Chương 26: Chuyện xưa
BooMew
12/07/2019
"Cho cô ta biết thế nào là từ thiên đường xuống địa ngục, cứ làm theo lời chị dâu mấy người, Dư Thị phá sản, Dư Như Tâm ngủ với trai bao mang bầu, vì ngại ngùng nên tự tay giết chết con mình... " Hoắc Tư Danh nụ cười càng sâu càng đáng sợ.
Đám đàn em thân cận vừa nghe Boss gọi Hứa Doãn Hạ là chị dâu, ai cũng kinh ngạc giật mình. Ý của Boss là anh bị sa vào lưới tình của chị dâu sao???
Còn Hoắc Tư Danh thì chả hay biết vị trí của Hứa Doãn Hạ ngày càng lớn mạnh trong trái tim anh rất nhiều, ngay cả chữ chị dâu kia vừa thốt ra khỏi miệng anh, chính anh cũng khá giật mình nhưng lại thôi. Tình yêu là thế sao? Khiến anh mê muội đến không phân biệt được nên xưng hô ra sao...
Trong phòng bệnh.
Mẹ Hoắc và Hứa Doãn Hạ hai mắt nhìn nhau đánh giá nhau.
Mẹ Hoắc cảm thấy cô con dâu này rất được, tuy hiện tại hơi gầy gò xanh xao tí chỉ cần bồi bổ sẽ rất tốt, còn gương mặt cực kỳ xinh đẹp, đứng chung một chỗ với Hoắc Tư Danh con trai bà đúng là xứng đôi vừa lứa.
Hứa Doãn Hạ thì nhìn bà thật kỹ, mặt của bà và Hoắc Tư Danh khác nhau, không phải người ta hay nói con gái giống cha con trai giống mẹ sao? Sao khi nhìn kỹ thì thật sự rất khác. Không gian trầm tĩnh đến chỉ tiếng hít thở cũng nghe. Mẹ Hoắc vẫn là người mở miệng trước.
" Chào con, con là Hứa Doãn Hạ sao? " Bà hiền từ hỏi hang.
" Vâng! Bác là? " Hứa Doãn Hạ giả bộ không biết hỏi.
" Ta là Mẹ của Tư Danh, nhìn hai ta giống nhau mà đúng không? " Bà bớt căng thẳng nói.
" Không, nhìn hai người chả giống nhau. " Hứa Doãn Hạ thẳng thắn nói, cô nhìn đâu có giống, ai bảo giống thế?
Mẹ Hoắc co rúm khóe miệng, thầm nói có cần thẳng thắng như vậy không?
" Haha con nhìn ra sao, vốn ta cũng không phải mẹ ruột nó. "
Câu này làm Hứa Doãn Hạ thật sự khó chịu, không phải con ruột sao lúc nảy bà lại đánh anh ta?
Nhìn ra nghi vấn của cô, bà cười cái nói tiếp.
" Ta kể chuyện này cho con nghe, con có muốn nghe không? "
Hứa Doãn Hạ gật đầu nói Vậy cái, Mẹ Hoắc bắt đầu kể.
" Tư Danh thật sự là một đứa trẻ rất đáng thương, lúc nhỏ nó thiếu thốn tình cảm gia đình nên bây giờ mới hình thành tính cách này của nó. " Bà hít sâu một hơi lại kể tiếp.
" Năm Hoắc Tư Danh 3 tuổi thì đã là thiên tài, giỏi về mọi mặt về phương diện người nhìn người thích người nhìn người yêu, nó cũng là một đứa trẻ hoạt bát, mãi đến năm gần năm tuổi nó thay đổi hoàn toàn. "
Hứa Doãn Hạ nhíu mày hỏi " Xảy ra chuyện gì? "
" Năm nó bốn tuổi, mẹ ruột Hoắc Tư Danh ngoại tình bị Ba của nó bắt gặp, hai người cãi cọ rùm ben nhưng hôm đó, Tư Danh vì muốn khoe điểm kiểm tra 100 điểm với mẹ nên đã trốn sau bức màn che cửa đó, nó thấy và nghe hết toàn bộ đối thoại của mẹ nó và người đàn ông đó. Và khi ba nó đi vào chứng mắt ông thấy, tay ông run rẩy không ngờ được, ông vừa tức vừa mắng chửi, Tư Danh mới bốn tuổi lần đầu tiên thấy ông hung dữ như vậy rất sợ, nhưng nó không ra mà nhìn chằm chằm họ cãi nhau. Có lẽ nó thất vọng về người mẹ nó luôn yêu thương...
