Chương 31: Chỉ Một Lần Này Thôi! Tôi Hứa
BooMew
12/07/2019
Dư Tổng sau khi công ty phá sản, ông bán biệt thự đi thì gom hết những thứ còn sài được về quê, mua một ngôi nhà nhỏ cạnh mộ của mẹ Dư Như Tâm sống qua cả một đời.
Còn Dư Như Tâm sao khi bán hết trang sức quần áo hiệu nhất mới nhất cô có thì đủ cô tiêu sài thời gian, cô có thai, trong lòng cô cười thầm khăng khăng đây là con của Hoắc Tư Danh, chỉ cần cô sinh cho anh ta được một đứa con thì lo gì chết đói. Cô trộm cướp đồ ăn của người khác sống qua 9 tháng tháng mang thai, đến khi cô đau bụng sinh, cô chọn bệnh viện lớn nhất nước sinh con, hơn 5 tiếng vất vả sinh con, dù cô đã đuối sức nhưng vẫn ráng gượng nhìn đứa con nhưng chưa kịp nhìn, cô đã ngất. Tỉnh lại nằm trong phòng Vip, cô đắc ý nhưng khi nhìn đến đứa con trong nôi cô trợn to hai mắt, đứa bé đen xì... Đứa bé là con của tên da đen kia, đầu cô "" Bùng" cái cô nổi điên bóp chặt cổ đứa bé. Lúc Y Tá Bác Sĩ phát hiện chạy vào đứa bé đã tắt thở.
Từ ngày hôm đó, cô bị đuổi ra khỏi bệnh viện, tiền viện phí họ cũng chả thèm nhận luôn. Nhưng cô thì đêm nào cũng nằm mơ thấy đứa bé đó quay về hỏi cô " Sao mẹ giết con... " cô cứ thế không dám ngủ, do đói quá lại thiếu ngủ, riết đầu óc cô mơ hồ lúc nhớ lúc không lúc điên điên khùng khùng lúc tỉnh táo. Mãi đến thời gian sao người ta phát hiện xác cô trôi xong. Thì từ đó Dư Như Tâm cũng không còn một tin tức gì.
Đó là chuyện của sao này, chuyện hiện giờ là vẫn có người mặt phải thật dày nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ.
Hoắc Tư Danh đứng đầu giường nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ muốn nói lại thôi, cứ đứng yên đó không nhút nhích gì.
Hứa Doãn Hạ nhíu mày cái, không thèm để ý xoay người qua, thì trên giường có khoảng trống, Hoắc Tư Danh chui vào, ôm chặt cô nằm bên cạnh.
Hứa Doãn Hạ bị ôm giật mình cự quậy không đẩy được người đàn ông phía sau ra khó chịu bực mình im thinh, nhưng lòng cô lại xao xuyến cái mùi hương trên người đàn ông này cũng đã lâu không ngửi, cái ôm không dục niệm này lại khiến tim cô cứ đập nhanh liên hồi.
Hoắc Tư Danh ôm khư khư Hứa Doãn Hạ một lúc nói.
" Ở lại bên Tôi đi. "
"... "
" Tôi sẽ không khiến em đau khổ nữa. "
".... "
" Tôi biết sai rồi. "
"... "
" Em đánh tôi đi cho bớt giận được không? "
"... "
" Chỉ một lần này nữa thôi! Tôi hứa! "
"... "
" Tôi sẽ không chạm vào người em nếu em không cho phép chỉ xin em đừng chia phòng ngủ cũng đừng im lặng đối với tôi. "
Hứa Doãn Hạ đang im lặng lại lên tiếng: " Nếu có lần sao, anh sẽ chắc chắn để tôi rời đi? "
Hoắc Tư Danh môi khẽ nhếch vì Hứa Doãn Hạ chịu nói chuyện với anh, anh khăng khăng khẳng định: "Sẽ không có lần sao. "
Hứa Doãn Hạ không nói gì, cũng không cự quậy, Hoắc Tư Danh trong bụng vui đến mở cờ, thầm nói Hứa Doãn Hạ im lặng tức là đồng ý, không kiềm chế được mà ôm cô chặt thêm tý rồi ngủ say lúc nào không hay. Hứa bị ôm chặt khó chịu định đẩy, vừa xoay người định giơ tay tát cho tỉnh lại bắt gặp gương mặt ngủ say của anh, mày cô nhíu chặt, thầm nói rốt cuộc bao nhiêu ngày anh chưa ngủ? Vừa nhìn đã biết không phải mới thức.
