Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 127: Dịch Giản ghen (2)
Diệp Phi Dạ
23/12/2016
Ngày hôm qua, cô từ nơi ở của Thiếu Tướng đi ra, tính tình hết thảy vẫn bình thường, lẽ nào tối nay hắn không gọi cô sao?
Chung Tình đưa tay ra sờ cái bụng, nghiêng đầu nghĩ, cũng không biết bên trong cái bụng này, rốt cuộc có em bé xuất hiện hay không.
Một ngày không có em bé, cô không có cách nào nghỉ ngơi một cách bình an, trong đầu lúc nào cũng có một suy nghĩ, vận mệnh của cô bất cứ lúc nào cũng có thể bị quyết đinh, còn cô thì máu chảy thành sông.
Thậm chí, trong giấc mơ, cô cũng mơ thấy cái bụng không cóem bé, không có mang thai, cô bị đại phu nhânbắt chôn cùng với tiểu thiếu gia!
Đêm đó, Chung Tình ngủmơ mơ màng màng, nhiều lần từ trong mơ trằn trọc tỉnh lại.
Luôn có cảm giác thân thể mình trống rỗng, giống nhưđang suy nghĩ cái gì.
Cứ dằn vặt như thế, dằn vặt đến sáng ngày hôm sau.
Ngày hôm sau, cô cảm thấy vô cùng buồn ngủ, bởi vì bây giờ đã là đầu thu, trời vừa sáng tuy rằng thật lạnh, thế nhưngánh mặt trời buổi trưa cũng xem như ấm áp.
Chung Tình di chuyển cáighế đẩu, ngồi ở dưới ánh mặt trời, cầm thảm Tây Dương lông dàiche ởtrên người, nằm ở nơi đó.
Cô tắm nắng một cách lười biếng, cảm thấy ấm áp thoải mái cực kỳ, sau một lúc cô lặng lẽ ngủ một giấc.
Mãi đến khicó cảm giác mát mẻ, cô mới phát hiện, một ngày nữa trôi qua.
Sau khi ăn cơm tối xong, liền trốn ở trong phòng không ra ngoài.
Vẫn đợi hơn nửa đêm, nhưng không loại cảm giác chờ mong.
Đêm đó, cũng ngủ giống như hôm qua, lăn qua lộn lại khó có thểngủ.
Cứ liên tục ba ngày như vậy, Từ Ngang đều không có tới tìm cô, Chung Tình không nhịn được có chút hoảng hốt, giống như chuyện xảy ra giữa cô và Thiếu Tướng ở thời gian trước, chưa từng xảy ra.
Có thể, hắn đã cảm thấy không còn hứng thú với cô.
Đàn ông đa tình nhưng vẫn là đàn ông bạc tình?
Trong lòng của cô, cũng không có khổ sở nhiều lắm, cảm thấy đây là chuyện vô cùng bình thường, chỉ hy vọng trong bụng có em bé, vậy là tốt rồi.
Đêm hôm ấy, cô ngủcũng không yên ổn, bản thân cô cũng không phát giác được, năm ngày này, ít cùng Thiếu Tướng triền miên, thân thể cô không có mệt mỏi, thật sự khó có thể ngủ.
Do thân thể không quá mệt mỏi, mãi đến sáng sớm hôm sau, cô mới thật sự chống đỡ không nổi, lúc này mới chân chính chìm vào giấc ngủ.
Cô ở trong mộng, mơ một giấc mơ.
Mơ thấy mình lúc đi đếnsông Hoài bên thành phố X, đụng trúng một vị tiên sinh đoán mệnh.
Chung Tình đưa tay ra sờ cái bụng, nghiêng đầu nghĩ, cũng không biết bên trong cái bụng này, rốt cuộc có em bé xuất hiện hay không.
Một ngày không có em bé, cô không có cách nào nghỉ ngơi một cách bình an, trong đầu lúc nào cũng có một suy nghĩ, vận mệnh của cô bất cứ lúc nào cũng có thể bị quyết đinh, còn cô thì máu chảy thành sông.
Thậm chí, trong giấc mơ, cô cũng mơ thấy cái bụng không cóem bé, không có mang thai, cô bị đại phu nhânbắt chôn cùng với tiểu thiếu gia!
Đêm đó, Chung Tình ngủmơ mơ màng màng, nhiều lần từ trong mơ trằn trọc tỉnh lại.
Luôn có cảm giác thân thể mình trống rỗng, giống nhưđang suy nghĩ cái gì.
Cứ dằn vặt như thế, dằn vặt đến sáng ngày hôm sau.
Ngày hôm sau, cô cảm thấy vô cùng buồn ngủ, bởi vì bây giờ đã là đầu thu, trời vừa sáng tuy rằng thật lạnh, thế nhưngánh mặt trời buổi trưa cũng xem như ấm áp.
Chung Tình di chuyển cáighế đẩu, ngồi ở dưới ánh mặt trời, cầm thảm Tây Dương lông dàiche ởtrên người, nằm ở nơi đó.
Cô tắm nắng một cách lười biếng, cảm thấy ấm áp thoải mái cực kỳ, sau một lúc cô lặng lẽ ngủ một giấc.
Mãi đến khicó cảm giác mát mẻ, cô mới phát hiện, một ngày nữa trôi qua.
Sau khi ăn cơm tối xong, liền trốn ở trong phòng không ra ngoài.
Vẫn đợi hơn nửa đêm, nhưng không loại cảm giác chờ mong.
Đêm đó, cũng ngủ giống như hôm qua, lăn qua lộn lại khó có thểngủ.
Cứ liên tục ba ngày như vậy, Từ Ngang đều không có tới tìm cô, Chung Tình không nhịn được có chút hoảng hốt, giống như chuyện xảy ra giữa cô và Thiếu Tướng ở thời gian trước, chưa từng xảy ra.
Có thể, hắn đã cảm thấy không còn hứng thú với cô.
Đàn ông đa tình nhưng vẫn là đàn ông bạc tình?
Trong lòng của cô, cũng không có khổ sở nhiều lắm, cảm thấy đây là chuyện vô cùng bình thường, chỉ hy vọng trong bụng có em bé, vậy là tốt rồi.
Đêm hôm ấy, cô ngủcũng không yên ổn, bản thân cô cũng không phát giác được, năm ngày này, ít cùng Thiếu Tướng triền miên, thân thể cô không có mệt mỏi, thật sự khó có thể ngủ.
Do thân thể không quá mệt mỏi, mãi đến sáng sớm hôm sau, cô mới thật sự chống đỡ không nổi, lúc này mới chân chính chìm vào giấc ngủ.
Cô ở trong mộng, mơ một giấc mơ.
Mơ thấy mình lúc đi đếnsông Hoài bên thành phố X, đụng trúng một vị tiên sinh đoán mệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.