Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 559: Chung Tình ghen (28)
Diệp Phi Dạ
08/04/2017
Bạc Địch cũng không sợ Nghê Y tức giận, khẽ mỉm cười, tiếp tục bổ sung: "Đúng rồi, vừa nãy tôi có nói tôi sẽ cùng em ấy kết hôn vào thứ Bảy tuần sau!"
Nghê Y lập tức từ trên ghế sa lông đứng lên: "Sao em lại không biết việc đó?"
"Hiện tại không phải đã biết rồi sao?" Bạc Địch nhún vai.
"Anh nói như vậy sao được!"
"Anh cũng mới vừa ra quyết định!"
"Không được, quá qua loa, chúng ta hoãn lại đi!"
"Không qua loa, nhất định phải kết hôn! Nếu không, thứ sáu tuần sau?"
"Bạc Địch, anh————"
"Cuối tuần này?"
"Em không cưới anh đâu!"
"Thứ hai!"
"Em nói rồi, em không cưới anh đâu, anh đi mà cưới người khác!" Nghê Y hất tay đứng dậy, đi lên trên lầu.
Bạc Địch lôi cô lại, trừng mắt nhìn cô, giọng nói chân thật đáng tin, gằn từng chữ nói: "Vậy thì chút nữa kết hôn!"
"Anh ——" Nghê Y tức giận không nói được câu nào.
Bạc Địch nhìn Nghê Y từ trên xuống dưới, sau đó thản nhiên nói: "Chuẩn bị xe, thông báo cho mọi người tôi muốn kết hôn ngay bây giờ. . . . . . . . ."
Chung Tình hoàn toàn kinh ngạc.
Chuyện này. . . . . . . . . Chuyện này. . . . . . . . . Không ngờ Bạc Địch và Thiếu Tướng lại giống nhau như vậy.
Nói kết hôn liền kết hôn?
Cô quay đầu nhìn về phía Dịch Giản, lại phát hiện Dịch Giản theo thói quen nhún vai một cái, thanh thản tựa vào ghế salông, nhắm hai mắt lại, dưỡng thần.
Dáng vẻ như không liên quan đến mình.
Chung Tình cũng dự định bắt chước Dịch Giản nhắm hai mắt lại, lại nghe được giọng nói mềm mại đáng yêu của Nghê Y: "Bạc Địch. . . . . . . . . Bạc Địch yêu dấu. . . . . . . . . em sai rồi. . . . . . . . . Anh không cảm thấy thứ bảy tuần sau hơi gấp gút một chút sao, chúng ta có thể thương lượng hay không, một tháng sau hãy làm?"
"Không được. . . . . . . . ." Bạc Địch không hề suy nghĩ mà từ chối ngay lập tức, thậm chí híp mắt lại, thẳng tắp nhìn chằm chằm Nghê Y.
Nghê Y cắn môi, tiếp tục cười: "Được rồi, được rồi, em gả cho anh là được mà! Thứ Bảy tuần sau thì thứ bảy tuần sau!"
Sau đó, cô ở trong lòng thầm nghĩ, vẫn còn một tuần lễ nữa, cô nhất định phải tìm cơ hội chạy trốn mới được!
Ai ngờ, Bạc Địch lại nhẹ nhàng nói một câu.
“Bắt đầu từ bây giờ, mấy người không được để tiểu tâm can biến mất khỏi tầm mắt của ta, thứ Bảy tuần sau sẽ tổ chức hôn lễ, nếu như cô ấy biến mất, các ngươi cũng không cần ở lại đây nữa!"
Bạc Địch ra lệnh cho toàn bộ người giúp việc.
Nghê Y trợn to hai mắt, nhìn Bạc Địch, tay nắm thành quyền!
Hắn tàn nhẫn! Hắn đủ tàn nhẫn!
Nghê Y lập tức từ trên ghế sa lông đứng lên: "Sao em lại không biết việc đó?"
"Hiện tại không phải đã biết rồi sao?" Bạc Địch nhún vai.
"Anh nói như vậy sao được!"
"Anh cũng mới vừa ra quyết định!"
"Không được, quá qua loa, chúng ta hoãn lại đi!"
"Không qua loa, nhất định phải kết hôn! Nếu không, thứ sáu tuần sau?"
"Bạc Địch, anh————"
"Cuối tuần này?"
"Em không cưới anh đâu!"
"Thứ hai!"
"Em nói rồi, em không cưới anh đâu, anh đi mà cưới người khác!" Nghê Y hất tay đứng dậy, đi lên trên lầu.
Bạc Địch lôi cô lại, trừng mắt nhìn cô, giọng nói chân thật đáng tin, gằn từng chữ nói: "Vậy thì chút nữa kết hôn!"
"Anh ——" Nghê Y tức giận không nói được câu nào.
Bạc Địch nhìn Nghê Y từ trên xuống dưới, sau đó thản nhiên nói: "Chuẩn bị xe, thông báo cho mọi người tôi muốn kết hôn ngay bây giờ. . . . . . . . ."
Chung Tình hoàn toàn kinh ngạc.
Chuyện này. . . . . . . . . Chuyện này. . . . . . . . . Không ngờ Bạc Địch và Thiếu Tướng lại giống nhau như vậy.
Nói kết hôn liền kết hôn?
Cô quay đầu nhìn về phía Dịch Giản, lại phát hiện Dịch Giản theo thói quen nhún vai một cái, thanh thản tựa vào ghế salông, nhắm hai mắt lại, dưỡng thần.
Dáng vẻ như không liên quan đến mình.
Chung Tình cũng dự định bắt chước Dịch Giản nhắm hai mắt lại, lại nghe được giọng nói mềm mại đáng yêu của Nghê Y: "Bạc Địch. . . . . . . . . Bạc Địch yêu dấu. . . . . . . . . em sai rồi. . . . . . . . . Anh không cảm thấy thứ bảy tuần sau hơi gấp gút một chút sao, chúng ta có thể thương lượng hay không, một tháng sau hãy làm?"
"Không được. . . . . . . . ." Bạc Địch không hề suy nghĩ mà từ chối ngay lập tức, thậm chí híp mắt lại, thẳng tắp nhìn chằm chằm Nghê Y.
Nghê Y cắn môi, tiếp tục cười: "Được rồi, được rồi, em gả cho anh là được mà! Thứ Bảy tuần sau thì thứ bảy tuần sau!"
Sau đó, cô ở trong lòng thầm nghĩ, vẫn còn một tuần lễ nữa, cô nhất định phải tìm cơ hội chạy trốn mới được!
Ai ngờ, Bạc Địch lại nhẹ nhàng nói một câu.
“Bắt đầu từ bây giờ, mấy người không được để tiểu tâm can biến mất khỏi tầm mắt của ta, thứ Bảy tuần sau sẽ tổ chức hôn lễ, nếu như cô ấy biến mất, các ngươi cũng không cần ở lại đây nữa!"
Bạc Địch ra lệnh cho toàn bộ người giúp việc.
Nghê Y trợn to hai mắt, nhìn Bạc Địch, tay nắm thành quyền!
Hắn tàn nhẫn! Hắn đủ tàn nhẫn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.