Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 566: Thiếu tướng, em có! (5)
Diệp Phi Dạ
10/04/2017
Chung Tình nghe được Dịch Giản nói như thế, liền lập tức gật đầu một
cái, không chậm trễ chút nào xoay người, hướng một bên đám người nhiệt
nhiệt nháo nháo đi tới.
Dịch Giản lặng lẽ nhìn bóng lưng Chung Tình một chút, anh cảm giác lúc này Chung Tình có chút lạ lùng, nhưng là không nói ra kỳ lạ chỗ nào.
Dương Đình từ trước đến nay quen Dịch Giản, ở Anh quốc, Bạc Địch, Dịch Giản, Tần Diệp từ trước đến nay đều coi cô là con trai, cho nên giữa mọi người, cũng không có nhiều như vậy ràng buộc.
Cô nhìn thấy Chung Tình rời đi, thuận theo tự nhiên vươn tay, nhốt chặt cánh tay Dịch Giản, “Giản, chúng ta tốc chiến tốc tanhg, tâm tư của anh, cũng không ở chỗ này.”
Dịch Giản hồi thần, hướng về phía Dương Đình gật đầu một cái, liền không chậm trễ chút nào đi tới ghế sa lon, đi theo Dương Đình ngồi xuống, hai người liền trò chuyện với nhau.
Chung Tình đứng ở đàng xa, cũng không nhúc nhích nhìn hai người bọn họ ở chung một chỗ.
Bởi vì, vào giờ phút này, cô cũng không tìm được động tác thích hợp hơn.
Cô cùng những người đó, không biết, tùy tiện tiến lên, có chút không tốt.
Nhưng là, Dịch Giản ngồi ở bên người Dương Đình, nghe hai người bọn họ chuyện với nhau, nhìn gò má của anh, tinh xảo mà huy hoàng như vậy, ánh mắt hiện lên tia sáng, giống như ánh sao.
Sau đó, ngẩng đầu lên, chính là Dương Đình nhăn mày nở nụ cười, tiết lộ ra đại khí.Cô ngồi ở bên cạnh, cô không giống như là vợ Dịch Giản, mà Dương Đình mới giống.
Bọn họ đơn giản giống như là một đôi trời đất tạo nên.
Chung Tình càng nghĩ, càng cảm thấy đáy lòng giống như bị chèn ép bởi một cái gì.
Dịch Giản rất ưu tú, vốn là xuất chúng, bỏ qua gia thế làm người ghen tỵ hâm mộ, chỉ cần nhìn anh, cũng đã để cho rất nhiều người thét chói tai mất khống chế.
Bên cạnh anh, bao quanh đều là tuấn nam mỹ nữ, những người có danh tiếng.
Mà lúc này đây?
Bên cạnh còn có cô gái gọi là Dương Đình cho anh thêm gấm thêm hoa.
Số mạng, là như vậy như vậy chiếu cố anh.
Anh thoạt nhìn, giống như là thần tiên sống ở thế giới khác mà con người không thể chạm vào.
Dịch Giản lặng lẽ nhìn bóng lưng Chung Tình một chút, anh cảm giác lúc này Chung Tình có chút lạ lùng, nhưng là không nói ra kỳ lạ chỗ nào.
Dương Đình từ trước đến nay quen Dịch Giản, ở Anh quốc, Bạc Địch, Dịch Giản, Tần Diệp từ trước đến nay đều coi cô là con trai, cho nên giữa mọi người, cũng không có nhiều như vậy ràng buộc.
Cô nhìn thấy Chung Tình rời đi, thuận theo tự nhiên vươn tay, nhốt chặt cánh tay Dịch Giản, “Giản, chúng ta tốc chiến tốc tanhg, tâm tư của anh, cũng không ở chỗ này.”
Dịch Giản hồi thần, hướng về phía Dương Đình gật đầu một cái, liền không chậm trễ chút nào đi tới ghế sa lon, đi theo Dương Đình ngồi xuống, hai người liền trò chuyện với nhau.
Chung Tình đứng ở đàng xa, cũng không nhúc nhích nhìn hai người bọn họ ở chung một chỗ.
Bởi vì, vào giờ phút này, cô cũng không tìm được động tác thích hợp hơn.
Cô cùng những người đó, không biết, tùy tiện tiến lên, có chút không tốt.
Nhưng là, Dịch Giản ngồi ở bên người Dương Đình, nghe hai người bọn họ chuyện với nhau, nhìn gò má của anh, tinh xảo mà huy hoàng như vậy, ánh mắt hiện lên tia sáng, giống như ánh sao.
Sau đó, ngẩng đầu lên, chính là Dương Đình nhăn mày nở nụ cười, tiết lộ ra đại khí.Cô ngồi ở bên cạnh, cô không giống như là vợ Dịch Giản, mà Dương Đình mới giống.
Bọn họ đơn giản giống như là một đôi trời đất tạo nên.
Chung Tình càng nghĩ, càng cảm thấy đáy lòng giống như bị chèn ép bởi một cái gì.
Dịch Giản rất ưu tú, vốn là xuất chúng, bỏ qua gia thế làm người ghen tỵ hâm mộ, chỉ cần nhìn anh, cũng đã để cho rất nhiều người thét chói tai mất khống chế.
Bên cạnh anh, bao quanh đều là tuấn nam mỹ nữ, những người có danh tiếng.
Mà lúc này đây?
Bên cạnh còn có cô gái gọi là Dương Đình cho anh thêm gấm thêm hoa.
Số mạng, là như vậy như vậy chiếu cố anh.
Anh thoạt nhìn, giống như là thần tiên sống ở thế giới khác mà con người không thể chạm vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.