Bà ta uy hiếp Ba Tư Danh, nói là nếu ông không chia tài sản cho bà ta bà ta sẽ bắt Tư Danh đi, bởi bà ta biết con trai bà ta luôn yêu thương bà ta, nên bà rất đắc ý, chỉ là bà không ngờ mọi chuyện lại phải ra tòa. Ra tòa bà ta khóc lóc đổi trắng thay đen, bà ta nghĩ Tư Danh nghe sẽ bênh bà ta lại không nghĩ rằng thằng bé lại đứng ra làm chứng.
Khi hỏi tới Tư Danh muốn ở cùng ai, thì thằng bé lạnh lùng nói.
Con muốn cho ngài nghe cái này. Rồi trình lên cây bút ghi âm.
" Em chỉ yêu mỗi mình anh thôi Tư, em ghét tên kia, thật đáng ghét ngay cả đứa con đó cũng kinh tởm. "
" Nó là con trai em, sao em lại nói như vậy? "
" Mới không phải. Nếu không phải ba em nói anh ta nhiều tiền với lúc đó nhà em cần tiền thì cả đời em cũng không ngủ với anh ta đâu, cả đứa con đó lúc biết mình mang thai em chỉ muốn bóp nó đi. "
" Nếu em có con với anh, em cũng vậy? "
" Mới không phải nha! Em sẽ yêu thương con chúng ta. "
Rồi lại đoạn bị phát hiện, bà ta cãi vả chửi bới đều bị ghi vào hết. "
Hai mắt Hứa Doãn Hạ không kiềm được mà rưng rưng, một đứa bé mới bốn tuổi lại phải chịu đựng nhiều như vậy có phải quá cực khổ không? Huống chi Hoắc Tư Danh lúc đó lại ngoan hiền như vậy.
Mẹ Hoắc hít một hơi lại nói.
" Bà ta và Ba nó không tin được là Tư Danh có, lại nghe giọng non nớt khàn khàn muốn khóc nói " Con muốn ở với ba, con không muốn ở với bà ta, từ lúc sinh con ra một câu yêu thương bà ta cũng không từng cho con, nếu như con sống với bà ta có khác nào là uy hiếp của ba không? Lúc đó bà ta sẽ đánh con rồi đòi tiền ba,... " thật sự nếu Tư Danh không nói thì nhà họ Hoắc cũng không để yên cho bà ta và càng không để bà ta cướp quyền nuôi con. Nhưng do nó nói và có bằng chứng rõ ràng nên... Chuyện dễ giải quyết hơn rất nhiều. "
" Vậy bây giờ bà ta đâu? " Hứa Doãn Hạ hỏi.
" Ta không biết, lúc đấy ta chỉ lo cho Tư Danh nên cũng không hỏi tới bà ta. "
" Ngài.... "
" Ta là mẹ kế nó, ta là thư ký của ba nó, lúc đó do ba Tư Danh suy sụp nên ta hoàn toàn chăm sóc nó từ sáng đến tối yêu thương nó hết mực, ta có vị hôn phu, sắp kết hôn nhưng khi đi xét nghiệm ta bị vô sinh... Họ từ hôn, và sao đó do đau buồn cạnh đau buồn lâu ngày dần sinh ra tình cảm, ta và ba nó kết hôn, là do Tư Danh bắt ép đó haha... Năm đó nó sáu tuổi tuy lạnh lùng nhưng nó vẫn quan tâm ba nó, lúc ta và ba nó mới cưới nó đòi em... Đến dần dần lớn lên ba nó nói nó mới biết... Nó không đòi nữa mà một lòng chăm sóc và hiếu thảo với bọn ta nhưng chỉ có điều nó bị ám ảnh chuyện lúc nhỏ nên đối với phụ nữ chỉ là chơi đùa ngoài trừ con. "
Hứa Doãn Hạ giật mình câu cuối, nhưng không hỏi gì thêm gật đầu để bà rời đi.
