Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 204: Theo Thiếu tướng đi dạo phố 【2】
Diệp Phi Dạ
30/12/2016
Cô chỉ là muốn biết chân tướng.
Thật ra thì cô lại sợ biết chân tướng.
"Đàn bà thông minh, chắc là sẽ không đem tình yêu biến thành toàn bộ sinh mệnh." Đại phu nhân như có điều suy nghĩ nói một câu nói.
Hà An Viện vốn là đáy mắt đang tỏa sáng, lập tức ảm đạm xuống.
Những lời này, tựa hồ cô biết quá muộn.
Nếu như sớm mười năm, nói cho cô biết, đàn bà thông minh không nên đem tình yêu trở thành toàn bộ sinh mệnh, khi đó, có lẽ cô có thể dừng cương trước bờ vực, quay đầu lại là bờ.
Nhưng là bây giờ, muộn... ... Cô đã không có đường lui, cô luôn mong muốn, mình và Thiếu tướng có thể đến với nhau.
Nhìn cô mỗi ngày đều xinh đẹp, thiếu nữ trong tầng lớp quý tộc cũng rất hâm mộ cô, nhưng mà, người ta nào biết, cô cũng không vui vẻ gì.
Biểu đệ, là cô gián tiếp hại chết.
Trên tay của cô, vì người đàn ông kia mà dính đầy máu tanh, nếu để cho cô quay đầu lại, làm gì dễ dàng vậy?
Cô đã không còn là Hà An Viện trong sạch nữa rồi... ...
Cô không nói gì.
Đại phu nhân cũng không nói.
Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, Hà An Viện mới thu hồi toàn thân bi thảm của mình, miễn cưỡng nở một nụ cười, dường như là nụ cười khổ sở, nói: "Bác... ... Nhưng toàn bộ điều con có... ... đều là anh ấy... ... Không cách nào thay đổi được... ..."
... ... ... ... ... ... ... ...
Chung Tình đi tới cửa, nghe câu nói như vậy.
Bước chân của cô dừng một chút, ánh mắt lóe lên, cũng không biết cất giấu ánh mắt như thế nào, cô nghĩ, có lẽ cô có thể mượn tay của An Viện, lặng lẽ rời đi khỏi nhà họ Dịch.
Đại phu nhân hiện tại tin cô, nhưng không có nghĩa là Hà An Viện tin tưởng cô.
Hà An Viện trước có từng thấy cô cùng Thiếu tướng hôn nhau... ... Đáy lòng của cô ta có một cây gai, ở nhà họ Dịch, cô sợ rằng, người cô ta muốn diệt trừ nhất, chính là mình.
Chỉ là, muốn tính mạng của cô, nhưng cũng không dễ dàng như vậy.
Cô bây giờ, cũng đã trải qua những chuyện khó khăn, đã có kinh nghiệm, nhà họ Dịch hay nhà họ Chung, cũng không có gì khác nhau.
Thật ra thì cô lại sợ biết chân tướng.
"Đàn bà thông minh, chắc là sẽ không đem tình yêu biến thành toàn bộ sinh mệnh." Đại phu nhân như có điều suy nghĩ nói một câu nói.
Hà An Viện vốn là đáy mắt đang tỏa sáng, lập tức ảm đạm xuống.
Những lời này, tựa hồ cô biết quá muộn.
Nếu như sớm mười năm, nói cho cô biết, đàn bà thông minh không nên đem tình yêu trở thành toàn bộ sinh mệnh, khi đó, có lẽ cô có thể dừng cương trước bờ vực, quay đầu lại là bờ.
Nhưng là bây giờ, muộn... ... Cô đã không có đường lui, cô luôn mong muốn, mình và Thiếu tướng có thể đến với nhau.
Nhìn cô mỗi ngày đều xinh đẹp, thiếu nữ trong tầng lớp quý tộc cũng rất hâm mộ cô, nhưng mà, người ta nào biết, cô cũng không vui vẻ gì.
Biểu đệ, là cô gián tiếp hại chết.
Trên tay của cô, vì người đàn ông kia mà dính đầy máu tanh, nếu để cho cô quay đầu lại, làm gì dễ dàng vậy?
Cô đã không còn là Hà An Viện trong sạch nữa rồi... ...
Cô không nói gì.
Đại phu nhân cũng không nói.
Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, Hà An Viện mới thu hồi toàn thân bi thảm của mình, miễn cưỡng nở một nụ cười, dường như là nụ cười khổ sở, nói: "Bác... ... Nhưng toàn bộ điều con có... ... đều là anh ấy... ... Không cách nào thay đổi được... ..."
... ... ... ... ... ... ... ...
Chung Tình đi tới cửa, nghe câu nói như vậy.
Bước chân của cô dừng một chút, ánh mắt lóe lên, cũng không biết cất giấu ánh mắt như thế nào, cô nghĩ, có lẽ cô có thể mượn tay của An Viện, lặng lẽ rời đi khỏi nhà họ Dịch.
Đại phu nhân hiện tại tin cô, nhưng không có nghĩa là Hà An Viện tin tưởng cô.
Hà An Viện trước có từng thấy cô cùng Thiếu tướng hôn nhau... ... Đáy lòng của cô ta có một cây gai, ở nhà họ Dịch, cô sợ rằng, người cô ta muốn diệt trừ nhất, chính là mình.
Chỉ là, muốn tính mạng của cô, nhưng cũng không dễ dàng như vậy.
Cô bây giờ, cũng đã trải qua những chuyện khó khăn, đã có kinh nghiệm, nhà họ Dịch hay nhà họ Chung, cũng không có gì khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.