Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 652: Cách dùng thật sự của nước mắt (22)
Diệp Phi Dạ
04/05/2017
Chung Tình lần đầu tiên uống rượu say, sau khi uống xong, liền bắt
đầu say khướt, hai mắt mê ly nhìn Dịch Giản, sau đó cúi đầu cắn vào cổ
của hắn, lẩm bẩm nói: "Anh xấu lắm, anh là một tên lừa gạt, anh là người xấu, lúc nào cũng lừa gạt em. . . . . . . . ."
Cô cứ lặp đi lặp lại câu nói này.
Sau đó tay của cô bắt đầu sờ soạng khắp nơi.
Cho dù đã sờ soạng, nhưng Chung Tình vẫn cảm thấy không đủ, cô đưa tay ra muốn nắm lấy quần áo của hắn, lại phát hiện trên người hắn không còn một mảnh vải, cô nhìn chung quanh một chút, liền túm lấy một bộ đưa cho hắn, ra lệnh: "Mặc vào!"
Dịch Giản nhíu mày, phụ nữ khi uống say thật đáng sợ!
Hắn vốn không muốn mặc, ai ngờ cô bĩu môi, vẻ mặt rất không vui, còn hết sức dữ dằn nhìn hắn: "Mặc vào, anh không muốn sống phải không!"
Dịch Giản hứng thú nhìn dáng vẻ ấy của cô, thật ra hắn có chút ngạc nhiên, muốn biết rốt cuộc cô muốn làm cái gì, nên nghe lời cô đứng dậy, mặc quần áo vào.
Ai ngờ hắn vừa mới mặc xong quần áo, cô liền đưa tay ra, tàn nhẫn đánh hắn một quyền, bắt lấy cổ áo của hắn, hung thần ác sát nhìn hắn, nói: "Hôm nay tôi mà không giáo huấn anh, tôi không phải là Chung Tình!"
Sau khi cô nói xong, liền cúi đầu hôn vào môi Dịch Giản, cô bắt chước lại dáng vẻ của Dịch Giản khi hôn cô, đem đầu lưỡi nhỏ nhỏ chui vào trong miệng hắn, sau đó khuấy đảo, quấn quít đầu lưỡi của hắn, ra sức dằn vặt hắn.
Chung Tình hôn vô cùng nhuần nhuyễn, vô cùng trôi chảy, không hề qua loa một chút nào, làm cho Dịch Giản cũng không thể khống chế được bản thân mình.
Trong giây phút đó, trong đầu Dịch Giản hiện lên một ý nghĩ, chẳng lẽ cô ấy. . . . . . . . . muốn nằm ở phía trên. . . . . . . . . ?
Nhất thời, hắn đưa tay ra bóp ngực cô, muốn cầm lại quyền chủ động trong tay, ai ngờ cô lại cúi đầu, cắn vào tay của hắn, mắt trợn lên giận dữ nhìn hắn, hô một câu: "Tôi muốn ngồi ở đây, anh không được nhúc nhích!"
Lúc ở trang viên nhà họ Bạc anh đã bạc đãi tôi, anh ghét bỏ tôi khi tôi ôm Tần Diệp, bắt tôi ngồi ở đó không được nhúc nhích, hiện tại, tôi sẽ đem tất cả những gì anh làm với tôi trả lại hết cho anh!
Trả lại tất cả hết cho anh!
Chung Tình suy nghĩ một hồi, liền cúi đầu hôn loạn, gặm cắn khắp người Dịch Giản.
Toàn thân Dịch Giản đau nhức đến khó chịu, không nhịn được lên tiếng, nhỏ giọng thương lượng: "Chung Tình, em xuống đi, để anh nằm lại? Được không?"
Cô cứ lặp đi lặp lại câu nói này.
Sau đó tay của cô bắt đầu sờ soạng khắp nơi.
Cho dù đã sờ soạng, nhưng Chung Tình vẫn cảm thấy không đủ, cô đưa tay ra muốn nắm lấy quần áo của hắn, lại phát hiện trên người hắn không còn một mảnh vải, cô nhìn chung quanh một chút, liền túm lấy một bộ đưa cho hắn, ra lệnh: "Mặc vào!"
Dịch Giản nhíu mày, phụ nữ khi uống say thật đáng sợ!
Hắn vốn không muốn mặc, ai ngờ cô bĩu môi, vẻ mặt rất không vui, còn hết sức dữ dằn nhìn hắn: "Mặc vào, anh không muốn sống phải không!"
Dịch Giản hứng thú nhìn dáng vẻ ấy của cô, thật ra hắn có chút ngạc nhiên, muốn biết rốt cuộc cô muốn làm cái gì, nên nghe lời cô đứng dậy, mặc quần áo vào.
Ai ngờ hắn vừa mới mặc xong quần áo, cô liền đưa tay ra, tàn nhẫn đánh hắn một quyền, bắt lấy cổ áo của hắn, hung thần ác sát nhìn hắn, nói: "Hôm nay tôi mà không giáo huấn anh, tôi không phải là Chung Tình!"
Sau khi cô nói xong, liền cúi đầu hôn vào môi Dịch Giản, cô bắt chước lại dáng vẻ của Dịch Giản khi hôn cô, đem đầu lưỡi nhỏ nhỏ chui vào trong miệng hắn, sau đó khuấy đảo, quấn quít đầu lưỡi của hắn, ra sức dằn vặt hắn.
Chung Tình hôn vô cùng nhuần nhuyễn, vô cùng trôi chảy, không hề qua loa một chút nào, làm cho Dịch Giản cũng không thể khống chế được bản thân mình.
Trong giây phút đó, trong đầu Dịch Giản hiện lên một ý nghĩ, chẳng lẽ cô ấy. . . . . . . . . muốn nằm ở phía trên. . . . . . . . . ?
Nhất thời, hắn đưa tay ra bóp ngực cô, muốn cầm lại quyền chủ động trong tay, ai ngờ cô lại cúi đầu, cắn vào tay của hắn, mắt trợn lên giận dữ nhìn hắn, hô một câu: "Tôi muốn ngồi ở đây, anh không được nhúc nhích!"
Lúc ở trang viên nhà họ Bạc anh đã bạc đãi tôi, anh ghét bỏ tôi khi tôi ôm Tần Diệp, bắt tôi ngồi ở đó không được nhúc nhích, hiện tại, tôi sẽ đem tất cả những gì anh làm với tôi trả lại hết cho anh!
Trả lại tất cả hết cho anh!
Chung Tình suy nghĩ một hồi, liền cúi đầu hôn loạn, gặm cắn khắp người Dịch Giản.
Toàn thân Dịch Giản đau nhức đến khó chịu, không nhịn được lên tiếng, nhỏ giọng thương lượng: "Chung Tình, em xuống đi, để anh nằm lại? Được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.