nhau. Nhìn thoáng qua thôi cũng phải biết bộ váy này rất đắt rồi.
- Giang phu nhân, xin mời!
Mặc Khả Niệm gật đầu rồi bước vào trong.
Khi tấm rèm được mở ra một lần nữa, Mặc Khả Niệm bước ra với một ngoại hình vô cùng khác. Mái tóc được búi rối lên trên. Chiếc váy cưới cô mặc vừa in, trên mái tóc còn cài chiếc khăn cưới. Gương mặt được trang điểm kĩ lưỡng. Giờ phút này cô không khác gì một tiên nữ giáng trần.
Ở phía bên dưới, Giang Hạ Thần cũng thay một bộ vest màu trắng. Tóc được vuốt lên rất bảnh.
Lúc cô vừa bước ra ngoài, Giang Hạ Thần nhìn cô đến ngẩn người. Cô thật sự quá là xinh đẹp rồi. Xinh đẹp tới mức không thể cưỡng lại.
- Giang tổng, Giang phu nhân quả thật rất đẹp. Hai người đúng là trai tài gái sắc.
Vị giám đốc kia liên tục cất lời khen ngợi. Đi tới đỡ Mặc Khả Niệm xuống, bà ta nói nhỏ:
- Giang phu nhân quả thật hạnh phúc. Chắc cô không biết bộ váy này do chính tay Giang tổng thiết kế và đi chọn nguyên liệu để lam ra một bộ váy có một không hai trên thế giới cho cô đó.
Nở nụ cười hạnh phúc, Mặc Khả Niệm đưa ánh mắt nhìn chồng mình. Chắc là kiếp trước cô đã giải cứu cả dải ngân hà nên kiếp này mới được gặp một người tuyệt vời như Giang Hạ Thần.
Chụp ảnh cưới xong, hai người cùng nhau đi xem địa điểm cưới.
- Em xem em thích kiểu nào?
- Em muốn tổ chức ở biển. Vừa lãng mạn vừa mát mẻ không phải rất thích sao?
- Được. Nghe em hết.
Một ngày cứ thế mà trôi qua. Giờ chỉ hồi hộp chờ đến ngày kết hôn thôi. Mỗi giât mỗi phút trôi qua Giang Hạ Thần đều háo hức chờ đợi đến ngày chính thức gọi Mặc Khả Niệm là vợ.
Hôn lễ của Giang Hạ Thần và Mặc Khả Niệm nhanh chóng được diễn ra bên bãi biển đẹp nhất đất nước. Hôn lễ được cả thế giới biết đến. Đi đến đâu cũng thấy đưa tin về sự kiến lớn này của Giang gia. Đến vị Tổng thống của đất nước cũng gửi thư chúc mừng cho anh. Tất cả phóng viên, nhà báo cũng háo hức vì đây chính là lúc kiếm cơm của họ. Hôn lễ thế kỉ này sao họ có thể bỏ qua chứ. Nhưng đáng tiếc, không có thiệp mời sẽ không được vào trong.
Nắm tay Mặc Hàm bước vào lễ đường, Mặc Khả Niệm vừa cảm thấy hồi hộp lại vừa mong chờ. Khách mời bên dưới ai cũng háo hức, vui vẻ chúc mừng. Trước những tiếng vỗ tay cùng tiếng nhạc du dương, Mặc Khả Niệm chính thức chấm dứt những tháng ngày độc thân mà trở thành vợ của người ta.
Cùng nhau tuyên thề, cùng trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào chứa đựng tình yêu nồng cháy, và cùng xây dựng nên một gia đình hạnh phúc.
Ở phía xa, một ánh mắt đầy hận thù nhìn thẳng về phía hai người họ:
- Mặc Khả Niệm tất cả đều tại cô hại tôi cứ đợi đó, tôi sẽ không để cô yên đâu.
Nhận được giấy chứng nhận kết hôn, Giang Hạ Thần vui vẻ mà ngắm nhìn.
- Em mau xuống dưới này đi.
- Anh định làm gì vậy?
- Mau xuống đây.
- Ò.
Từ trên nhà đi xuống, vừa thấy cô, Giang Hạ Thần đã mở rộng vòng tay của mình mỉm cười:
- Tiểu bảo bối!
Mặc Khả Niệm như hiểu ý, chạy tới ôm anh:
- Vừa mới gặp nhau thôi mà, sao anh lại muốn gặp nữa rồi?
- Anh có chuyện muốn nói thôi.
- Chuyện gì vậy?
Xoa mái tóc dài bồng bềnh của Mặc Khả Niệm, anh đáp:
- Ngày mai cùng anh đi chọn trang phục và địa điểm tổ chức hôn lễ.
- Hả? Nhanh vậy sao? Em còn chưa có nhẫn mà.
Vừa nói, Mặc Khả Niệm vừa nhìn xuống bàn tay trống trơn của mình mà buồn rầu.
Lấy từ trong túi ra chiếc nhẫn kim cương, Giang Hạ Thần trực tiếp đeo vào tay cho cô:
- Nếu em muốn anh có thể cho em.
- Anh chuẩn bị từ bao giờ vậy?
- Đây là chiếc nhẫn truyền lại cho con dâu của Giang gia, một khi em đã đeo chiếc nhẫn này rồi thì tức là em chính thức trở thành con dâu của Giang gia nên giờ em có hối hận cũng không kịp nữa đâu.
Mặc Khả Niệm nhìn chiếc nhẫn trên tay ngại ngùng quay mặt đi:
- Em cũng đâu có ý định sẽ hối hận chứ.
