Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 348: Tôi muốn cô ấy sống! (16)
Diệp Phi Dạ
07/02/2017
Dịch Giản không nhìn tới đó, anh xuống xe, cẩn thận đỡ Chung Tình trong xe xướng.
Lúc Chung Tình nhìn thấy đại phu nhân, lòng cô không nhìn được mà căng thẳng, lại nghĩ, sớm muộn gì cũng phải đối mặt, cô hít sâu một hơi, trong lòng sớm có quyết định của mình.
Dịch Giản và Chung Tình cách đại phu nhân càng lúc càng gần, Dịch Giản có thể không nói gì, nhưng Chung Tình lại phải giữ lễ nghĩa, "Chung Tình chào đại phu nhân."
Đại phu nhân cũng chẳng thèm nhìn Chung Tình, đáy mắt không có chút vẻ sủng nịch và vui sướng như khi nhìn cô mang thai lúc trước, ngược lại lại tăng thêm sát khí lạnh băng.
Chung Tình ngẩng đầu, nhìn thẳng vào đại phu nhân, với phản ứng của đại phu nhân cô không thấy kinh ngạc, chắc chắn giờ đây trong lòng bà đang hận chết cô. . . . Chỉ có điều đáy lòng Chung Tình cũng chẳng còn chút cảm tình nào với bà ta cả. . . . Dù sao, ngay khi bà ta lựa chọn đứa bé kia, hai người đều đã xé rách lớp mặt nạ rồi.
Nếu đã không thể nào giữ quan hệ tốt thì Chung Tình cũng chẳng phí hơi đi trung hoà quan hệ của hai người.
"Thiếu tướng, hôm nay tôi tới, có chuyện muốn nói với cậu." Giọng đại phu nhân cực kì sắc bén, ánh mắt cũng mang thêm vài phần sắc bén, lướt qua Chung Tình nhìn vào Dịch Giản, lưu loát nói: "Phụ nữ nhất định phải làm đúng nữ tắc, Chung Tình vốn là người của Dịch Hân, hiện tại lại cùng thiếu tướng là không thanh không bạch, tôi nghĩ, quy củ nhà họ Dịch không thể thay đổi, hiện tại cô ta đã bán mình cho nhà họ Dịch, giấy bán mình vẫn ở trong tay tôi, thì đó là người của tôi, hy vọng thiếu tướng tạm thời trả cô ta lại cho tôi! Y theo gia quy nhà họ Dịch xử trí!"
Cái gọi là gia quy, còn không phải là dìm lồng heo sao.
Sắc mặt Chung Tình có chút tái nhợt, cô cúi đầu, cắn cắn môi dưới, liếc mắt nhìn, nhìn nhìn thiếu tướng, lại phát hiện vẻ mặt của anh, vẫn lạnh nhạt thờ ơ như cũ.
Thật ra, cho dù bây giờ thiếu tướng có quyền lớn hơn trời đi nữa thì anh cũng không thể thay đổi sự thật này.
Giấy bán thân của cô vẫn nằm trong tay đại phu nhân, suy cho cùng cô vẫn là người của bà ấy, cả đời này không thể lấy lại tự do, cho dù chuyện này có làm ầm lên, e rằng vẫn có rất nhiều người cho là cô có chết cũng không hết tội.
Từ nhỏ Chung Tình đã biết, tốt khoe, xấu che cố gắng mà che che càng kín càng tốt.
Nếu đại phu nhân thật tiết lộ chuyện này ra, vậy cô sẽ bị vô số người châm chọc nhục mạ.
Lúc Chung Tình nhìn thấy đại phu nhân, lòng cô không nhìn được mà căng thẳng, lại nghĩ, sớm muộn gì cũng phải đối mặt, cô hít sâu một hơi, trong lòng sớm có quyết định của mình.
Dịch Giản và Chung Tình cách đại phu nhân càng lúc càng gần, Dịch Giản có thể không nói gì, nhưng Chung Tình lại phải giữ lễ nghĩa, "Chung Tình chào đại phu nhân."
Đại phu nhân cũng chẳng thèm nhìn Chung Tình, đáy mắt không có chút vẻ sủng nịch và vui sướng như khi nhìn cô mang thai lúc trước, ngược lại lại tăng thêm sát khí lạnh băng.
Chung Tình ngẩng đầu, nhìn thẳng vào đại phu nhân, với phản ứng của đại phu nhân cô không thấy kinh ngạc, chắc chắn giờ đây trong lòng bà đang hận chết cô. . . . Chỉ có điều đáy lòng Chung Tình cũng chẳng còn chút cảm tình nào với bà ta cả. . . . Dù sao, ngay khi bà ta lựa chọn đứa bé kia, hai người đều đã xé rách lớp mặt nạ rồi.
Nếu đã không thể nào giữ quan hệ tốt thì Chung Tình cũng chẳng phí hơi đi trung hoà quan hệ của hai người.
"Thiếu tướng, hôm nay tôi tới, có chuyện muốn nói với cậu." Giọng đại phu nhân cực kì sắc bén, ánh mắt cũng mang thêm vài phần sắc bén, lướt qua Chung Tình nhìn vào Dịch Giản, lưu loát nói: "Phụ nữ nhất định phải làm đúng nữ tắc, Chung Tình vốn là người của Dịch Hân, hiện tại lại cùng thiếu tướng là không thanh không bạch, tôi nghĩ, quy củ nhà họ Dịch không thể thay đổi, hiện tại cô ta đã bán mình cho nhà họ Dịch, giấy bán mình vẫn ở trong tay tôi, thì đó là người của tôi, hy vọng thiếu tướng tạm thời trả cô ta lại cho tôi! Y theo gia quy nhà họ Dịch xử trí!"
Cái gọi là gia quy, còn không phải là dìm lồng heo sao.
Sắc mặt Chung Tình có chút tái nhợt, cô cúi đầu, cắn cắn môi dưới, liếc mắt nhìn, nhìn nhìn thiếu tướng, lại phát hiện vẻ mặt của anh, vẫn lạnh nhạt thờ ơ như cũ.
Thật ra, cho dù bây giờ thiếu tướng có quyền lớn hơn trời đi nữa thì anh cũng không thể thay đổi sự thật này.
Giấy bán thân của cô vẫn nằm trong tay đại phu nhân, suy cho cùng cô vẫn là người của bà ấy, cả đời này không thể lấy lại tự do, cho dù chuyện này có làm ầm lên, e rằng vẫn có rất nhiều người cho là cô có chết cũng không hết tội.
Từ nhỏ Chung Tình đã biết, tốt khoe, xấu che cố gắng mà che che càng kín càng tốt.
Nếu đại phu nhân thật tiết lộ chuyện này ra, vậy cô sẽ bị vô số người châm chọc nhục mạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.