★ Boo có lời muốn nói: Thứ hai nên up hai chương nha:V chúc mấy bạn đọc truyện vui vẻ moah moah.
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha.
Đám đàn em thân cận vừa nghe Boss gọi Hứa Doãn Hạ là chị dâu, ai cũng kinh ngạc giật mình. Ý của Boss là anh bị sa vào lưới tình của chị dâu sao???
Còn Hoắc Tư Danh thì chả hay biết vị trí của Hứa Doãn Hạ ngày càng lớn mạnh trong trái tim anh rất nhiều, ngay cả chữ chị dâu kia vừa thốt ra khỏi miệng anh, chính anh cũng khá giật mình nhưng lại thôi. Tình yêu là thế sao? Khiến anh mê muội đến không phân biệt được nên xưng hô ra sao...
Trong phòng bệnh.
Mẹ Hoắc và Hứa Doãn Hạ hai mắt nhìn nhau đánh giá nhau.
Mẹ Hoắc cảm thấy cô con dâu này rất được, tuy hiện tại hơi gầy gò xanh xao tí chỉ cần bồi bổ sẽ rất tốt, còn gương mặt cực kỳ xinh đẹp, đứng chung một chỗ với Hoắc Tư Danh con trai bà đúng là xứng đôi vừa lứa.
Hứa Doãn Hạ thì nhìn bà thật kỹ, mặt của bà và Hoắc Tư Danh khác nhau, không phải người ta hay nói con gái giống cha con trai giống mẹ sao? Sao khi nhìn kỹ thì thật sự rất khác. Không gian trầm tĩnh đến chỉ tiếng hít thở cũng nghe. Mẹ Hoắc vẫn là người mở miệng trước.
" Chào con, con là Hứa Doãn Hạ sao? " Bà hiền từ hỏi hang.
" Vâng! Bác là? " Hứa Doãn Hạ giả bộ không biết hỏi.
" Ta là Mẹ của Tư Danh, nhìn hai ta giống nhau mà đúng không? " Bà bớt căng thẳng nói.
" Không, nhìn hai người chả giống nhau. " Hứa Doãn Hạ thẳng thắn nói, cô nhìn đâu có giống, ai bảo giống thế?
Mẹ Hoắc co rúm khóe miệng, thầm nói có cần thẳng thắng như vậy không?
" Haha con nhìn ra sao, vốn ta cũng không phải mẹ ruột nó. "
Câu này làm Hứa Doãn Hạ thật sự khó chịu, không phải con ruột sao lúc nảy bà lại đánh anh ta?
Nhìn ra nghi vấn của cô, bà cười cái nói tiếp.
" Ta kể chuyện này cho con nghe, con có muốn nghe không? "
Hứa Doãn Hạ gật đầu nói Vậy cái, Mẹ Hoắc bắt đầu kể.
" Tư Danh thật sự là một đứa trẻ rất đáng thương, lúc nhỏ nó thiếu thốn tình cảm gia đình nên bây giờ mới hình thành tính cách này của nó. " Bà hít sâu một hơi lại kể tiếp.
" Năm Hoắc Tư Danh 3 tuổi thì đã là thiên tài, giỏi về mọi mặt về phương diện người nhìn người thích người nhìn người yêu, nó cũng là một đứa trẻ hoạt bát, mãi đến năm gần năm tuổi nó thay đổi hoàn toàn. "
Hứa Doãn Hạ nhíu mày hỏi " Xảy ra chuyện gì? "
" Năm nó bốn tuổi, mẹ ruột Hoắc Tư Danh ngoại tình bị Ba của nó bắt gặp, hai người cãi cọ rùm ben nhưng hôm đó, Tư Danh vì muốn khoe điểm kiểm tra 100 điểm với mẹ nên đã trốn sau bức màn che cửa đó, nó thấy và nghe hết toàn bộ đối thoại của mẹ nó và người đàn ông đó. Và khi ba nó đi vào chứng mắt ông thấy, tay ông run rẩy không ngờ được, ông vừa tức vừa mắng chửi, Tư Danh mới bốn tuổi lần đầu tiên thấy ông hung dữ như vậy rất sợ, nhưng nó không ra mà nhìn chằm chằm họ cãi nhau. Có lẽ nó thất vọng về người mẹ nó luôn yêu thương...