Trở về nhà, Giang Hạ Thần nhận được cuộc gọi của cảnh sát:
- Giang tổng! Chúng tôi thật sự rất xin lỗi. Chúng tôi đã để Malian trốn thoát mất rồi.
- Cái gì? Sao cô ta có thể trốn được chứ?
- Thời gian vừa qua chúng tôi cũng đã huy động mọi nguồn lực để tìm kiếm cô ta nhưng vẫn không thấy. Mong Giang tổng thứ lỗi.
- Thôi được rồi. Hiện tại mọi người vẫn tiếp tục tìm kiếm đi. Đợi một tuần này qua đi, tôi giải quyết việc của tôi rồi tôi sẽ tìm kiếm với mọi người.
- Vâng, Giang tổng!
.......
Ngày hôm sau, Mặc Khả Niệm cùng Giang Hạ Thần tới một thương hiệu váy cưới vô cùng lớn và nổi tiếng. Vừa thấy anh, giám đốc của thương hiệu liền vui vẻ đi ra tiếp đón:
- Giang tổng, Giang phu nhân! Hai vị đến lấy váy ạ? Mời mọi người vào trong.
Mặc Khả Niệm có chút không hiểu câu nói "lấy váy" của vị giám đốc đó.
Tấm rèm ở phòng thay đồ vừa được kéo ra, một chiếc váy cưới lộng lẫy xuất hiện trước mắt của Mặc Khả Niệm. Đó là một chiếc váy cưới màu xanh nhạt, tay phồng trông vô cùng xinh xắn. Thân váy đính rất nhiều những viên kim cương to nhỏ lấp lánh khác nhau. Nhìn thoáng qua thôi cũng phải biết bộ váy này rất đắt rồi.
- Giang phu nhân, xin mời!
Mặc Khả Niệm gật đầu rồi bước vào trong.
Khi tấm rèm được mở ra một lần nữa, Mặc Khả Niệm bước ra với một ngoại hình vô cùng khác. Mái tóc được búi rối lên trên. Chiếc váy cưới cô mặc vừa in, trên mái tóc còn cài chiếc khăn cưới. Gương mặt được trang điểm kĩ lưỡng. Giờ phút này cô không khác gì một tiên nữ giáng trần.
Ở phía bên dưới, Giang Hạ Thần cũng thay một bộ vest màu trắng. Tóc được vuốt lên rất bảnh.
Lúc cô vừa bước ra ngoài, Giang Hạ Thần nhìn cô đến ngẩn người. Cô thật sự quá là xinh đẹp rồi. Xinh đẹp tới mức không thể cưỡng lại.
- Giang tổng, Giang phu nhân quả thật rất đẹp. Hai người đúng là trai tài gái sắc.
Vị giám đốc kia liên tục cất lời khen ngợi. Đi tới đỡ Mặc Khả Niệm xuống, bà ta nói nhỏ:
- Giang phu nhân quả thật hạnh phúc. Chắc cô không biết bộ váy này do chính tay Giang tổng thiết kế và đi chọn nguyên liệu để lam ra một bộ váy có một không hai trên thế giới cho cô đó.
Nở nụ cười hạnh phúc, Mặc Khả Niệm đưa ánh mắt nhìn chồng mình. Chắc là kiếp trước cô đã giải cứu cả dải ngân hà nên kiếp này mới được gặp một người tuyệt vời như Giang Hạ Thần.
Chụp ảnh cưới xong, hai người cùng nhau đi xem địa điểm cưới.
- Em xem em thích kiểu nào?
- Em muốn tổ chức ở biển. Vừa lãng mạn vừa mát mẻ không phải rất thích sao?
- Được. Nghe em hết.
Một ngày cứ thế mà trôi qua. Giờ chỉ hồi hộp chờ đến ngày kết hôn thôi. Mỗi giât mỗi phút trôi qua Giang Hạ Thần đều háo hức chờ đợi đến ngày chính thức gọi Mặc Khả Niệm là vợ.
Hôn lễ của Giang Hạ Thần và Mặc Khả Niệm nhanh chóng được diễn ra bên bãi biển đẹp nhất đất nước. Hôn lễ được cả thế giới biết đến. Đi đến đâu cũng thấy đưa tin về sự kiến lớn này của Giang gia. Đến vị Tổng thống của đất nước cũng gửi thư chúc mừng cho anh. Tất cả phóng viên, nhà báo cũng háo hức vì đây chính là lúc kiếm cơm của họ. Hôn lễ thế kỉ này sao họ có thể bỏ qua chứ. Nhưng đáng tiếc, không có thiệp mời sẽ không được vào trong.
Nắm tay Mặc Hàm bước vào lễ đường, Mặc Khả Niệm vừa cảm thấy hồi hộp lại vừa mong chờ. Khách mời bên dưới ai cũng háo hức, vui vẻ chúc mừng. Trước những tiếng vỗ tay cùng tiếng nhạc du dương, Mặc Khả Niệm chính thức chấm dứt những tháng ngày độc thân mà trở thành vợ của người ta.
Cùng nhau tuyên thề, cùng trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào chứa đựng tình yêu nồng cháy, và cùng xây dựng nên một gia đình hạnh phúc.
Ở phía xa, một ánh mắt đầy hận thù nhìn thẳng về phía hai người họ:
- Mặc Khả Niệm tất cả đều tại cô hại tôi cứ đợi đó, tôi sẽ không để cô yên đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.