Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 152: Dịch giản nổi cơn ghen (27)
Diệp Phi Dạ
24/12/2016
Quả thực, ngày hôm đó, cô để Trác Nhiên đi gặp đại phu nhân cùng mình là một quyết định đúng.
Cô muốn đại phu nhân biết, coi như cô không có con đi nữa, thì với nhà họ Dịch, cô cũng không phải người vô dụng.
Đúng như cô dự liệu, đại phu nhân là một người rất thông minh.
Lúc này mới qua vài ngày ngắn ngủn, đã nói như vậy với cô.
Lập tức, Chung Tình cuối đầu xuống, cười nói: "Chung Tình đều nghe đại phu nhân."
Đại phu nhân thấy cô nói thế, liền nhẹ giọng cười, sai người cầm hộp gấm ở bên cạnh tới, đưa cho Chung Tình: "Đây là đôi giày ta nhờ người mua từ hải ngoại về, con cầm lấy đi."
"Vâng ạ." Chung Tình vươn hai tay nhận lấy, cô hiểu ý tứ đại phu nhân chuyển cho cô, làm đến nơi đến chốn. . . . .
=========================================================================================================================
Tiệc gia đình ở nhà họ Dịch cũng không có gì đặc biệt.
Chẳng qua là mọi người tụ lại một chỗ, ăn một bữa cơm.
Đây là quy củ người đời trước nhà họ Dịch quyết định, dần dà lưu truyền xuống, không ai dám tự ý bỏ đi.
Ngày này, bất kể có việc gì vội làm, thì ai cũng phải tham dự.
Trước kia khi chồng đại phu nhân còn sống, tiệc gia đình này còn náo nhiệt, rất nhiều người muốn dùng mọi biện pháp tranh thủ tình cảm, sáng sớm đã bắt đầu điểm trang làm đẹp, hơn nữa cũng đa dạng chồng chất.
Sau đó Dịch Phong đi đánh trận mất mạng, Dịch Giản chưa lập gia đình, tiểu thiếu gia lại làm bừa, những bà vợ bé này cũng không biết tranh sủng với ai, thế là uể oải không ít.
Ầm ĩ, tiệc gia đình, càng lúc càng giống tiệc gia đình rồi.
Hôm nay Dịch Giản không ở nhà họ Dịch, nói là về quân đội, Hà An Viện cũng không biết đang vội vàng làm gì, không tới đây.
Đại phu nhân thuận miệng hỏi người Hà An Viện phái tới một câu: "Tiểu Viện đi đâu rồi?"
"Đi ra ngoài, nói là, tìm một người."
Đại phu nhân không hỏi thêm, phân phó mọi người bắt đầu ăn cơm.
Bữa tiệc này, trái lại ăn hơi nặng nề, ai cũng không mở miệng nói chuyện, nghe được cả tiếng dĩa sứ và đũa va chạm vọng tới.
Người một nhà ăn cơm xong, uống trà xong, đương nhiên cũng giải tán.
... ... . . .
Thành phố X , ngoại trừ kẻ có tiền nhà có xe.
Phần lớn những người đi ra ngoài, thường dùng xe kéo.
Mãi cho đến đêm khuya, Hà An Viện mới từ bên ngoài trở về, vẻ mặt mệt mỏi.
Cô muốn đại phu nhân biết, coi như cô không có con đi nữa, thì với nhà họ Dịch, cô cũng không phải người vô dụng.
Đúng như cô dự liệu, đại phu nhân là một người rất thông minh.
Lúc này mới qua vài ngày ngắn ngủn, đã nói như vậy với cô.
Lập tức, Chung Tình cuối đầu xuống, cười nói: "Chung Tình đều nghe đại phu nhân."
Đại phu nhân thấy cô nói thế, liền nhẹ giọng cười, sai người cầm hộp gấm ở bên cạnh tới, đưa cho Chung Tình: "Đây là đôi giày ta nhờ người mua từ hải ngoại về, con cầm lấy đi."
"Vâng ạ." Chung Tình vươn hai tay nhận lấy, cô hiểu ý tứ đại phu nhân chuyển cho cô, làm đến nơi đến chốn. . . . .
=========================================================================================================================
Tiệc gia đình ở nhà họ Dịch cũng không có gì đặc biệt.
Chẳng qua là mọi người tụ lại một chỗ, ăn một bữa cơm.
Đây là quy củ người đời trước nhà họ Dịch quyết định, dần dà lưu truyền xuống, không ai dám tự ý bỏ đi.
Ngày này, bất kể có việc gì vội làm, thì ai cũng phải tham dự.
Trước kia khi chồng đại phu nhân còn sống, tiệc gia đình này còn náo nhiệt, rất nhiều người muốn dùng mọi biện pháp tranh thủ tình cảm, sáng sớm đã bắt đầu điểm trang làm đẹp, hơn nữa cũng đa dạng chồng chất.
Sau đó Dịch Phong đi đánh trận mất mạng, Dịch Giản chưa lập gia đình, tiểu thiếu gia lại làm bừa, những bà vợ bé này cũng không biết tranh sủng với ai, thế là uể oải không ít.
Ầm ĩ, tiệc gia đình, càng lúc càng giống tiệc gia đình rồi.
Hôm nay Dịch Giản không ở nhà họ Dịch, nói là về quân đội, Hà An Viện cũng không biết đang vội vàng làm gì, không tới đây.
Đại phu nhân thuận miệng hỏi người Hà An Viện phái tới một câu: "Tiểu Viện đi đâu rồi?"
"Đi ra ngoài, nói là, tìm một người."
Đại phu nhân không hỏi thêm, phân phó mọi người bắt đầu ăn cơm.
Bữa tiệc này, trái lại ăn hơi nặng nề, ai cũng không mở miệng nói chuyện, nghe được cả tiếng dĩa sứ và đũa va chạm vọng tới.
Người một nhà ăn cơm xong, uống trà xong, đương nhiên cũng giải tán.
... ... . . .
Thành phố X , ngoại trừ kẻ có tiền nhà có xe.
Phần lớn những người đi ra ngoài, thường dùng xe kéo.
Mãi cho đến đêm khuya, Hà An Viện mới từ bên ngoài trở về, vẻ mặt mệt mỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.