Bà ta uy hiếp Ba Tư Danh, nói là nếu ông không chia tài sản cho bà ta bà ta sẽ bắt Tư Danh đi, bởi bà ta biết con trai bà ta luôn yêu thương bà ta, nên bà rất đắc ý, chỉ là bà không ngờ mọi chuyện lại phải ra tòa. Ra tòa bà ta khóc lóc đổi trắng thay đen, bà ta nghĩ Tư Danh nghe sẽ bênh bà ta lại không nghĩ rằng thằng bé lại đứng ra làm chứng.
Khi hỏi tới Tư Danh muốn ở cùng ai, thì thằng bé lạnh lùng nói.
Con muốn cho ngài nghe cái này. Rồi trình lên cây bút ghi âm.
" Em chỉ yêu mỗi mình anh thôi Tư, em ghét tên kia, thật đáng ghét ngay cả đứa con đó cũng kinh tởm. "
" Nó là con trai em, sao em lại nói như vậy? "
" Mới không phải. Nếu không phải ba em nói anh ta nhiều tiền với lúc đó nhà em cần tiền thì cả đời em cũng không ngủ với anh ta đâu, cả đứa con đó lúc biết mình mang thai em chỉ muốn bóp nó đi. "
" Nếu em có con với anh, em cũng vậy? "
" Mới không phải nha! Em sẽ yêu thương con chúng ta. "
Rồi lại đoạn bị phát hiện, bà ta cãi vả chửi bới đều bị ghi vào hết. "
Hai mắt Hứa Doãn Hạ không kiềm được mà rưng rưng, một đứa bé mới bốn tuổi lại phải chịu đựng nhiều như vậy có phải quá cực khổ không? Huống chi Hoắc Tư Danh lúc đó lại ngoan hiền như vậy.
Mẹ Hoắc hít một hơi lại nói.
" Bà ta và Ba nó không tin được là Tư Danh có, lại nghe giọng non nớt khàn khàn muốn khóc nói " Con muốn ở với ba, con không muốn ở với bà ta, từ lúc sinh con ra một câu yêu thương bà ta cũng không từng cho con, nếu như con sống với bà ta có khác nào là uy hiếp của ba không? Lúc đó bà ta sẽ đánh con rồi đòi tiền ba,... " thật sự nếu Tư Danh không nói thì nhà họ Hoắc cũng không để yên cho bà ta và càng không để bà ta cướp quyền nuôi con. Nhưng do nó nói và có bằng chứng rõ ràng nên... Chuyện dễ giải quyết hơn rất nhiều. "
" Vậy bây giờ bà ta đâu? " Hứa Doãn Hạ hỏi.
" Ta không biết, lúc đấy ta chỉ lo cho Tư Danh nên cũng không hỏi tới bà ta. "
" Ngài.... "
" Ta là mẹ kế nó, ta là thư ký của ba nó, lúc đó do ba Tư Danh suy sụp nên ta hoàn toàn chăm sóc nó từ sáng đến tối yêu thương nó hết mực, ta có vị hôn phu, sắp kết hôn nhưng khi đi xét nghiệm ta bị vô sinh... Họ từ hôn, và sao đó do đau buồn cạnh đau buồn lâu ngày dần sinh ra tình cảm, ta và ba nó kết hôn, là do Tư Danh bắt ép đó haha... Năm đó nó sáu tuổi tuy lạnh lùng nhưng nó vẫn quan tâm ba nó, lúc ta và ba nó mới cưới nó đòi em... Đến dần dần lớn lên ba nó nói nó mới biết... Nó không đòi nữa mà một lòng chăm sóc và hiếu thảo với bọn ta nhưng chỉ có điều nó bị ám ảnh chuyện lúc nhỏ nên đối với phụ nữ chỉ là chơi đùa ngoài trừ con. "
Hứa Doãn Hạ giật mình câu cuối, nhưng không hỏi gì thêm gật đầu để bà rời đi.
★ Boo có lời muốn nói: Thứ hai nên up hai chương nha:V chúc mấy bạn đọc truyện vui vẻ moah moah.
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.