Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 1049: Sinh tử gắn bó [86]
Diệp Phi Dạ
23/01/2018
Editor: May
“Thiếu tướng, nếu tôi lừa ngài, ngài đại khái có thể cầm súng, bắn chết tôi!” Từ Ngang vội vàng thề, anh biết, tin tức này, là ai cũng sẽ không thể tin!
Đây hiển nhiên chính là chuyện hoàn toàn không có khả năng xảy ra!
Thiếu tướng tức giận như vậy, cũng là rất bình thường.
Dịch Giản biết, Từ Ngang rất ít lừa mình, nhìn thấy anh ta nói như vậy, cả người anh cũng có một chút dao động theo.
Anh đứng lên, nhìn Từ Ngang, âm điệu có chút biến chuyển: “Thật sự?”
“Đúng vậy, thiếu tướng!”
Dịch Giản nghe lời nói như thế, nhìn ánh mắt kiên định của Từ Ngang, không thể tin tưởng, cũng không thể không tin!
Từ Ngang vốn tưởng rằng thiếu tướng sẽ xoay người, lao về phía ngoài cửa!
Anh nghĩ, thiếu tướng nhớ thiếu tướng phu nhân nhớ đến vô cùng.
Nhưng, nhưng anh không có nghĩ đến, thiếu tướng lại đột nhiên nắm văn kiện trên bàn lên,“Ba” lập tức quăng xuống đầy đất.
Biểu tình cả người, đều hiện lên một chút tức giận!
Biểu tình mang theo vài phần hổn hển giận dữ hét: “Thật sự là hồ nháo! Ai để cho cô ấy trở về! Không phải nói, không thể để cho một mình cô ấy trở về sao? Rốt cuộc Bạc Địch làm chuyện gì vậy!”
Dịch Giản tức giận một cước đá bay ghế, cả người đi tới tới lui lui hai vòng ở trong phòng, ngực nghẹn một cỗ tức giận không nói nên lời!
Từ Ngang sợ tới mức không dám lên tiếng.
Thậm chí những người vốn đang họp, nhìn thấy thiếu tướng tức giận như vậy, sợ tới mức từng bước từng bước lui ra ngoài.
Dịch Giản tức giận có thiên ngôn vạn ngữ muốn rống lên, thậm chí anh nghĩ nếu có thể, lập tức bay đến Anh quốc, làm thịt đám người Bạc Địch kia!
“Hồ nháo, hồ nháo, thật sự là hồ nháo!”
Dịch Giản tức giận đến đầu đều bốc hơi nước, lại chỉ có thể nói lặp đi lặp lại những lời này!
Từ Ngang âm thầm cắn chặt răng, tiếp tục nói: “Thiếu tướng, thiếu tướng phu nhân còn đang chờ ở bên ngoài, muốn gọi cô ấy tiến vào không?”
Dịch Giản nâng tay lên, tức đến một câu cũng nói không nên lời, cuối cùng, mới chỉ chỉ cửa, sau đó gật đầu nghẹn nửa ngày, mới nói ra một câu: “Nhanh bắt đến, bắt cô ấy đến cho tôi.........”
Nhìn anh có thu thập chết cô không!
“Vâng, thiếu tướng.........” Từ Ngang vội vàng xoay người đi về phía bên ngoài, ai ngờ mới vừa đi hai bước, lại cảm giác được một trận tiếng gió, sau đó liền nhìn thấy thiếu tướng còn nhanh hơn mình một bước đi về phía bên ngoài.
Dịch Giản đẩy cửa ra, khí lực rất lớn, chấn đắc rất vang, Chung Tình vừa quay đầu lại, liền trực tiếp chạm vào ánh mắt với Dịch Giản.
“Thiếu tướng, nếu tôi lừa ngài, ngài đại khái có thể cầm súng, bắn chết tôi!” Từ Ngang vội vàng thề, anh biết, tin tức này, là ai cũng sẽ không thể tin!
Đây hiển nhiên chính là chuyện hoàn toàn không có khả năng xảy ra!
Thiếu tướng tức giận như vậy, cũng là rất bình thường.
Dịch Giản biết, Từ Ngang rất ít lừa mình, nhìn thấy anh ta nói như vậy, cả người anh cũng có một chút dao động theo.
Anh đứng lên, nhìn Từ Ngang, âm điệu có chút biến chuyển: “Thật sự?”
“Đúng vậy, thiếu tướng!”
Dịch Giản nghe lời nói như thế, nhìn ánh mắt kiên định của Từ Ngang, không thể tin tưởng, cũng không thể không tin!
Từ Ngang vốn tưởng rằng thiếu tướng sẽ xoay người, lao về phía ngoài cửa!
Anh nghĩ, thiếu tướng nhớ thiếu tướng phu nhân nhớ đến vô cùng.
Nhưng, nhưng anh không có nghĩ đến, thiếu tướng lại đột nhiên nắm văn kiện trên bàn lên,“Ba” lập tức quăng xuống đầy đất.
Biểu tình cả người, đều hiện lên một chút tức giận!
Biểu tình mang theo vài phần hổn hển giận dữ hét: “Thật sự là hồ nháo! Ai để cho cô ấy trở về! Không phải nói, không thể để cho một mình cô ấy trở về sao? Rốt cuộc Bạc Địch làm chuyện gì vậy!”
Dịch Giản tức giận một cước đá bay ghế, cả người đi tới tới lui lui hai vòng ở trong phòng, ngực nghẹn một cỗ tức giận không nói nên lời!
Từ Ngang sợ tới mức không dám lên tiếng.
Thậm chí những người vốn đang họp, nhìn thấy thiếu tướng tức giận như vậy, sợ tới mức từng bước từng bước lui ra ngoài.
Dịch Giản tức giận có thiên ngôn vạn ngữ muốn rống lên, thậm chí anh nghĩ nếu có thể, lập tức bay đến Anh quốc, làm thịt đám người Bạc Địch kia!
“Hồ nháo, hồ nháo, thật sự là hồ nháo!”
Dịch Giản tức giận đến đầu đều bốc hơi nước, lại chỉ có thể nói lặp đi lặp lại những lời này!
Từ Ngang âm thầm cắn chặt răng, tiếp tục nói: “Thiếu tướng, thiếu tướng phu nhân còn đang chờ ở bên ngoài, muốn gọi cô ấy tiến vào không?”
Dịch Giản nâng tay lên, tức đến một câu cũng nói không nên lời, cuối cùng, mới chỉ chỉ cửa, sau đó gật đầu nghẹn nửa ngày, mới nói ra một câu: “Nhanh bắt đến, bắt cô ấy đến cho tôi.........”
Nhìn anh có thu thập chết cô không!
“Vâng, thiếu tướng.........” Từ Ngang vội vàng xoay người đi về phía bên ngoài, ai ngờ mới vừa đi hai bước, lại cảm giác được một trận tiếng gió, sau đó liền nhìn thấy thiếu tướng còn nhanh hơn mình một bước đi về phía bên ngoài.
Dịch Giản đẩy cửa ra, khí lực rất lớn, chấn đắc rất vang, Chung Tình vừa quay đầu lại, liền trực tiếp chạm vào ánh mắt với Dịch Giản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.