Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 263: Chung Tình mang thai (11)
Diệp Phi Dạ
10/01/2017
“À, suýt chút nữa quên, Chung Tình ở một mình trong viện của Tiểu
thiếu gia không có ai chăm sóc, đợi lát nữa sẽ có người chuyển đồ của
con tới trong viện của mẹ, còn mấy cô vợ bé khác thì cứ để tụi nó ở đó. . . . . . . . ”
Đại phu nhân cảm thấy quá hưng phấn, thật ra cũng khó trách bà hưng phấn như vậy, từ khi Dịch Hân chết sớm, bà liền trở thành người cô đơn, trong lòng lúc nào cũng chờ mong có con nối dõi, không ngờ lúc này Chung Tình lại mang thai, sinh cho bà một cháu trai!
Chung Tình có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng cô biết tất cả những chuyện này cũng rất là bình thường.
Mẫu bằng tử quý.
Một người phụ nữ, không cần có nhiều bản lĩnh, chỉ cần cái bụng chịu đẻ con, có thể sinh cho đại gia đình một người nối nghiệp, có vậy. . . . . . cả đời của người phụ nữ này mới có thể sống bình yên ở trong căn nhà đó.
Chung Tình đưa tay ra, sờ cái bụng của mình, cho tới bây giờ cô đều không thể tin được, mình lại thật sự có em bé. . . . . . . . .
Vừa nghĩ tới việc có em bé, Chung Tình liền theo bản năng nghĩ đến Dịch Giản.
Lúc này cô mới ngẩng đầu lên, vừa vặn gặp phải ánh mắt của Dịch Giản.
Hắn vẫn luôn ở đây sao?
Trái tim của cô, hơi nhúc nhích một chút, sắc mặt ửng đỏ, nhưng đoán không ra tâm tình trong đôi mắt ấy của hắn là gì, chẳng qua cảm thấy ôn nhu vô cùng. . . . . . . . . Hắn đang cao hứng sao?
Hắn cũng chờ mong đứa bé này sao?
Chung Tình hơi mím môi, cô nhanh chóng xoay chuyển ánh mắt của mình, nhìn Đại phu nhân, ôn nhu cười: "Đại phu nhân. . . . . . . . . Thật sự có em bé ở trong đây. . . . . . . . ."
Đại phu nhân nghe thấy Chung Tình nói chuyện, đã sớm cười không khép miệng được, "Đúng vậy. . . . . . Chung Tình, con đúng là tri kỷ của mẹ."
Hiển nhiên, Đại phu nhân vào lúc này đã hoàn toàn xem Chung Tình là người của mình, thậm chí còn coi cô còn quan trọng hơn cả bản thân.
Chỉ vì có em bé, mà trong một đêm, tất cả mọi người đã biết Chung Tình chính là tâm phúc bên người Đại phu nhân, không được chọc đến, cũng không thể chạm vào.
Hà An Viện đứng ở một bên, đáy mắt lóe ra ánh sáng đố kị giống như muốn xé rách Chung Tình, thế nhưng cô lại không có chứng cứ để chứng minh với Đại phu nhân rằng, đứa bé này không phải là của tiểu thiếu gia!
Hiện tại, bác sĩ đã nói hơn một tháng, thời gian đều khớp nhau!
Cô lại nhìn Dịch Giản một chút, phát hiện ánh mắt hắn nhìn Chung Tình mang theo vài phần thâm tình, Hà An Viện không nhịn được dậm chân, quay người chạy ra ngoài.
Đại phu nhân cảm thấy quá hưng phấn, thật ra cũng khó trách bà hưng phấn như vậy, từ khi Dịch Hân chết sớm, bà liền trở thành người cô đơn, trong lòng lúc nào cũng chờ mong có con nối dõi, không ngờ lúc này Chung Tình lại mang thai, sinh cho bà một cháu trai!
Chung Tình có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng cô biết tất cả những chuyện này cũng rất là bình thường.
Mẫu bằng tử quý.
Một người phụ nữ, không cần có nhiều bản lĩnh, chỉ cần cái bụng chịu đẻ con, có thể sinh cho đại gia đình một người nối nghiệp, có vậy. . . . . . cả đời của người phụ nữ này mới có thể sống bình yên ở trong căn nhà đó.
Chung Tình đưa tay ra, sờ cái bụng của mình, cho tới bây giờ cô đều không thể tin được, mình lại thật sự có em bé. . . . . . . . .
Vừa nghĩ tới việc có em bé, Chung Tình liền theo bản năng nghĩ đến Dịch Giản.
Lúc này cô mới ngẩng đầu lên, vừa vặn gặp phải ánh mắt của Dịch Giản.
Hắn vẫn luôn ở đây sao?
Trái tim của cô, hơi nhúc nhích một chút, sắc mặt ửng đỏ, nhưng đoán không ra tâm tình trong đôi mắt ấy của hắn là gì, chẳng qua cảm thấy ôn nhu vô cùng. . . . . . . . . Hắn đang cao hứng sao?
Hắn cũng chờ mong đứa bé này sao?
Chung Tình hơi mím môi, cô nhanh chóng xoay chuyển ánh mắt của mình, nhìn Đại phu nhân, ôn nhu cười: "Đại phu nhân. . . . . . . . . Thật sự có em bé ở trong đây. . . . . . . . ."
Đại phu nhân nghe thấy Chung Tình nói chuyện, đã sớm cười không khép miệng được, "Đúng vậy. . . . . . Chung Tình, con đúng là tri kỷ của mẹ."
Hiển nhiên, Đại phu nhân vào lúc này đã hoàn toàn xem Chung Tình là người của mình, thậm chí còn coi cô còn quan trọng hơn cả bản thân.
Chỉ vì có em bé, mà trong một đêm, tất cả mọi người đã biết Chung Tình chính là tâm phúc bên người Đại phu nhân, không được chọc đến, cũng không thể chạm vào.
Hà An Viện đứng ở một bên, đáy mắt lóe ra ánh sáng đố kị giống như muốn xé rách Chung Tình, thế nhưng cô lại không có chứng cứ để chứng minh với Đại phu nhân rằng, đứa bé này không phải là của tiểu thiếu gia!
Hiện tại, bác sĩ đã nói hơn một tháng, thời gian đều khớp nhau!
Cô lại nhìn Dịch Giản một chút, phát hiện ánh mắt hắn nhìn Chung Tình mang theo vài phần thâm tình, Hà An Viện không nhịn được dậm chân, quay người chạy ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.