Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 476: Đêm động phòng hoa chúc (19)
Diệp Phi Dạ
15/03/2017
Nhất thời sắc mặt Nghê Y trắng như tuyết: "Tôi không muốn gả cho anh!"
Bạc Địch nhíu mày: "Không phải do em quyết định!"
Nghê Y cố vùng vẫy: "Tôi không muốn gả cho anh!"
Bạc Địch cúi đầu, cưỡng hôn cô.
Anh tiến quân thần tốc, không chút lưu tình, không có cho cô bất kỳ kẽ hở nào.
Hồi lâu, buông cô ra, cô lại tiếp tục la hét: "Đánh chết tôi cũng không gả cho anh!"
Ngay sau đó, cô lại bị hôn!
Lần này, thời gian hôn cũng lâu hơn, từ bắt đầu hung ác, về sau hôn sâu, ngay sau đó biến thành dịu dàng, anh lui đầu lưỡi của mình ra ngoài từng chút một, lướt theo hình dáng bờ môi của cô, mang theo chút vẻ ôn hoà, cười: "Nghê Y... . . . Em cảm thấy... . . . Em trốn được sao?"
Nghê Y cảm thấy lạnh cả sống lưng... . . . Cô không nên tới tới tham dự hôn lễ của Dịch Giản và Chung Tình cùng anh ta!
Cô hối hận rồi!
Nhất định phải trở về, hỏi Tần Diệp một chút, anh ta có nghiên cứu thuốc quay về quá khứ hay không!
=========================================================
Nghê Y bị Bạc Địch mang đi, nơi này chỉ còn một mình cô, đứng dậy, định đi tìm Dịch Giản, nhưng là cô không thể phát hiện bóng dáng của anh.
Thuận miệng hỏi nữ hầu bên cạnh, nữ hầu lại lắc đầu, nói không nhìn thấy thiếu tướng.
Chung Tình tìm kiếm Dịch Giản trong đám người xung quanh.
Rất nhiều người nhìn thấy cô, đều là khách khí gọi một tiếng: "Thiếu tướng phu nhân... . . ."
Cô cười khách sáo đáp trả, coi như là chào hỏi.
Chung Tình tìm kiếm khắp nơi, nhất thời không chú ý, liền đụng vào một người, ngẩng đầu lên, thật là đúng dịp, không phải Hà An Viện thì là ai?
Chung Tình nhếch môi, cười cười, mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc: "Hà tiểu thư, thật là ngại quá."
Hà An Viện lạnh lùng cười cười, không hề liếc mắt nhìn Chung Tình, cô ta đang hận Chung Tình đến tận xương, đừng nói đến việc có thể tặng cho Chung Tình một sắc mặt tốt.
Thấy Hà An Viện không để ý tới mình, tất nhiên Chung Tình cũng không tức giận, cô nhìn xung quanh, nhìn một vòng, liền hỏi nữ hầu đứng ở đây: "Thiếu tướng đâu?"
"Thua thiếu tướng phu nhân, không biết." Nữ phó quy củ trả lời.
Lúc này Hà An Viện mới nhếch môi, nụ cười còn mang theo vẻ chế giễu: "Ngay cả Thiếu tướng cũng lạc được, có thể thấy được thiếu tướng phu nhân thật là không đơn giản."
Đổi lại là lúc trước, dựa theo tính cách của Chung Tình, nhất định sẽ dàn xếp ổn thoả.
Bạc Địch nhíu mày: "Không phải do em quyết định!"
Nghê Y cố vùng vẫy: "Tôi không muốn gả cho anh!"
Bạc Địch cúi đầu, cưỡng hôn cô.
Anh tiến quân thần tốc, không chút lưu tình, không có cho cô bất kỳ kẽ hở nào.
Hồi lâu, buông cô ra, cô lại tiếp tục la hét: "Đánh chết tôi cũng không gả cho anh!"
Ngay sau đó, cô lại bị hôn!
Lần này, thời gian hôn cũng lâu hơn, từ bắt đầu hung ác, về sau hôn sâu, ngay sau đó biến thành dịu dàng, anh lui đầu lưỡi của mình ra ngoài từng chút một, lướt theo hình dáng bờ môi của cô, mang theo chút vẻ ôn hoà, cười: "Nghê Y... . . . Em cảm thấy... . . . Em trốn được sao?"
Nghê Y cảm thấy lạnh cả sống lưng... . . . Cô không nên tới tới tham dự hôn lễ của Dịch Giản và Chung Tình cùng anh ta!
Cô hối hận rồi!
Nhất định phải trở về, hỏi Tần Diệp một chút, anh ta có nghiên cứu thuốc quay về quá khứ hay không!
=========================================================
Nghê Y bị Bạc Địch mang đi, nơi này chỉ còn một mình cô, đứng dậy, định đi tìm Dịch Giản, nhưng là cô không thể phát hiện bóng dáng của anh.
Thuận miệng hỏi nữ hầu bên cạnh, nữ hầu lại lắc đầu, nói không nhìn thấy thiếu tướng.
Chung Tình tìm kiếm Dịch Giản trong đám người xung quanh.
Rất nhiều người nhìn thấy cô, đều là khách khí gọi một tiếng: "Thiếu tướng phu nhân... . . ."
Cô cười khách sáo đáp trả, coi như là chào hỏi.
Chung Tình tìm kiếm khắp nơi, nhất thời không chú ý, liền đụng vào một người, ngẩng đầu lên, thật là đúng dịp, không phải Hà An Viện thì là ai?
Chung Tình nhếch môi, cười cười, mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc: "Hà tiểu thư, thật là ngại quá."
Hà An Viện lạnh lùng cười cười, không hề liếc mắt nhìn Chung Tình, cô ta đang hận Chung Tình đến tận xương, đừng nói đến việc có thể tặng cho Chung Tình một sắc mặt tốt.
Thấy Hà An Viện không để ý tới mình, tất nhiên Chung Tình cũng không tức giận, cô nhìn xung quanh, nhìn một vòng, liền hỏi nữ hầu đứng ở đây: "Thiếu tướng đâu?"
"Thua thiếu tướng phu nhân, không biết." Nữ phó quy củ trả lời.
Lúc này Hà An Viện mới nhếch môi, nụ cười còn mang theo vẻ chế giễu: "Ngay cả Thiếu tướng cũng lạc được, có thể thấy được thiếu tướng phu nhân thật là không đơn giản."
Đổi lại là lúc trước, dựa theo tính cách của Chung Tình, nhất định sẽ dàn xếp ổn thoả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.