Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 734: Tình yêu ấm áp 【5】
Diệp Phi Dạ
06/06/2017
Mà bình thường, những lúc trời nóng nực, chòi nghỉ mát ở trung tâm
tương đối mát mẻ, cho nên, Dịch Giản cùng Chung Tình hai người cứ ngồi
bên trong, vừa ngồi chính là một ngày.
Có lúc, hai người sẽ ngủ ở nơi nào đó bên ngoài.
Tóm lại, cuộc sống của bọn họ hệt như thần tiên, Thiếu tướng ngủ, khi ấy, Thiếu tướng phu nhân liền ở một bên cầm một quyển sách, đọc đến say mê.
Trong quân thường có chuyện, Thiếu tướng phải đi ra ngoài, mỗi một lần trở lại, luôn mang theo rất nhiều quà cho Thiếu tướng phu nhân, Thiếu tướng phu nhân rất thích, nhưng cũng dùng không hết, đợi đến khi các vị tiểu thư tìm tới mình, liền phân cho mọi người, mấy vị tiểu thư rất vui mừng, cũng hâm mộ nói Thiếu tướng đối với Thiếu tướng phu nhân thật sự quá tốt.
Thiếu tướng quà mình tặng cô, cô không thể dùng hết nên đã cho người khác, nhưng anh cũng không nói gì.
Thật ra thì, chỉ là phần tâm ý.
Bày tỏ, mỗi ngày mỗi đêm mình đều muốn cô, nhớ tới cô.
Cô cũng hiểu ý của anh.
Khi biết những thứ đồ này đều nhằm mục đích truyền đạt chút ý định cho cô, vì thế, cô mới dám thoải mái tặng những thứ đồ này cho các vị tiểu thư.
Người trong Cố Viên mỗi lúc một cảm thấy thật nhẹ nhõm, tâm tình Thiếu tướng càng ngày càng tốt, chưa bao giờ ở nghiêm mặt, lạnh lùng liếc mắt hù dọa người, hơn nữa mọi người cũng đã tập thành thói quen nghe lời Thiếu tướng phu nhân.
Suốt một quãng thời gian đều là Thiếu tướng nói gì, bọn họ làm cái ấy, nhưng bây giờ bọn họ lại là Thiếu tướng phu nhân nói cái gì, bọn họ liền làm cái đó, bọn họ biết, đến cuối cùng Thiếu tướng vẫn luôn phải thỏa hiệp với Thiếu tướng phu nhân.
Thiếu tướng phu nhân giống như đã thay đổi thành một người khác, càng lúc càng giống như Thiếu tướng, cũng bắt đầu lười biếng, không giống như là trước, nhìn người nào, cũng mang theo chút phòng bị cùng ngăn cách.
Có lúc cô còn có thể tâm sự chút chuyện với vài nữ hầu trong Cố Viên.
Những nữ hầu kia vô cùng kinh ngạc.
Mặc dù nhiều lúc, Chung Tình còn chưa dám uống trà bọn họ đưa, không ăn thức ăn bọn họ dọn lên, nhưng bọn họ đã quen, cảm thấy Thiếu tướng phu nhân như vậy, cũng không có gì quá khó để đón nhận.
Thiếu tướng chưa bao giờ ở bên ngoài qua đêm, cho dù có trễ đều trở lại, nếu thật sự có chuyện cũng sẽ gọi điện, để nữ hầu hầu hạ Chung Tình ăn cơm, ăn cơm xong, có thể sẽ gọi một cú điện thoại, hỏi cô có ăn hay không, lúc này mới yên lòng.
Có lúc, hai người sẽ ngủ ở nơi nào đó bên ngoài.
Tóm lại, cuộc sống của bọn họ hệt như thần tiên, Thiếu tướng ngủ, khi ấy, Thiếu tướng phu nhân liền ở một bên cầm một quyển sách, đọc đến say mê.
Trong quân thường có chuyện, Thiếu tướng phải đi ra ngoài, mỗi một lần trở lại, luôn mang theo rất nhiều quà cho Thiếu tướng phu nhân, Thiếu tướng phu nhân rất thích, nhưng cũng dùng không hết, đợi đến khi các vị tiểu thư tìm tới mình, liền phân cho mọi người, mấy vị tiểu thư rất vui mừng, cũng hâm mộ nói Thiếu tướng đối với Thiếu tướng phu nhân thật sự quá tốt.
Thiếu tướng quà mình tặng cô, cô không thể dùng hết nên đã cho người khác, nhưng anh cũng không nói gì.
Thật ra thì, chỉ là phần tâm ý.
Bày tỏ, mỗi ngày mỗi đêm mình đều muốn cô, nhớ tới cô.
Cô cũng hiểu ý của anh.
Khi biết những thứ đồ này đều nhằm mục đích truyền đạt chút ý định cho cô, vì thế, cô mới dám thoải mái tặng những thứ đồ này cho các vị tiểu thư.
Người trong Cố Viên mỗi lúc một cảm thấy thật nhẹ nhõm, tâm tình Thiếu tướng càng ngày càng tốt, chưa bao giờ ở nghiêm mặt, lạnh lùng liếc mắt hù dọa người, hơn nữa mọi người cũng đã tập thành thói quen nghe lời Thiếu tướng phu nhân.
Suốt một quãng thời gian đều là Thiếu tướng nói gì, bọn họ làm cái ấy, nhưng bây giờ bọn họ lại là Thiếu tướng phu nhân nói cái gì, bọn họ liền làm cái đó, bọn họ biết, đến cuối cùng Thiếu tướng vẫn luôn phải thỏa hiệp với Thiếu tướng phu nhân.
Thiếu tướng phu nhân giống như đã thay đổi thành một người khác, càng lúc càng giống như Thiếu tướng, cũng bắt đầu lười biếng, không giống như là trước, nhìn người nào, cũng mang theo chút phòng bị cùng ngăn cách.
Có lúc cô còn có thể tâm sự chút chuyện với vài nữ hầu trong Cố Viên.
Những nữ hầu kia vô cùng kinh ngạc.
Mặc dù nhiều lúc, Chung Tình còn chưa dám uống trà bọn họ đưa, không ăn thức ăn bọn họ dọn lên, nhưng bọn họ đã quen, cảm thấy Thiếu tướng phu nhân như vậy, cũng không có gì quá khó để đón nhận.
Thiếu tướng chưa bao giờ ở bên ngoài qua đêm, cho dù có trễ đều trở lại, nếu thật sự có chuyện cũng sẽ gọi điện, để nữ hầu hầu hạ Chung Tình ăn cơm, ăn cơm xong, có thể sẽ gọi một cú điện thoại, hỏi cô có ăn hay không, lúc này mới yên lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.