Từ Hạnh Ngôn cứ mỗi sáng lại đến hỏi thăm Hứa Doãn Hạ, nên sang nay cũng như mọi ngày định bước vào lại bị Thư Ký Đàm bên ngoài chặn lại, chỉ thấy anh lắc đầu, Từ Hạnh Ngôn không thèm để ý xong vào, đập vào mắt anh là hai hình ảnh cực hài hòa đang ngủ say, một lớn một nhỏ trong rất đáng yêu, anh cầm điện thoại lên chụp " Tích " rồi xoay người đi ra ngoài lườm thư ký Đàm thầm trách tại anh hết nếu lở lúc nảy tôi lên tiếng có khác nào phá hủy cảnh đẹp. Nhìn hồi Từ Hạnh Ngôn hung hăng rời đi.
Bỏ lại đám áo đen và Thư Ký Đàm há hốc mồm thầm nói tên này thiếu thuốc.
Cả đám nhìn vào phòng bệnh âm thầm khen ngợi Hoắc Tư Danh mặt dày, bình thường vô tình như thế kia vậy mà lại không từ thủ đoạn để dỗ cô Hứa Doãn Hạ, sao này sung sướng hay khổ thân của bọn họ phải phụ thuộc cô Hứa rồi, nhất định phải tạo quan hệ thật tốt với cô Hứa mới được.
Còn thư ký Đàm nhìn đến quen mắt nên không cảm xúc gì mà đóng của đứng ngoài đợi tiếp. Sợ đợi lâu quá đi qua kia xử lý công việc, dạo này Hoắc Thị và Doãn Hạ Doãn Tư đều phụ thuộc trên tay anh.
Hoắc Tư Danh ngủ khoảng hai tiếng thì tỉnh dậy, tay hơi tê nhìn lại thấy Hứa Doãn Hạ đang nhắm mắt ngủ say, anh khẽ hôn trán cô cái, im lặng dậy ra khỏi phòng chuẩn bị thủ tục xuất viện cho Hứa Doãn Hạ.
Boo có lời muốn nói: Truyện này còn có hai cp đam nữa nha, chỉ là ẩn ẩn hiện hiện thôi, chứ không kể nhiều về họ! Mấy bạn đón xem:V hai cặp đam là ai nè?
Đừng bỏ rơi Boo nha ^^ hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo để Boo nhanh ra chương mới nè!
Còn Dư Như Tâm sao khi bán hết trang sức quần áo hiệu nhất mới nhất cô có thì đủ cô tiêu sài thời gian, cô có thai, trong lòng cô cười thầm khăng khăng đây là con của Hoắc Tư Danh, chỉ cần cô sinh cho anh ta được một đứa con thì lo gì chết đói. Cô trộm cướp đồ ăn của người khác sống qua 9 tháng tháng mang thai, đến khi cô đau bụng sinh, cô chọn bệnh viện lớn nhất nước sinh con, hơn 5 tiếng vất vả sinh con, dù cô đã đuối sức nhưng vẫn ráng gượng nhìn đứa con nhưng chưa kịp nhìn, cô đã ngất. Tỉnh lại nằm trong phòng Vip, cô đắc ý nhưng khi nhìn đến đứa con trong nôi cô trợn to hai mắt, đứa bé đen xì... Đứa bé là con của tên da đen kia, đầu cô "" Bùng" cái cô nổi điên bóp chặt cổ đứa bé. Lúc Y Tá Bác Sĩ phát hiện chạy vào đứa bé đã tắt thở.
Từ ngày hôm đó, cô bị đuổi ra khỏi bệnh viện, tiền viện phí họ cũng chả thèm nhận luôn. Nhưng cô thì đêm nào cũng nằm mơ thấy đứa bé đó quay về hỏi cô " Sao mẹ giết con... " cô cứ thế không dám ngủ, do đói quá lại thiếu ngủ, riết đầu óc cô mơ hồ lúc nhớ lúc không lúc điên điên khùng khùng lúc tỉnh táo. Mãi đến thời gian sao người ta phát hiện xác cô trôi xong. Thì từ đó Dư Như Tâm cũng không còn một tin tức gì.
Đó là chuyện của sao này, chuyện hiện giờ là vẫn có người mặt phải thật dày nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ.
Hoắc Tư Danh đứng đầu giường nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ muốn nói lại thôi, cứ đứng yên đó không nhút nhích gì.
