Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 1022: Sinh tử gắn bó [59]
Diệp Phi Dạ
08/11/2017
Editor: May
Tất nhiên là Dương Đình và Tần Diệp, còn có một người đàn ông Chung Tình không nhận thức được, chỉ là nhìn thấy Dương Đình rúc vào trong lòng người đàn ông kia, Chung Tình nghĩ, đó chính là Lý Hạ - chồng của Dương Đình cũng ở đây.
Bụng Dương Đình rất lớn, đại khái khoảng bảy tám tháng, nhìn thấy Chung Tình liền vội vội vàng vàng hất Lý Hạ ra, cất bước đi về phía Chung Tình: "Làm tôi sợ muốn chết, lại có thể chậm đến hơn mười hai tiếng, Giản vẫn điện thoại không ngừng, sợ cô gặp chuyện không may.”
Chung Tình vừa nghe được lời nói của Dương Đình, biểu tình cả người đều ngừng lại một chút theo, sau đó liền hơi cúi đầu, toàn thân cao thấp cũng lãnh đạm lên theo.
Mấy người Bạc Địch cũng không biết rốt cuộc giữa Chung Tình và Dịch Giản đã xảy ra chuyện gì, chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng mọi người chỉ cho là Chung Tình bởi vì ly biệt với Dịch Giản mới như vậy.
Tần Diệp vội vàng nói giảng hòa: “Được, Chung Tình, cô cũng đừng quá khổ sở, nếu Giản có cơ hội khẳng định sẽ đến Anh quốc, ngồi ca-nô lâu như vậy, nhất định là rất khó chịu, nhanh vào nhà nghỉ ngơi một chút đi.........”
“Đúng vậy, đi vào nhà đi, đồ này để cho người hầu thu thập là được rồi. Cô xem trí nhớ của tôi này, đều quên, Giản nói chuẩn bị kinh hỉ cho cô ở trong nhà này, chúng ta nhanh vào xem đi.” Dương Đình cong môi, ôm lấy Chung Tình, dẫn đầu đi về căn phòng phía đông.
Chung Tình tất nhiên là không có hứng thú gì với kinh hỉ trong miệng của Dương Đình.
“Căn nhà này, tôi cũng không biết là Giản mua khi nào......” Đi vào, Dương Đình nhìn nhìn chung quanh, còn nói thêm: “Thoạt nhìn, cũng không giống như là bộ dáng không có người ở.........”
“Tựa hồ là......... Nhìn đồ nơi này cũng có chút hư tổn, hẳn là được ở một thời gian rồi.”
“Sao có thể chứ? Sẽ là ai ở? Mấy năm nay Giản đều không có về nước Anh, chẳng lẽ Giản mua nhà cũ?”
Mấy người rất là kỳ quái đi vào bên trong.
Cửa nhà cũng không có khóa, đẩy liền mở, bên trong ngược lại có hai người hầu ở nơi đó lau bàn và sàn, nghe được âm thanh, đều ngẩng đầu, nhìn qua.
Cũng là người Trung Quốc.
Mấy người Bạc Địch nhíu mi, không biết, chỉ cho là Dịch Giản đặc biệt tìm người trong nước hầu hạ Chung Tình và Chung Hân.
Ai ngờ hai người hầu kia mặt mang theo vui sướng hô: “Nhị tiểu thư, Lục tiểu thư, các người rốt cục đến rồi......... Bây giờ tôi liền đi gọi lão gia, lão gia đã đợi rất lâu.........”
Tất nhiên là Dương Đình và Tần Diệp, còn có một người đàn ông Chung Tình không nhận thức được, chỉ là nhìn thấy Dương Đình rúc vào trong lòng người đàn ông kia, Chung Tình nghĩ, đó chính là Lý Hạ - chồng của Dương Đình cũng ở đây.
Bụng Dương Đình rất lớn, đại khái khoảng bảy tám tháng, nhìn thấy Chung Tình liền vội vội vàng vàng hất Lý Hạ ra, cất bước đi về phía Chung Tình: "Làm tôi sợ muốn chết, lại có thể chậm đến hơn mười hai tiếng, Giản vẫn điện thoại không ngừng, sợ cô gặp chuyện không may.”
Chung Tình vừa nghe được lời nói của Dương Đình, biểu tình cả người đều ngừng lại một chút theo, sau đó liền hơi cúi đầu, toàn thân cao thấp cũng lãnh đạm lên theo.
Mấy người Bạc Địch cũng không biết rốt cuộc giữa Chung Tình và Dịch Giản đã xảy ra chuyện gì, chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng mọi người chỉ cho là Chung Tình bởi vì ly biệt với Dịch Giản mới như vậy.
Tần Diệp vội vàng nói giảng hòa: “Được, Chung Tình, cô cũng đừng quá khổ sở, nếu Giản có cơ hội khẳng định sẽ đến Anh quốc, ngồi ca-nô lâu như vậy, nhất định là rất khó chịu, nhanh vào nhà nghỉ ngơi một chút đi.........”
“Đúng vậy, đi vào nhà đi, đồ này để cho người hầu thu thập là được rồi. Cô xem trí nhớ của tôi này, đều quên, Giản nói chuẩn bị kinh hỉ cho cô ở trong nhà này, chúng ta nhanh vào xem đi.” Dương Đình cong môi, ôm lấy Chung Tình, dẫn đầu đi về căn phòng phía đông.
Chung Tình tất nhiên là không có hứng thú gì với kinh hỉ trong miệng của Dương Đình.
“Căn nhà này, tôi cũng không biết là Giản mua khi nào......” Đi vào, Dương Đình nhìn nhìn chung quanh, còn nói thêm: “Thoạt nhìn, cũng không giống như là bộ dáng không có người ở.........”
“Tựa hồ là......... Nhìn đồ nơi này cũng có chút hư tổn, hẳn là được ở một thời gian rồi.”
“Sao có thể chứ? Sẽ là ai ở? Mấy năm nay Giản đều không có về nước Anh, chẳng lẽ Giản mua nhà cũ?”
Mấy người rất là kỳ quái đi vào bên trong.
Cửa nhà cũng không có khóa, đẩy liền mở, bên trong ngược lại có hai người hầu ở nơi đó lau bàn và sàn, nghe được âm thanh, đều ngẩng đầu, nhìn qua.
Cũng là người Trung Quốc.
Mấy người Bạc Địch nhíu mi, không biết, chỉ cho là Dịch Giản đặc biệt tìm người trong nước hầu hạ Chung Tình và Chung Hân.
Ai ngờ hai người hầu kia mặt mang theo vui sướng hô: “Nhị tiểu thư, Lục tiểu thư, các người rốt cục đến rồi......... Bây giờ tôi liền đi gọi lão gia, lão gia đã đợi rất lâu.........”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.