Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 91: Gả cho tiểu thiếu gia (3)
Diệp Phi Dạ
19/12/2016
Cô điểm mũi chân, để mặc thân thể ngả về phía trước, khoé môi dán lên đôi môi của anh, mở to miệng, dùng hơi của mình mà nói chuyện: "Thiếu
tướng... tôi còn muốn..."
Đã bị anh ghét bỏ, đã mất mặt, nhưng, chỉ cần còn một con đường hi vọng, cô vẫn muốn thực hiện được mục đích của mình!
Cô luôn là người chỉ nhìn vào kết quả mà không cần xem xét quá trình, không chừa thủ đoạn nào, với tâm cơ, vì kết quả, cô có thể làm bất cứ thứ gì trái với mong muốn của mình.
Hệt như lúc trước, đại phu nhân không thích cô, muốn gả cô cho đại thiếu gia của nhà họ Kiều, đại thiếu gia đó là ông chúa đánh vợ, cô mà gả đi, chẳng lẽ sẽ không bị hắn ta đánh chết sao.
Mà cô, cũng không tiếc việc mang đứa con gái duy nhất của đại phu nhân, cũng chính là người chị thứ hai của cô đẩy cho đại thiếu gia nhà họ Kiều, gạo đã nấu thành cơm, không muốn lấy cũng phải lấy.
Chuyện như vậy cô cũng đã từng làm, lần này, chẳng qua, chỉ đổi lại người ra trận là cô thôi.
Cô có thể lợi dụng thân thể chị mình, tất nhiên cũng có thể lợi dụng thân thể của chính mình.
Dịch Giản nhìn Chung Tình như vậy, nơi đáy mắt có chút chễ giếu, ngay sau đó, anh lại rời khỏi đôi môi của cô, không nhìn cô thêm chút nào nữa.
"Thiếu tướng... Chẳng phải anh luôn muốn Chung Tình gả cho anh sao? Lòng anh, tất nhiên rất thích Chung Tình, có phải không?" Chung Tình rất thông minh, mặt dù cô nhìn thiếu tướng lạnh như băng lúc này, cảm thấy tim mình đang đập loạn lên, nhưng, cô vẫn không chịu bỏ cuộc, không chịu nhìn thiếu tướng, cố gắng nghĩ những gì mà cô có thể nghĩ.
Đồng thời, cũng làm những gì mà cô có thể làm.
Cô hệt như một kẻ đang liều mạng, vươn tay, ôm lấy anh, chôn đầu cô vào ngực anh.
Cô cảm nhận được sự lạnh lẽo từ anh, hô hấp của anh phả trên đỉnh đầu cô, tiếng tim đập thình thịch của anh đã khiến tim của cô còn đập nhanh hơn gấp đôi.
Người đàn ông này, quả nhiên là người cô không thể tới gần.
Cũng may cô đã nghĩ đến lần này như một lần vụng trộm, nếu như lúc trước cô định đi tìm anh, trở thành người của anh, con người đầy bí ẩn như thế, cho dù có muốn, cũng là chuyện không thể nào...
Cô cũng không biết, đã nhiều lần như thế, liệu cô có thể chịu đựng được, hay sẽ chết đi vì tim đập quá nhanh hay không?
Cô vì không muốn chết, cái gì cũng có thể làm, cũng có thể phá sạch mấy thứ nữ giới được nuôi dưỡng từ tận xương của mình.
Nhưng cô vẫn có chút bất an.
Đã bị anh ghét bỏ, đã mất mặt, nhưng, chỉ cần còn một con đường hi vọng, cô vẫn muốn thực hiện được mục đích của mình!
Cô luôn là người chỉ nhìn vào kết quả mà không cần xem xét quá trình, không chừa thủ đoạn nào, với tâm cơ, vì kết quả, cô có thể làm bất cứ thứ gì trái với mong muốn của mình.
Hệt như lúc trước, đại phu nhân không thích cô, muốn gả cô cho đại thiếu gia của nhà họ Kiều, đại thiếu gia đó là ông chúa đánh vợ, cô mà gả đi, chẳng lẽ sẽ không bị hắn ta đánh chết sao.
Mà cô, cũng không tiếc việc mang đứa con gái duy nhất của đại phu nhân, cũng chính là người chị thứ hai của cô đẩy cho đại thiếu gia nhà họ Kiều, gạo đã nấu thành cơm, không muốn lấy cũng phải lấy.
Chuyện như vậy cô cũng đã từng làm, lần này, chẳng qua, chỉ đổi lại người ra trận là cô thôi.
Cô có thể lợi dụng thân thể chị mình, tất nhiên cũng có thể lợi dụng thân thể của chính mình.
Dịch Giản nhìn Chung Tình như vậy, nơi đáy mắt có chút chễ giếu, ngay sau đó, anh lại rời khỏi đôi môi của cô, không nhìn cô thêm chút nào nữa.
"Thiếu tướng... Chẳng phải anh luôn muốn Chung Tình gả cho anh sao? Lòng anh, tất nhiên rất thích Chung Tình, có phải không?" Chung Tình rất thông minh, mặt dù cô nhìn thiếu tướng lạnh như băng lúc này, cảm thấy tim mình đang đập loạn lên, nhưng, cô vẫn không chịu bỏ cuộc, không chịu nhìn thiếu tướng, cố gắng nghĩ những gì mà cô có thể nghĩ.
Đồng thời, cũng làm những gì mà cô có thể làm.
Cô hệt như một kẻ đang liều mạng, vươn tay, ôm lấy anh, chôn đầu cô vào ngực anh.
Cô cảm nhận được sự lạnh lẽo từ anh, hô hấp của anh phả trên đỉnh đầu cô, tiếng tim đập thình thịch của anh đã khiến tim của cô còn đập nhanh hơn gấp đôi.
Người đàn ông này, quả nhiên là người cô không thể tới gần.
Cũng may cô đã nghĩ đến lần này như một lần vụng trộm, nếu như lúc trước cô định đi tìm anh, trở thành người của anh, con người đầy bí ẩn như thế, cho dù có muốn, cũng là chuyện không thể nào...
Cô cũng không biết, đã nhiều lần như thế, liệu cô có thể chịu đựng được, hay sẽ chết đi vì tim đập quá nhanh hay không?
Cô vì không muốn chết, cái gì cũng có thể làm, cũng có thể phá sạch mấy thứ nữ giới được nuôi dưỡng từ tận xương của mình.
Nhưng cô vẫn có chút bất an.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.