Hứa Doãn Hạ nhíu mày cái, không thèm để ý xoay người qua, thì trên giường có khoảng trống, Hoắc Tư Danh chui vào, ôm chặt cô nằm bên cạnh.
Hứa Doãn Hạ bị ôm giật mình cự quậy không đẩy được người đàn ông phía sau ra khó chịu bực mình im thinh, nhưng lòng cô lại xao xuyến cái mùi hương trên người đàn ông này cũng đã lâu không ngửi, cái ôm không dục niệm này lại khiến tim cô cứ đập nhanh liên hồi.
Hoắc Tư Danh ôm khư khư Hứa Doãn Hạ một lúc nói.
" Ở lại bên Tôi đi. "
"... "
" Tôi sẽ không khiến em đau khổ nữa. "
".... "
" Tôi biết sai rồi. "
"... "
" Em đánh tôi đi cho bớt giận được không? "
"... "
" Chỉ một lần này nữa thôi! Tôi hứa! "
"... "
" Tôi sẽ không chạm vào người em nếu em không cho phép chỉ xin em đừng chia phòng ngủ cũng đừng im lặng đối với tôi. "
Hứa Doãn Hạ đang im lặng lại lên tiếng: " Nếu có lần sao, anh sẽ chắc chắn để tôi rời đi? "
Hoắc Tư Danh môi khẽ nhếch vì Hứa Doãn Hạ chịu nói chuyện với anh, anh khăng khăng khẳng định: "Sẽ không có lần sao. "
Hứa Doãn Hạ không nói gì, cũng không cự quậy, Hoắc Tư Danh trong bụng vui đến mở cờ, thầm nói Hứa Doãn Hạ im lặng tức là đồng ý, không kiềm chế được mà ôm cô chặt thêm tý rồi ngủ say lúc nào không hay. Hứa bị ôm chặt khó chịu định đẩy, vừa xoay người định giơ tay tát cho tỉnh lại bắt gặp gương mặt ngủ say của anh, mày cô nhíu chặt, thầm nói rốt cuộc bao nhiêu ngày anh chưa ngủ? Vừa nhìn đã biết không phải mới thức.
Từ Hạnh Ngôn cứ mỗi sáng lại đến hỏi thăm Hứa Doãn Hạ, nên sang nay cũng như mọi ngày định bước vào lại bị Thư Ký Đàm bên ngoài chặn lại, chỉ thấy anh lắc đầu, Từ Hạnh Ngôn không thèm để ý xong vào, đập vào mắt anh là hai hình ảnh cực hài hòa đang ngủ say, một lớn một nhỏ trong rất đáng yêu, anh cầm điện thoại lên chụp " Tích " rồi xoay người đi ra ngoài lườm thư ký Đàm thầm trách tại anh hết nếu lở lúc nảy tôi lên tiếng có khác nào phá hủy cảnh đẹp. Nhìn hồi Từ Hạnh Ngôn hung hăng rời đi.
Bỏ lại đám áo đen và Thư Ký Đàm há hốc mồm thầm nói tên này thiếu thuốc.
Cả đám nhìn vào phòng bệnh âm thầm khen ngợi Hoắc Tư Danh mặt dày, bình thường vô tình như thế kia vậy mà lại không từ thủ đoạn để dỗ cô Hứa Doãn Hạ, sao này sung sướng hay khổ thân của bọn họ phải phụ thuộc cô Hứa rồi, nhất định phải tạo quan hệ thật tốt với cô Hứa mới được.
Còn thư ký Đàm nhìn đến quen mắt nên không cảm xúc gì mà đóng của đứng ngoài đợi tiếp. Sợ đợi lâu quá đi qua kia xử lý công việc, dạo này Hoắc Thị và Doãn Hạ Doãn Tư đều phụ thuộc trên tay anh.
Hoắc Tư Danh ngủ khoảng hai tiếng thì tỉnh dậy, tay hơi tê nhìn lại thấy Hứa Doãn Hạ đang nhắm mắt ngủ say, anh khẽ hôn trán cô cái, im lặng dậy ra khỏi phòng chuẩn bị thủ tục xuất viện cho Hứa Doãn Hạ.
Boo có lời muốn nói: Truyện này còn có hai cp đam nữa nha, chỉ là ẩn ẩn hiện hiện thôi, chứ không kể nhiều về họ! Mấy bạn đón xem:V hai cặp đam là ai nè?
Đừng bỏ rơi Boo nha ^^ hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo để Boo nhanh ra chương mới nè!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.